古诗词

山子和尚索水岩研赠之系以诗

陈子升

文字因缘未脱离,参禅欲转宝峰机。wén zì yīn yuán wèi tuō lí,cān chán yù zhuǎn bǎo fēng jī。
虽然不解东坡带,也为山门赠研归。suī rán bù jiě dōng pō dài,yě wèi shān mén zèng yán guī。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

失题

陈子升

客有千金方,藏之不肯炫。kè yǒu qiān jīn fāng,cáng zhī bù kěn xuàn。
自言服食功,能令鬒不变。zì yán fú shí gōng,néng lìng zhěn bù biàn。
解将白石煮,以奉红云殿。jiě jiāng bái shí zhǔ,yǐ fèng hóng yún diàn。
一身裂地封,龟手从水战。yī shēn liè dì fēng,guī shǒu cóng shuǐ zhàn。

失题

陈子升

平生山水趣,兼之云物情。píng shēng shān shuǐ qù,jiān zhī yún wù qíng。
有客貌鲁儒,规予毋外营。yǒu kè mào lǔ rú,guī yǔ wú wài yíng。
文质不相宣,茫昧求至诚。wén zhì bù xiāng xuān,máng mèi qiú zhì chéng。
讵知掇秋实,所植从春英。jù zhī duō qiū shí,suǒ zhí cóng chūn yīng。
玉洞有神龙,蜿蜒无留行。yù dòng yǒu shén lóng,wān yán wú liú xíng。

失题

陈子升

淹留忽白首,慷慨思平生。yān liú hū bái shǒu,kāng kǎi sī píng shēng。
年纪方秀发,天衢一何亨。nián jì fāng xiù fā,tiān qú yī hé hēng。
黄鹄羽初齐,裴回欲飞鸣。huáng gǔ yǔ chū qí,péi huí yù fēi míng。
致身何所期,伟迹光汗青。zhì shēn hé suǒ qī,wěi jì guāng hàn qīng。
追念古先业,扬镳抗群英。zhuī niàn gǔ xiān yè,yáng biāo kàng qún yīng。
得志必济世,拂衣始辞荣。dé zhì bì jì shì,fú yī shǐ cí róng。
奈何抱此愿,时过竟无成。nài hé bào cǐ yuàn,shí guò jìng wú chéng。
凤衰逢接舆,却曲伤吾行。fèng shuāi féng jiē yú,què qū shāng wú xíng。
功德属已往,立言吾奚徵。gōng dé shǔ yǐ wǎng,lì yán wú xī zhēng。
端居发浩歌,空有金石声。duān jū fā hào gē,kōng yǒu jīn shí shēng。

别诗

陈子升

六合为广厦,各自开房居。liù hé wèi guǎng shà,gè zì kāi fáng jū。
往来廊径间,焉得免行途。wǎng lái láng jìng jiān,yān dé miǎn xíng tú。
我非无敝室,之子静且都。wǒ fēi wú bì shì,zhī zi jìng qiě dōu。
帏帐容我寝,饮食令我腴。wéi zhàng róng wǒ qǐn,yǐn shí lìng wǒ yú。
三暮敛心神,凌晨拜前除。sān mù liǎn xīn shén,líng chén bài qián chú。
辞毕不我拒,劝戒成芳模。cí bì bù wǒ jù,quàn jiè chéng fāng mó。
寄言同堂子,聊复充此闾。jì yán tóng táng zi,liáo fù chōng cǐ lǘ。

别诗

陈子升

居者思有行,行者思所止。jū zhě sī yǒu xíng,xíng zhě sī suǒ zhǐ。
不知谁主客,对彼乃称已。bù zhī shuí zhǔ kè,duì bǐ nǎi chēng yǐ。
毂辘天地间,何由见真宰。gǔ lù tiān dì jiān,hé yóu jiàn zhēn zǎi。
盆中环游鱼,磨上旋转蚁。pén zhōng huán yóu yú,mó shàng xuán zhuǎn yǐ。
我欲穷八荒,拔山倒海水。wǒ yù qióng bā huāng,bá shān dào hǎi shuǐ。
不就天人师,旁皇莫为理。bù jiù tiān rén shī,páng huáng mò wèi lǐ。
安得无住舍,招尔同居此。ān dé wú zhù shě,zhāo ěr tóng jū cǐ。

