古诗词

听歌篇

陈子升

柔风回上座,明月鉴中庭。róu fēng huí shàng zuò,míng yuè jiàn zhōng tíng。
主客辞方毕,惟知歌可听。zhǔ kè cí fāng bì,wéi zhī gē kě tīng。
珠江渡口名家子,引商刻羽兼流徵。zhū jiāng dù kǒu míng jiā zi,yǐn shāng kè yǔ jiān liú zhēng。
合綦列锦赋家心,流水高山琴士指。hé qí liè jǐn fù jiā xīn,liú shuǐ gāo shān qín shì zhǐ。
江淹梦笔笔无穷,周郎顾曲曲全美。jiāng yān mèng bǐ bǐ wú qióng,zhōu láng gù qū qū quán měi。
提纲清管与繁弦,领袖朱唇复皓齿。tí gāng qīng guǎn yǔ fán xián,lǐng xiù zhū chún fù hào chǐ。
皓齿朱唇初出声,何来芳气似兰蘅。hào chǐ zhū chún chū chū shēng,hé lái fāng qì shì lán héng。
远想丹山鸣彩凤,近疑绿树流娇莺。yuǎn xiǎng dān shān míng cǎi fèng,jìn yí lǜ shù liú jiāo yīng。
双眉静悄相生月,小口吹嘘自食樱。shuāng méi jìng qiāo xiāng shēng yuè,xiǎo kǒu chuī xū zì shí yīng。
低处看随香水泛,高时仅及画梁平。dī chù kàn suí xiāng shuǐ fàn,gāo shí jǐn jí huà liáng píng。
画梁香水自高低,欲寻歌影自凄迷。huà liáng xiāng shuǐ zì gāo dī,yù xún gē yǐng zì qī mí。
空飞柳絮沾芳陌,不语桃花烂绣闺。kōng fēi liǔ xù zhān fāng mò,bù yǔ táo huā làn xiù guī。
莫愁本荡石城桨,夷光原住若耶溪。mò chóu běn dàng shí chéng jiǎng,yí guāng yuán zhù ruò yé xī。
绿鬓春风随处所,白头沟水莫东西。lǜ bìn chūn fēng suí chù suǒ,bái tóu gōu shuǐ mò dōng xī。
白头绿鬓须及早,当筵一曲今宵好。bái tóu lǜ bìn xū jí zǎo,dāng yán yī qū jīn xiāo hǎo。
下蔡曾因处子迷,邯郸但惜才人老。xià cài céng yīn chù zi mí,hán dān dàn xī cái rén lǎo。
共戏田田唱采莲,人生纂纂闻歌枣。gòng xì tián tián chàng cǎi lián,rén shēng zuǎn zuǎn wén gē zǎo。
千金一刻实相当,尺玉寸阴为君宝。qiān jīn yī kè shí xiāng dāng,chǐ yù cùn yīn wèi jūn bǎo。
歌台舞榭且年年,歌声舞态值多钱。gē tái wǔ xiè qiě nián nián,gē shēng wǔ tài zhí duō qián。
遏云响绕合欢结,凌波步引双行躔。è yún xiǎng rào hé huān jié,líng bō bù yǐn shuāng xíng chán。
双躔双结携双手,一斟一酌倾一斗。shuāng chán shuāng jié xié shuāng shǒu,yī zhēn yī zhuó qīng yī dòu。
门前梧子见梧桐,塘上莲花隐莲藕。mén qián wú zi jiàn wú tóng,táng shàng lián huā yǐn lián ǒu。
客多齐士薄吹竽,家本秦声同抚缶。kè duō qí shì báo chuī yú,jiā běn qín shēng tóng fǔ fǒu。
自是娇娆御枕衾,莫言臣妾亲箕帚。zì shì jiāo ráo yù zhěn qīn,mò yán chén qiè qīn jī zhǒu。
箕帚甘心事所欢,裴褢歌罢一何叹。jī zhǒu gān xīn shì suǒ huān,péi huái gē bà yī hé tàn。
可怜锦字秦中织,可惜琵琶塞外弹。kě lián jǐn zì qín zhōng zhī,kě xī pí pá sāi wài dàn。
主人有酒盈金碗,缬眼低声送寒暖。zhǔ rén yǒu jiǔ yíng jīn wǎn,xié yǎn dī shēng sòng hán nuǎn。
彩扇轻藏尚自羞,金钱历乱无人算。cǎi shàn qīng cáng shàng zì xiū,jīn qián lì luàn wú rén suàn。
鼓瑟珠宫帝女床,吹笙碧落天鹅管。gǔ sè zhū gōng dì nǚ chuáng,chuī shēng bì luò tiān é guǎn。
楚庭灭烛笑缨纷,秦帝卷衣怜带缓。chǔ tíng miè zhú xiào yīng fēn,qín dì juǎn yī lián dài huǎn。
卷衣君更歌,缓带奈君何。juǎn yī jūn gèng gē,huǎn dài nài jūn hé。
共惜知音少,歌时苦思多。gòng xī zhī yīn shǎo,gē shí kǔ sī duō。
二六之车三五城,听歌车曜复城倾。èr liù zhī chē sān wǔ chéng,tīng gē chē yào fù chéng qīng。
绝代佳人休独艳,劝君须识兰台英。jué dài jiā rén xiū dú yàn,quàn jūn xū shí lán tái yīng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

