古诗词

寿兄图歌

李梦阳

猗嗟我凤生三雏,二雏成立少者殂。yī jiē wǒ fèng shēng sān chú,èr chú chéng lì shǎo zhě cú。
为巢抱卵两不易,自挺独立身羁孤。wèi cháo bào luǎn liǎng bù yì,zì tǐng dú lì shēn jī gū。
兄既躬耕浊河岸,弟亦塌翅青云途。xiōng jì gōng gēng zhuó hé àn,dì yì tā chì qīng yún tú。
儿长女大愿各足,鸡肥酒熟时相呼。ér zhǎng nǚ dà yuàn gè zú,jī féi jiǔ shú shí xiāng hū。
仲氏吹篪埙者伯,兄今六十我半百。zhòng shì chuī chí xūn zhě bó,xiōng jīn liù shí wǒ bàn bǎi。
敢言意气激隤俗,要使纷纷睹标格。gǎn yán yì qì jī tuí sú,yào shǐ fēn fēn dǔ biāo gé。
大梁张路固好手,湖州生绢照眼白。dà liáng zhāng lù gù hǎo shǒu,hú zhōu shēng juàn zhào yǎn bái。
当堂掉臂扫丹墨,倏忽老面开生色。dāng táng diào bì sǎo dān mò,shū hū lǎo miàn kāi shēng sè。
盘松葳蕤杂花远,云屏石几文茵软。pán sōng wēi ruí zá huā yuǎn,yún píng shí jǐ wén yīn ruǎn。
灵芝底出琅玕瓶,蟠桃突磊琉璃碗。líng zhī dǐ chū láng gān píng,pán táo tū lěi liú lí wǎn。
鹤行昂藏疑欲啄,复缀山麋意逾宛。hè xíng áng cáng yí yù zhuó,fù zhuì shān mí yì yú wǎn。
大公乌纱微俯身,中心爱弟爱复亲。dà gōng wū shā wēi fǔ shēn,zhōng xīn ài dì ài fù qīn。
次公氅服青罗巾,傍兄袛顺情性真。cì gōng chǎng fú qīng luó jīn,bàng xiōng dī shùn qíng xìng zhēn。
壶陈爵设即未举,俨如酬劝言辞谆。hú chén jué shè jí wèi jǔ,yǎn rú chóu quàn yán cí zhūn。
其言伊何怀二人,飘风烈烈吹三秦。qí yán yī hé huái èr rén,piāo fēng liè liè chuī sān qín。
衔悽西望道路阻,高丘莽杳狐兔邻。xián qī xī wàng dào lù zǔ,gāo qiū mǎng yǎo hú tù lín。
又如自叙伤夙昔,衰暮安宁思苦辛。yòu rú zì xù shāng sù xī,shuāi mù ān níng sī kǔ xīn。
季冬十日兄生日,今日天开皎日出。jì dōng shí rì xiōng shēng rì,jīn rì tiān kāi jiǎo rì chū。
长裾珠履坐上满,剥羜椎牛酒盈室。zhǎng jū zhū lǚ zuò shàng mǎn,bō zhù chuí niú jiǔ yíng shì。
此时此图挂之壁,观者嗟咨黯如失。cǐ shí cǐ tú guà zhī bì,guān zhě jiē zī àn rú shī。
二公揖逊恰相向,回看乃在画图上。èr gōng yī xùn qià xiāng xiàng,huí kàn nǎi zài huà tú shàng。
骨法形神各不疑,舆台缉御俱惆怅。gǔ fǎ xíng shén gè bù yí,yú tái jī yù jù chóu chàng。
逶迤拂拭诸欲动,展转顾惜嗟宗匠。wēi yí fú shì zhū yù dòng,zhǎn zhuǎn gù xī jiē zōng jiàng。
瓶中梅菊谁致女,倒映芝挑故相荡。píng zhōng méi jú shuí zhì nǚ,dào yìng zhī tiāo gù xiāng dàng。
韡灼真回绮席春,芳香解溢金罍鬯。wěi zhuó zhēn huí qǐ xí chūn,fāng xiāng jiě yì jīn léi chàng。
兄今健饭犹廉颇,丹砂我炼寻黄婆。xiōng jīn jiàn fàn yóu lián pǒ,dān shā wǒ liàn xún huáng pó。
复闻张生善山水,买绢请扫青嵯峨。fù wén zhāng shēng shàn shān shuǐ,mǎi juàn qǐng sǎo qīng cuó é。
嵯峨一扫一千幅,一年一幅南山歌。cuó é yī sǎo yī qiān fú,yī nián yī fú nán shān gē。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

秋望

李梦阳

黄河水绕汉宫墙,河上秋风雁几行。huáng hé shuǐ rào hàn gōng qiáng,hé shàng qiū fēng yàn jǐ xíng。
客子过壕追野马,将军弢箭射天狼。kè zi guò háo zhuī yě mǎ,jiāng jūn tāo jiàn shè tiān láng。
黄尘古渡迷飞挽,白月横空冷战场。huáng chén gǔ dù mí fēi wǎn,bái yuè héng kōng lěng zhàn chǎng。
闻道朔方多勇略,只今谁是郭汾阳?wén dào shuò fāng duō yǒng lüè,zhǐ jīn shuí shì guō fén yáng?

夏城坐雨

李梦阳

河外孤城枕草莱,绝边风雨送愁来。hé wài gū chéng zhěn cǎo lái,jué biān fēng yǔ sòng chóu lái。
一秋穿堑兵多死,十月烧荒将未回。yī qiū chuān qiàn bīng duō sǐ,shí yuè shāo huāng jiāng wèi huí。
往事空馀元昊骨,壮心思上李陵台。wǎng shì kōng yú yuán hào gǔ,zhuàng xīn sī shàng lǐ líng tái。
朝庭遣使吾何补,白面渐非济世才。cháo tíng qiǎn shǐ wú hé bǔ,bái miàn jiàn fēi jì shì cái。