古诗词

礼诵后作寄道侣

陈子升

十年伤白发,万虑息金经。shí nián shāng bái fā,wàn lǜ xī jīn jīng。
春鸟鸣鱼梵,天花落草亭。chūn niǎo míng yú fàn,tiān huā luò cǎo tíng。
高堂嗟见背,大块实劳形。gāo táng jiē jiàn bèi,dà kuài shí láo xíng。
为寄潮音去,宗风满塔铃。wèi jì cháo yīn qù,zōng fēng mǎn tǎ líng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

曹方伯闻予谈西樵之胜有作赋答

陈子升

十载移家叠嶂前,心期五岳尚悠然。shí zài yí jiā dié zhàng qián,xīn qī wǔ yuè shàng yōu rán。
白云楼倚松间月,碧玉琴挥石上泉。bái yún lóu yǐ sōng jiān yuè,bì yù qín huī shí shàng quán。
学道定须龙作友,还城应见鹤为仙。xué dào dìng xū lóng zuò yǒu,hái chéng yīng jiàn hè wèi xiān。
谁兼济物高情在,为问洪厓几拍肩。shuí jiān jì wù gāo qíng zài,wèi wèn hóng yá jǐ pāi jiān。

中秋寄楚中旧游

陈子升

蠛蠓浮去傍高萝,千里秋空对寤歌。miè měng fú qù bàng gāo luó,qiān lǐ qiū kōng duì wù gē。
霜落雁低衡岳影,月明人远洞庭波。shuāng luò yàn dī héng yuè yǐng,yuè míng rén yuǎn dòng tíng bō。
频年玉塞燕支老,别苑金盘白露多。pín nián yù sāi yàn zhī lǎo,bié yuàn jīn pán bái lù duō。
夜静湘南倍萧瑟,二灵清泪碎云和。yè jìng xiāng nán bèi xiāo sè,èr líng qīng lèi suì yún hé。

山居闻吴客来五羊多是旧游遥有此寄

陈子升

月冷吴江枫叶声,莼鲈遥慰十年情。yuè lěng wú jiāng fēng yè shēng,chún lú yáo wèi shí nián qíng。
旧游半倚生公石,新语重携陆贾城。jiù yóu bàn yǐ shēng gōng shí,xīn yǔ zhòng xié lù jiǎ chéng。
麟阁惊心仍草莽,鸡坛回首识肥轻。lín gé jīng xīn réng cǎo mǎng,jī tán huí shǒu shí féi qīng。
何当七发开眉宇,秋晚观涛气暂平。hé dāng qī fā kāi méi yǔ,qiū wǎn guān tāo qì zàn píng。

对酒同黄子

陈子升

酒酣耳热君勿喧,世上悠悠安足论。jiǔ hān ěr rè jūn wù xuān,shì shàng yōu yōu ān zú lùn。
龟策不开严叟肆,雀罗终守翟公门。guī cè bù kāi yán sǒu sì,què luó zhōng shǒu dí gōng mén。
天空芳草催鸣鴂,寒入梅花断啸猿。tiān kōng fāng cǎo cuī míng jué,hán rù méi huā duàn xiào yuán。
痛哭穷途今泪尽,且回青眼看乾坤。tòng kū qióng tú jīn lèi jǐn,qiě huí qīng yǎn kàn qián kūn。

赠高严若

陈子升

吾爱高生高且奇,钓竿高拂若华枝。wú ài gāo shēng gāo qiě qí,diào gān gāo fú ruò huá zhī。
谈天河汉俱无极,蹈海风云自有时。tán tiān hé hàn jù wú jí,dǎo hǎi fēng yún zì yǒu shí。
杂佩实愁芳草歇,画图虚使万山移。zá pèi shí chóu fāng cǎo xiē,huà tú xū shǐ wàn shān yí。
德辉未览同增感,遮莫狂歌笑凤衰。dé huī wèi lǎn tóng zēng gǎn,zhē mò kuáng gē xiào fèng shuāi。

寄黄季恒

陈子升

秋江枫落雁声繁,去岁同君深夜论。qiū jiāng fēng luò yàn shēng fán,qù suì tóng jūn shēn yè lùn。
醉倚蠛蠓浮北极,梦惊胡蝶化南园。zuì yǐ miè měng fú běi jí,mèng jīng hú dié huà nán yuán。
临文每叹风云事,作赋能忘笔札恩。lín wén měi tàn fēng yún shì,zuò fù néng wàng bǐ zhá ēn。
不见柴桑故人久,几回烟水限桃源。bù jiàn chái sāng gù rén jiǔ,jǐ huí yān shuǐ xiàn táo yuán。

奉答业师欧先生见怀之作次韵

陈子升

策杖何从出世氛,避人深识海鸥群。cè zhàng hé cóng chū shì fēn,bì rén shēn shí hǎi ōu qún。
明珠暗道皆丛怨,磐石虚名谁复闻。míng zhū àn dào jiē cóng yuàn,pán shí xū míng shuí fù wén。
兰畹不供骚客佩,松风时播隐居文。lán wǎn bù gōng sāo kè pèi,sōng fēng shí bō yǐn jū wén。
从游独近朱明路,已小罗浮四百君。cóng yóu dú jìn zhū míng lù,yǐ xiǎo luó fú sì bǎi jūn。

