古诗词

怀芳篇寄徐子能

陈子升

东吴繁绮会,南越贝珍丛。dōng wú fán qǐ huì,nán yuè bèi zhēn cóng。
霜雪无论异,英华且复同。shuāng xuě wú lùn yì,yīng huá qiě fù tóng。
阡阡垂柳绿,坞坞发花红。qiān qiān chuí liǔ lǜ,wù wù fā huā hóng。
共识王孙路,俱翻少女风。gòng shí wáng sūn lù,jù fān shǎo nǚ fēng。
王孙少女若相望,知是君家难可忘。wáng sūn shǎo nǚ ruò xiāng wàng,zhī shì jūn jiā nán kě wàng。
时闻招客山中桂,每见停骖陌上桑。shí wén zhāo kè shān zhōng guì,měi jiàn tíng cān mò shàng sāng。
江南曲羡田田叶,卷耳诗劳采采筐。jiāng nán qū xiàn tián tián yè,juǎn ěr shī láo cǎi cǎi kuāng。
寻常游玩木兰楫,特地栖居文杏梁。xún cháng yóu wán mù lán jí,tè dì qī jū wén xìng liáng。
姑苏台上睋朝汉,海珠石望虎丘畔。gū sū tái shàng é cháo hàn,hǎi zhū shí wàng hǔ qiū pàn。
夫差勾践几兴亡,赵尉吕嘉谁治乱。fū chà gōu jiàn jǐ xīng wáng,zhào wèi lǚ jiā shuí zhì luàn。
素馨骨已化,西子魂今断。sù xīn gǔ yǐ huà,xī zi hún jīn duàn。
云烟响屧心,风雨花田汗。yún yān xiǎng xiè xīn,fēng yǔ huā tián hàn。
花田古渡对羊城,无复刘王歌吹声。huā tián gǔ dù duì yáng chéng,wú fù liú wáng gē chuī shēng。
皎蕊空施云髻重,清葩徒结彩灯明。jiǎo ruǐ kōng shī yún jì zhòng,qīng pā tú jié cǎi dēng míng。
金屋调音歇鹦鹉,雕盘止妒罢鸧鹒。jīn wū diào yīn xiē yīng wǔ,diāo pán zhǐ dù bà cāng gēng。
红云终宴帷空树,赤帝司方日发英。hóng yún zhōng yàn wéi kōng shù,chì dì sī fāng rì fā yīng。
已知前迹成销烬,今日才华应叠进。yǐ zhī qián jì chéng xiāo jìn,jīn rì cái huá yīng dié jìn。
宋玉微辞或学师,马卿工赋非徒蔺。sòng yù wēi cí huò xué shī,mǎ qīng gōng fù fēi tú lìn。
当今郑侨百是茂先,关西孔子添杨震。dāng jīn zhèng qiáo bǎi shì mào xiān,guān xī kǒng zi tiān yáng zhèn。
咸从郁水照衣冠,况有罗浮耸颜鬓。xián cóng yù shuǐ zhào yī guān,kuàng yǒu luó fú sǒng yán bìn。
罗浮海上山,珍禽相往还。luó fú hǎi shàng shān,zhēn qín xiāng wǎng hái。
百花恣栖啄,五色自斑斓。bǎi huā zì qī zhuó,wǔ sè zì bān lán。
能歌同气鸟,知止类绵蛮。néng gē tóng qì niǎo,zhī zhǐ lèi mián mán。
鷾鸸称莫智,山侣定非顽。yì ér chēng mò zhì,shān lǚ dìng fēi wán。
葛稚安期寻不得,丹砂紫术元虚色。gé zhì ān qī xún bù dé,dān shā zǐ shù yuán xū sè。
荷锄漫尔掘黄精,执笏真须朝紫极。hé chú màn ěr jué huáng jīng,zhí hù zhēn xū cháo zǐ jí。
地灵风度曲江相,天花香水曹溪释。dì líng fēng dù qū jiāng xiāng,tiān huā xiāng shuǐ cáo xī shì。
绮思将分鲛女机,玄情每贪云母液。qǐ sī jiāng fēn jiāo nǚ jī,xuán qíng měi tān yún mǔ yè。
