古诗词

林良画两角鹰歌

李梦阳

百馀年来画禽鸟,后有吕纪前边昭。bǎi yú nián lái huà qín niǎo,hòu yǒu lǚ jì qián biān zhāo。
二子工似不工意,吮笔决眦分毫毛。èr zi gōng shì bù gōng yì,shǔn bǐ jué zì fēn háo máo。
林良写鸟只用墨,开缣半扫风云黑。lín liáng xiě niǎo zhǐ yòng mò,kāi jiān bàn sǎo fēng yún hēi。
水禽陆禽各臻妙,挂出满堂皆动色。shuǐ qín lù qín gè zhēn miào,guà chū mǎn táng jiē dòng sè。
空山古林江怒涛,两鹰突出霜崖高。kōng shān gǔ lín jiāng nù tāo,liǎng yīng tū chū shuāng yá gāo。
整骨刷羽意势动,四壁六月生秋䬞。zhěng gǔ shuā yǔ yì shì dòng,sì bì liù yuè shēng qiū táo。
一鹰下视睛不转,已知两眼无秋毫。yī yīng xià shì jīng bù zhuǎn,yǐ zhī liǎng yǎn wú qiū háo。
一鹰掉颈复欲下,渐觉飒飒开风毛。yī yīng diào jǐng fù yù xià,jiàn jué sà sà kāi fēng máo。
匹绢虽惨澹,杀气不可灭。pǐ juàn suī cǎn dàn,shā qì bù kě miè。
戴角森森爪拳铁,迥如愁胡眦欲裂。dài jiǎo sēn sēn zhǎo quán tiě,jiǒng rú chóu hú zì yù liè。
朔云吹沙秋草黄,安得臂尔骑四驖。shuò yún chuī shā qiū cǎo huáng,ān dé bì ěr qí sì tiě。
草间妖鸟尽击死,万里晴空洒毛血。cǎo jiān yāo niǎo jǐn jī sǐ,wàn lǐ qíng kōng sǎ máo xuè。
我闻宋徽宗亦善貌此鹰,后来失天子,饿死五国城。wǒ wén sòng huī zōng yì shàn mào cǐ yīng,hòu lái shī tiān zi,è sǐ wǔ guó chéng。
乃知图写小人艺,工意工似皆虚名。nǎi zhī tú xiě xiǎo rén yì,gōng yì gōng shì jiē xū míng。
狡猎驰骋亦未事,外作禽荒古有经。jiǎo liè chí chěng yì wèi shì,wài zuò qín huāng gǔ yǒu jīng。
今皇恭默罢游燕,讲经日御文华殿。jīn huáng gōng mò bà yóu yàn,jiǎng jīng rì yù wén huá diàn。
南海西湖驰道荒,猎师虞长俱贫贱。nán hǎi xī hú chí dào huāng,liè shī yú zhǎng jù pín jiàn。
吕纪白首金炉边,日暮还家无酒钱。lǚ jì bái shǒu jīn lú biān,rì mù hái jiā wú jiǔ qián。
从来上智不贵物,淫巧岂敢陈王前。cóng lái shàng zhì bù guì wù,yín qiǎo qǐ gǎn chén wáng qián。
良乎良乎宁使尔画不直钱,无令后世好画兼好畋。liáng hū liáng hū níng shǐ ěr huà bù zhí qián,wú lìng hòu shì hǎo huà jiān hǎo tián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

炭篓盆架

李梦阳

编荆为团笼,本以贮木炭。biān jīng wèi tuán lóng,běn yǐ zhù mù tàn。
今匪用炭时,聊以助吾盥。jīn fěi yòng tàn shí,liáo yǐ zhù wú guàn。

砂锅盆

李梦阳

砂锅注清泠,洗面还洗心。shā guō zhù qīng líng,xǐ miàn hái xǐ xīn。
其器苟不洁,徒称玉与金。qí qì gǒu bù jié,tú chēng yù yǔ jīn。

船板

李梦阳

船板胡在兹,而我寝其上。chuán bǎn hú zài zī,ér wǒ qǐn qí shàng。
情知非江湖,梦寐亦风浪。qíng zhī fēi jiāng hú,mèng mèi yì fēng làng。

砖枕

李梦阳

卢生枕窍中,哀乐竟何用。lú shēng zhěn qiào zhōng,āi lè jìng hé yòng。
我枕城砖卧,无窍亦无梦。wǒ zhěn chéng zhuān wò,wú qiào yì wú mèng。

芦席几

李梦阳

古人席地坐,饮食俱在兹。gǔ rén xí dì zuò,yǐn shí jù zài zī。
今人设高几,翻谓古人卑。jīn rén shè gāo jǐ,fān wèi gǔ rén bēi。

坏墩

李梦阳

晨兴坐兹谈,而亦坐兹食。chén xīng zuò zī tán,ér yì zuò zī shí。
为言同寓子,尚念埴者力。wèi yán tóng yù zi,shàng niàn zhí zhě lì。

麻绳椸

李梦阳

何以架我衣,麻绳撑两柱。hé yǐ jià wǒ yī,má shéng chēng liǎng zhù。
谅有解脱心,与子同一处。liàng yǒu jiě tuō xīn,yǔ zi tóng yī chù。

葛衫帐

李梦阳

酷暑睡不稳,解衫周四围。kù shǔ shuì bù wěn,jiě shān zhōu sì wéi。
但阻蚊虫入,无遮明月辉。dàn zǔ wén chóng rù,wú zhē míng yuè huī。

薜荔园

李梦阳

芳园蓊薜荔,水石非人间。fāng yuán wěng bì lì,shuǐ shí fēi rén jiān。
昔闻西洞庭,今为学士山。xī wén xī dòng tíng,jīn wèi xué shì shān。

恩乐堂

李梦阳

肯堂钦古训,修祠报前功。kěn táng qīn gǔ xùn,xiū cí bào qián gōng。
酌洞歌行潦,采蘩遵召风。zhuó dòng gē xíng lǎo,cǎi fán zūn zhào fēng。

渔村夕照

李梦阳

西阳下洞庭,网集清潭上。xī yáng xià dòng tíng,wǎng jí qīng tán shàng。
一丈黄金鳞,可见不可网。yī zhàng huáng jīn lín,kě jiàn bù kě wǎng。

渔村夕照

李梦阳

美人杳何处,盈盈隔和水。měi rén yǎo hé chù,yíng yíng gé hé shuǐ。
遥遥云外钟,日落暮山紫。yáo yáo yún wài zhōng,rì luò mù shān zǐ。

渔村夕照

李梦阳

西风万里雁,一叶洞庭秋。xī fēng wàn lǐ yàn,yī yè dòng tíng qiū。
群浴金沙软,潇湘霜气流。qún yù jīn shā ruǎn,xiāo xiāng shuāng qì liú。

渔村夕照

李梦阳

长江浪滚雪,烟黑花争飞。zhǎng jiāng làng gǔn xuě,yān hēi huā zhēng fēi。
可怪横流者,孤舟一笠归。kě guài héng liú zhě,gū zhōu yī lì guī。

渔村夕照

李梦阳

天水本自空,圆月况秋映。tiān shuǐ běn zì kōng,yuán yuè kuàng qiū yìng。
皛皛起霜色,千里一悬镜。xiǎo xiǎo qǐ shuāng sè,qiān lǐ yī xuán jìng。