古诗词

和恼公

陈子升

卓女眉方敛,何郎粉乍红。zhuó nǚ méi fāng liǎn,hé láng fěn zhà hóng。
春生清涧曲,家在紫烟丛。chūn shēng qīng jiàn qū,jiā zài zǐ yān cóng。
桂魄无非满,桃蹊总是秾。guì pò wú fēi mǎn,táo qī zǒng shì nóng。
鱼书新约素,象簟旧韬筒。yú shū xīn yuē sù,xiàng diàn jiù tāo tǒng。
闭户看天棘,开窗对水荭。bì hù kàn tiān jí,kāi chuāng duì shuǐ hóng。
芳龄推宝凤,短羽拂华虫。fāng líng tuī bǎo fèng,duǎn yǔ fú huá chóng。
五味调鸡舌,双鬟进鹿茸。wǔ wèi diào jī shé,shuāng huán jìn lù rōng。
夜依兰烬静,春向柳丝融。yè yī lán jìn jìng,chūn xiàng liǔ sī róng。
莫指王孙草,聊分少女风。mò zhǐ wáng sūn cǎo,liáo fēn shǎo nǚ fēng。
门楣牵荇菜,殿脚近芙蓉。mén méi qiān xìng cài,diàn jiǎo jìn fú róng。
虚牝秋传籁,羁雌月作笼。xū pìn qiū chuán lài,jī cí yuè zuò lóng。
魂萦因饵茧,意涸为巢蜂。hún yíng yīn ěr jiǎn,yì hé wèi cháo fēng。
素绠双瓶挈,朱珰复帐蒙。sù gěng shuāng píng qiè,zhū dāng fù zhàng méng。
春城扶海丱,雾縠借巴賨。chūn chéng fú hǎi guàn,wù hú jiè bā cóng。
验诀亲飞燕,披图忆有熊。yàn jué qīn fēi yàn,pī tú yì yǒu xióng。
方诸怀小镜,繁弱惯柔弓。fāng zhū huái xiǎo jìng,fán ruò guàn róu gōng。
飙毂驱停隼,星绸靡屈虹。biāo gǔ qū tíng sǔn,xīng chóu mí qū hóng。
陪游应馺娑,下拜即崆峒。péi yóu yīng sà suō,xià bài jí kōng dòng。
莲子抛垂幔,橦花点细封。lián zi pāo chuí màn,tóng huā diǎn xì fēng。
里儿贪射鸟,国主识游龙。lǐ ér tān shè niǎo,guó zhǔ shí yóu lóng。
子午山心铁,阴阳露掌铜。zi wǔ shān xīn tiě,yīn yáng lù zhǎng tóng。
超瑕休矫驾,践董实殊踪。chāo xiá xiū jiǎo jià,jiàn dǒng shí shū zōng。
幂历流苏结,团圞织苣烘。mì lì liú sū jié,tuán luán zhī jù hōng。
同袍青似草,横佩玉如葱。tóng páo qīng shì cǎo,héng pèi yù rú cōng。
鹅管抽湘竹,鹍弦落楚枫。é guǎn chōu xiāng zhú,kūn xián luò chǔ fēng。
并肩衔绣褥,反舌唤高墉。bìng jiān xián xiù rù,fǎn shé huàn gāo yōng。
甲观摛文倦,蠡杯把醴浓。jiǎ guān chī wén juàn,lí bēi bǎ lǐ nóng。
人家箫史玉,姓异霍家冯。rén jiā xiāo shǐ yù,xìng yì huò jiā féng。
鼎熟淮王药,峰寒白帝桐。dǐng shú huái wáng yào,fēng hán bái dì tóng。
茑萝身久托,凫藻目先从。niǎo luó shēn jiǔ tuō,fú zǎo mù xiān cóng。
蓝帕舒香麝,苍琅振绮栊。lán pà shū xiāng shè,cāng láng zhèn qǐ lóng。
姝颜专小史,卿号叠安丰。shū yán zhuān xiǎo shǐ,qīng hào dié ān fēng。
磬折伤秋藿,盘餐惜晚菘。qìng zhé shāng qiū huò,pán cān xī wǎn sōng。
剑门高蜀弹,梁父侈齐僮。jiàn mén gāo shǔ dàn,liáng fù chǐ qí tóng。
拭泪窥黄靥,回肠引素总。shì lèi kuī huáng yè,huí cháng yǐn sù zǒng。
幽居防保母,浅立拟昭容。yōu jū fáng bǎo mǔ,qiǎn lì nǐ zhāo róng。
涉水携交甫,登山代子充。shè shuǐ xié jiāo fǔ,dēng shān dài zi chōng。
大兄谭稷下,幼妇读盘中。dà xiōng tán jì xià,yòu fù dú pán zhōng。
锦袭仓庚羽,丝缠叱拨騣。jǐn xí cāng gēng yǔ,sī chán chì bō zōng。
白团娇建业,绿绮动临邛。bái tuán jiāo jiàn yè,lǜ qǐ dòng lín qióng。
砌净枭壶利,纱明琐语通。qì jìng xiāo hú lì,shā míng suǒ yǔ tōng。
雀飞秦妇恋,骓发陆郎慵。què fēi qín fù liàn,zhuī fā lù láng yōng。
翠盖轻舟举,金丸大道逢。cuì gài qīng zhōu jǔ,jīn wán dà dào féng。
绦鹰难忿速,铃犬易怔忡。tāo yīng nán fèn sù,líng quǎn yì zhēng chōng。
碧玉甘颠倒,苕华报吉凶。bì yù gān diān dào,sháo huá bào jí xiōng。
珠惊如意袖,花媚细腰宫。zhū jīng rú yì xiù,huā mèi xì yāo gōng。
带笑嘲房老,忘机学海翁。dài xiào cháo fáng lǎo,wàng jī xué hǎi wēng。
弋绨中隐起,襻带两边缝。yì tí zhōng yǐn qǐ,pàn dài liǎng biān fèng。
修渚移河鼓,繁霜警曙钟。xiū zhǔ yí hé gǔ,fán shuāng jǐng shǔ zhōng。
蜡光彤管秘,翻讶玉台空。là guāng tóng guǎn mì,fān yà yù tái kōng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

