古诗词

戏作放歌寄别吴子

李梦阳

惟昔少年时,弹剑轻远游。wéi xī shǎo nián shí,dàn jiàn qīng yuǎn yóu。
出门览四海,狂顾无九州。chū mén lǎn sì hǎi,kuáng gù wú jiǔ zhōu。
献策天子赐颜色,锡宴出入黄金楼。xiàn cè tiān zi cì yán sè,xī yàn chū rù huáng jīn lóu。
扬鞭过市万马辟,半醉唾骂文成侯。yáng biān guò shì wàn mǎ pì,bàn zuì tuò mà wén chéng hóu。
结交尽是扶风豪,片言便脱千金裘。jié jiāo jǐn shì fú fēng háo,piàn yán biàn tuō qiān jīn qiú。
弯弓西射白龙堆,归来洗刀青海头。wān gōng xī shè bái lóng duī,guī lái xǐ dāo qīng hǎi tóu。
昆仑河碛不入眼,拂袂乃作东南游。kūn lún hé qì bù rù yǎn,fú mèi nǎi zuò dōng nán yóu。
江海汹涌浸日月,岛屿蹙沓混吴越。jiāng hǎi xiōng yǒng jìn rì yuè,dǎo yǔ cù dá hùn wú yuè。
匡庐小琐拳可碎,鄱阳触怒踢欲裂。kuāng lú xiǎo suǒ quán kě suì,pó yáng chù nù tī yù liè。
泽中龙怪能人言,喷涛吹浪昏涨天。zé zhōng lóng guài néng rén yán,pēn tāo chuī làng hūn zhǎng tiān。
大鹏举翼四海窄,笑尔弋人何慕焉。dà péng jǔ yì sì hǎi zhǎi,xiào ěr yì rén hé mù yān。
东吴子,君非淟涊闇穆取位之丈夫,余亦岂卑卑与世而浮沉。dōng wú zi,jūn fēi tiǎn niǎn àn mù qǔ wèi zhī zhàng fū,yú yì qǐ bēi bēi yǔ shì ér fú chén。
恂复共斗非庸劣,廉蔺终投万古钦。xún fù gòng dòu fēi yōng liè,lián lìn zhōng tóu wàn gǔ qīn。
攀鳞扫氛代不乏,我岂复恋头上簪。pān lín sǎo fēn dài bù fá,wǒ qǐ fù liàn tóu shàng zān。
鹿门黄犊稳足驾,商颜紫芝山固深,有飞倘附秋空音。lù mén huáng dú wěn zú jià,shāng yán zǐ zhī shān gù shēn,yǒu fēi tǎng fù qiū kōng yīn。
李梦阳

李梦阳

李梦阳(1472-1530),字献吉,号空同,汉族,庆阳府安化县(今甘肃省庆城县)人,迁居开封,工书法,得颜真卿笔法,精于古文词,提倡“文必秦汉,诗必盛唐”,强调复古,《自书诗》师法颜真卿,结体方整严谨,不拘泥规矩法度,学卷气浓厚。明代中期文学家,复古派前七子的领袖人物。 李梦阳的作品>>

猜您喜欢

城南别业

李梦阳

傍堑沿堤二里馀,柳墙茅屋此成居。bàng qiàn yán dī èr lǐ yú,liǔ qiáng máo wū cǐ chéng jū。
浣花便拟吾何忝,独愧穷愁懒著书。huàn huā biàn nǐ wú hé tiǎn,dú kuì qióng chóu lǎn zhù shū。

漫兴二首

李梦阳

白水苍山万里身,咏花吟鸟百年人。bái shuǐ cāng shān wàn lǐ shēn,yǒng huā yín niǎo bǎi nián rén。
城门此路怜芳草,盏酒他乡不是春。chéng mén cǐ lù lián fāng cǎo,zhǎn jiǔ tā xiāng bù shì chūn。

漫兴二首

李梦阳

杨柳春江对自流,清沙白石伴谁游。yáng liǔ chūn jiāng duì zì liú,qīng shā bái shí bàn shuí yóu。
弋人莫羡能鸣雁,海叟虚疑不动鸥。yì rén mò xiàn néng míng yàn,hǎi sǒu xū yí bù dòng ōu。