甘露庵访姚文初

陈子升

晶晶甘露滴祇树,君向此中长乐饥。jīng jīng gān lù dī qí shù,jūn xiàng cǐ zhōng zhǎng lè jī。
纸帐日高眠起后,茶铛火绝客寻时。zhǐ zhàng rì gāo mián qǐ hòu,chá dāng huǒ jué kè xún shí。
先人交籍惟增感,近日科名总不知。xiān rén jiāo jí wéi zēng gǎn,jìn rì kē míng zǒng bù zhī。
我亦禅门办归宿,虎丘云极岭南陲。wǒ yì chán mén bàn guī sù,hǔ qiū yún jí lǐng nán chuí。

索王勤中画菊

陈子升

共僧摇策入阊门,借问先臣七叶孙。gòng sēng yáo cè rù chāng mén,jiè wèn xiān chén qī yè sūn。
道在即堪忘禄位,宅抛犹得住闲园。dào zài jí kān wàng lù wèi,zhái pāo yóu dé zhù xián yuán。
帘前养鸟能通语,笔底为花觉有魂。lián qián yǎng niǎo néng tōng yǔ,bǐ dǐ wèi huā jué yǒu hún。
便欲恭求写秋菊,好移霜质傲篱根。biàn yù gōng qiú xiě qiū jú,hǎo yí shuāng zhì ào lí gēn。

过虞山忆钱牧斋先生

陈子升

日淡寒皋雪树枯,若为千里进生刍。rì dàn hán gāo xuě shù kū,ruò wèi qiān lǐ jìn shēng chú。
绛雪楼笔求难再,黄牡丹诗赏遂孤。jiàng xuě lóu bǐ qiú nán zài,huáng mǔ dān shī shǎng suì gū。
他日藏山司马在,而今述古老彭无。tā rì cáng shān sī mǎ zài,ér jīn shù gǔ lǎo péng wú。
脊令原外悲鸣远,那答先生以弟呼。jí lìng yuán wài bēi míng yuǎn,nà dá xiān shēng yǐ dì hū。