四时诗

陈子升

子春振琴响,卜夏擅诗家。zi chūn zhèn qín xiǎng,bo xià shàn shī jiā。
还邀奕秋戏,一路款冬花。hái yāo yì qiū xì,yī lù kuǎn dōng huā。

柳波曲其一

陈子升

烟锁池塘柳,灯垂锦槛波。yān suǒ chí táng liǔ,dēng chuí jǐn kǎn bō。
回波初试舞,折柳即闻歌。huí bō chū shì wǔ,zhé liǔ jí wén gē。

元夜咏灯影

陈子升

珠映千门月,花生四壁春。zhū yìng qiān mén yuè,huā shēng sì bì chūn。
还因相见处,得倚可怜人。hái yīn xiāng jiàn chù,dé yǐ kě lián rén。

怀欧大之康州

陈子升

君向西江去,西江春水深。jūn xiàng xī jiāng qù,xī jiāng chūn shuǐ shēn。
回看升斗水,犹苦涸鱼心。huí kàn shēng dòu shuǐ,yóu kǔ hé yú xīn。

上元夜不得傅二同席

陈子升

春灯合形影,却被春灯隔。chūn dēng hé xíng yǐng,què bèi chūn dēng gé。
今夜烛光残,绝缨何处客。jīn yè zhú guāng cán,jué yīng hé chù kè。

歌者文鸾曾为岑公子使免于难岑心感之与予别二十年江村重遇索予昼扇因援笔以慰之

陈子升

曾排公子难,会是美人恩。céng pái gōng zi nán,huì shì měi rén ēn。
偏馀歌舞意,潇洒叩柴门。piān yú gē wǔ yì,xiāo sǎ kòu chái mén。

口号讯黄公

陈子升

宫阙崔嵬尽,间关洒扫多。gōng quē cuī wéi jǐn,jiān guān sǎ sǎo duō。
嗟君追骏足,西去近如何。jiē jūn zhuī jùn zú,xī qù jìn rú hé。

示家僮

陈子升

翟尉方罗雀,任公尚钓鱼。dí wèi fāng luó què,rèn gōng shàng diào yú。
行藏吾若此,君意定焉如。xíng cáng wú ruò cǐ,jūn yì dìng yān rú。

家僮答

陈子升

世才无八斗,君橐少千金。shì cái wú bā dòu,jūn tuó shǎo qiān jīn。
欲审低昂处,空伤去住心。yù shěn dī áng chù,kōng shāng qù zhù xīn。

明君怨

陈子升

单于出何所,燕支山上猎。dān yú chū hé suǒ,yàn zhī shān shàng liè。
当日此山名,谁知便呼妾。dāng rì cǐ shān míng,shuí zhī biàn hū qiè。

长门怨

陈子升

毾㲪铺淡色,屈戍动虚声。tà dēng pù dàn sè,qū shù dòng xū shēng。
不是君恩重,谁堪问长卿。bù shì jūn ēn zhòng,shuí kān wèn zhǎng qīng。

飞燕咏

陈子升

射鸟还来凤,君王总不知。shè niǎo hái lái fèng,jūn wáng zǒng bù zhī。
承恩看合德,玉面发赪时。chéng ēn kàn hé dé,yù miàn fā chēng shí。

玉阶草

陈子升

敛袖出屏香,摇綦历阶草。liǎn xiù chū píng xiāng,yáo qí lì jiē cǎo。
三十六宫中,自守青苔老。sān shí liù gōng zhōng,zì shǒu qīng tái lǎo。

杨白花

陈子升

可怜杨白花,飞似海青鸟。kě lián yáng bái huā,fēi shì hǎi qīng niǎo。
鸟衔花不来,空见他花嬲。niǎo xián huā bù lái,kōng jiàn tā huā niǎo。

客居五咏竹

陈子升

屋后藏深竹,情知欲避人。wū hòu cáng shēn zhú,qíng zhī yù bì rén。
钓鱼向东海,难折一竿春。diào yú xiàng dōng hǎi,nán zhé yī gān chūn。