古诗词

玄明宫行

李梦阳

今冬有人自京至,向我道说玄明宫。jīn dōng yǒu rén zì jīng zhì,xiàng wǒ dào shuō xuán míng gōng。
木土侈丽谁办此,乃今遗臭京城东。mù tǔ chǐ lì shuí bàn cǐ,nǎi jīn yí chòu jīng chéng dōng。
割夺面势创巀嶪,出入日月开帡幪。gē duó miàn shì chuàng jié yè,chū rù rì yuè kāi píng méng。
矫托敢与天子竞,立观忍将双阙向。jiǎo tuō gǎn yǔ tiān zi jìng,lì guān rěn jiāng shuāng quē xiàng。
前矻石柱双蟠龙,飞梁逶迤三彩虹。qián kū shí zhù shuāng pán lóng,fēi liáng wēi yí sān cǎi hóng。
宝构合沓殿其后,俨如山岳翔天中。bǎo gòu hé dá diàn qí hòu,yǎn rú shān yuè xiáng tiān zhōng。
金银为堂玉布地,千门万户森相通。jīn yín wèi táng yù bù dì,qiān mén wàn hù sēn xiāng tōng。
光景闪烁倏忽异,云烟鬼怪芃杳蒙。guāng jǐng shǎn shuò shū hū yì,yún yān guǐ guài péng yǎo méng。
以东金榜祠更侈,树之松槚双梧桐。yǐ dōng jīn bǎng cí gèng chǐ,shù zhī sōng jiǎ shuāng wú tóng。
溟池岛屿鰋鲤跃,孔雀翡翠兼罴熊。míng chí dǎo yǔ yǎn lǐ yuè,kǒng què fěi cuì jiān pí xióng。
那知势极有消歇,前日虎豹今沙虫。nà zhī shì jí yǒu xiāo xiē,qián rì hǔ bào jīn shā chóng。
窗扉自开卫不守,人时游玩摇玲珑。chuāng fēi zì kāi wèi bù shǒu,rén shí yóu wán yáo líng lóng。
陛隅龙兽折其角,近有盗换香炉铜。bì yú lóng shòu zhé qí jiǎo,jìn yǒu dào huàn xiāng lú tóng。
青苔生泥獍面锁,野鸽哺子雕花栊。qīng tái shēng ní jìng miàn suǒ,yě gē bǔ zi diāo huā lóng。
忆昔此阉握乾柄,帝推赤心阉罔忠。yì xī cǐ yān wò qián bǐng,dì tuī chì xīn yān wǎng zhōng。
威刑霹雳缙绅毒,自尊奴仆侯与公。wēi xíng pī lì jìn shēn dú,zì zūn nú pū hóu yǔ gōng。
变更累朝意叵测,掊克四海真困穷。biàn gèng lèi cháo yì pǒ cè,póu kè sì hǎi zhēn kùn qióng。
长安夺第塞巷陌,心复艳此阉何蒙。zhǎng ān duó dì sāi xiàng mò,xīn fù yàn cǐ yān hé méng。
构结拟绝天下巧,搜剔遂尽输倕工。gòu jié nǐ jué tiān xià qiǎo,sōu tī suì jǐn shū chuí gōng。
神厂择木内苑竭,官坑选石西山空。shén chǎng zé mù nèi yuàn jié,guān kēng xuǎn shí xī shān kōng。
夷坟伐屋白日黑,挥汗如两斤成风。yí fén fá wū bái rì hēi,huī hàn rú liǎng jīn chéng fēng。
转身唾骂阉得知,退朝督劳何匆匆。zhuǎn shēn tuò mà yān dé zhī,tuì cháo dū láo hé cōng cōng。
人心嗟怨入骨髓,鬼也孰复安高崇。rén xīn jiē yuàn rù gǔ suǐ,guǐ yě shú fù ān gāo chóng。
峨碑照耀颂何事,或有送男充道童。é bēi zhào yào sòng hé shì,huò yǒu sòng nán chōng dào tóng。
闻言怆恻黯无答,私痛圣祖开疆功。wén yán chuàng cè àn wú dá,sī tòng shèng zǔ kāi jiāng gōng。
渠干威福开者谁,法典虽严柰怙终。qú gàn wēi fú kāi zhě shuí,fǎ diǎn suī yán nài hù zhōng。
锦衣玉食巳叨窃,琳宫宝宇将安雄。jǐn yī yù shí sì dāo qiè,lín gōng bǎo yǔ jiāng ān xióng。
何宫不镌护敕碑,来者但看玄明宫。hé gōng bù juān hù chì bēi,lái zhě dàn kàn xuán míng gōng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

