古诗词

汉京篇

李梦阳

汉京临帝极,复道众星罗。hàn jīng lín dì jí,fù dào zhòng xīng luó。
烟花开甸服,锦绣列山河。yān huā kāi diān fú,jǐn xiù liè shān hé。
山河自古称佳丽,城中半是王侯第。shān hé zì gǔ chēng jiā lì,chéng zhōng bàn shì wáng hóu dì。
峻阁重楼夹道悬,云房雾殿森亏蔽。jùn gé zhòng lóu jiā dào xuán,yún fáng wù diàn sēn kuī bì。
牧豚卖珠登要津,樊侯亦是鼓刀人。mù tún mài zhū dēng yào jīn,fán hóu yì shì gǔ dāo rén。
时来叱咤生风雨,奄见吹嘘走鬼神。shí lái chì zhà shēng fēng yǔ,yǎn jiàn chuī xū zǒu guǐ shén。
平津结兄盖侯弟,杯酒相看何意气。píng jīn jié xiōng gài hóu dì,bēi jiǔ xiāng kàn hé yì qì。
执鞭尽是虎贲郎,守门不说长安尉。zhí biān jǐn shì hǔ bēn láng,shǒu mén bù shuō zhǎng ān wèi。
长安烽火入边城,挺剑辞君万里行。zhǎng ān fēng huǒ rù biān chéng,tǐng jiàn cí jūn wàn lǐ xíng。
去日千官遮马饯,归来天子降阶迎。qù rì qiān guān zhē mǎ jiàn,guī lái tiān zi jiàng jiē yíng。
朱弓尚抱流沙月,宝铗常飞翰海星。zhū gōng shàng bào liú shā yuè,bǎo jiá cháng fēi hàn hǎi xīng。
不分燕然先勤石,直教麟阁后标名。bù fēn yàn rán xiān qín shí,zhí jiào lín gé hòu biāo míng。
岂知盛满多仇忌,可惜荣华如梦寐。qǐ zhī shèng mǎn duō chóu jì,kě xī róng huá rú mèng mèi。
第宅田园夺与人,丹书铁券成何事。dì zhái tián yuán duó yǔ rén,dān shū tiě quàn chéng hé shì。
霍氏门墙狐夜号,魏其池馆长蓬蒿。huò shì mén qiáng hú yè hào,wèi qí chí guǎn zhǎng péng hāo。
三千剑客今谁在,十二珠楼空复高。sān qiān jiàn kè jīn shuí zài,shí èr zhū lóu kōng fù gāo。
后车不戒前车覆,又破黄金买金谷。hòu chē bù jiè qián chē fù,yòu pò huáng jīn mǎi jīn gǔ。
洛阳亭榭与山齐,北邙车马如云逐。luò yáng tíng xiè yǔ shān qí,běi máng chē mǎ rú yún zhú。
阴郭豪华真可怜,云台将相珥貂连。yīn guō háo huá zhēn kě lián,yún tái jiāng xiāng ěr diāo lián。
当时却怪桐江叟,独著羊裘伴帝眠。dāng shí què guài tóng jiāng sǒu,dú zhù yáng qiú bàn dì mián。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

华山中断浊河开,浪打雷门势莫回。huá shān zhōng duàn zhuó hé kāi,làng dǎ léi mén shì mò huí。
巳铲潼关为汉垒,更分仙掌作秦台。sì chǎn tóng guān wèi hàn lěi,gèng fēn xiān zhǎng zuò qín tái。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

雷首千峰锦削成,蛇盘千里翠云生。léi shǒu qiān fēng jǐn xuē chéng,shé pán qiān lǐ cuì yún shēng。
即从北岳分明去,便压辽阳跨海行。jí cóng běi yuè fēn míng qù,biàn yā liáo yáng kuà hǎi xíng。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

西山西望自堪愁,耐可源泉向北流。xī shān xī wàng zì kān chóu,nài kě yuán quán xiàng běi liú。
不见玉台歌舞处,可怜昔日帝王州。bù jiàn yù tái gē wǔ chù,kě lián xī rì dì wáng zhōu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