佳气何氤氲,家山傍白云。jiā qì hé yīn yūn,jiā shān bàng bái yún。
栘华时共照,兰室更相薰。yí huá shí gòng zhào,lán shì gèng xiāng xūn。
不慕灌园节,惟追运甓勤。bù mù guàn yuán jié,wéi zhuī yùn pì qín。
接舆无用避,植杖可同耘。jiē yú wú yòng bì,zhí zhàng kě tóng yún。
闲居商榷平生志,问姓通名更何事。xián jū shāng què píng shēng zhì,wèn xìng tōng míng gèng hé shì。
欲学承蜩向丈人,讵轻求马从唐肆。yù xué chéng tiáo xiàng zhàng rén,jù qīng qiú mǎ cóng táng sì。
自信家乡僻更僻,莫道人间易还易。zì xìn jiā xiāng pì gèng pì,mò dào rén jiān yì hái yì。
一心闭户将著书,何虑出疆难载质。yī xīn bì hù jiāng zhù shū,hé lǜ chū jiāng nán zài zhì。
四方顾盼多佳游,同心不少向苏州。sì fāng gù pàn duō jiā yóu,tóng xīn bù shǎo xiàng sū zhōu。
最忆知人有皋氏,从来文学记言游。zuì yì zhī rén yǒu gāo shì,cóng lái wén xué jì yán yóu。
千金带墓剑,五月取薪裘。qiān jīn dài mù jiàn,wǔ yuè qǔ xīn qiú。
季鹰步兵号,元叹遂乡侯。jì yīng bù bīng hào,yuán tàn suì xiāng hóu。
酒城石城随兴瞩,皋桥枫桥水平绿。jiǔ chéng shí chéng suí xīng zhǔ,gāo qiáo fēng qiáo shuǐ píng lǜ。
六月凉风销夏湾,百花晴日歌春曲。liù yuè liáng fēng xiāo xià wān,bǎi huā qíng rì gē chūn qū。
杨柳芡实信云美,莼菜鲈鱼我所欲。yáng liǔ qiàn shí xìn yún měi,chún cài lú yú wǒ suǒ yù。
赤松采药已升灵,林屋取书殊不俗。chì sōng cǎi yào yǐ shēng líng,lín wū qǔ shū shū bù sú。
清江淡远天,荡漾采莲船。qīng jiāng dàn yuǎn tiān,dàng yàng cǎi lián chuán。
双双悲凤管,点点匝鹍弦。shuāng shuāng bēi fèng guǎn,diǎn diǎn zā kūn xián。
周郎今日顾,子夜昔时怜。zhōu láng jīn rì gù,zi yè xī shí lián。
因兹艳二八,欢我客三千。yīn zī yàn èr bā,huān wǒ kè sān qiān。
我所思兮吴地好,美人是处吟芳草。wǒ suǒ sī xī wú dì hǎo,měi rén shì chù yín fāng cǎo。
偏是江南白雪多,应知岭外梅花早。piān shì jiāng nán bái xuě duō,yīng zhī lǐng wài méi huā zǎo。
结客君怀燕蓟地,寻姝我羡邯郸道。jié kè jūn huái yàn jì dì,xún shū wǒ xiàn hán dān dào。
红尘青眼我能同,赭白斑骓君自保。hóng chén qīng yǎn wǒ néng tóng,zhě bái bān zhuī jūn zì bǎo。
芳草长,百草芳。fāng cǎo zhǎng,bǎi cǎo fāng。
萋萋路边千里月,青青河畔九回肠。qī qī lù biān qiān lǐ yuè,qīng qīng hé pàn jiǔ huí cháng。
兰菊佳人怀自切,芙蓉吾子隐相将。lán jú jiā rén huái zì qiè,fú róng wú zi yǐn xiāng jiāng。
云字馀鸿雁,春衣袭鹔鹴。yún zì yú hóng yàn,chūn yī xí sù shuāng。
遥同冠玉美,相和郁金堂。yáo tóng guān yù měi,xiāng hé yù jīn táng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

