古诗词

伤歌四首

陈子升

若有人兮非世情,愿欲矫举吹云笙,天不可阶仙难名。ruò yǒu rén xī fēi shì qíng,yuàn yù jiǎo jǔ chuī yún shēng,tiān bù kě jiē xiān nán míng。
渔父濯之沧浪水,美人赠以琼瑶英。yú fù zhuó zhī cāng làng shuǐ,měi rén zèng yǐ qióng yáo yīng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

过彭蠡湖

陈子升

禹迹停终古,湖光荡至今。yǔ jì tíng zhōng gǔ,hú guāng dàng zhì jīn。
涵云四天影,注瀑一山心。hán yún sì tiān yǐng,zhù pù yī shān xīn。
垂白浮孤棹,飞乌背远林。chuí bái fú gū zhào,fēi wū bèi yuǎn lín。
所思犹未见,渔唱夕烟深。suǒ sī yóu wèi jiàn,yú chàng xī yān shēn。

望九华

陈子升

江南莲乍动,帆背二孤开。jiāng nán lián zhà dòng,fān bèi èr gū kāi。
水气偏浮上,山光忽照来。shuǐ qì piān fú shàng,shān guāng hū zhào lái。
地增人峭绝,云合路纡回。dì zēng rén qiào jué,yún hé lù yū huí。
明到池阳郡,思君且上台。míng dào chí yáng jùn,sī jūn qiě shàng tái。

石埭访姚六康明府

陈子升

白笴陂前路,长吟问玉人。bái gǎn bēi qián lù,zhǎng yín wèn yù rén。
琴堂时一望,雨霁九峰新。qín táng shí yī wàng,yǔ jì jiǔ fēng xīn。
野寺弛官禁,江楼纳客身。yě sì chí guān jìn,jiāng lóu nà kè shēn。
还凭仙舄力,能使入山频。hái píng xiān xì lì,néng shǐ rù shān pín。

同毕牧生萧湘隐游万松庵

陈子升

城喧时得避,松为响飕飕。chéng xuān shí dé bì,sōng wèi xiǎng sōu sōu。
复与行吟接,因令旅思留。fù yǔ xíng yín jiē,yīn lìng lǚ sī liú。
维新香火故,结夏石堂秋。wéi xīn xiāng huǒ gù,jié xià shí táng qiū。
看展华严礼,殊无一字酬。kàn zhǎn huá yán lǐ,shū wú yī zì chóu。

逢沈从弱

陈子升

忆打渔阳鼓,风流自皖江。yì dǎ yú yáng gǔ,fēng liú zì wǎn jiāng。
忽然清梦断,消息宝钟撞。hū rán qīng mèng duàn,xiāo xī bǎo zhōng zhuàng。
夫子复解此,难将宿习降。fū zi fù jiě cǐ,nán jiāng sù xí jiàng。
相期鸾啸处,江阁对虚窗。xiāng qī luán xiào chù,jiāng gé duì xū chuāng。

石埭昭明太子庙

陈子升

只在删诗后,斯文入选初。zhǐ zài shān shī hòu,sī wén rù xuǎn chū。
能收百家作,非但一朝书。néng shōu bǎi jiā zuò,fēi dàn yī cháo shū。
山出菁华外,江流绮靡馀。shān chū jīng huá wài,jiāng liú qǐ mí yú。
何期向萧寺,野服拜仙储。hé qī xiàng xiāo sì,yě fú bài xiān chǔ。

湾沚

陈子升

江南山县里,不省是江南。jiāng nán shān xiàn lǐ,bù shěng shì jiāng nán。
野鸟啄亭木,狞龙胶石潭。yě niǎo zhuó tíng mù,níng lóng jiāo shí tán。
照鱼松火猛,驱魃纸旗惭。zhào yú sōng huǒ měng,qū bá zhǐ qí cán。
今作投湾沚,心惟江月涵。jīn zuò tóu wān zhǐ,xīn wéi jiāng yuè hán。

