古诗词

观灯行

李梦阳

宋家累叶全盛帝,宽大实皆称令主。sòng jiā lèi yè quán shèng dì,kuān dà shí jiē chēng lìng zhǔ。
百姓牛马遍阡陌,太仓米粟忧红腐。bǎi xìng niú mǎ biàn qiān mò,tài cāng mǐ sù yōu hóng fǔ。
宣和以来遂多事,呜呼烂费如沙土。xuān hé yǐ lái suì duō shì,wū hū làn fèi rú shā tǔ。
海石江花涌国门,离宫别殿谁能数。hǎi shí jiāng huā yǒng guó mén,lí gōng bié diàn shuí néng shù。
群臣谀佞只自讦,天下骚然始怨苦。qún chén yú nìng zhǐ zì jié,tiān xià sāo rán shǐ yuàn kǔ。
正月十四十五间,有敕大驾观鳌山。zhèng yuè shí sì shí wǔ jiān,yǒu chì dà jià guān áo shān。
万金为一灯,万灯为一山。wàn jīn wèi yī dēng,wàn dēng wèi yī shān。
用尽工匠力,不破君王颜。yòng jǐn gōng jiàng lì,bù pò jūn wáng yán。
此时上御宣德门,乐动帘开见至尊。cǐ shí shàng yù xuān dé mén,lè dòng lián kāi jiàn zhì zūn。
奔星忽经于御榻,明月初上堆金盆。bēn xīng hū jīng yú yù tà,míng yuè chū shàng duī jīn pén。
倾城呼噪声动地,可怜今夜鳌山戏。qīng chéng hū zào shēng dòng dì,kě lián jīn yè áo shān xì。
窈冥幻巧百怪聚,金蛾翠管堪垂泪。yǎo míng huàn qiǎo bǎi guài jù,jīn é cuì guǎn kān chuí lèi。
借问幸臣谁,云是李师师。jiè wèn xìng chén shuí,yún shì lǐ shī shī。
外有蔡京与蔡攸,夹楼锦幄罗公侯,丞相之幄当前头。wài yǒu cài jīng yǔ cài yōu,jiā lóu jǐn wò luó gōng hóu,chéng xiāng zhī wò dāng qián tóu。
奚儿腰带控紫骝,如花少女擎彩毬。xī ér yāo dài kòng zǐ liú,rú huā shǎo nǚ qíng cǎi qiú。
但闻楼上唤楼下,黄帕笼盘赐玉羞。dàn wén lóu shàng huàn lóu xià,huáng pà lóng pán cì yù xiū。
月高鸣鞭至尊起,幄中环佩如流水。yuè gāo míng biān zhì zūn qǐ,wò zhōng huán pèi rú liú shuǐ。
争道齐驱辇路窄,寺桥窈窕尘埃白。zhēng dào qí qū niǎn lù zhǎi,sì qiáo yǎo tiǎo chén āi bái。
火树龙灯又一时,千光万焰天为赤。huǒ shù lóng dēng yòu yī shí,qiān guāng wàn yàn tiān wèi chì。
常言宴安成祸基,从来乐极还生悲。cháng yán yàn ān chéng huò jī,cóng lái lè jí hái shēng bēi。
君看二帝蒙尘日,数月东京荒蒺藜。jūn kàn èr dì méng chén rì,shù yuè dōng jīng huāng jí lí。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

赠孙生

李梦阳

古人种桃李,不为搴其花。gǔ rén zhǒng táo lǐ,bù wèi qiān qí huā。
君子振英芬,岂在文与华。jūn zi zhèn yīng fēn,qǐ zài wén yǔ huá。
炎阳赫晴彩,百卉流丹霞。yán yáng hè qíng cǎi,bǎi huì liú dān xiá。
蕡彼东园实,累累一何嘉。fén bǐ dōng yuán shí,lèi lèi yī hé jiā。
采者自成蹊,举世徒咨嗟。cǎi zhě zì chéng qī,jǔ shì tú zī jiē。

赠崔生

李梦阳

伊昔振我衣,连步千仞冈。yī xī zhèn wǒ yī,lián bù qiān rèn gāng。
岩谷窈疑阻,岐径回羊肠。yán gǔ yǎo yí zǔ,qí jìng huí yáng cháng。
与者咸莫从,子也乃同行。yǔ zhě xián mò cóng,zi yě nǎi tóng xíng。
举手撼天枢,纵目揽大洋。jǔ shǒu hàn tiān shū,zòng mù lǎn dà yáng。
星斗何历历,海波浩茫茫。xīng dòu hé lì lì,hǎi bō hào máng máng。
登山贵及颠,涉水非无航。dēng shān guì jí diān,shè shuǐ fēi wú háng。
愿言穷高深,念哉母相忘。yuàn yán qióng gāo shēn,niàn zāi mǔ xiāng wàng。