钱园二绝句

李梦阳

去年钱园万李树,落莫今春只数枝。qù nián qián yuán wàn lǐ shù,luò mò jīn chūn zhǐ shù zhī。
多应斩伐贫人卖,岂复能思烂熳时。duō yīng zhǎn fá pín rén mài,qǐ fù néng sī làn màn shí。

钱园二绝句

李梦阳

墙东李树太含胡,院背夭桃斩不枯。qiáng dōng lǐ shù tài hán hú,yuàn bèi yāo táo zhǎn bù kū。
及早荣枯休浪拟,趁时车马自应趋。jí zǎo róng kū xiū làng nǐ,chèn shí chē mǎ zì yīng qū。

渔父

李梦阳

应手扁舟去若飞,回流撤网倏成围。yīng shǒu biǎn zhōu qù ruò fēi,huí liú chè wǎng shū chéng wéi。
金鳞翠鬣心俱切,得意谁先荡桨归。jīn lín cuì liè xīn jù qiè,dé yì shuí xiān dàng jiǎng guī。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

东角楼东寒食日,吾家海棠双树花。dōng jiǎo lóu dōng hán shí rì,wú jiā hǎi táng shuāng shù huā。
忽忆花开吾在此,豫章寒食独思家。hū yì huā kāi wú zài cǐ,yù zhāng hán shí dú sī jiā。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

乱蕊浓花今有无,旧趋北阙忆西湖。luàn ruǐ nóng huā jīn yǒu wú,jiù qū běi quē yì xī hú。
垂杨画鹢金鞍戏,三月烟花满上都。chuí yáng huà yì jīn ān xì,sān yuè yān huā mǎn shàng dōu。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

每爱高楼畏独来,非关觔力怕徘徊。měi ài gāo lóu wèi dú lái,fēi guān jīn lì pà pái huái。
江头无限桃花树,恰到来时满眼开。jiāng tóu wú xiàn táo huā shù,qià dào lái shí mǎn yǎn kāi。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江花照水两三枝,弄日吞烟是尔时。jiāng huā zhào shuǐ liǎng sān zhī,nòng rì tūn yān shì ěr shí。
不应春风与作意,挂断低空百尺丝。bù yīng chūn fēng yǔ zuò yì,guà duàn dī kōng bǎi chǐ sī。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

东湖鸬鹚有几岁,踏浪争花何恁游。dōng hú lú cí yǒu jǐ suì,tà làng zhēng huā hé nèn yóu。
可怜汝辈异情性,拄杖独看春岸头。kě lián rǔ bèi yì qíng xìng,zhǔ zhàng dú kàn chūn àn tóu。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

烂熳谁家临路枝,留连蜂蝶过相疑。làn màn shuí jiā lín lù zhī,liú lián fēng dié guò xiāng yí。
行人莫羡渠能主,落水沾尘会有时。xíng rén mò xiàn qú néng zhǔ,luò shuǐ zhān chén huì yǒu shí。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江南春事殊懊恼,五雨十风常不晴。jiāng nán chūn shì shū ào nǎo,wǔ yǔ shí fēng cháng bù qíng。
今日大开聊一望,却憎花柳太分明。jīn rì dà kāi liáo yī wàng,què zēng huā liǔ tài fēn míng。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

江北每嗔花不早,清明出郭始芳菲。jiāng běi měi chēn huā bù zǎo,qīng míng chū guō shǐ fāng fēi。
可道江西浑不冷,清明桃杏亦初飞。kě dào jiāng xī hún bù lěng,qīng míng táo xìng yì chū fēi。

春日豫章杂诗十首

李梦阳

树头春鸟苦喧聒,欲打还留催好春。shù tóu chūn niǎo kǔ xuān guā,yù dǎ hái liú cuī hǎo chūn。
院里八哥何事者,群翔缓步不知人。yuàn lǐ bā gē hé shì zhě,qún xiáng huǎn bù bù zhī rén。