古诗词

鹧鸪天·奉题皓白所藏梨洲先生画像

刘永济

抗疏呼阍气若神,袖锥寒夺众奸魂。kàng shū hū hūn qì ruò shén,xiù zhuī hán duó zhòng jiān hún。
难回天地还洪武,且敛精灵托旧文。nán huí tiān dì hái hóng wǔ,qiě liǎn jīng líng tuō jiù wén。
山岳坼,海尘昏,乞师哀绝楚遗臣。shān yuè chè,hǎi chén hūn,qǐ shī āi jué chǔ yí chén。
谁知二百馀年后,又见虾夷入国门。shuí zhī èr bǎi yú nián hòu,yòu jiàn xiā yí rù guó mén。
猜您喜欢

玉楼春·不寐,寄惠君

刘永济

小楼今夜凉如水,斜倚枕囊愁不寐。xiǎo lóu jīn yè liáng rú shuǐ,xié yǐ zhěn náng chóu bù mèi。
唤回心眼十年人,帐春深贪睡美。huàn huí xīn yǎn shí nián rén,chōu zhàng chūn shēn tān shuì měi。
韶华过羽留无计,谁道人生非梦里。sháo huá guò yǔ liú wú jì,shuí dào rén shēng fēi mèng lǐ。
但能同向梦中游,那管黄鸡催换世。dàn néng tóng xiàng mèng zhōng yóu,nà guǎn huáng jī cuī huàn shì。

点绛唇·己卯

刘永济

惊燕天涯,颉颃难定营巢处,柳凄花楚,来听蛮春雨。jīng yàn tiān yá,jié háng nán dìng yíng cháo chù,liǔ qī huā chǔ,lái tīng mán chūn yǔ。
玉想云情,寂历荒村住。yù xiǎng yún qíng,jì lì huāng cūn zhù。
君知否,酒垆行酤,中有神仙侣。jūn zhī fǒu,jiǔ lú xíng gū,zhōng yǒu shén xiān lǚ。

蝶恋花·将随浙江大学迁于滇边之建水,感赋两阕,简寅恪、雨僧昆明

刘永济

瘴岭荒云无雁度。zhàng lǐng huāng yún wú yàn dù。
身在天涯,还向天涯去。shēn zài tiān yá,hái xiàng tiān yá qù。
花絮未堪漂泊苦,残春那更风兼雨。huā xù wèi kān piāo pō kǔ,cán chūn nà gèng fēng jiān yǔ。
海约云期终恐误。hǎi yuē yún qī zhōng kǒng wù。
梦里家山,绝似芜城赋。mèng lǐ jiā shān,jué shì wú chéng fù。
等是虚空无著处,人生何必江南住。děng shì xū kōng wú zhù chù,rén shēng hé bì jiāng nán zhù。

蝶恋花·将随浙江大学迁于滇边之建水,感赋两阕,简寅恪、雨僧昆明

刘永济

狨狖啼前魑啸后。róng yòu tí qián chī xiào hòu。
飒飒惊风,短翼差池久。sà sà jīng fēng,duǎn yì chà chí jiǔ。
苦信秦庭乌白首,茫茫赢得投荒走。kǔ xìn qín tíng wū bái shǒu,máng máng yíng dé tóu huāng zǒu。
未见围棋挥鏖手。wèi jiàn wéi qí huī áo shǒu。
有限江山,无限狂歌酒。yǒu xiàn jiāng shān,wú xiàn kuáng gē jiǔ。
望眼漫傻依北斗,湖山传似临安旧。wàng yǎn màn shǎ yī běi dòu,hú shān chuán shì lín ān jiù。