英石砚山

陈子升

英州小小石,宛似文君眉。yīng zhōu xiǎo xiǎo shí,wǎn shì wén jūn méi。
一抹不加画,千峰何处移。yī mǒ bù jiā huà,qiān fēng hé chù yí。
白云侵半岭,清海或环之。bái yún qīn bàn lǐng,qīng hǎi huò huán zhī。
紫砚琉璃匣,缘情赠汝诗。zǐ yàn liú lí xiá,yuán qíng zèng rǔ shī。

朱子勷赠予墨拓瘗鹤铭喜赋

陈子升

何代华阳逸,遗音瘗鹤铭。hé dài huá yáng yì,yí yīn yì hè míng。
胎禽漠然化,腕兔若为灵。tāi qín mò rán huà,wàn tù ruò wèi líng。
势挟云螭驾,图分山海经。shì xié yún chī jià,tú fēn shān hǎi jīng。
羽仙将墨客,无不掞天庭。yǔ xiān jiāng mò kè,wú bù shàn tiān tíng。

赠陶大

陈子升

君家原五柳,知不重千金。jūn jiā yuán wǔ liǔ,zhī bù zhòng qiān jīn。
结客非游宦,移居为入林。jié kè fēi yóu huàn,yí jū wèi rù lín。
天风双袖阔,花雨一帘深。tiān fēng shuāng xiù kuò,huā yǔ yī lián shēn。
长向东方倩,高歌度陆沈。zhǎng xiàng dōng fāng qiàn,gāo gē dù lù shěn。

寄旧游二三诸公

陈子升

岁晏沧江雨,空蒙一望君。suì yàn cāng jiāng yǔ,kōng méng yī wàng jūn。
校书犹马队,临帖几鹅群。xiào shū yóu mǎ duì,lín tiē jǐ é qún。
白雪从歌聚,青帘引袂分。bái xuě cóng gē jù,qīng lián yǐn mèi fēn。
王通归老处,知是恋河汾。wáng tōng guī lǎo chù,zhī shì liàn hé fén。

舟夜闻雁

陈子升

春雁不宿渚,夜飞鸣向舟。chūn yàn bù sù zhǔ,yè fēi míng xiàng zhōu。
三江惊始旦,二月重南游。sān jiāng jīng shǐ dàn,èr yuè zhòng nán yóu。
且复韬羽翼,谁能忘匹俦。qiě fù tāo yǔ yì,shuí néng wàng pǐ chóu。
溯洄将倩尔,明发见中洲。sù huí jiāng qiàn ěr,míng fā jiàn zhōng zhōu。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

贱妾对流萤,良人备北庭。jiàn qiè duì liú yíng,liáng rén bèi běi tíng。
金闺淹日月,沙碛动风霆。jīn guī yān rì yuè,shā qì dòng fēng tíng。
去梦萦蛛网,归书暗雁翎。qù mèng yíng zhū wǎng,guī shū àn yàn líng。
君恩治第否,天末不遑宁。jūn ēn zhì dì fǒu,tiān mò bù huáng níng。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

边月散边霜,长城月正长。biān yuè sàn biān shuāng,zhǎng chéng yuè zhèng zhǎng。
狼烟虚远色,驿火断寒光。láng yān xū yuǎn sè,yì huǒ duàn hán guāng。
北照惟依斗,南临一望乡。běi zhào wéi yī dòu,nán lín yī wàng xiāng。
营门钲鼓静,昨夜遁贤王。yíng mén zhēng gǔ jìng,zuó yè dùn xián wáng。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