思归引

李梦阳

疾风吹寒破南极,冻雨濈濈山树黑。jí fēng chuī hán pò nán jí,dòng yǔ jí jí shān shù hēi。
天昏岁暮百忧并,中夜悲歌泪沾臆。tiān hūn suì mù bǎi yōu bìng,zhōng yè bēi gē lèi zhān yì。
起视众星白烂烂,我今胡为在长安。qǐ shì zhòng xīng bái làn làn,wǒ jīn hú wèi zài zhǎng ān。
思归路阻多苦寒,嗷嗷何处失群雁,翅湿高飞嗟汝难。sī guī lù zǔ duō kǔ hán,áo áo hé chù shī qún yàn,chì shī gāo fēi jiē rǔ nán。

归来行

李梦阳

天下儒冠岂尽误,迂谬弃捐仍道路。tiān xià rú guān qǐ jǐn wù,yū miù qì juān réng dào lù。
九月江山冻烟雾,百年裘马冲霜露。jiǔ yuè jiāng shān dòng yān wù,bǎi nián qiú mǎ chōng shuāng lù。
穷达自知休怨天,归来且种东陵田。qióng dá zì zhī xiū yuàn tiān,guī lái qiě zhǒng dōng líng tián。
齿过四九已不小,钓鱼猎兔亦得饱。chǐ guò sì jiǔ yǐ bù xiǎo,diào yú liè tù yì dé bǎo。

秋夜叹二首

李梦阳

君不见梁上蝠,飞走掠蝇虫。jūn bù jiàn liáng shàng fú,fēi zǒu lüè yíng chóng。
蝇虫四散不受掠,而我胡在缧绁中。yíng chóng sì sàn bù shòu lüè,ér wǒ hú zài léi xiè zhōng。
岂即运命委霜雪,要知腐草生华风。qǐ jí yùn mìng wěi shuāng xuě,yào zhī fǔ cǎo shēng huá fēng。
沉吟彻夜不能寐,此时天风雨将至。chén yín chè yè bù néng mèi,cǐ shí tiān fēng yǔ jiāng zhì。
但闻虫声啾啾复唧唧,鸿雁嗷嗷忘南北。dàn wén chóng shēng jiū jiū fù jī jī,hóng yàn áo áo wàng nán běi。

秋夜叹二首

李梦阳

臭虫多足蚊有翅,当我眠时忽而至。chòu chóng duō zú wén yǒu chì,dāng wǒ mián shí hū ér zhì。
愤闷披衣坐叹息,竟夜搔爬无气力。fèn mèn pī yī zuò tàn xī,jìng yè sāo pá wú qì lì。
寒霖萧萧响荆棘,君不见坎灯无烟四壁暗,野狐跳梁鬼啾唧。hán lín xiāo xiāo xiǎng jīng jí,jūn bù jiàn kǎn dēng wú yān sì bì àn,yě hú tiào liáng guǐ jiū jī。

解酋行

李梦阳

都昌县南乾沙上,射雁者谁三五群。dōu chāng xiàn nán qián shā shàng,shè yàn zhě shuí sān wǔ qún。
毡帽红裘黄战裙,云是解酋官达军。zhān mào hóng qiú huáng zhàn qún,yún shì jiě qiú guān dá jūn。
沙下北风吹舰旗,边军欢喜家军悲。shā xià běi fēng chuī jiàn qí,biān jūn huān xǐ jiā jūn bēi。
朝廷日夜望俘至,雪冻酋船犹住兹。cháo tíng rì yè wàng fú zhì,xuě dòng qiú chuán yóu zhù zī。
县官逃走驿官啼,要钱勒酒仍要鸡。xiàn guān táo zǒu yì guān tí,yào qián lēi jiǔ réng yào jī。
姚源遗孽尚反覆,尔曹不得夸辽西。yáo yuán yí niè shàng fǎn fù,ěr cáo bù dé kuā liáo xī。

西来行

李梦阳

冬廿六日十二月,西来泛湖雨明灭。dōng niàn liù rì shí èr yuè,xī lái fàn hú yǔ míng miè。
雨寒著树尽成雪,天波■霮路幽绝。yǔ hán zhù shù jǐn chéng xuě,tiān bō dàn lù yōu jué。
鸹鸧秃鹙立如人,衔鱼避船偷眼嗔。guā cāng tū qiū lì rú rén,xián yú bì chuán tōu yǎn chēn。
天开猎夫会寻汝,乘时早可收其身。tiān kāi liè fū huì xún rǔ,chéng shí zǎo kě shōu qí shēn。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