奉答业师欧先生见怀之作次韵

陈子升

几载谈天辩五车,浮云城阙望弥遮。jǐ zài tán tiān biàn wǔ chē,fú yún chéng quē wàng mí zhē。
洲中有橘千头实,墙下无桑八口家。zhōu zhōng yǒu jú qiān tóu shí,qiáng xià wú sāng bā kǒu jiā。
金石古文封小草,丹青明誓托繁华。jīn shí gǔ wén fēng xiǎo cǎo,dān qīng míng shì tuō fán huá。
每从南郭欣闻籁,终负东陵懒种瓜。měi cóng nán guō xīn wén lài,zhōng fù dōng líng lǎn zhǒng guā。

寄怀祖心禅师

陈子升

弥天觉路竟孤攀,满月毫光想别颜。mí tiān jué lù jìng gū pān,mǎn yuè háo guāng xiǎng bié yán。
舍利不缄金口偈,袈裟投老玉门关。shě lì bù jiān jīn kǒu jì,jiā shā tóu lǎo yù mén guān。
清斋硕果悬春署,故国梅花指雪山。qīng zhāi shuò guǒ xuán chūn shǔ,gù guó méi huā zhǐ xuě shān。
寄语辽城千岁鹤,祇园无恙待师还。jì yǔ liáo chéng qiān suì hè,qí yuán wú yàng dài shī hái。

寄澹归上人

陈子升

谏草重焚入绀园,昙花初发掩黄门。jiàn cǎo zhòng fén rù gàn yuán,tán huā chū fā yǎn huáng mén。
何能容易谈天下,只学阿难白世尊。hé néng róng yì tán tiān xià,zhǐ xué ā nán bái shì zūn。
南海潮音通瀑布,西泠花雨接风幡。nán hǎi cháo yīn tōng pù bù,xī líng huā yǔ jiē fēng fān。
二樵青翠堪相问,明月依依九逝魂。èr qiáo qīng cuì kān xiāng wèn,míng yuè yī yī jiǔ shì hún。

答区叔永见怀之作

陈子升

风吹城树散群鸦,万事摧藏感鬓华。fēng chuī chéng shù sàn qún yā,wàn shì cuī cáng gǎn bìn huá。
旧国自传燕市筑,轻舟宁阻越溪花。jiù guó zì chuán yàn shì zhù,qīng zhōu níng zǔ yuè xī huā。
西园邺下难重集,东岳平原忆共夸。xī yuán yè xià nán zhòng jí,dōng yuè píng yuán yì gòng kuā。
谁倚蘋洲怨春晚,碧云新对一江霞。shuí yǐ píng zhōu yuàn chūn wǎn,bì yún xīn duì yī jiāng xiá。

雁来红

陈子升

上林缯缴亚枝低,下国烟花晚更迷。shàng lín zēng jiǎo yà zhī dī,xià guó yān huā wǎn gèng mí。
女草逢人应绝艳,宾鸿背日不闻嘶。nǚ cǎo féng rén yīng jué yàn,bīn hóng bèi rì bù wén sī。
候残星火虚躔鸟,书度燕支恨牧羝。hòu cán xīng huǒ xū chán niǎo,shū dù yàn zhī hèn mù dī。
最是鴂鸣芳易歇,朱颜终觉负春闺。zuì shì jué míng fāng yì xiē,zhū yán zhōng jué fù chūn guī。

听百舌鸟

陈子升

新叶新花淑气融,芳郊芳陌几多丛。xīn yè xīn huā shū qì róng,fāng jiāo fāng mò jǐ duō cóng。
岂无鸣律嘘寒谷,自有微辞悦后宫。qǐ wú míng lǜ xū hán gǔ,zì yǒu wēi cí yuè hòu gōng。
春思尽传朱户外,曙烟初满绿杨中。chūn sī jǐn chuán zhū hù wài,shǔ yān chū mǎn lǜ yáng zhōng。
平生轻薄弦歌者,为尔移情曲未终。píng shēng qīng báo xián gē zhě,wèi ěr yí qíng qū wèi zhōng。

宫莺诗

陈子升

难齐双阙凤皇飞,易引重门燕子归。nán qí shuāng quē fèng huáng fēi,yì yǐn zhòng mén yàn zi guī。
骀荡春晴翻艳曲,林光花落卷金衣。dài dàng chūn qíng fān yàn qū,lín guāng huā luò juǎn jīn yī。
几回绿树停宸跸,一抹黄妆透夕晖。jǐ huí lǜ shù tíng chén bì,yī mǒ huáng zhuāng tòu xī huī。
空见人间纷羽翼,托身无出省郎闱。kōng jiàn rén jiān fēn yǔ yì,tuō shēn wú chū shěng láng wéi。

端午别万履安严伯玉朱锡鬯还山却寄

陈子升

楚水遥遥浸钓矶,江楼归兴傍凫飞。chǔ shuǐ yáo yáo jìn diào jī,jiāng lóu guī xīng bàng fú fēi。
辟兵是处逢端午,望气何人识少微。pì bīng shì chù féng duān wǔ,wàng qì hé rén shí shǎo wēi。
花压长林麋鹿过,泉深曲沼鲤鱼肥。huā yā zhǎng lín mí lù guò,quán shēn qū zhǎo lǐ yú féi。
风流飘泊同湖海,期尔名山一掩扉。fēng liú piāo pō tóng hú hǎi,qī ěr míng shān yī yǎn fēi。