三士篇赠医李郑张

李梦阳

严飙厉时威,稿叶下荣木。yán biāo lì shí wēi,gǎo yè xià róng mù。
春风一以敷,病草奄回绿。chūn fēng yī yǐ fū,bìng cǎo yǎn huí lǜ。
天道岂常肃,人事有还复。tiān dào qǐ cháng sù,rén shì yǒu hái fù。
七情既吾贼,六淫乃为殰。qī qíng jì wú zéi,liù yín nǎi wèi dú。
农经发玄旨,轩问扩英馥。nóng jīng fā xuán zhǐ,xuān wèn kuò yīng fù。
代殊理易昧,行乘计相逐。dài shū lǐ yì mèi,xíng chéng jì xiāng zhú。
陈荄抱绵息,寒根蕴真育。chén gāi bào mián xī,hán gēn yùn zhēn yù。
李生起专门,郑子振空谷。lǐ shēng qǐ zhuān mén,zhèng zi zhèn kōng gǔ。
张也剖金匮,奏效更神速。zhāng yě pōu jīn kuì,zòu xiào gèng shén sù。
饮橘只自炫,种杏亦可恧。yǐn jú zhǐ zì xuàn,zhǒng xìng yì kě nǜ。
诵我三士篇,聊以助清穆。sòng wǒ sān shì piān,liáo yǐ zhù qīng mù。

赠王生二首

李梦阳

凤鸟世希有,众人常见疑。fèng niǎo shì xī yǒu,zhòng rén cháng jiàn yí。
一朝下西周,戛焉鸣高岐。yī cháo xià xī zhōu,jiá yān míng gāo qí。
光彩照四极,观者惊以咨。guāng cǎi zhào sì jí,guān zhě jīng yǐ zī。
神物耻自炫,卑鄙甘见欺。shén wù chǐ zì xuàn,bēi bǐ gān jiàn qī。
骥马匪伯乐,盐车空号悲。jì mǎ fěi bó lè,yán chē kōng hào bēi。
烨烨丰城剑,非华谁固知。yè yè fēng chéng jiàn,fēi huá shuí gù zhī。

赠王生二首

李梦阳

伯牙违钟期,有琴不复弹。bó yá wéi zhōng qī,yǒu qín bù fù dàn。
兹意奚以取,良为知音难。zī yì xī yǐ qǔ,liáng wèi zhī yīn nán。
得失有荣枯,合离成怨欢。dé shī yǒu róng kū,hé lí chéng yuàn huān。
万鹄戾天云,玄鸿渐河干。wàn gǔ lì tiān yún,xuán hóng jiàn hé gàn。
浅夫贵多矜,狭士贱自残。qiǎn fū guì duō jīn,xiá shì jiàn zì cán。
幸子固明志,显塞察所安。xìng zi gù míng zhì,xiǎn sāi chá suǒ ān。

甲申中秋寄阳明子

李梦阳

风林秋色静,独坐上清月。fēng lín qiū sè jìng,dú zuò shàng qīng yuè。
眷兹千里共,眇焉望吴越。juàn zī qiān lǐ gòng,miǎo yān wàng wú yuè。
窈窕阳明洞,律兀芙蓉阙。yǎo tiǎo yáng míng dòng,lǜ wù fú róng quē。
可望不可即,江涛滚山雪。kě wàng bù kě jí,jiāng tāo gǔn shān xuě。

赠魏子二首

李梦阳

霖潦久乃歇,晨兴送还辀。lín lǎo jiǔ nǎi xiē,chén xīng sòng hái zhōu。
野寒泥淖盛,念兹途路修。yě hán ní nào shèng,niàn zī tú lù xiū。
人生苟相许,岂必曾绸缪。rén shēng gǒu xiāng xǔ,qǐ bì céng chóu móu。
踟蹰东路岐,赠子双吴钩。chí chú dōng lù qí,zèng zi shuāng wú gōu。

赠魏子二首

李梦阳

八月浙潮满,念子鼓南楫。bā yuè zhè cháo mǎn,niàn zi gǔ nán jí。
海月团会峰,山风下江叶。hǎi yuè tuán huì fēng,shān fēng xià jiāng yè。
里闾多宴娱,任宦有荣业。lǐ lǘ duō yàn yú,rèn huàn yǒu róng yè。
早回北向辕,昼日望三接。zǎo huí běi xiàng yuán,zhòu rì wàng sān jiē。

