古诗词

汉京篇

李梦阳

汉京临帝极,复道众星罗。hàn jīng lín dì jí,fù dào zhòng xīng luó。
烟花开甸服,锦绣列山河。yān huā kāi diān fú,jǐn xiù liè shān hé。
山河自古称佳丽,城中半是王侯第。shān hé zì gǔ chēng jiā lì,chéng zhōng bàn shì wáng hóu dì。
峻阁重楼夹道悬,云房雾殿森亏蔽。jùn gé zhòng lóu jiā dào xuán,yún fáng wù diàn sēn kuī bì。
牧豚卖珠登要津,樊侯亦是鼓刀人。mù tún mài zhū dēng yào jīn,fán hóu yì shì gǔ dāo rén。
时来叱咤生风雨,奄见吹嘘走鬼神。shí lái chì zhà shēng fēng yǔ,yǎn jiàn chuī xū zǒu guǐ shén。
平津结兄盖侯弟,杯酒相看何意气。píng jīn jié xiōng gài hóu dì,bēi jiǔ xiāng kàn hé yì qì。
执鞭尽是虎贲郎,守门不说长安尉。zhí biān jǐn shì hǔ bēn láng,shǒu mén bù shuō zhǎng ān wèi。
长安烽火入边城,挺剑辞君万里行。zhǎng ān fēng huǒ rù biān chéng,tǐng jiàn cí jūn wàn lǐ xíng。
去日千官遮马饯,归来天子降阶迎。qù rì qiān guān zhē mǎ jiàn,guī lái tiān zi jiàng jiē yíng。
朱弓尚抱流沙月,宝铗常飞翰海星。zhū gōng shàng bào liú shā yuè,bǎo jiá cháng fēi hàn hǎi xīng。
不分燕然先勤石,直教麟阁后标名。bù fēn yàn rán xiān qín shí,zhí jiào lín gé hòu biāo míng。
岂知盛满多仇忌,可惜荣华如梦寐。qǐ zhī shèng mǎn duō chóu jì,kě xī róng huá rú mèng mèi。
第宅田园夺与人,丹书铁券成何事。dì zhái tián yuán duó yǔ rén,dān shū tiě quàn chéng hé shì。
霍氏门墙狐夜号,魏其池馆长蓬蒿。huò shì mén qiáng hú yè hào,wèi qí chí guǎn zhǎng péng hāo。
三千剑客今谁在,十二珠楼空复高。sān qiān jiàn kè jīn shuí zài,shí èr zhū lóu kōng fù gāo。
后车不戒前车覆,又破黄金买金谷。hòu chē bù jiè qián chē fù,yòu pò huáng jīn mǎi jīn gǔ。
洛阳亭榭与山齐,北邙车马如云逐。luò yáng tíng xiè yǔ shān qí,běi máng chē mǎ rú yún zhú。
阴郭豪华真可怜,云台将相珥貂连。yīn guō háo huá zhēn kě lián,yún tái jiāng xiāng ěr diāo lián。
当时却怪桐江叟,独著羊裘伴帝眠。dāng shí què guài tóng jiāng sǒu,dú zhù yáng qiú bàn dì mián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

朔日

李梦阳

朔日悲风起,空除落叶平。shuò rì bēi fēng qǐ,kōng chú luò yè píng。
犹闻砧杵急,巳复剪刀鸣。yóu wén zhēn chǔ jí,sì fù jiǎn dāo míng。
一夜传霜箭,黄云满塞城。yī yè chuán shuāng jiàn,huáng yún mǎn sāi chéng。

赠刘主事元瑞二首

李梦阳

驾舟越洪川,飘风扬其波。jià zhōu yuè hóng chuān,piāo fēng yáng qí bō。
白日不可驻,浮云一何多。bái rì bù kě zhù,fú yún yī hé duō。
搴芳涉北沚,采虻陟南阿。qiān fāng shè běi zhǐ,cǎi méng zhì nán ā。
怅我平生友,伤此欲如何。chàng wǒ píng shēng yǒu,shāng cǐ yù rú hé。

赠刘主事元瑞二首

李梦阳

蒙蒙孤舟夕,横笛坐烟浦。méng méng gū zhōu xī,héng dí zuò yān pǔ。
秋绿被汀沙,落雁不可数。qiū lǜ bèi tīng shā,luò yàn bù kě shù。
烈调千行云,激商复流羽。liè diào qiān xíng yún,jī shāng fù liú yǔ。
曲竟和者谁,坐人泪如雨。qū jìng hé zhě shuí,zuò rén lèi rú yǔ。

槿树

李梦阳

槿树依空砌,寒时尚着花。jǐn shù yī kōng qì,hán shí shàng zhe huā。
未能堪暮色,徒自绚朝霞。wèi néng kān mù sè,tú zì xuàn cháo xiá。
寄语闺中女,无多镜里华。jì yǔ guī zhōng nǚ,wú duō jìng lǐ huá。

