古诗词

大墙上蒿行

陈子升

飘风无不怒号,草昧雷雨,自我天造。piāo fēng wú bù nù hào,cǎo mèi léi yǔ,zì wǒ tiān zào。
衰替一何棼棼,中心独苦郁以陶。shuāi tì yī hé fén fén,zhōng xīn dú kǔ yù yǐ táo。
角春飒尔商秋,今我悯默复何谋。jiǎo chūn sà ěr shāng qiū,jīn wǒ mǐn mò fù hé móu。
人生居天壤闲,歘如陨叶乘奔流,我今悯默复何谋。rén shēng jū tiān rǎng xián,chuā rú yǔn yè chéng bēn liú,wǒ jīn mǐn mò fù hé móu。
择君肌肤所适,遐不探君性命所存。zé jūn jī fū suǒ shì,xiá bù tàn jūn xìng mìng suǒ cún。
冬宴曲房温密,夏当临远水清沦。dōng yàn qū fáng wēn mì,xià dāng lín yuǎn shuǐ qīng lún。
牛马作走,我将复何谋。niú mǎ zuò zǒu,wǒ jiāng fù hé móu。
不及君美晰风云,鸡人唱鹤盖诣门。bù jí jūn měi xī fēng yún,jī rén chàng hè gài yì mén。
上有九重不测之苍天,今我安往谒夫帝。shàng yǒu jiǔ zhòng bù cè zhī cāng tiān,jīn wǒ ān wǎng yè fū dì。
下有九州环流之瀛海,今我安往济所届。xià yǒu jiǔ zhōu huán liú zhī yíng hǎi,jīn wǒ ān wǎng jì suǒ jiè。
遐不泛览流观,遵君所迈。xiá bù fàn lǎn liú guān,zūn jūn suǒ mài。
淬我玉研,今尔何为自摧藏,功德安可量。cuì wǒ yù yán,jīn ěr hé wèi zì cuī cáng,gōng dé ān kě liàng。
溪飞鸲鹆,峡走羚羊。xī fēi qú yù,xiá zǒu líng yáng。
神龙四顾,睛注中央。shén lóng sì gù,jīng zhù zhōng yāng。
圣贤所务,变化无方。shèng xián suǒ wù,biàn huà wú fāng。
辟凶殃,醇雅致福祥。pì xiōng yāng,chún yǎ zhì fú xiáng。
帝鸿之篆,娲后之章。dì hóng zhī zhuàn,wā hòu zhī zhāng。
太公之匮,宣尼之堂。tài gōng zhī kuì,xuān ní zhī táng。
琉璃之匣,紫云之房。liú lí zhī xiá,zǐ yún zhī fáng。
传称往昔,咸自谓要且妙,曾不知君研良,雅无当。chuán chēng wǎng xī,xián zì wèi yào qiě miào,céng bù zhī jūn yán liáng,yǎ wú dāng。
佩长剑之陆离,犀渠为衣,冠以雄鸡。pèi zhǎng jiàn zhī lù lí,xī qú wèi yī,guān yǐ xióng jī。
载驱载驰敌万人,挥斥安边陲。zài qū zài chí dí wàn rén,huī chì ān biān chuí。
班生投笔,终童弃繻。bān shēng tóu bǐ,zhōng tóng qì xū。
苏卿之节,伯也之殳。sū qīng zhī jié,bó yě zhī shū。
亦自要妙,胡宁舍诸。yì zì yào miào,hú níng shě zhū。
考黄钟,阐玑衡。kǎo huáng zhōng,chǎn jī héng。
东储甲观,西蜀元亭。dōng chǔ jiǎ guān,xī shǔ yuán tíng。
操彤管,播金声。cāo tóng guǎn,bō jīn shēng。
咏歌王风,辞若兰馨。yǒng gē wáng fēng,cí ruò lán xīn。
知彼通塞,不出户庭。zhī bǐ tōng sāi,bù chū hù tíng。
钓巨鱼如大鹏,与真人游息蓬瀛。diào jù yú rú dà péng,yǔ zhēn rén yóu xī péng yíng。
奉觞北斗,有酒如渑。fèng shāng běi dòu,yǒu jiǔ rú miǎn。
今日乐,诚可称。jīn rì lè,chéng kě chēng。
乐未央,为乐当自强。lè wèi yāng,wèi lè dāng zì qiáng。
富与贵,如朝霜。fù yǔ guì,rú cháo shuāng。
何为自误,使尔心伤。hé wèi zì wù,shǐ ěr xīn shāng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

赠詹竹殹明府

陈子升

南面居非旧县庭,西旁穿石竹常扃。nán miàn jū fēi jiù xiàn tíng,xī páng chuān shí zhú cháng jiōng。
留贫客住分官俸,奉老亲欢诵佛经。liú pín kè zhù fēn guān fèng,fèng lǎo qīn huān sòng fú jīng。
花下心开将自采,研头功大待谁铭。huā xià xīn kāi jiāng zì cǎi,yán tóu gōng dà dài shuí míng。
参差年纪同生日,往往叨承倒玉瓶。cān chà nián jì tóng shēng rì,wǎng wǎng dāo chéng dào yù píng。