高阳台·昨梦放棹东湖,露明荷净中,微波乍生,冰轮忽碎,化为千万,光景绝奇,得层波四字而醒,时急雨捎屋,馀寒在衾,凄然其如秋也。追怀昔游,足成此解

刘永济

双桨千荷,层波万月,扁舟又落东湖。shuāng jiǎng qiān hé,céng bō wàn yuè,biǎn zhōu yòu luò dōng hú。
冷露闲鸥,如今也似城乌。lěng lù xián ōu,rú jīn yě shì chéng wū。
淩波几度要琼佩,更几回、吊楚歌呼。líng bō jǐ dù yào qióng pèi,gèng jǐ huí diào chǔ gē hū。
算都成、翳眼空华,事往难摹。suàn dōu chéng yì yǎn kōng huá,shì wǎng nán mó。
伤心群玉神仙府,有西昆楼阙,东壁图书。shāng xīn qún yù shén xiān fǔ,yǒu xī kūn lóu quē,dōng bì tú shū。
碧霭千门,晴宵万萼明珠。bì ǎi qiān mén,qíng xiāo wàn è míng zhū。
云屏未稳华胥梦,早无端、海换桑枯。yún píng wèi wěn huá xū mèng,zǎo wú duān hǎi huàn sāng kū。
但牵情、故宇神游,泪满菰蒲。dàn qiān qíng gù yǔ shén yóu,lèi mǎn gū pú。

临江仙

刘永济

闻道锦江成渭水,花光红似长安。wén dào jǐn jiāng chéng wèi shuǐ,huā guāng hóng shì zhǎng ān。
铜驼空自泣秋烟。tóng tuó kōng zì qì qiū yān。
绮罗兴废外,歌酒死生间。qǐ luó xīng fèi wài,gē jiǔ sǐ shēng jiān。
野哭千家肠已断,虫沙犹望生还。yě kū qiān jiā cháng yǐ duàn,chóng shā yóu wàng shēng hái。
金汤何计觅泥丸。jīn tāng hé jì mì ní wán。
西南容有地,东北更无天。xī nán róng yǒu dì,dōng běi gèng wú tiān。

鹧鸪天·二首

刘永济

岁月匆匆去似飞,榆边旧恨换新悲。suì yuè cōng cōng qù shì fēi,yú biān jiù hèn huàn xīn bēi。
辽天化羽如重到,城郭而今有是非。liáo tiān huà yǔ rú zhòng dào,chéng guō ér jīn yǒu shì fēi。
黄海渚,白山隈,藜床乌帽事成灰。huáng hǎi zhǔ,bái shān wēi,lí chuáng wū mào shì chéng huī。
北陵千亩前朝树,历尽兴亡应长围。běi líng qiān mǔ qián cháo shù,lì jǐn xīng wáng yīng zhǎng wéi。

鹧鸪天·二首

刘永济

凄绝琼楼待旦人,独持鸾镜感霜痕。qī jué qióng lóu dài dàn rén,dú chí luán jìng gǎn shuāng hén。
谁怜铜辇秋衾梦,终作银台昼炬身。shuí lián tóng niǎn qiū qīn mèng,zhōng zuò yín tái zhòu jù shēn。
千丈浪,万重云,要将黄海赌乾坤。qiān zhàng làng,wàn zhòng yún,yào jiāng huáng hǎi dǔ qián kūn。
当年横笛高歌意,赢得词仙话苦辛。dāng nián héng dí gāo gē yì,yíng dé cí xiān huà kǔ xīn。

浣溪沙

刘永济

湖水湖云历劫中,楚兰新怨满西风,风前闲忆旧房栊。hú shuǐ hú yún lì jié zhōng,chǔ lán xīn yuàn mǎn xī fēng,fēng qián xián yì jiù fáng lóng。
窗递水馨添砚润,瓶供霜艳斗灯红,那时情味梦匆匆。chuāng dì shuǐ xīn tiān yàn rùn,píng gōng shuāng yàn dòu dēng hóng,nà shí qíng wèi mèng cōng cōng。

