古诗词

钟钦礼山水障子歌

李梦阳

钟生始学戴文进,后来颇自出机轴。zhōng shēng shǐ xué dài wén jìn,hòu lái pǒ zì chū jī zhóu。
山林槎枒波漫靡,骨格虽传气不足。shān lín chá yā bō màn mí,gǔ gé suī chuán qì bù zú。
此幅树石差可意,缀得茅堂傍江麓。cǐ fú shù shí chà kě yì,zhuì dé máo táng bàng jiāng lù。
连山远势亦可取,转折颇似潇湘曲。lián shān yuǎn shì yì kě qǔ,zhuǎn zhé pǒ shì xiāo xiāng qū。
竹屿陂陀九疑隔,苍梧桐庭湿云白。zhú yǔ bēi tuó jiǔ yí gé,cāng wú tóng tíng shī yún bái。
黄陵美人把瑶草,天寒日暮行空泽。huáng líng měi rén bǎ yáo cǎo,tiān hán rì mù xíng kōng zé。
鹧鸪双飞鸿雁宿,槲树飒飒江水碧。zhè gū shuāng fēi hóng yàn sù,hú shù sà sà jiāng shuǐ bì。
细看谷口花,又疑武陵源。xì kàn gǔ kǒu huā,yòu yí wǔ líng yuán。
孤舟欲往不可得,对此仿佛闻清猿。gū zhōu yù wǎng bù kě dé,duì cǐ fǎng fú wén qīng yuán。
亭间更着四老翁,衣冠各异须眉同。tíng jiān gèng zhe sì lǎo wēng,yī guān gè yì xū méi tóng。
紫芝山深石漠漠,怅望万里来悲风。zǐ zhī shān shēn shí mò mò,chàng wàng wàn lǐ lái bēi fēng。
人生有形贵自适,我今胡为尘埃中。rén shēng yǒu xíng guì zì shì,wǒ jīn hú wèi chén āi zhōng。
观画感事面颜红,有画如此何必工,歌彻目送沧洲鸿。guān huà gǎn shì miàn yán hóng,yǒu huà rú cǐ hé bì gōng,gē chè mù sòng cāng zhōu hóng。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

望南城

李梦阳

南内夕烟敛,玉楼春望空。nán nèi xī yān liǎn,yù lóu chūn wàng kōng。
禁籞年年锁,园禽巢殿中。jìn yù nián nián suǒ,yuán qín cháo diàn zhōng。

东华门偶述

李梦阳

银瓮烂生光,盘龙绣袱香。yín wèng làn shēng guāng,pán lóng xiù fú xiāng。
但知从内出,不省赐何王。dàn zhī cóng nèi chū,bù shěng cì hé wáng。

神京乐四首

李梦阳

蓟谷襟东海,居庸锁北门。jì gǔ jīn dōng hǎi,jū yōng suǒ běi mén。
王者本无外,天险壮乾坤。wáng zhě běn wú wài,tiān xiǎn zhuàng qián kūn。

神京乐四首

李梦阳

天回金气合,星顺玉衡平。tiān huí jīn qì hé,xīng shùn yù héng píng。
云生翡翠殿,日丽凤凰城。yún shēng fěi cuì diàn,rì lì fèng huáng chéng。

神京乐四首

李梦阳

钟鸣长乐馆,乐奏未央宫。zhōng míng zhǎng lè guǎn,lè zòu wèi yāng gōng。
寿域皇图迥,钩陈紫极通。shòu yù huáng tú jiǒng,gōu chén zǐ jí tōng。

神京乐四首

李梦阳

卫霍干城旧,伊夔鼎鼐新。wèi huò gàn chéng jiù,yī kuí dǐng nài xīn。
万年天子寿,四海一家春。wàn nián tiān zi shòu,sì hǎi yī jiā chūn。

采莲曲

李梦阳

白鹭青天映,红妆绿水遥。bái lù qīng tiān yìng,hóng zhuāng lǜ shuǐ yáo。
笑语荷花里,争荡木兰桡。xiào yǔ hé huā lǐ,zhēng dàng mù lán ráo。

晚出禁闼二首

李梦阳

杨柳南城道,芙蓉小苑通。yáng liǔ nán chéng dào,fú róng xiǎo yuàn tōng。
内使来调马,君王敕射熊。nèi shǐ lái diào mǎ,jūn wáng chì shè xióng。

晚出禁闼二首

李梦阳

夹城云气夕,露掌隐金盘。jiā chéng yún qì xī,lù zhǎng yǐn jīn pán。
杨花白云乱,风起满长安。yáng huā bái yún luàn,fēng qǐ mǎn zhǎng ān。

大堤曲

李梦阳

腊月大堤边,春风思宛然。là yuè dà dī biān,chūn fēng sī wǎn rán。
杨枝摇白日,烟花袅金鞭。yáng zhī yáo bái rì,yān huā niǎo jīn biān。

艳曲二首

李梦阳

盈盈绮闼女,生长不知春。yíng yíng qǐ tà nǚ,shēng zhǎng bù zhī chūn。
开窗见百结,背面掩罗巾。kāi chuāng jiàn bǎi jié,bèi miàn yǎn luó jīn。

艳曲二首

李梦阳

父母爱少女,女是聪明子。fù mǔ ài shǎo nǚ,nǚ shì cōng míng zi。
生不识鸳鸯,绣出鸳鸯是。shēng bù shí yuān yāng,xiù chū yuān yāng shì。

相和歌

李梦阳

美人罗带长,风吹不到地。měi rén luó dài zhǎng,fēng chuī bù dào dì。
低头采玉簪,头上玉簪坠。dī tóu cǎi yù zān,tóu shàng yù zān zhuì。

春曲二首

李梦阳

春风度山阁,凭轩望江路。chūn fēng dù shān gé,píng xuān wàng jiāng lù。
帘动时有香,不见花开处。lián dòng shí yǒu xiāng,bù jiàn huā kāi chù。

春曲二首

李梦阳

翩翩谁家燕,衔泥向何所。piān piān shuí jiā yàn,xián ní xiàng hé suǒ。
避人花丛里,忽复梁间语。bì rén huā cóng lǐ,hū fù liáng jiān yǔ。