古诗词

观灯行

李梦阳

宋家累叶全盛帝,宽大实皆称令主。sòng jiā lèi yè quán shèng dì,kuān dà shí jiē chēng lìng zhǔ。
百姓牛马遍阡陌,太仓米粟忧红腐。bǎi xìng niú mǎ biàn qiān mò,tài cāng mǐ sù yōu hóng fǔ。
宣和以来遂多事,呜呼烂费如沙土。xuān hé yǐ lái suì duō shì,wū hū làn fèi rú shā tǔ。
海石江花涌国门,离宫别殿谁能数。hǎi shí jiāng huā yǒng guó mén,lí gōng bié diàn shuí néng shù。
群臣谀佞只自讦,天下骚然始怨苦。qún chén yú nìng zhǐ zì jié,tiān xià sāo rán shǐ yuàn kǔ。
正月十四十五间,有敕大驾观鳌山。zhèng yuè shí sì shí wǔ jiān,yǒu chì dà jià guān áo shān。
万金为一灯,万灯为一山。wàn jīn wèi yī dēng,wàn dēng wèi yī shān。
用尽工匠力,不破君王颜。yòng jǐn gōng jiàng lì,bù pò jūn wáng yán。
此时上御宣德门,乐动帘开见至尊。cǐ shí shàng yù xuān dé mén,lè dòng lián kāi jiàn zhì zūn。
奔星忽经于御榻,明月初上堆金盆。bēn xīng hū jīng yú yù tà,míng yuè chū shàng duī jīn pén。
倾城呼噪声动地,可怜今夜鳌山戏。qīng chéng hū zào shēng dòng dì,kě lián jīn yè áo shān xì。
窈冥幻巧百怪聚,金蛾翠管堪垂泪。yǎo míng huàn qiǎo bǎi guài jù,jīn é cuì guǎn kān chuí lèi。
借问幸臣谁,云是李师师。jiè wèn xìng chén shuí,yún shì lǐ shī shī。
外有蔡京与蔡攸,夹楼锦幄罗公侯,丞相之幄当前头。wài yǒu cài jīng yǔ cài yōu,jiā lóu jǐn wò luó gōng hóu,chéng xiāng zhī wò dāng qián tóu。
奚儿腰带控紫骝,如花少女擎彩毬。xī ér yāo dài kòng zǐ liú,rú huā shǎo nǚ qíng cǎi qiú。
但闻楼上唤楼下,黄帕笼盘赐玉羞。dàn wén lóu shàng huàn lóu xià,huáng pà lóng pán cì yù xiū。
月高鸣鞭至尊起,幄中环佩如流水。yuè gāo míng biān zhì zūn qǐ,wò zhōng huán pèi rú liú shuǐ。
争道齐驱辇路窄,寺桥窈窕尘埃白。zhēng dào qí qū niǎn lù zhǎi,sì qiáo yǎo tiǎo chén āi bái。
火树龙灯又一时,千光万焰天为赤。huǒ shù lóng dēng yòu yī shí,qiān guāng wàn yàn tiān wèi chì。
常言宴安成祸基,从来乐极还生悲。cháng yán yàn ān chéng huò jī,cóng lái lè jí hái shēng bēi。
君看二帝蒙尘日,数月东京荒蒺藜。jūn kàn èr dì méng chén rì,shù yuè dōng jīng huāng jí lí。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

同双溪方伯咏石几

李梦阳

栗栗天生白石几,癯癯日伴白头翁。lì lì tiān shēng bái shí jǐ,qú qú rì bàn bái tóu wēng。
清尊淹留不断客,灌木阴森常自风。qīng zūn yān liú bù duàn kè,guàn mù yīn sēn cháng zì fēng。
看处遽浮金玉色,移来深仗鬼神功。kàn chù jù fú jīn yù sè,yí lái shēn zhàng guǐ shén gōng。
兹须小物君堪醉,取致嵩山万翠中。zī xū xiǎo wù jūn kān zuì,qǔ zhì sōng shān wàn cuì zhōng。

石几再赋

李梦阳

确然片石我之几,置之堂边楼在东。què rán piàn shí wǒ zhī jǐ,zhì zhī táng biān lóu zài dōng。
葱芊海棠上重绿,绚烂盆榴旁小红。cōng qiān hǎi táng shàng zhòng lǜ,xuàn làn pén liú páng xiǎo hóng。
性含烟霞不减色,光敌玉金常吐虹。xìng hán yān xiá bù jiǎn sè,guāng dí yù jīn cháng tǔ hóng。
老夫有时醉凭汝,扣之高歌天暮风。lǎo fū yǒu shí zuì píng rǔ,kòu zhī gāo gē tiān mù fēng。