吁嗟我生三十三,我今十年父不见。xū jiē wǒ shēng sān shí sān,wǒ jīn shí nián fù bù jiàn。
浊泾日寒关塞黑,杳杳松楸隔秦甸。zhuó jīng rì hán guān sāi hēi,yǎo yǎo sōng qiū gé qín diān。
梁王宾客昔全盛,我父优游谁不羡。liáng wáng bīn kè xī quán shèng,wǒ fù yōu yóu shuí bù xiàn。
当时携我登朱门,舞嫱歌媵争看面。dāng shí xié wǒ dēng zhū mén,wǔ qiáng gē yìng zhēng kàn miàn。
二十年前一回首,往事凋零泪如霰。èr shí nián qián yī huí shǒu,wǎng shì diāo líng lèi rú xiàn。
呜呼一歌兮歌一发,北风为我号冬月。wū hū yī gē xī gē yī fā,běi fēng wèi wǒ hào dōng yuè。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

母之生我日初赫,缺突无烟榻无席。mǔ zhī shēng wǒ rì chū hè,quē tū wú yān tà wú xí。
是时家难金铁鸣,佁皇抱予走且匿。shì shí jiā nán jīn tiě míng,yǐ huáng bào yǔ zǒu qiě nì。
艾当灼脐无处乞,邻里相引失颜色。ài dāng zhuó qí wú chù qǐ,lín lǐ xiāng yǐn shī yán sè。
男儿有亲生不封,万钟于我乎何益。nán ér yǒu qīn shēng bù fēng,wàn zhōng yú wǒ hū hé yì。
高天苍苍白日冻,今辰何辰夕何夕。gāo tiān cāng cāng bái rì dòng,jīn chén hé chén xī hé xī。
呜呼二歌兮歌思长,吾亲俨在孤儿傍。wū hū èr gē xī gē sī zhǎng,wú qīn yǎn zài gū ér bàng。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

有弟有弟青云姿,以兄为友兼为师。yǒu dì yǒu dì qīng yún zī,yǐ xiōng wèi yǒu jiān wèi shī。
十五遍探古人籍,十九不作今人诗。shí wǔ biàn tàn gǔ rén jí,shí jiǔ bù zuò jīn rén shī。
从兄翱翔潞河侧,宁料为殇返乡域。cóng xiōng áo xiáng lù hé cè,níng liào wèi shāng fǎn xiāng yù。
孤坟寂寞崔桥西,渺渺游魂泣寒食。gū fén jì mò cuī qiáo xī,miǎo miǎo yóu hún qì hán shí。
呜呼三歌兮歌转烈,汝虽抱女祀绝绝。wū hū sān gē xī gē zhuǎn liè,rǔ suī bào nǚ sì jué jué。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

有姊有姊天一方,风蓬摇转思故乡。yǒu zǐ yǒu zǐ tiān yī fāng,fēng péng yáo zhuǎn sī gù xiāng。
岁收秫秉不盈百,男号女啼常在旁。suì shōu shú bǐng bù yíng bǎi,nán hào nǚ tí cháng zài páng。
黄鸟飞来啄屋角,硕鼠唧唧宵近床。huáng niǎo fēi lái zhuó wū jiǎo,shuò shǔ jī jī xiāo jìn chuáng。
洪河斗蛟波浪怒,我欲济之难为梁。hóng hé dòu jiāo bō làng nù,wǒ yù jì zhī nán wèi liáng。
呜呼四歌兮歌四阕,我本与尔同肉血。wū hū sì gē xī gē sì què,wǒ běn yǔ ěr tóng ròu xuè。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

古城十家九家空,有姊有姊城之中。gǔ chéng shí jiā jiǔ jiā kōng,yǒu zǐ yǒu zǐ chéng zhī zhōng。
哨壑直下五千尺,鸡鸣汲回山日红。shào hè zhí xià wǔ qiān chǐ,jī míng jí huí shān rì hóng。
犁锄纵健把岂得,病姑垂白双耳聋。lí chú zòng jiàn bǎ qǐ dé,bìng gū chuí bái shuāng ěr lóng。
小孤痴蠢大孤惰,霜闺夜夜悲回风。xiǎo gū chī chǔn dà gū duò,shuāng guī yè yè bēi huí fēng。
呜呼五歌兮歌五转,寒崖吹律何时变。wū hū wǔ gē xī gē wǔ zhuǎn,hán yá chuī lǜ hé shí biàn。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

冰河蜿蜒雪为岸,忽得鲤鱼长尺半。bīng hé wān yán xuě wèi àn,hū dé lǐ yú zhǎng chǐ bàn。
剖之中有元方书,许我是月来相看。pōu zhī zhōng yǒu yuán fāng shū,xǔ wǒ shì yuè lái xiāng kàn。
腊寒岁穷多烈风,日暮高楼眼空断。là hán suì qióng duō liè fēng,rì mù gāo lóu yǎn kōng duàn。
梁都北来道如砥,熟马輶轮为谁绊。liáng dōu běi lái dào rú dǐ,shú mǎ yóu lún wèi shuí bàn。
呜呼六歌兮歌未极,原鸰为我无颜色。wū hū liù gē xī gē wèi jí,yuán líng wèi wǒ wú yán sè。

