古诗词

忆黎君选十一丈

陈子升

畴昔黎夫子,居然晋代贤。chóu xī lí fū zi,jū rán jìn dài xián。
夜阑诗酒洽,人去笔精传。yè lán shī jiǔ qià,rén qù bǐ jīng chuán。
胜事难回首,馀生渺比肩。shèng shì nán huí shǒu,yú shēng miǎo bǐ jiān。
城南怅韦杜,莫问此时天。chéng nán chàng wéi dù,mò wèn cǐ shí tiān。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

早雁

陈子升

此心元与朔方暌,为探风沙羽翼齐。cǐ xīn yuán yǔ shuò fāng kuí,wèi tàn fēng shā yǔ yì qí。
新起渚田聊且下,旧开云路不曾迷。xīn qǐ zhǔ tián liáo qiě xià,jiù kāi yún lù bù céng mí。
天连衡岳青居半,水极潇湘白自西。tiān lián héng yuè qīng jū bàn,shuǐ jí xiāo xiāng bái zì xī。
近日穹庐徙无所,好音先得报秋闺。jìn rì qióng lú xǐ wú suǒ,hǎo yīn xiān dé bào qiū guī。

虎贲将军

陈子升

不谓丹心热欲焚,星光炯炯烛黄云。bù wèi dān xīn rè yù fén,xīng guāng jiǒng jiǒng zhú huáng yún。
从来草泽堪龙见,转忆花田葬虎贲。cóng lái cǎo zé kān lóng jiàn,zhuǎn yì huā tián zàng hǔ bēn。
去垒燕犹飞旧社,交锋人亦拜高坟。qù lěi yàn yóu fēi jiù shè,jiāo fēng rén yì bài gāo fén。
秦家督责田横在,未必韩彭独策勋。qín jiā dū zé tián héng zài,wèi bì hán péng dú cè xūn。

凌海将军

陈子升

满城人看将军死,绛履宽衣慷慨行。mǎn chéng rén kàn jiāng jūn sǐ,jiàng lǚ kuān yī kāng kǎi xíng。
戈折肯辜回日志,印留堪对伏波名。gē zhé kěn gū huí rì zhì,yìn liú kān duì fú bō míng。
毡裘近血甘当溅,魑魅逢魂必尽惊。zhān qiú jìn xuè gān dāng jiàn,chī mèi féng hún bì jǐn jīng。
一木不支诚足恨,凌烟高阁后人成。yī mù bù zhī chéng zú hèn,líng yān gāo gé hòu rén chéng。

阁夜

陈子升

寸土不污星宿在,四天如梦户庭高。cùn tǔ bù wū xīng sù zài,sì tiān rú mèng hù tíng gāo。
飞腾鸾凤皆云气,变幻鱼龙自海涛。fēi téng luán fèng jiē yún qì,biàn huàn yú lóng zì hǎi tāo。
世乱微躯珍晚节,尘空老眼极秋毫。shì luàn wēi qū zhēn wǎn jié,chén kōng lǎo yǎn jí qiū háo。
露虫风叶听沈尽,大块于今正怒号。lù chóng fēng yè tīng shěn jǐn,dà kuài yú jīn zhèng nù hào。

至日

陈子升

至日不寒晴更好,岂惟茅屋坐欣欣。zhì rì bù hán qíng gèng hǎo,qǐ wéi máo wū zuò xīn xīn。
风纡翠辇纤离马,日炙红旗太乙军。fēng yū cuì niǎn xiān lí mǎ,rì zhì hóng qí tài yǐ jūn。
待旦独眠愁辗转,将除人事笑纷纭。dài dàn dú mián chóu niǎn zhuǎn,jiāng chú rén shì xiào fēn yún。
烽烟已觉临三岁,□□□□□□□。fēng yān yǐ jué lín sān suì,。

咏怀古迹五首

陈子升

忆昔光天共帝臣,翠华西狩复南巡。yì xī guāng tiān gòng dì chén,cuì huá xī shòu fù nán xún。
百蛮奔走千秋事,五岭蹉跎万死身。bǎi mán bēn zǒu qiān qiū shì,wǔ lǐng cuō tuó wàn sǐ shēn。
兵甲渐加成战地,乡关才出尚比邻。bīng jiǎ jiàn jiā chéng zhàn dì,xiāng guān cái chū shàng bǐ lín。
从来发轫骚人兴,野旷云流望转新。cóng lái fā rèn sāo rén xīng,yě kuàng yún liú wàng zhuǎn xīn。

咏怀古迹五首

陈子升

辛壬癸甲出关回,行路虽难歌莫哀。xīn rén guǐ jiǎ chū guān huí,xíng lù suī nán gē mò āi。
敝舍亦劳千里望,中原只透一门开。bì shě yì láo qiān lǐ wàng,zhōng yuán zhǐ tòu yī mén kāi。
伤心逆旅通行李,屈指将军有姓梅。shāng xīn nì lǚ tōng xíng lǐ,qū zhǐ jiāng jūn yǒu xìng méi。
风度楼前融朔雪,大唐今数曲江才。fēng dù lóu qián róng shuò xuě,dà táng jīn shù qū jiāng cái。