浣溪沙·寄湘弟遂园

刘永济

驱雁悲风飒飒生,林园推枕有人惊,陟冈诗就乱愁并。qū yàn bēi fēng sà sà shēng,lín yuán tuī zhěn yǒu rén jīng,zhì gāng shī jiù luàn chóu bìng。
万里空山馀老屋,百年乔木聚疲氓,残灯衰鬓苦牵萦。wàn lǐ kōng shān yú lǎo wū,bǎi nián qiáo mù jù pí máng,cán dēng shuāi bìn kǔ qiān yíng。

浣溪沙

刘永济

煮字难充众口饥,牵萝何补破残衣,接天兵祲欲无辞。zhǔ zì nán chōng zhòng kǒu jī,qiān luó hé bǔ pò cán yī,jiē tiān bīng jìn yù wú cí。
一自权衡资大盗,坐收赢利有伧儿,一家歌笑万家啼。yī zì quán héng zī dà dào,zuò shōu yíng lì yǒu cāng ér,yī jiā gē xiào wàn jiā tí。

浣溪沙·辛巳

刘永济

镜里欢情渐化尘,梦中芳草远游轮,飘魂忍泪为逢春。jìng lǐ huān qíng jiàn huà chén,mèng zhōng fāng cǎo yuǎn yóu lún,piāo hún rěn lèi wèi féng chūn。
终古鸡虫谁作主,野坛狐鼠自通神,山川能语定酸辛。zhōng gǔ jī chóng shuí zuò zhǔ,yě tán hú shǔ zì tōng shén,shān chuān néng yǔ dìng suān xīn。

浣溪沙·奉酬抚五归燕之什,即用原韵

刘永济

蘸尾新波漾曲黄,巢痕重认读书堂,输他云路得还乡。zhàn wěi xīn bō yàng qū huáng,cháo hén zhòng rèn dú shū táng,shū tā yún lù dé hái xiāng。
软语向人多蕴藉,蹴帘惊梦忒轻狂,可能衔恨付苍茫。ruǎn yǔ xiàng rén duō yùn jí,cù lián jīng mèng tè qīng kuáng,kě néng xián hèn fù cāng máng。

唐多令

刘永济

做暝柳丝多,惊凉燕语讹。zuò míng liǔ sī duō,jīng liáng yàn yǔ é。
乍春来早又春过。zhà chūn lái zǎo yòu chūn guò。
莫惜花时风雨虐,花纵好,意如何?mò xī huā shí fēng yǔ nüè,huā zòng hǎo,yì rú hé?
幻梦锦千梭,乾坤蚁一窠。huàn mèng jǐn qiān suō,qián kūn yǐ yī kē。
雾溟蒙各自摩挲。wù míng méng gè zì mó sā。
屈子独醒陶令醉,千载上,两峨峨。qū zi dú xǐng táo lìng zuì,qiān zài shàng,liǎng é é。

玲珑四犯·闻鹃用白石韵赋之

刘永济

扑眼劫尘,摇魂祅火,曰归归向何许?百年身纵在,几海桑仿古。pū yǎn jié chén,yáo hún yāo huǒ,yuē guī guī xiàng hé xǔ?bǎi nián shēn zòng zài,jǐ hǎi sāng fǎng gǔ。
兰成恨羁懒赋,漫情伤、海陵江浦。lán chéng hèn jī lǎn fù,màn qíng shāng hǎi líng jiāng pǔ。
急鼓孤城,哀笳荒戍,惟有此声苦。jí gǔ gū chéng,āi jiā huāng shù,wéi yǒu cǐ shēng kǔ。
啼空满,巴山路。tí kōng mǎn,bā shān lù。
总凄凉不在,温梦庭户。zǒng qī liáng bù zài,wēn mèng tíng hù。
几枝寒月外,怨碧飘春去。jǐ zhī hán yuè wài,yuàn bì piāo chūn qù。
家山破后休凄念,算尘隙、同为驹旅。jiā shān pò hòu xiū qī niàn,suàn chén xì tóng wèi jū lǚ。
愁更省,津桥暗、惊心倦侣。chóu gèng shěng,jīn qiáo àn jīng xīn juàn lǚ。
1791234567»