古诗词

观序上人所藏陶成画菊石歌

李梦阳

陶生画菊石,老草有笔力。táo shēng huà jú shí,lǎo cǎo yǒu bǐ lì。
此石与此菊,今为序公得。cǐ shí yǔ cǐ jú,jīn wèi xù gōng dé。
两株徙倚石根前,古石苔藓屈连钱。liǎng zhū xǐ yǐ shí gēn qián,gǔ shí tái xiǎn qū lián qián。
复有馀株散在地,平坡杂草青烟绵,回株点缀花翩翩。fù yǒu yú zhū sàn zài dì,píng pō zá cǎo qīng yān mián,huí zhū diǎn zhuì huā piān piān。
含姿弄态不一足,背向纤秾皆可目。hán zī nòng tài bù yī zú,bèi xiàng xiān nóng jiē kě mù。
突如大家贵介女,珠翠虽摇气庄肃。tū rú dà jiā guì jiè nǚ,zhū cuì suī yáo qì zhuāng sù。
近时名手计汝和,此生笔力方之过。jìn shí míng shǒu jì rǔ hé,cǐ shēng bǐ lì fāng zhī guò。
江东徐霖学画石,效颦差胜王与何。jiāng dōng xú lín xué huà shí,xiào pín chà shèng wáng yǔ hé。
亦知神品多冥契,下笔巉岩拓高势。yì zhī shén pǐn duō míng qì,xià bǐ chán yán tuò gāo shì。
石磊磊兮菊漫漫,清霜古路花斑斑,远意颇类东林山。shí lěi lěi xī jú màn màn,qīng shuāng gǔ lù huā bān bān,yuǎn yì pǒ lèi dōng lín shān。
东林昔筑莲花台,彭泽攒眉不肯来,归家对菊独衔杯。dōng lín xī zhù lián huā tái,péng zé zǎn méi bù kěn lái,guī jiā duì jú dú xián bēi。
序公丛林号白足,不重莲花番重菊。xù gōng cóng lín hào bái zú,bù zhòng lián huā fān zhòng jú。
终然画饼不充腹,何如种向西山麓。zhōng rán huà bǐng bù chōng fù,hé rú zhǒng xiàng xī shān lù。
秋林寒芳采服食,煮石炼药亦为得。qiū lín hán fāng cǎi fú shí,zhǔ shí liàn yào yì wèi dé。
爱鹰爱马古有之,不独序公何太息。ài yīng ài mǎ gǔ yǒu zhī,bù dú xù gōng hé tài xī。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

月夜吟

李梦阳

月出东方高,剌剌灯下语。yuè chū dōng fāng gāo,lá lá dēng xià yǔ。
漂摇林中箨,淅淅如寒雨。piāo yáo lín zhōng tuò,xī xī rú hán yǔ。

九月见花

李梦阳

长安桃李树,秋晚复花枝。zhǎng ān táo lǐ shù,qiū wǎn fù huā zhī。
九陌寒烟里,无风自落时。jiǔ mò hán yān lǐ,wú fēng zì luò shí。

闻笛

李梦阳

白日挂云间,谁家玉笛闲。bái rì guà yún jiān,shuí jiā yù dí xián。
北风吹杨柳,落叶满关山。běi fēng chuī yáng liǔ,luò yè mǎn guān shān。

李梦阳

城云白欲曙,沙月上犹残。chéng yún bái yù shǔ,shā yuè shàng yóu cán。
独步怜红叶,空庭玉露团。dú bù lián hóng yè,kōng tíng yù lù tuán。

望浦烟

李梦阳

客愁何处落,涤涤冬浦烟。kè chóu hé chù luò,dí dí dōng pǔ yān。
日出浦烟歇,客愁还复然。rì chū pǔ yān xiē,kè chóu hái fù rán。

九日京中

李梦阳

白雁独横秋,黄花伴醉游。bái yàn dú héng qiū,huáng huā bàn zuì yóu。
眼看风物换,愁杀仲宣楼。yǎn kàn fēng wù huàn,chóu shā zhòng xuān lóu。

正月见雁

李梦阳

忆昨辞京邑,相随南雁归。yì zuó cí jīng yì,xiāng suí nán yàn guī。
如何早春日,独见北鸿飞。rú hé zǎo chūn rì,dú jiàn běi hóng fēi。

出郭

李梦阳

出郭携尊屡,寻园步屧迟。chū guō xié zūn lǚ,xún yuán bù xiè chí。
莫言春事晚,犹是百花时。mò yán chūn shì wǎn,yóu shì bǎi huā shí。

望野

李梦阳

久静山容敛,秋凝野色凄。jiǔ jìng shān róng liǎn,qiū níng yě sè qī。
白云留绝巘,苍雾隔前溪。bái yún liú jué yǎn,cāng wù gé qián xī。

晚出大堤侄叶来迓

李梦阳

袅袅绿杨西,双翻碧玉蹄。niǎo niǎo lǜ yáng xī,shuāng fān bì yù tí。
何由识小阮,为听紫骝嘶。hé yóu shí xiǎo ruǎn,wèi tīng zǐ liú sī。

石头口竹饮

李梦阳

白日竹林中,隤然脱巾醉。bái rì zhú lín zhōng,tuí rán tuō jīn zuì。
风吹乱叶响,醒看江日坠。fēng chuī luàn yè xiǎng,xǐng kàn jiāng rì zhuì。

风雩石

李梦阳

倚崖坐孤石,北对五老峰。yǐ yá zuò gū shí,běi duì wǔ lǎo fēng。
中有千尺虹,挂断岩上松。zhōng yǒu qiān chǐ hóng,guà duàn yán shàng sōng。

门前溪

李梦阳

山溪信清浅,入海作洪波。shān xī xìn qīng qiǎn,rù hǎi zuò hóng bō。
果向地中转,应随天上河。guǒ xiàng dì zhōng zhuǎn,yīng suí tiān shàng hé。

回流山

李梦阳

登山眺四极,一坐日每夕。dēng shān tiào sì jí,yī zuò rì měi xī。
行看夜来径,苔上有鹿迹。xíng kàn yè lái jìng,tái shàng yǒu lù jì。

李梦阳

新穿崖下井,微霞映深静。xīn chuān yá xià jǐng,wēi xiá yìng shēn jìng。
松风时来拂,娜娜匡岳影。sōng fēng shí lái fú,nà nà kuāng yuè yǐng。