古诗词

画鱼歌

李梦阳

吕公手持画鱼障,清晨挂我北堂上。lǚ gōng shǒu chí huà yú zhàng,qīng chén guà wǒ běi táng shàng。
岛屿晴开云荡荡,众鱼出没随风浪,四壁萧萧起寒涨。dǎo yǔ qíng kāi yún dàng dàng,zhòng yú chū méi suí fēng làng,sì bì xiāo xiāo qǐ hán zhǎng。
嗟此数尺障,天机妙入神。jiē cǐ shù chǐ zhàng,tiān jī miào rù shén。
信手扫绢素,惨澹开金鳞。xìn shǒu sǎo juàn sù,cǎn dàn kāi jīn lín。
濠梁断裂东津远,任公掣钓沧溟晚。háo liáng duàn liè dōng jīn yuǎn,rèn gōng chè diào cāng míng wǎn。
此时天黑众鱼出,鼋鼍徙穴蛟龙返。cǐ shí tiān hēi zhòng yú chū,yuán tuó xǐ xué jiāo lóng fǎn。
或言乘湖万鱼集,细小亦趁云雷入。huò yán chéng hú wàn yú jí,xì xiǎo yì chèn yún léi rù。
只尺波涛有得失,屈强泥沙恐难立。zhǐ chǐ bō tāo yǒu dé shī,qū qiáng ní shā kǒng nán lì。
细观又似洪河风,昆仑既道龙门通。xì guān yòu shì hóng hé fēng,kūn lún jì dào lóng mén tōng。
霹雳殷殷行地中,鲤眼下射盘涡红。pī lì yīn yīn xíng dì zhōng,lǐ yǎn xià shè pán wō hóng。
非独一身生羽翼,亦有数子随飞龙。fēi dú yī shēn shēng yǔ yì,yì yǒu shù zi suí fēi lóng。
山根小鱼更无数,鳣鲔昂藏喷烟雾。shān gēn xiǎo yú gèng wú shù,zhān wěi áng cáng pēn yān wù。
美人修竿淇水阔,渔子孤舟洞庭暮。měi rén xiū gān qí shuǐ kuò,yú zi gū zhōu dòng tíng mù。
我生好奇古,览画心不动。wǒ shēng hǎo qí gǔ,lǎn huà xīn bù dòng。
吕公此障谁为之,令我一见神色竦。lǚ gōng cǐ zhàng shuí wèi zhī,lìng wǒ yī jiàn shén sè sǒng。
想当经营始,笔端万钧力。xiǎng dāng jīng yíng shǐ,bǐ duān wàn jūn lì。
五湖齐倾四海立,空窗滚滚拔浪急。wǔ hú qí qīng sì hǎi lì,kōng chuāng gǔn gǔn bá làng jí。
阳侯逆走天吴泣,不然千鱼万鱼何由集。yáng hóu nì zǒu tiān wú qì,bù rán qiān yú wàn yú hé yóu jí。
我闻神怪物,变化不可料,点晴破垣古有兆。wǒ wén shén guài wù,biàn huà bù kě liào,diǎn qíng pò yuán gǔ yǒu zhào。
即恐风雷就壁起,饔人挥刀莫相笑。jí kǒng fēng léi jiù bì qǐ,yōng rén huī dāo mò xiāng xiào。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。