春曲五首

李梦阳

维南有曾城,下瞰梁王台。wéi nán yǒu céng chéng,xià kàn liáng wáng tái。
痽构翳云日,歌钟暮徘徊。duī gòu yì yún rì,gē zhōng mù pái huái。
芳草遍旧畿,山川邈悠哉。fāng cǎo biàn jiù jī,shān chuān miǎo yōu zāi。

春曲五首

李梦阳

春城花烟满,杳霭生夕阴。chūn chéng huā yān mǎn,yǎo ǎi shēng xī yīn。
白马系芳树,绣袪弹鸣琴。bái mǎ xì fāng shù,xiù qū dàn míng qín。
樗蒲少年子,一掷千黄金。chū pú shǎo nián zi,yī zhì qiān huáng jīn。

春曲五首

李梦阳

绮阁俯通阛,后有百尺楼。qǐ gé fǔ tōng huán,hòu yǒu bǎi chǐ lóu。
并坐紫罗茵,双引青玉瓯。bìng zuò zǐ luó yīn,shuāng yǐn qīng yù ōu。
扬花起薄暮,糁糁萦芳洲。yáng huā qǐ báo mù,sǎn sǎn yíng fāng zhōu。

春曲五首

李梦阳

菁菁艳阳月,郁郁美人思。jīng jīng yàn yáng yuè,yù yù měi rén sī。
游丝罥白日,炯若春风姿。yóu sī juàn bái rì,jiǒng ruò chūn fēng zī。
零落垂手舞,空传白纻词。líng luò chuí shǒu wǔ,kōng chuán bái zhù cí。

春曲五首

李梦阳

借问美人居,云住城东隅。jiè wèn měi rén jū,yún zhù chéng dōng yú。
背有桃李馆,前临车马衢。bèi yǒu táo lǐ guǎn,qián lín chē mǎ qú。
十三妙歌舞,十五冠名姝。shí sān miào gē wǔ,shí wǔ guān míng shū。

槿园

李梦阳

槿园秋气夕,唧唧寒螀聚。jǐn yuán qiū qì xī,jī jī hán jiāng jù。
风回啼欲断,月落归何处。fēng huí tí yù duàn,yuè luò guī hé chù。
爰悲在堂吟,复咏山枢句。yuán bēi zài táng yín,fù yǒng shān shū jù。
感尔中夜兴,微霜下庭树。gǎn ěr zhōng yè xīng,wēi shuāng xià tíng shù。

春情

李梦阳

俗萦一何绵,驾言春巳分。sú yíng yī hé mián,jià yán chūn sì fēn。
绿郊鲜行轮,朱树花将纷。lǜ jiāo xiān xíng lún,zhū shù huā jiāng fēn。
鸣雁起前墟,浮阳蔼东濆。míng yàn qǐ qián xū,fú yáng ǎi dōng fén。
徙倚孤台侧,伫回送征云。xǐ yǐ gū tái cè,zhù huí sòng zhēng yún。

游寺

李梦阳

褊心俦辈寡,幽境每苔步。biǎn xīn chóu bèi guǎ,yōu jìng měi tái bù。
绵郁倚磴歇,冯孤眺迥屡。mián yù yǐ dèng xiē,féng gū tiào jiǒng lǚ。
洞塔阴古宇,芬萝袅澄树。dòng tǎ yīn gǔ yǔ,fēn luó niǎo chéng shù。
伫观野禽哺,此外岂吾虑。zhù guān yě qín bǔ,cǐ wài qǐ wú lǜ。

升天行

李梦阳

市居苦烦溽,陆暑怀清波。shì jū kǔ fán rù,lù shǔ huái qīng bō。
缅思溪壑侧,丹崖卷曾阿。miǎn sī xī hè cè,dān yá juǎn céng ā。
仙人挂树下,窈窕攀青萝。xiān rén guà shù xià,yǎo tiǎo pān qīng luó。
我独尘歊内,营营欲如何。wǒ dú chén xiāo nèi,yíng yíng yù rú hé。

春游篇

李梦阳

古台悲帝子,歌吹馀春愁。gǔ tái bēi dì zi,gē chuī yú chūn chóu。
草绿夷梁野,云浮河海流。cǎo lǜ yí liáng yě,yún fú hé hǎi liú。
击壶咏四泽,鼓钟眺三洲。jī hú yǒng sì zé,gǔ zhōng tiào sān zhōu。
扳条已无那,驾言谁倦游。bān tiáo yǐ wú nà,jià yán shuí juàn yóu。

四清篇

李梦阳

盘松屹当户,修筠静依槛。pán sōng yì dāng hù,xiū yún jìng yī kǎn。
羁远桐丝涩,萧瑟鹤思减。jī yuǎn tóng sī sè,xiāo sè hè sī jiǎn。
归伤园坞废,坐令荒秽斩。guī shāng yuán wù fèi,zuò lìng huāng huì zhǎn。
弹曲憩疏荫,皋唳清露湛。dàn qū qì shū yīn,gāo lì qīng lù zhàn。