古诗词

念奴娇·秋燕

刘永济

禁秋翠羽,恁凄凉、犹恋曾巢阿阁。jìn qiū cuì yǔ,nèn qī liáng yóu liàn céng cháo ā gé。
剪剪荒云来又往,倦柳衰荷城郭。jiǎn jiǎn huāng yún lái yòu wǎng,juàn liǔ shuāi hé chéng guō。
电络灯竿,差池欲上,愁认秋千索。diàn luò dēng gān,chà chí yù shàng,chóu rèn qiū qiān suǒ。
天涯如此,奈何归计迟暮。tiān yá rú cǐ,nài hé guī jì chí mù。
最是淡霭残晖,衣单竹冷,特逗人情恶。zuì shì dàn ǎi cán huī,yī dān zhú lěng,tè dòu rén qíng è。
软语风樯相劳苦,还共殊方栖托。ruǎn yǔ fēng qiáng xiāng láo kǔ,hái gòng shū fāng qī tuō。
迟日妆楼,微飔筝院,梦浅浑忘却。chí rì zhuāng lóu,wēi sī zhēng yuàn,mèng qiǎn hún wàng què。
烟昏雨晓,啅枝慵伴寒雀。yān hūn yǔ xiǎo,zhuó zhī yōng bàn hán què。
猜您喜欢

鹧鸪天

刘永济

伏枕巴山雨正狂,雨余秋思满虚堂。fú zhěn bā shān yǔ zhèng kuáng,yǔ yú qiū sī mǎn xū táng。
那知辞客悲何事,自爱高槐送浅凉。nà zhī cí kè bēi hé shì,zì ài gāo huái sòng qiǎn liáng。
空慷慨,总荒唐,拌教双耳万蛩螀。kōng kāng kǎi,zǒng huāng táng,bàn jiào shuāng ěr wàn qióng jiāng。
平生惯识萧疏味,未必西风定我妨。píng shēng guàn shí xiāo shū wèi,wèi bì xī fēng dìng wǒ fáng。

定风波·两年以来,屡约藏云来武汉大学讲学,辄因故不果,拈此调之

刘永济

千里秋江野涨平,年年相望抵双星。qiān lǐ qiū jiāng yě zhǎng píng,nián nián xiāng wàng dǐ shuāng xīng。
人世事多情易幻,不见,鸾钗钿盒也难凭。rén shì shì duō qíng yì huàn,bù jiàn,luán chāi diàn hé yě nán píng。
莫倚韩娥歌曲妙,年少,花前传得几新声。mò yǐ hán é gē qū miào,nián shǎo,huā qián chuán dé jǐ xīn shēng。
今夜银屏红烛背,微睡,可曾飞佩入江城?jīn yè yín píng hóng zhú bèi,wēi shuì,kě céng fēi pèi rù jiāng chéng?

二郎神

刘永济

寸肠万绪,共雨外、际空云乱。cùn cháng wàn xù,gòng yǔ wài jì kōng yún luàn。
正岸阔波肥,林髡山老,秋味疏襟自道。zhèng àn kuò bō féi,lín kūn shān lǎo,qiū wèi shū jīn zì dào。
暗数平生欢游地,竟半化、狐町狸疃。àn shù píng shēng huān yóu dì,jìng bàn huà hú tīng lí tuǎn。
知奏表寝陵,清尘原庙,甚时才见?zhī zòu biǎo qǐn líng,qīng chén yuán miào,shén shí cái jiàn?
凄断。qī duàn。
青衫旧影,年来都换。qīng shān jiù yǐng,nián lái dōu huàn。
尚倦客文园,穷途兵尉,污面尘埃未浣。shàng juàn kè wén yuán,qióng tú bīng wèi,wū miàn chén āi wèi huàn。
梦里华胥,眼前桑海,长是系情无限。mèng lǐ huá xū,yǎn qián sāng hǎi,zhǎng shì xì qíng wú xiàn。
还又怕,百种思量,化作画帘烟篆。hái yòu pà,bǎi zhǒng sī liàng,huà zuò huà lián yān zhuàn。