虎丘寄吴梅村学士

陈子升

虎丘深雪闭楼时,一读娄东学士诗。hǔ qiū shēn xuě bì lóu shí,yī dú lóu dōng xué shì shī。
吟苦只成江客事,名高翻略世人知。yín kǔ zhǐ chéng jiāng kè shì,míng gāo fān lüè shì rén zhī。
湖船代榻看迁岸,园树增桥卧及池。hú chuán dài tà kàn qiān àn,yuán shù zēng qiáo wò jí chí。
几度有怀犹未访,腊寒邻壁响参差。jǐ dù yǒu huái yóu wèi fǎng,là hán lín bì xiǎng cān chà。

赠梅子初

陈子升

梅生客住吴门久,枫叶霜吹鹤发稀。méi shēng kè zhù wú mén jiǔ,fēng yè shuāng chuī hè fā xī。
隔岭月高长自照,离乡人见即如归。gé lǐng yuè gāo zhǎng zì zhào,lí xiāng rén jiàn jí rú guī。
故园果熟开书赏,废苑花深扫榻依。gù yuán guǒ shú kāi shū shǎng,fèi yuàn huā shēn sǎo tà yī。
为取山编藏好在,待予相伴隐灵威。wèi qǔ shān biān cáng hǎo zài,dài yǔ xiāng bàn yǐn líng wēi。

赠叶汉客

陈子升

岂择龙江与虎丘,飘然只是采真游。qǐ zé lóng jiāng yǔ hǔ qiū,piāo rán zhǐ shì cǎi zhēn yóu。
自甘藜藿如僧戒,不戴芙蓉亦羽流。zì gān lí huò rú sēng jiè,bù dài fú róng yì yǔ liú。
千里烟波随放荡,一房花石共绸缪。qiān lǐ yān bō suí fàng dàng,yī fáng huā shí gòng chóu móu。
他年约尔频相见,来往三茅峰上头。tā nián yuē ěr pín xiāng jiàn,lái wǎng sān máo fēng shàng tóu。

吴门旅兴

陈子升

浪迹吴门且暂休,几多抛掷几多收。làng jì wú mén qiě zàn xiū,jǐ duō pāo zhì jǐ duō shōu。
百金未买不龟手,一石尚看能点头。bǎi jīn wèi mǎi bù guī shǒu,yī shí shàng kàn néng diǎn tóu。
断简故开眢井匣,寒梅新照面山楼。duàn jiǎn gù kāi yuān jǐng xiá,hán méi xīn zhào miàn shān lóu。
木人独入丛花国,夸尽王孙春草游。mù rén dú rù cóng huā guó,kuā jǐn wáng sūn chūn cǎo yóu。

呈灵岩继起和尚

陈子升

总持翰墨兴堪阑,管领烟霞肯便安。zǒng chí hàn mò xīng kān lán,guǎn lǐng yān xiá kěn biàn ān。
千地匡庐方筑址,半天黄海已垂竿。qiān dì kuāng lú fāng zhù zhǐ,bàn tiān huáng hǎi yǐ chuí gān。
谁将西子廊闲迹,都作南宗位下看。shuí jiāng xī zi láng xián jì,dōu zuò nán zōng wèi xià kàn。
今日灵岩前立雪,悄然身并老梅寒。jīn rì líng yán qián lì xuě,qiāo rán shēn bìng lǎo méi hán。

顿修上人与予相聚吴门有诗见赠予从云闲槜李往返度岁而上人又入池阳未回因留此属和

陈子升

吴苑秋风飘桂花,残僧羁客叙生涯。wú yuàn qiū fēng piāo guì huā,cán sēng jī kè xù shēng yá。
投人诗博云间布,养母钱资庙后茶。tóu rén shī bó yún jiān bù,yǎng mǔ qián zī miào hòu chá。
野寺寄泉飞尺牍,湖船摊被护袈裟。yě sì jì quán fēi chǐ dú,hú chuán tān bèi hù jiā shā。
隔年那觅团圞处,独拨松灰坐九华。gé nián nà mì tuán luán chù,dú bō sōng huī zuò jiǔ huá。