咏陶台使兰阳公廨五色葵花

李梦阳

炎天小县葵花好,五色空庭日日香。yán tiān xiǎo xiàn kuí huā hǎo,wǔ sè kōng tíng rì rì xiāng。
开正得时先让赤,见宜尊礼莫欺黄。kāi zhèng dé shí xiān ràng chì,jiàn yí zūn lǐ mò qī huáng。
交枝接叶谁为众,异蕊同心自向阳。jiāo zhī jiē yè shuí wèi zhòng,yì ruǐ tóng xīn zì xiàng yáng。
此物烦君献天子,上林闲地草苍茫。cǐ wù fán jūn xiàn tiān zi,shàng lín xián dì cǎo cāng máng。

咏瓶中柏限韵

李梦阳

爱汝侧叶寒能青,插之铜瓶依石屏。ài rǔ cè yè hán néng qīng,chā zhī tóng píng yī shí píng。
昼屯云气果不俗,夜飞光芒疑有灵。zhòu tún yún qì guǒ bù sú,yè fēi guāng máng yí yǒu líng。
森耸似学鸾凤翼,屈曲巳具虬龙形。sēn sǒng shì xué luán fèng yì,qū qū sì jù qiú lóng xíng。
更欲移裁万仞岭,待与松桂凌冥冥。gèng yù yí cái wàn rèn lǐng,dài yǔ sōng guì líng míng míng。

鹃崔后渠咏箓竹亭

李梦阳

崔家孤亭万竹里,绕窗栗栗青琅玕。cuī jiā gū tíng wàn zhú lǐ,rào chuāng lì lì qīng láng gān。
结实当春凤不馁,托根有地龙且蟠。jié shí dāng chūn fèng bù něi,tuō gēn yǒu dì lóng qiě pán。
霜风飘萧起空谷,美人翠袖生暮寒。shuāng fēng piāo xiāo qǐ kōng gǔ,měi rén cuì xiù shēng mù hán。
彼淇盈盈一水隔,望而不见徒自叹。bǐ qí yíng yíng yī shuǐ gé,wàng ér bù jiàn tú zì tàn。

郊斋逢人日有怀边何二子

李梦阳

今日今年风日动,苑边新柳弱垂垂。jīn rì jīn nián fēng rì dòng,yuàn biān xīn liǔ ruò chuí chuí。
斋居寂寞难乘兴,独立苍茫有所思。zhāi jū jì mò nán chéng xīng,dú lì cāng máng yǒu suǒ sī。
谷暖迁莺番太甲,云长旅雁故多迟。gǔ nuǎn qiān yīng fān tài jiǎ,yún zhǎng lǚ yàn gù duō chí。
凤池仙客容台彦,两处伤春尔为谁。fèng chí xiān kè róng tái yàn,liǎng chù shāng chūn ěr wèi shuí。

夏日过序公

李梦阳

炎天楼殿荫空扉,永昼云林孤鸟飞。yán tiān lóu diàn yīn kōng fēi,yǒng zhòu yún lín gū niǎo fēi。
病起出门风色异,独来清坐老僧依。bìng qǐ chū mén fēng sè yì,dú lái qīng zuò lǎo sēng yī。
扑帘花片疑红雪,解带藤萝映紫衣。pū lián huā piàn yí hóng xuě,jiě dài téng luó yìng zǐ yī。
万事回头谁得问,但逢心赏莫教违。wàn shì huí tóu shuí dé wèn,dàn féng xīn shǎng mò jiào wéi。

过马陟次毛庶子韵

李梦阳

冉冉轻雷止复行,凤池清夏半阴晴。rǎn rǎn qīng léi zhǐ fù xíng,fèng chí qīng xià bàn yīn qíng。
渐看西日笼花气,谁放南风作雨声。jiàn kàn xī rì lóng huā qì,shuí fàng nán fēng zuò yǔ shēng。
融入堑沙将拂燕,密侵宫柳益沾莺。róng rù qiàn shā jiāng fú yàn,mì qīn gōng liǔ yì zhān yīng。
晚来一赴薇郎约,匹马冲泥远兴生。wǎn lái yī fù wēi láng yuē,pǐ mǎ chōng ní yuǎn xīng shēng。