秋钓

陈子升

行至幽溪清见底,闲闲爱下一条丝。xíng zhì yōu xī qīng jiàn dǐ,xián xián ài xià yī tiáo sī。
湍中白小游无恙,石上红衫坐独危。tuān zhōng bái xiǎo yóu wú yàng,shí shàng hóng shān zuò dú wēi。
鹭立并将人影照,叶浮空有水纹知。lù lì bìng jiāng rén yǐng zhào,yè fú kōng yǒu shuǐ wén zhī。
悠然网罟前时世,久厌荤腥伴老师。yōu rán wǎng gǔ qián shí shì,jiǔ yàn hūn xīng bàn lǎo shī。

汪樽石生子诗以柬之

陈子升

鹤攒丹顶雏方得,松结虬枝子正生。hè zǎn dān dǐng chú fāng dé,sōng jié qiú zhī zi zhèng shēng。
鼎畔金银镌福字,房中父母协官名。dǐng pàn jīn yín juān fú zì,fáng zhōng fù mǔ xié guān míng。
预知冬月初勤读,便返南阳晚足耕。yù zhī dōng yuè chū qín dú,biàn fǎn nán yáng wǎn zú gēng。
未晓红颜欢几许,东门飞鹊报西城。wèi xiǎo hóng yán huān jǐ xǔ,dōng mén fēi què bào xī chéng。

听叶山人弹琴

陈子升

儿时操弄到于今,今日寥寥太古音。ér shí cāo nòng dào yú jīn,jīn rì liáo liáo tài gǔ yīn。
弹到无声方得手,听来如语只呈心。dàn dào wú shēng fāng dé shǒu,tīng lái rú yǔ zhǐ chéng xīn。
瓶花上蚁兼香堕,研水涵龙逗海吟。píng huā shàng yǐ jiān xiāng duò,yán shuǐ hán lóng dòu hǎi yín。
近净耳根惟梵呗,即当携此就禅林。jìn jìng ěr gēn wéi fàn bei,jí dāng xié cǐ jiù chán lín。

人日

陈子升

旧官闲叟及愚民,此日从人唤甚人。jiù guān xián sǒu jí yú mín,cǐ rì cóng rén huàn shén rén。
刻就玉章行别号,洗青桐树倚吟身。kè jiù yù zhāng xíng bié hào,xǐ qīng tóng shù yǐ yín shēn。
妻儿过计多因谷,须发推尊略似银。qī ér guò jì duō yīn gǔ,xū fā tuī zūn lüè shì yín。
独往独留还复值,空园一片鸟声春。dú wǎng dú liú hái fù zhí,kōng yuán yī piàn niǎo shēng chūn。

和陶苦子见示游濂泉之作

陈子升

生世前身谁复认,多君本是住山僧。shēng shì qián shēn shuí fù rèn,duō jūn běn shì zhù shān sēng。
无生法忍终应得,不朽诗篇久已能。wú shēng fǎ rěn zhōng yīng dé,bù xiǔ shī piān jiǔ yǐ néng。
云阁外抛高树果,水帘中彻坏庵灯。yún gé wài pāo gāo shù guǒ,shuǐ lián zhōng chè huài ān dēng。
秋游新句还相示,愿证真空益有凭。qiū yóu xīn jù hái xiāng shì,yuàn zhèng zhēn kōng yì yǒu píng。

寄赠泰和萧子

陈子升

名家最是萧居士,往往名山衲子称。míng jiā zuì shì xiāo jū shì,wǎng wǎng míng shān nà zi chēng。
压卷爱摹螭钮玺,包经多剪鹄文绫。yā juǎn ài mó chī niǔ xǐ,bāo jīng duō jiǎn gǔ wén líng。
千奴收橘供徭役,五老登峰作近朋。qiān nú shōu jú gōng yáo yì,wǔ lǎo dēng fēng zuò jìn péng。
世好不曾逢道貌,自来文体识庐陵。shì hǎo bù céng féng dào mào,zì lái wén tǐ shí lú líng。

谒南海神庙

陈子升

从来祀典尊南渎,古庙森森肃海滨。cóng lái sì diǎn zūn nán dú,gǔ miào sēn sēn sù hǎi bīn。
波影贴旗皆翠羽,日光浮瓦是鱼鳞。bō yǐng tiē qí jiē cuì yǔ,rì guāng fú wǎ shì yú lín。
廊捶铜鼓雌雄应,船指针盘子午亲。láng chuí tóng gǔ cí xióng yīng,chuán zhǐ zhēn pán zi wǔ qīn。
身著短蓑来一拜,读碑犹识奉差人。shēn zhù duǎn suō lái yī bài,dú bēi yóu shí fèng chà rén。