赠李世德

李梦阳

豢畜不生麟,鸾穴无鹯鹪。huàn chù bù shēng lín,luán xué wú zhān jiāo。
求水贵求源,佳木无亚条。qiú shuǐ guì qiú yuán,jiā mù wú yà tiáo。
李门世清修,三辈烨雄超。lǐ mén shì qīng xiū,sān bèi yè xióng chāo。
黄扉早杀翮,中叶乃沦凋。huáng fēi zǎo shā hé,zhōng yè nǎi lún diāo。
生也困逾励,奋飞竟云霄。shēng yě kùn yú lì,fèn fēi jìng yún xiāo。
大钓干神化,万物随生消。dà diào gàn shén huà,wàn wù suí shēng xiāo。
英英畹中蕙,化为艾与萧。yīng yīng wǎn zhōng huì,huà wèi ài yǔ xiāo。
愿坚谋始心,全我全石要。yuàn jiān móu shǐ xīn,quán wǒ quán shí yào。

寺游别熊子四首

李梦阳

天地固常尔,遇之情不同。tiān dì gù cháng ěr,yù zhī qíng bù tóng。
但看摇夏树,何似飞秋逢。dàn kàn yáo xià shù,hé shì fēi qiū féng。
古来怨离人,岂必穷与通。gǔ lái yuàn lí rén,qǐ bì qióng yǔ tōng。
默默两无语,坐披琳殿风。mò mò liǎng wú yǔ,zuò pī lín diàn fēng。

寺游别熊子四首

李梦阳

夕风起凉阁,入耳松搣搣。xī fēng qǐ liáng gé,rù ěr sōng miè miè。
当此佳胜区,谁忍遽离析。dāng cǐ jiā shèng qū,shuí rěn jù lí xī。
篇鹳戛戛鸣,萝翠满衣席。piān guàn jiá jiá míng,luó cuì mǎn yī xí。
异时冠盖场,倘忆幽赏迹。yì shí guān gài chǎng,tǎng yì yōu shǎng jì。

寺游别熊子四首

李梦阳

散眸七宝地,觞尔孤云台。sàn móu qī bǎo dì,shāng ěr gū yún tái。
一望碧云合,四面清风来。yī wàng bì yún hé,sì miàn qīng fēng lái。
流影荡我前,炎树生秋哀。liú yǐng dàng wǒ qián,yán shù shēng qiū āi。
一笑问天地,劫灰安在哉。yī xiào wèn tiān dì,jié huī ān zài zāi。

寺游别熊子四首

李梦阳

独立台上阁,俯兹城下湖。dú lì tái shàng gé,fǔ zī chéng xià hú。
为问黄金鱼,径尺今有无。wèi wèn huáng jīn yú,jìng chǐ jīn yǒu wú。
愚者人尽笑,贤之乃谤诬。yú zhě rén jǐn xiào,xián zhī nǎi bàng wū。
二者吾适从,不如乘海桴。èr zhě wú shì cóng,bù rú chéng hǎi fú。

寄赠玉溪子

李梦阳

松桧不栖蝉,熊皮不上蚁。sōng guì bù qī chán,xióng pí bù shàng yǐ。
秉性死不易,斯足验人理。bǐng xìng sǐ bù yì,sī zú yàn rén lǐ。
苟投信若饴,义交固如水。gǒu tóu xìn ruò yí,yì jiāo gù rú shuǐ。
如水遐则思,若饴背乃毁。rú shuǐ xiá zé sī,ruò yí bèi nǎi huǐ。
悠悠徂暑月,眷眷念君子。yōu yōu cú shǔ yuè,juàn juàn niàn jūn zi。
霍云停复飞,汾水荡而驶。huò yún tíng fù fēi,fén shuǐ dàng ér shǐ。
山西回夕阳,皎如觏光美。shān xī huí xī yáng,jiǎo rú gòu guāng měi。
徒操孤绝弦,叹息竟何以。tú cāo gū jué xián,tàn xī jìng hé yǐ。

初秋上方寺别郑生

李梦阳

胜地亮常尔,佳士难屡并。shèng dì liàng cháng ěr,jiā shì nán lǚ bìng。
未穷结驷游,遽复扬帆行。wèi qióng jié sì yóu,jù fù yáng fān xíng。
古林郁城隅,石门敞幽清。gǔ lín yù chéng yú,shí mén chǎng yōu qīng。
趁风选浓荫,布席觞群英。chèn fēng xuǎn nóng yīn,bù xí shāng qún yīng。
竹凉时自来,残暑骄未平。zhú liáng shí zì lái,cán shǔ jiāo wèi píng。
戒饮今二期,为子杯一倾。jiè yǐn jīn èr qī,wèi zi bēi yī qīng。
义投不在故,迹远心自萦。yì tóu bù zài gù,jì yuǎn xīn zì yíng。
念兹徘徊意,时哉树嘉名。niàn zī pái huái yì,shí zāi shù jiā míng。