虞美人·乐山送客

刘永济

江山不减唐时秀,城郭都非旧。jiāng shān bù jiǎn táng shí xiù,chéng guō dōu fēi jiù。
君来何用更伤今,好写秋声秋色上瑶琴。jūn lái hé yòng gèng shāng jīn,hǎo xiě qiū shēng qiū sè shàng yáo qín。
五年楚客听猿意,说与应憔悴。wǔ nián chǔ kè tīng yuán yì,shuō yǔ yīng qiáo cuì。
相逢谁道鬓成霜,谈笑纵横,犹似少年狂。xiāng féng shuí dào bìn chéng shuāng,tán xiào zòng héng,yóu shì shǎo nián kuáng。

浣溪沙·客谈北平广播荀慧生歌曲

刘永济

一自华胥好梦惊,听风听水每愁生,烟尘无处问瑶京。yī zì huá xū hǎo mèng jīng,tīng fēng tīng shuǐ měi chóu shēng,yān chén wú chù wèn yáo jīng。
玉树歌中应有泪,云波空外漫传声,有谁凝碧独伤情。yù shù gē zhōng yīng yǒu lèi,yún bō kōng wài màn chuán shēng,yǒu shuí níng bì dú shāng qíng。

鹧鸪天·烟雨中望淩云山

刘永济

愁外淩云欲画难,带烟和雨有无间。chóu wài líng yún yù huà nán,dài yān hé yǔ yǒu wú jiān。
临江独塔风仪古,簇寺青林结构圆。lín jiāng dú tǎ fēng yí gǔ,cù sì qīng lín jié gòu yuán。
山谷酒,放翁船,旧来曾赏此山川。shān gǔ jiǔ,fàng wēng chuán,jiù lái céng shǎng cǐ shān chuān。
而今寂寞寒空里,犹为羁人一破颜。ér jīn jì mò hán kōng lǐ,yóu wèi jī rén yī pò yán。

玉楼春·寄怀枣园辰溪

刘永济

白蘋风起凉初峭,万里故人书始到。bái píng fēng qǐ liáng chū qiào,wàn lǐ gù rén shū shǐ dào。
分襟岁月未为多,侧帽情怀何故少。fēn jīn suì yuè wèi wèi duō,cè mào qíng huái hé gù shǎo。
人言何所无芳草,莫倚阆风悲远眺。rén yán hé suǒ wú fāng cǎo,mò yǐ láng fēng bēi yuǎn tiào。
君从楚客赋中行,我向巴猿啼处老。jūn cóng chǔ kè fù zhōng xíng,wǒ xiàng bā yuán tí chù lǎo。

踏莎行

刘永济

怯冷吟怀,禁秋倦眼,持杯佳兴随年浅。qiè lěng yín huái,jìn qiū juàn yǎn,chí bēi jiā xīng suí nián qiǎn。
今宵风露浩然清,山堂寂寞无人管。jīn xiāo fēng lù hào rán qīng,shān táng jì mò wú rén guǎn。
旧舞华清,新声香远,一般零落琼箫怨。jiù wǔ huá qīng,xīn shēng xiāng yuǎn,yī bān líng luò qióng xiāo yuàn。
嫦娥老去不知愁,年年循例开瑶殿。cháng é lǎo qù bù zhī chóu,nián nián xún lì kāi yáo diàn。

三部乐癸未中秋

刘永济

霓节行空,映万顷玉烟,伫寒凝白。ní jié xíng kōng,yìng wàn qǐng yù yān,zhù hán níng bái。
素辉多处,知在谁家瑶席。sù huī duō chù,zhī zài shuí jiā yáo xí。
有人正、伤别伤秋,剩趁歌伴酒,翠鬟偷泣。yǒu rén zhèng shāng bié shāng qiū,shèng chèn gē bàn jiǔ,cuì huán tōu qì。
甚时说与,雁断鱼沉消息。shén shí shuō yǔ,yàn duàn yú chén xiāo xī。
寻思十年梦影,够教人瘦损,教人凄恻。xún sī shí nián mèng yǐng,gòu jiào rén shòu sǔn,jiào rén qī cè。
那堪羽裳曲改,银桥尘隔。nà kān yǔ shang qū gǎi,yín qiáo chén gé。
莽天涯、冷蓬乱荻,都不是、瀛壶旧色。mǎng tiān yá lěng péng luàn dí,dōu bù shì yíng hú jiù sè。
悲调漫擪,残枝外、何限惊翮。bēi diào màn yè,cán zhī wài hé xiàn jīng hé。