湾沚

陈子升

湾沚宣州地,水乡连众山。wān zhǐ xuān zhōu dì,shuǐ xiāng lián zhòng shān。
蝉嘶溪木上,虹饮岳湖间。chán sī xī mù shàng,hóng yǐn yuè hú jiān。
带梦依垂钓,囊诗应榷关。dài mèng yī chuí diào,náng shī yīng què guān。
偏宜远游兴,浩荡大江还。piān yí yuǎn yóu xīng,hào dàng dà jiāng hái。

过句容作

陈子升

微凉初贴地,稍稍上行踪。wēi liáng chū tiē dì,shāo shāo shàng xíng zōng。
远树漏人语,斜阳明句容。yuǎn shù lòu rén yǔ,xié yáng míng jù róng。
排门询葛令,宿店倚茅峰。pái mén xún gé lìng,sù diàn yǐ máo fēng。
明又催僮起,马头闻曙钟。míng yòu cuī tóng qǐ,mǎ tóu wén shǔ zhōng。

兰陵赠庄书采进士

陈子升

兰陵荀祭酒,绛帐马扶风。lán líng xún jì jiǔ,jiàng zhàng mǎ fú fēng。
岂敢一日长,惟应千里同。qǐ gǎn yī rì zhǎng,wéi yīng qiān lǐ tóng。
吞沙龙嘴现,射日凤毛红。tūn shā lóng zuǐ xiàn,shè rì fèng máo hóng。
不忘行吟叟,弦歌或向东。bù wàng xíng yín sǒu,xián gē huò xiàng dōng。

赠吕半隐常博

陈子升

巴江隐隐流,岂是浙江秋。bā jiāng yǐn yǐn liú,qǐ shì zhè jiāng qiū。
君住湖山曲,峨嵋天际头。jūn zhù hú shān qū,é méi tiān jì tóu。
云松巢独鹤,沙屿过群鸥。yún sōng cháo dú hè,shā yǔ guò qún ōu。
千里论胶漆,真堪此处投。qiān lǐ lùn jiāo qī,zhēn kān cǐ chù tóu。

长兴大雄寺听吴仲徵弹琴

陈子升

古寺过从密,秋心不待言。gǔ sì guò cóng mì,qiū xīn bù dài yán。
鸣琴匣里出,歌凤指端翻。míng qín xiá lǐ chū,gē fèng zhǐ duān fān。
独作高阁啸,犹嫌邻磬喧。dú zuò gāo gé xiào,yóu xián lín qìng xuān。
当携画溪上,弹向老梅根。dāng xié huà xī shàng,dàn xiàng lǎo méi gēn。

同朱五瑞吉人兄弟游画溪

陈子升

君家兄弟好,邀我画溪游。jūn jiā xiōng dì hǎo,yāo wǒ huà xī yóu。
一幅展松雪,几回来隐侯。yī fú zhǎn sōng xuě,jǐ huí lái yǐn hóu。
停桡访高阁,过树俯清流。tíng ráo fǎng gāo gé,guò shù fǔ qīng liú。
已得忘筌理,持竿何所求。yǐ dé wàng quán lǐ,chí gān hé suǒ qiú。

客长兴时京口李司直自卞山买舟相寻

陈子升

浮萍各自飘,折简不烦招。fú píng gè zì piāo,zhé jiǎn bù fán zhāo。
知有五千字,来从丁卯桥。zhī yǒu wǔ qiān zì,lái cóng dīng mǎo qiáo。
埋名已东郭,访古尚南朝。mái míng yǐ dōng guō,fǎng gǔ shàng nán cháo。
想借天人供,禅房慰寂寥。xiǎng jiè tiān rén gōng,chán fáng wèi jì liáo。

铁如意

陈子升

新得铁如意,浑如来一朋。xīn dé tiě rú yì,hún rú lái yī péng。
斜根芝贴石,耸脰鹤陪灯。xié gēn zhī tiē shí,sǒng dòu hè péi dēng。
只许频更仆,何须叩默僧。zhǐ xǔ pín gèng pū,hé xū kòu mò sēng。
深冬还一捉,心解冷如冰。shēn dōng hái yī zhuō,xīn jiě lěng rú bīng。