泊舟白门寄赠胡星卿

陈子升

大江飘泊见闲云,知属金陵旧世勋。dà jiāng piāo pō jiàn xián yún,zhī shǔ jīn líng jiù shì xūn。
踪迹田间差可觅,姓名城内总无闻。zōng jì tián jiān chà kě mì,xìng míng chéng nèi zǒng wú wén。
寻常身被麻衣色,方寸心镌铁券文。xún cháng shēn bèi má yī sè,fāng cùn xīn juān tiě quàn wén。
莫怪盘桓无所适,孝陵旁拟表孤坟。mò guài pán huán wú suǒ shì,xiào líng páng nǐ biǎo gū fén。

归宗寺呈天然和尚

陈子升

四十年前恨不同,高山忽仰客途中。sì shí nián qián hèn bù tóng,gāo shān hū yǎng kè tú zhōng。
面当真处才云识,心待归时更叩空。miàn dāng zhēn chù cái yún shí,xīn dài guī shí gèng kòu kōng。
墨碣字彯池水净,雪房炉射殿灯红。mò jié zì piāo chí shuǐ jìng,xuě fáng lú shè diàn dēng hóng。
欣从两世师承地,况自昙摩海岸东。xīn cóng liǎng shì shī chéng dì,kuàng zì tán mó hǎi àn dōng。

重入庐山归宗寺受天和尚戒答西堂角公见赠之作用韵

陈子升

钵饭馀香著一身,竹房宜贮客囊贫。bō fàn yú xiāng zhù yī shēn,zhú fáng yí zhù kè náng pín。
诗篇或许超名辈,道行多惭让别人。shī piān huò xǔ chāo míng bèi,dào xíng duō cán ràng bié rén。
石窦纳风泉响细,金轮承日塔光新。shí dòu nà fēng quán xiǎng xì,jīn lún chéng rì tǎ guāng xīn。
归宗旧地归心属,一见同门即甚亲。guī zōng jiù dì guī xīn shǔ,yī jiàn tóng mén jí shén qīn。

南州访黎博庵

陈子升

师表身将高士同,异时犹著起衰功。shī biǎo shēn jiāng gāo shì tóng,yì shí yóu zhù qǐ shuāi gōng。
五羊交臂惟馀我,两浙文心总属公。wǔ yáng jiāo bì wéi yú wǒ,liǎng zhè wén xīn zǒng shǔ gōng。
春色生于微雨外,远情归自大江东。chūn sè shēng yú wēi yǔ wài,yuǎn qíng guī zì dà jiāng dōng。
滕王阁畔非贪住,不那频年梦寐通。téng wáng gé pàn fēi tān zhù,bù nà pín nián mèng mèi tōng。

哭药地和尚

陈子升

青原山色皖江湄,不道来寻是别时。qīng yuán shān sè wǎn jiāng méi,bù dào lái xún shì bié shí。
世出世间双泪尽,吾师吾友一心悲。shì chū shì jiān shuāng lèi jǐn,wú shī wú yǒu yī xīn bēi。
难趋觉路呼元伯,谬以音声见子期。nán qū jué lù hū yuán bó,miù yǐ yīn shēng jiàn zi qī。
从此无生的须学,净名仍要药王医。cóng cǐ wú shēng de xū xué,jìng míng réng yào yào wáng yī。

陈子升

无穷山泽炼臞形,几许行藏见性灵。wú qióng shān zé liàn qú xíng,jǐ xǔ xíng cáng jiàn xìng líng。
明月四垂天宇辟,秋钟初扣石堂扃。míng yuè sì chuí tiān yǔ pì,qiū zhōng chū kòu shí táng jiōng。
闲于竹下愁何事,白彻心中梦自醒。xián yú zhú xià chóu hé shì,bái chè xīn zhōng mèng zì xǐng。
只合超然绝云影,任人遥指一星星。zhǐ hé chāo rán jué yún yǐng,rèn rén yáo zhǐ yī xīng xīng。