酬韩叔夜

陈子升

行子极秋气,盘旋竹房清。xíng zi jí qiū qì,pán xuán zhú fáng qīng。
邑宰来相存,促膝非世情。yì zǎi lái xiāng cún,cù xī fēi shì qíng。
告我一高贤,名家自鄢陵。gào wǒ yī gāo xián,míng jiā zì yān líng。
永嘉行罢秩,贫胜南阳耕。yǒng jiā xíng bà zhì,pín shèng nán yáng gēng。
肝胆倾四海,旷若云山晴。gān dǎn qīng sì hǎi,kuàng ruò yún shān qíng。
旅寺邻咫尺,奚容隔平生。lǚ sì lín zhǐ chǐ,xī róng gé píng shēng。
相见欢称诗,高谭金石声。xiāng jiàn huān chēng shī,gāo tán jīn shí shēng。
我观靡靡者,俗尚纷营营。wǒ guān mí mí zhě,sú shàng fēn yíng yíng。
非君激新论,谁能闻典型。fēi jūn jī xīn lùn,shuí néng wén diǎn xíng。
愧我客临邛,如君诚长卿。kuì wǒ kè lín qióng,rú jūn chéng zhǎng qīng。
传音归故林,千里皆和鸣。chuán yīn guī gù lín,qiān lǐ jiē hé míng。

赠赵双白

陈子升

海底双明珠,月晕含天色。hǎi dǐ shuāng míng zhū,yuè yūn hán tiān sè。
安能久沦没,当为海人得。ān néng jiǔ lún méi,dāng wèi hǎi rén dé。
一人得此珠,怀之未敢出。yī rén dé cǐ zhū,huái zhī wèi gǎn chū。
一人得此珠,照乘行列国。yī rén dé cǐ zhū,zhào chéng xíng liè guó。
自然成剖符,神彩暗相射。zì rán chéng pōu fú,shén cǎi àn xiāng shè。
愿言各珍重,崇此双珠德。yuàn yán gè zhēn zhòng,chóng cǐ shuāng zhū dé。

玄墓山探梅

陈子升

寒浦入轻舟,春山引孤策。hán pǔ rù qīng zhōu,chūn shān yǐn gū cè。
烟开见飞鸟,雪澹无行迹。yān kāi jiàn fēi niǎo,xuě dàn wú xíng jì。
仄径援山臂,高根逗泉脉。zè jìng yuán shān bì,gāo gēn dòu quán mài。
旁临邓尉卑,回望阊门窄。páng lín dèng wèi bēi,huí wàng chāng mén zhǎi。
日照寺微绀,湖涵梅尽白。rì zhào sì wēi gàn,hú hán méi jǐn bái。
诸天恣花供,大地成香席。zhū tiān zì huā gōng,dà dì chéng xiāng xí。
石壁张丹青,茶山啜云液。shí bì zhāng dān qīng,chá shān chuài yún yè。
悠然遂终日,归路思弥绎。yōu rán suì zhōng rì,guī lù sī mí yì。

客中咏二高士吴门梁伯鸾

陈子升

逾岭去桑梓,吴门花发时。yú lǐng qù sāng zǐ,wú mén huā fā shí。
出门仰天笑,聊以当吾噫。chū mén yǎng tiān xiào,liáo yǐ dāng wú yī。
逸妻岂不恋,求友兴深思。yì qī qǐ bù liàn,qiú yǒu xīng shēn sī。
一过伯通桥,夫君洵我师。yī guò bó tōng qiáo,fū jūn xún wǒ shī。

客中咏二高士吴门梁伯鸾

陈子升

南州走冠盖,高士居亭亭。nán zhōu zǒu guān gài,gāo shì jū tíng tíng。
吾宗不见君,悬榻甘尘冥。wú zōng bù jiàn jūn,xuán tà gān chén míng。
千里为有道,生刍致惟馨。qiān lǐ wèi yǒu dào,shēng chú zhì wéi xīn。
我亦悦此风,旷怀翻涕零。wǒ yì yuè cǐ fēng,kuàng huái fān tì líng。

三子赠答诗

陈子升

我昔游五岳,登高仰寰宇。wǒ xī yóu wǔ yuè,dēng gāo yǎng huán yǔ。
附孔上泰山,攀葛吟梁甫。fù kǒng shàng tài shān,pān gé yín liáng fǔ。
封禅七十二,其事在太古。fēng chán qī shí èr,qí shì zài tài gǔ。
继此徒荒唐,秦皇与汉武。jì cǐ tú huāng táng,qín huáng yǔ hàn wǔ。
绵邈予有怀,飞龙居九五。mián miǎo yǔ yǒu huái,fēi lóng jū jiǔ wǔ。
黋炳以辉煌,圣作而物睹。kuàng bǐng yǐ huī huáng,shèng zuò ér wù dǔ。
一人响圜方,百辟分茅土。yī rén xiǎng huán fāng,bǎi pì fēn máo tǔ。
子其从我游,高名录天府。zi qí cóng wǒ yóu,gāo míng lù tiān fǔ。