梦兄文忠

陈子升

堪悲堪仰事无穷,三十年来旧梦中。kān bēi kān yǎng shì wú qióng,sān shí nián lái jiù mèng zhōng。
见老岂因埋血久,呼兄不省易名同。jiàn lǎo qǐ yīn mái xuè jiǔ,hū xiōng bù shěng yì míng tóng。
棠花寂寞开当夜,渚雁缡褷叫向风。táng huā jì mò kāi dāng yè,zhǔ yàn lí shī jiào xiàng fēng。
他日众看惟庙貌,壁灯犹闪半窗红。tā rì zhòng kàn wéi miào mào,bì dēng yóu shǎn bàn chuāng hóng。

屈翁山归自雁门有赠

陈子升

诗名重译处应闻,四十休嗟未策勋。shī míng zhòng yì chù yīng wén,sì shí xiū jiē wèi cè xūn。
边草亦沾兰芷气,陇禽皆学凤凰文。biān cǎo yì zhān lán zhǐ qì,lǒng qín jiē xué fèng huáng wén。
座擎匕首看豪客,车持流苏载细君。zuò qíng bǐ shǒu kàn háo kè,chē chí liú sū zài xì jūn。
归到陆生祠畔歇,开装飞出华山云。guī dào lù shēng cí pàn xiē,kāi zhuāng fēi chū huá shān yún。

访李生池馆

陈子升

桄榔里外薛萝阴,隔一溪居便自深。guāng láng lǐ wài xuē luó yīn,gé yī xī jū biàn zì shēn。
书屋总抛蔬地置,诗人多过板桥寻。shū wū zǒng pāo shū dì zhì,shī rén duō guò bǎn qiáo xún。
闲书野事收山叶,偶唤家僮聚水禽。xián shū yě shì shōu shān yè,ǒu huàn jiā tóng jù shuǐ qín。
多少名流空眼底,得无迂拙属知音。duō shǎo míng liú kōng yǎn dǐ,dé wú yū zhuō shǔ zhī yīn。

赠吴僧

陈子升

时人一见讶多能,老僧争闻得未曾。shí rén yī jiàn yà duō néng,lǎo sēng zhēng wén dé wèi céng。
千手眼堪悬笔写,万由旬只振衣升。qiān shǒu yǎn kān xuán bǐ xiě,wàn yóu xún zhǐ zhèn yī shēng。
移来天界千花满,推出湖头片月澄。yí lái tiān jiè qiān huā mǎn,tuī chū hú tóu piàn yuè chéng。
话到同门吾世好,欲因亲近作钦承。huà dào tóng mén wú shì hǎo,yù yīn qīn jìn zuò qīn chéng。

岭南牡丹

陈子升

昔年花引人看去,今日人闲花却来。xī nián huā yǐn rén kàn qù,jīn rì rén xián huā què lái。
芗泽乍从新雨长,茅堂仍作故家开。xiāng zé zhà cóng xīn yǔ zhǎng,máo táng réng zuò gù jiā kāi。
翻呈脂粉于图肖,拟掘珍珠当土栽。fān chéng zhī fěn yú tú xiào,nǐ jué zhēn zhū dāng tǔ zāi。
安得穷陬皆有此,普天无地著蒿莱。ān dé qióng zōu jiē yǒu cǐ,pǔ tiān wú dì zhù hāo lái。

为屈翁山悼妻华姜王氏

陈子升

朱弦弹罢凤凰飞,金缕空销蛱蝶衣。zhū xián dàn bà fèng huáng fēi,jīn lǚ kōng xiāo jiá dié yī。
芳佩一临湘水岸,仙魂终傍华山畿。fāng pèi yī lín xiāng shuǐ àn,xiān hún zhōng bàng huá shān jī。
长悬戟府将军爱,却逐瑶台阿母归。zhǎng xuán jǐ fǔ jiāng jūn ài,què zhú yáo tái ā mǔ guī。
徒使文通对团扇,画成秦女是还非。tú shǐ wén tōng duì tuán shàn,huà chéng qín nǚ shì hái fēi。

送李乔令北游兼寄程周量

陈子升

八千里远谁堪客,第五名高尔过人。bā qiān lǐ yuǎn shuí kān kè,dì wǔ míng gāo ěr guò rén。
竹户闭曾因学道,金台到便不忧贫。zhú hù bì céng yīn xué dào,jīn tái dào biàn bù yōu pín。
阵寻涿鹿棋无敌,店倚蜚龙药有神。zhèn xún zhuō lù qí wú dí,diàn yǐ fēi lóng yào yǒu shén。
知向嘈嘈弦管里,细吟佳句属乡亲。zhī xiàng cáo cáo xián guǎn lǐ,xì yín jiā jù shǔ xiāng qīn。