章氏芳园饯朱应登

李梦阳

细雨林塘花可怜,况有美酒斗十千。xì yǔ lín táng huā kě lián,kuàng yǒu měi jiǔ dòu shí qiān。
见日玄蝉元嘒嘒,含风绿筱自娟娟。jiàn rì xuán chán yuán huì huì,hán fēng lǜ xiǎo zì juān juān。
朝廷岂料更新主,尘世难逢感昔年。cháo tíng qǐ liào gèng xīn zhǔ,chén shì nán féng gǎn xī nián。
纵倒芳尊不成醉,别怀忧绪两凄然。zòng dào fāng zūn bù chéng zuì,bié huái yōu xù liǎng qī rán。

送殷进士病免归

李梦阳

鲁川西流石齿齿,川上茅堂千树林。lǔ chuān xī liú shí chǐ chǐ,chuān shàng máo táng qiān shù lín。
春行不费风雩咏,日暮聊为梁父吟。chūn xíng bù fèi fēng yú yǒng,rì mù liáo wèi liáng fù yín。
南瞻岱岳云峰峻,东访沧溟烟雾深。nán zhān dài yuè yún fēng jùn,dōng fǎng cāng míng yān wù shēn。
司马岂缘封禅病,任公终有羡鳌心。sī mǎ qǐ yuán fēng chán bìng,rèn gōng zhōng yǒu xiàn áo xīn。

别徐子祯卿得江字

李梦阳

我爱南州徐孺子,明圭美璧世无双。wǒ ài nán zhōu xú rú zi,míng guī měi bì shì wú shuāng。
新从北极看南极,便自吴江下楚江。xīn cóng běi jí kàn nán jí,biàn zì wú jiāng xià chǔ jiāng。
日落鹧鸪啼庙口,水清斑竹映船窗。rì luò zhè gū tí miào kǒu,shuǐ qīng bān zhú yìng chuán chuāng。
檷衡王粲俱黄土,千载何人复北邦。nǐ héng wáng càn jù huáng tǔ,qiān zài hé rén fù běi bāng。

访何职方新居二首

李梦阳

昨年闻汝在郴州,对酒时常使我忧。zuó nián wén rǔ zài chēn zhōu,duì jiǔ shí cháng shǐ wǒ yōu。
无客解题鹦鹉赋,同谁出入凤凰楼。wú kè jiě tí yīng wǔ fù,tóng shuí chū rù fèng huáng lóu。
潇湘梦泽今虚远,易水燕山不断游。xiāo xiāng mèng zé jīn xū yuǎn,yì shuǐ yàn shān bù duàn yóu。
旧雨休嗟车马伴,卜邻先近李膺舟。jiù yǔ xiū jiē chē mǎ bàn,bo lín xiān jìn lǐ yīng zhōu。

访何职方新居二首

李梦阳

街北小堂卜筑深,离离竹槛称幽吟。jiē běi xiǎo táng bo zhù shēn,lí lí zhú kǎn chēng yōu yín。
不争鹅鸭嫌邻舍,旋置琴尊见客心。bù zhēng é yā xián lín shě,xuán zhì qín zūn jiàn kè xīn。
呼两乳鸠仍暂止,定巢新燕故相寻。hū liǎng rǔ jiū réng zàn zhǐ,dìng cháo xīn yàn gù xiāng xún。
曾轩更许消清暑,露顶同依嘉树林。céng xuān gèng xǔ xiāo qīng shǔ,lù dǐng tóng yī jiā shù lín。

追旧寄徐子

李梦阳

忆昔逢君雪满途,遥怜为客向江湖。yì xī féng jūn xuě mǎn tú,yáo lián wèi kè xiàng jiāng hú。
看碑定忆羊开府,作赋先投楚大夫。kàn bēi dìng yì yáng kāi fǔ,zuò fù xiān tóu chǔ dà fū。
日黑鱼龙豗梦泽,草青麋鹿上姑苏。rì hēi yú lóng huī mèng zé,cǎo qīng mí lù shàng gū sū。
空回玉轸思流水,不得骅骝见过都。kōng huí yù zhěn sī liú shuǐ,bù dé huá liú jiàn guò dōu。

过李氏荷亭会何子

李梦阳

三伏寻花到习池,幽怀真与故人期。sān fú xún huā dào xí chí,yōu huái zhēn yǔ gù rén qī。
出波菡萏晴相并,度槛流萤晚故迟。chū bō hàn dàn qíng xiāng bìng,dù kǎn liú yíng wǎn gù chí。
他日宴游能此地,向来开落果由谁。tā rì yàn yóu néng cǐ dì,xiàng lái kāi luò guǒ yóu shuí。
亦知尘世难逢醉,且把芳筒当酒卮。yì zhī chén shì nán féng zuì,qiě bǎ fāng tǒng dāng jiǔ zhī。