三子赠答诗

陈子升

万古众仙父,卓哉何巍巍。wàn gǔ zhòng xiān fù,zhuó zāi hé wēi wēi。
是辟长男宫,出震凌晨曦。shì pì zhǎng nán gōng,chū zhèn líng chén xī。
烛龙衔焜曜,扶桑挺葳蕤。zhú lóng xián kūn yào,fú sāng tǐng wēi ruí。
下顾世民子,劳劳会瑶池。xià gù shì mín zi,láo láo huì yáo chí。
伯阳度函关,紫气恒相随。bó yáng dù hán guān,zǐ qì héng xiāng suí。
吾祖事皇汉,长与桃实期。wú zǔ shì huáng hàn,zhǎng yǔ táo shí qī。
至道存玄言,馀用乃滑稽。zhì dào cún xuán yán,yú yòng nǎi huá jī。
积小以高大,冲虚何所疑。jī xiǎo yǐ gāo dà,chōng xū hé suǒ yí。

三子赠答诗

陈子升

宿世随国贰,入山求正觉。sù shì suí guó èr,rù shān qiú zhèng jué。
岂以元舅尊,而终縻尔爵。qǐ yǐ yuán jiù zūn,ér zhōng mí ěr jué。
仙庵对忍辱,净土崇极乐。xiān ān duì rěn rǔ,jìng tǔ chóng jí lè。
鹙子等诞身,迦陵鸣在壳。qiū zi děng dàn shēn,jiā líng míng zài ké。
幸于五人中,得度自超跃。xìng yú wǔ rén zhōng,dé dù zì chāo yuè。
净名来妙喜,不二非扃钥。jìng míng lái miào xǐ,bù èr fēi jiōng yào。
龙卿勿矜庄,东方休善谑。lóng qīng wù jīn zhuāng,dōng fāng xiū shàn xuè。
皈兹三世佛,诏尔无生学。guī zī sān shì fú,zhào ěr wú shēng xué。

述交篇送郭皋旭还平湖

陈子升

君家在平湖,相识松江上。jūn jiā zài píng hú,xiāng shí sōng jiāng shàng。
风雪古招提,羁离两相向。fēng xuě gǔ zhāo tí,jī lí liǎng xiāng xiàng。
我谢孟尝舍,君将茂陵返。wǒ xiè mèng cháng shě,jūn jiāng mào líng fǎn。
携我归湖居,解衣劝加饭。xié wǒ guī hú jū,jiě yī quàn jiā fàn。
平湖先子泽,故旧情欢然。píng hú xiān zi zé,gù jiù qíng huān rán。
缱绻相问遗,郭生先礼贤。qiǎn quǎn xiāng wèn yí,guō shēng xiān lǐ xián。
寒夜风飕飕,高斋四座稠。hán yè fēng sōu sōu,gāo zhāi sì zuò chóu。
腊拟吴门过,春期粤海游。là nǐ wú mén guò,chūn qī yuè hǎi yóu。
淼淼大江还,迟迟玉山度。miǎo miǎo dà jiāng hái,chí chí yù shān dù。
我老子非少,焉能任长路。wǒ lǎo zi fēi shǎo,yān néng rèn zhǎng lù。
雪鬓满头白,荔枝千树红。xuě bìn mǎn tóu bái,lì zhī qiān shù hóng。
归人迎客子,重为说南中。guī rén yíng kè zi,zhòng wèi shuō nán zhōng。
八月高凉道,山车碾秋草。bā yuè gāo liáng dào,shān chē niǎn qiū cǎo。
不嫌逆旅恶,惟觉诗篇好。bù xián nì lǚ è,wéi jué shī piān hǎo。
折尽庾关梅,还同北雁来。zhé jǐn yǔ guān méi,hái tóng běi yàn lái。
未寻蓬荜地,孤负菊花杯。wèi xún péng bì dì,gū fù jú huā bēi。
我昨过庐山,白衣受僧戒。wǒ zuó guò lú shān,bái yī shòu sēng jiè。
君从胎已斋,旅食忘鲑菜。jūn cóng tāi yǐ zhāi,lǚ shí wàng guī cài。
我违五岳愿,千里归训子。wǒ wéi wǔ yuè yuàn,qiān lǐ guī xùn zi。
君今纳粤妾,有子从此始。jūn jīn nà yuè qiè,yǒu zi cóng cǐ shǐ。
王门一曳裾,赠橐知何如。wáng mén yī yè jū,zèng tuó zhī hé rú。
千金何足贵,所贵真南珠。qiān jīn hé zú guì,suǒ guì zhēn nán zhū。
浙水白迢迢,应通南海潮。zhè shuǐ bái tiáo tiáo,yīng tōng nán hǎi cháo。
寄语湖中旧,音书肯寂寥。jì yǔ hú zhōng jiù,yīn shū kěn jì liáo。

答旷圆大师罗浮见寄次韵

陈子升

悠悠浊世内,屹屹青山上。yōu yōu zhuó shì nèi,yì yì qīng shān shàng。
夜半观日出,空中听鸡唱。yè bàn guān rì chū,kōng zhōng tīng jī chàng。
缁衣弄大蝶,朱凤群相向。zī yī nòng dà dié,zhū fèng qún xiāng xiàng。
独有水乡人,烟波坐惆怅。dú yǒu shuǐ xiāng rén,yān bō zuò chóu chàng。