国事勤玄塞,将军跃紫骝。guó shì qín xuán sāi,jiāng jūn yuè zǐ liú。
都门一发迹,千里去悠悠。dōu mén yī fā jì,qiān lǐ qù yōu yōu。
大漠风多逆,长城水不流。dà mò fēng duō nì,zhǎng chéng shuǐ bù liú。
功成何用赏,骨立视封侯。gōng chéng hé yòng shǎng,gǔ lì shì fēng hóu。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

卿家赤帝后,走马黄云间。qīng jiā chì dì hòu,zǒu mǎ huáng yún jiān。
独入咸阳市,报雠时度关。dú rù xián yáng shì,bào chóu shí dù guān。
愁将边月远,卧对酒垆闲。chóu jiāng biān yuè yuǎn,wò duì jiǔ lú xián。
傲尽王公席,青春抚绿鬟。ào jǐn wáng gōng xí,qīng chūn fǔ lǜ huán。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

离情相送送,大道夹垂杨。lí qíng xiāng sòng sòng,dà dào jiā chuí yáng。
千里从兹远,一枝空折将。qiān lǐ cóng zī yuǎn,yī zhī kōng zhé jiāng。
结为腰带缓,吹与鬓丝长。jié wèi yāo dài huǎn,chuī yǔ bìn sī zhǎng。
何必闻羌笛,方知断客肠。hé bì wén qiāng dí,fāng zhī duàn kè cháng。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

陇右五歧路,梅花寒并飘。lǒng yòu wǔ qí lù,méi huā hán bìng piāo。
春风上冰雪,人迹澹溪桥。chūn fēng shàng bīng xuě,rén jì dàn xī qiáo。
白破胡天晓,香分庾岭遥。bái pò hú tiān xiǎo,xiāng fēn yǔ lǐng yáo。
谁知金屋里,坐使玉容销。shuí zhī jīn wū lǐ,zuò shǐ yù róng xiāo。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

南征忘苦辛,百万出咸秦。nán zhēng wàng kǔ xīn,bǎi wàn chū xián qín。
破竹看崩角,分茅掩沸唇。pò zhú kàn bēng jiǎo,fēn máo yǎn fèi chún。
箭穿无石虎,车载有金人。jiàn chuān wú shí hǔ,chē zài yǒu jīn rén。
遂使光天下,皆称率土臣。suì shǐ guāng tiān xià,jiē chēng lǜ tǔ chén。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

物色归骄虏,蛾眉镇独颦。wù sè guī jiāo lǔ,é méi zhèn dú pín。
迁延上马地,决绝贯鱼人。qiān yán shàng mǎ dì,jué jué guàn yú rén。
觱篥风相切,琵琶语不真。bì lì fēng xiāng qiè,pí pá yǔ bù zhēn。
君王有飞将,妾是玉关尘。jūn wáng yǒu fēi jiāng,qiè shì yù guān chén。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

玉匣鸣琴出,繇来是爨桐。yù xiá míng qín chū,yáo lái shì cuàn tóng。
中含太古意,侧想先生风。zhōng hán tài gǔ yì,cè xiǎng xiān shēng fēng。
抚罢不成操,知音人已空。fǔ bà bù chéng cāo,zhī yīn rén yǐ kōng。
滔滔流水去,悽绝对仙宫。tāo tāo liú shuǐ qù,qī jué duì xiān gōng。

用乐府题作唐体十二首有所思

陈子升

花径入檀郎,君家不可忘。huā jìng rù tán láng,jūn jiā bù kě wàng。
交精飞过水,反舌唤登墙。jiāo jīng fēi guò shuǐ,fǎn shé huàn dēng qiáng。
南国明珠佩,东家白玉床。nán guó míng zhū pèi,dōng jiā bái yù chuáng。
微躯何所托,端在婉清扬。wēi qū hé suǒ tuō,duān zài wǎn qīng yáng。