咏怀古迹五首

陈子升

分茅岭下寻铜柱,薄海人思汉伏波。fēn máo lǐng xià xún tóng zhù,báo hǎi rén sī hàn fú bō。
列阵不难招象马,为梁真欲架鼋鼍。liè zhèn bù nán zhāo xiàng mǎ,wèi liáng zhēn yù jià yuán tuó。
山川据险将无敌,金石铭功在不磨。shān chuān jù xiǎn jiāng wú dí,jīn shí míng gōng zài bù mó。
莫道南征犹缓计,凌烟他日看巍峨。mò dào nán zhēng yóu huǎn jì,líng yān tā rì kàn wēi é。

咏怀古迹五首

陈子升

广郡延袤古桂阳,郡人不省是维桑。guǎng jùn yán mào gǔ guì yáng,jùn rén bù shěng shì wéi sāng。
换盐忽漫逢宾客,食藕因思制楚裳。huàn yán hū màn féng bīn kè,shí ǒu yīn sī zhì chǔ shang。
天下几州真刺史,我来一度旧刘郎。tiān xià jǐ zhōu zhēn cì shǐ,wǒ lái yī dù jiù liú láng。
而今不作看花恨,消息王孙草尽芳。ér jīn bù zuò kàn huā hèn,xiāo xī wáng sūn cǎo jǐn fāng。

咏怀古迹五首

陈子升

韩公谪宦叹崎岖,我亦曾游恨有馀。hán gōng zhé huàn tàn qí qū,wǒ yì céng yóu hèn yǒu yú。
催老只缘千嶂雪,罢朝非为一封书。cuī lǎo zhǐ yuán qiān zhàng xuě,bà cháo fēi wèi yī fēng shū。
晚年好佛心方切,中路逢仙事也虚。wǎn nián hǎo fú xīn fāng qiè,zhōng lù féng xiān shì yě xū。
能使世间魑魅息,不烦容徙恶溪鱼。néng shǐ shì jiān chī mèi xī,bù fán róng xǐ è xī yú。

集唐

陈子升

一生自是悠悠者,遽落丹霄起爱憎。yī shēng zì shì yōu yōu zhě,jù luò dān xiāo qǐ ài zēng。
岭树重遮千里目,雪山愁送五溪僧。lǐng shù zhòng zhē qiān lǐ mù,xuě shān chóu sòng wǔ xī sēng。
窗临绝涧闻流水,叶尽孤村见夜灯。chuāng lín jué jiàn wén liú shuǐ,yè jǐn gū cūn jiàn yè dēng。
不为困穷宁有此,曲栏愁绝每长凭。bù wèi kùn qióng níng yǒu cǐ,qū lán chóu jué měi zhǎng píng。

集唐

陈子升

此心期与故人同,独把一杯山馆中。cǐ xīn qī yǔ gù rén tóng,dú bǎ yī bēi shān guǎn zhōng。
古往今来只如此,谗言巧佞傥无穷。gǔ wǎng jīn lái zhǐ rú cǐ,chán yán qiǎo nìng tǎng wú qióng。
孤云独鸟川光暮,九点秋烟黛色空。gū yún dú niǎo chuān guāng mù,jiǔ diǎn qiū yān dài sè kōng。
欲吊灵均能赋否,楚魂吟去月朦胧。yù diào líng jūn néng fù fǒu,chǔ hún yín qù yuè méng lóng。

送远集古

陈子升

艰危须仗济时才,儒术于我何有哉。jiān wēi xū zhàng jì shí cái,rú shù yú wǒ hé yǒu zāi。
万里只携孤剑去,群心能捧大明来。wàn lǐ zhǐ xié gū jiàn qù,qún xīn néng pěng dà míng lái。
忽蒙汉诏还冠冕,更取峰霞入酒杯。hū méng hàn zhào hái guān miǎn,gèng qǔ fēng xiá rù jiǔ bēi。
期向金陵醉江树,东山朝日翠屏开。qī xiàng jīn líng zuì jiāng shù,dōng shān cháo rì cuì píng kāi。

送黎遂球公车北上

陈子升

南地犹思北地寒,今春当作来春看。nán dì yóu sī běi dì hán,jīn chūn dāng zuò lái chūn kàn。
上林始信成名易,芳草无忧行路难。shàng lín shǐ xìn chéng míng yì,fāng cǎo wú yōu xíng lù nán。
黄雀野田时一见,青骢到处欲为欢。huáng què yě tián shí yī jiàn,qīng cōng dào chù yù wèi huān。
只今愁煞离弦笛,还望青云整羽翰。zhǐ jīn chóu shā lí xián dí,hái wàng qīng yún zhěng yǔ hàn。

四时诗

陈子升

子春振琴响,卜夏擅诗家。zi chūn zhèn qín xiǎng,bo xià shàn shī jiā。
还邀奕秋戏,一路款冬花。hái yāo yì qiū xì,yī lù kuǎn dōng huā。