昔日武王东阅师,龙争虎斗至今悲。xī rì wǔ wáng dōng yuè shī,lóng zhēng hǔ dòu zhì jīn bēi。
漂自化为商地水,白云翻作孟津旗。piāo zì huà wèi shāng dì shuǐ,bái yún fān zuò mèng jīn qí。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

淇门不减越江头,卫女宁论越女游。qí mén bù jiǎn yuè jiāng tóu,wèi nǚ níng lùn yuè nǚ yóu。
濮上春花如锦绣,桑中五月采莲舟。pú shàng chūn huā rú jǐn xiù,sāng zhōng wǔ yuè cǎi lián zhōu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

河济谁言不共流,青春恶浪古怀州。hé jì shuí yán bù gòng liú,qīng chūn è làng gǔ huái zhōu。
荡摇少室三花树,倒映天坛白石楼。dàng yáo shǎo shì sān huā shù,dào yìng tiān tán bái shí lóu。

归途览咏古迹并追记百泉游事八首

李梦阳

袅袅丹崖倒碧松,悬泉一道挂飞龙。niǎo niǎo dān yá dào bì sōng,xuán quán yī dào guà fēi lóng。
闲磨石镜惊山鸟,映出青天对雪峰。xián mó shí jìng jīng shān niǎo,yìng chū qīng tiān duì xuě fēng。

杜峰歌

李梦阳

杜山曾有凤来鸣,凤舞山青海月明。dù shān céng yǒu fèng lái míng,fèng wǔ shān qīng hǎi yuè míng。
传道有人回峰去,九天风散玉箫声。chuán dào yǒu rén huí fēng qù,jiǔ tiān fēng sàn yù xiāo shēng。

望上清山三首

李梦阳

赤城龙虎紫云盘,白石楼台北斗坛。chì chéng lóng hǔ zǐ yún pán,bái shí lóu tái běi dòu tán。
闻道仙床啼玉女,欲从何处问金丹。wén dào xiān chuáng tí yù nǚ,yù cóng hé chù wèn jīn dān。

望上清山三首

李梦阳

碧山新起赤霞宫,玉带真人晓御风。bì shān xīn qǐ chì xiá gōng,yù dài zhēn rén xiǎo yù fēng。
金检奏回天一笑,九霄来往鹤如虹。jīn jiǎn zòu huí tiān yī xiào,jiǔ xiāo lái wǎng hè rú hóng。

望上清山三首

李梦阳

星妃云君云雾鬟,何事应游栖碧山。xīng fēi yún jūn yún wù huán,hé shì yīng yóu qī bì shān。
昨夜升天朝北斗,佩环清响落人间。zuó yè shēng tiān cháo běi dòu,pèi huán qīng xiǎng luò rén jiān。

舟次石头口

李梦阳

窗开面面水风微,五月江空冷照衣。chuāng kāi miàn miàn shuǐ fēng wēi,wǔ yuè jiāng kōng lěng zhào yī。
此艇果如天上坐,茶烟化作彩云飞。cǐ tǐng guǒ rú tiān shàng zuò,chá yān huà zuò cǎi yún fēi。

夏日阁宴

李梦阳

地旷楼雄夏日宜,碧梯芳树绕花迟。dì kuàng lóu xióng xià rì yí,bì tī fāng shù rào huā chí。
清歌不用邀明月,一笑山河入酒卮。qīng gē bù yòng yāo míng yuè,yī xiào shān hé rù jiǔ zhī。

大平寺

李梦阳

曾在东林思虎溪,大平徒在玉渊西。céng zài dōng lín sī hǔ xī,dà píng tú zài yù yuān xī。
孰能觔力长攀陟,石壑长林日易低。shú néng jīn lì zhǎng pān zhì,shí hè zhǎng lín rì yì dī。

登啸台三首

李梦阳

阳翟看山二月回,蓬池登啸九天开。yáng dí kàn shān èr yuè huí,péng chí dēng xiào jiǔ tiān kāi。
晚立长风摇海色,东西日月照孤台。wǎn lì zhǎng fēng yáo hǎi sè,dōng xī rì yuè zhào gū tái。