清平乐·甲申

刘永济

停云待雨,漠漠春无主。tíng yún dài yǔ,mò mò chūn wú zhǔ。
昨日思量今日误,鱼浪赚人良苦。zuó rì sī liàng jīn rì wù,yú làng zhuàn rén liáng kǔ。
愁来无绪无端,有谁妙解连环。chóu lái wú xù wú duān,yǒu shuí miào jiě lián huán。
些子东风残梦,如何尔许萦牵。xiē zi dōng fēng cán mèng,rú hé ěr xǔ yíng qiān。

清平乐

刘永济

拌花猛雨,檐溜春江注。bàn huā měng yǔ,yán liū chūn jiāng zhù。
会有蛟龙移洞府,声势欲摇山去。huì yǒu jiāo lóng yí dòng fǔ,shēng shì yù yáo shān qù。
朝来岩壑依前,风光倍觉新妍。cháo lái yán hè yī qián,fēng guāng bèi jué xīn yán。
读罢南华秋水,翛然一枕清眠。dú bà nán huá qiū shuǐ,xiāo rán yī zhěn qīng mián。

祝英台近

刘永济

酒迷天,尘换劫,情在奈何许。jiǔ mí tiān,chén huàn jié,qíng zài nài hé xǔ。
些蕙骚兰,都是梦中语。xiē huì sāo lán,dōu shì mèng zhōng yǔ。
那堪残夜幽蛩,遥空悲角,总搀入客窗风雨。nà kān cán yè yōu qióng,yáo kōng bēi jiǎo,zǒng chān rù kè chuāng fēng yǔ。
向谁诉,便教翻倒天池,相期恐终误。xiàng shuí sù,biàn jiào fān dào tiān chí,xiāng qī kǒng zhōng wù。
疑雨疑云,心事乱于絮。yí yǔ yí yún,xīn shì luàn yú xù。
可怜舞恣歌酣,绝无青鸟,敢飞近春人尊俎。kě lián wǔ zì gē hān,jué wú qīng niǎo,gǎn fēi jìn chūn rén zūn zǔ。

浪淘沙·衡阳之役,闻方军苦战四十七昼夜,将士伤亡殆尽,而援军不至,词以哀之

刘永济

风雨卧天涯,凄断金笳。fēng yǔ wò tiān yá,qī duàn jīn jiā。
故山从此战云遮。gù shān cóng cǐ zhàn yún zhē。
莫向蒿藜寻败壁,雁也无家。mò xiàng hāo lí xún bài bì,yàn yě wú jiā。
残垒跕饥鸦,白骨叉牙。cán lěi diǎn jī yā,bái gǔ chā yá。
苌弘怨血晕秋花。cháng hóng yuàn xuè yūn qiū huā。
新鬼烦冤旧鬼哭,无尽虫沙。xīn guǐ fán yuān jiù guǐ kū,wú jǐn chóng shā。

浣溪沙

刘永济

蠛蠓鲲鹏各有天,成名何必定英贤,颇疑狂阮未超玄。miè měng kūn péng gè yǒu tiān,chéng míng hé bì dìng yīng xián,pǒ yí kuáng ruǎn wèi chāo xuán。
儿女敬深知老去,山妻情倦话东还,政须随意与清欢。ér nǚ jìng shēn zhī lǎo qù,shān qī qíng juàn huà dōng hái,zhèng xū suí yì yǔ qīng huān。

步蟾宫·寇氛逼新宁,怀故园兄弟

刘永济

荒鸡催曙窗容转,又一夜、山屏空展。huāng jī cuī shǔ chuāng róng zhuǎn,yòu yī yè shān píng kōng zhǎn。
缄愁欲寄故园人,奈万里、云罗无雁。jiān chóu yù jì gù yuán rén,nài wàn lǐ yún luó wú yàn。
回肠久为狂尘断,钓游地、看看惊变。huí cháng jiǔ wèi kuáng chén duàn,diào yóu dì kàn kàn jīng biàn。
风残黄叶更何心,犹自向、鸰原回旋。fēng cán huáng yè gèng hé xīn,yóu zì xiàng líng yuán huí xuán。