弘治甲子届我初度追念往事死生骨肉怆然动怀拟杜七歌用抒抱云耳

李梦阳

丈夫生不得志居人下,低头腼面何为者。zhàng fū shēng bù dé zhì jū rén xià,dī tóu miǎn miàn hé wèi zhě。
薄禄不救诸亲饥,壮志羞称万间厦。báo lù bù jiù zhū qīn jī,zhuàng zhì xiū chēng wàn jiān shà。
东华软尘十丈红,入拥簿书出鞍马。dōng huá ruǎn chén shí zhàng hóng,rù yōng bù shū chū ān mǎ。
王门好竽不好瑟,何如归樵孟诸野。wáng mén hǎo yú bù hǎo sè,hé rú guī qiáo mèng zhū yě。
呜呼七歌兮歌思停,极目南山空翠屏。wū hū qī gē xī gē sī tíng,jí mù nán shān kōng cuì píng。

飞蚁叹

李梦阳

今朝天光鸟鸣唤,草萋柳长江涣涣。jīn cháo tiān guāng niǎo míng huàn,cǎo qī liǔ zhǎng jiāng huàn huàn。
怪尔飞蚁何烂熳,填门扑窗坐我案。guài ěr fēi yǐ hé làn màn,tián mén pū chuāng zuò wǒ àn。
夜来不虞风骤至,尾瓦吹飞船打岸。yè lái bù yú fēng zhòu zhì,wěi wǎ chuī fēi chuán dǎ àn。
孤城晦冥霏霏雨,前叫鸹鸧后鹅鹳。gū chéng huì míng fēi fēi yǔ,qián jiào guā cāng hòu é guàn。
共言此崇飞稀鹃,我欲击之还复叹。gòng yán cǐ chóng fēi xī juān,wǒ yù jī zhī hái fù tàn。
明明上天非无宰,蚁也琐细何须算。míng míng shàng tiān fēi wú zǎi,yǐ yě suǒ xì hé xū suàn。
灾祥感召固其理,先时苟备终无患。zāi xiáng gǎn zhào gù qí lǐ,xiān shí gǒu bèi zhōng wú huàn。
君不闻汉家满堂客,不贵徙薪贵焦烂。jūn bù wén hàn jiā mǎn táng kè,bù guì xǐ xīn guì jiāo làn。

土兵行

李梦阳

豫章城楼饥啄乌,黄狐跳踉追赤狐。yù zhāng chéng lóu jī zhuó wū,huáng hú tiào liáng zhuī chì hú。
北风北来江怒涌,土兵攫人人叫呼。běi fēng běi lái jiāng nù yǒng,tǔ bīng jué rén rén jiào hū。
城外之民徙城内,尘埃不见章江途。chéng wài zhī mín xǐ chéng nèi,chén āi bù jiàn zhāng jiāng tú。
花裙蛮奴逐妇女,白夺钗镮换酒沽。huā qún mán nú zhú fù nǚ,bái duó chāi huán huàn jiǔ gū。
父老向前语蛮奴,\"慎勿横行王法诛。fù lǎo xiàng qián yǔ mán nú,shèn wù héng xíng wáng fǎ zhū。
华林姚源诸贼徒,金帛子女山不如。huá lín yáo yuán zhū zéi tú,jīn bó zi nǚ shān bù rú。
汝能破之惟汝欲,犒赏有酒牛羊猪,大者升官佩绶趋。rǔ néng pò zhī wéi rǔ yù,kào shǎng yǒu jiǔ niú yáng zhū,dà zhě shēng guān pèi shòu qū。
蛮奴怒言:万里入尔都,尔生我生屠我屠。mán nú nù yán wàn lǐ rù ěr dōu,ěr shēng wǒ shēng tú wǒ tú。
劲弓毒矢莫敢何,意气似欲无彭湖。jìn gōng dú shǐ mò gǎn hé,yì qì shì yù wú péng hú。
彭湖翩翩飘白旟,轻舸蔽水陆走车。péng hú piān piān piāo bái yú,qīng gě bì shuǐ lù zǒu chē。
黄云卷地春草死,烈火谁分瓦与珠。huáng yún juǎn dì chūn cǎo sǐ,liè huǒ shuí fēn wǎ yǔ zhū。
寒崖日月岂尽照,大邦鬼魅难久居。hán yá rì yuè qǐ jǐn zhào,dà bāng guǐ mèi nán jiǔ jū。
天下有道四夷守,此辈可使亦可虞。tiān xià yǒu dào sì yí shǒu,cǐ bèi kě shǐ yì kě yú。
何况土官妻妾俱,美酒大肉吹笙竽。hé kuàng tǔ guān qī qiè jù,měi jiǔ dà ròu chuī shēng yú。