古诗词

爱妾换马篇

陈子升

桃花妆上桃花辔,飞燕身轻飞燕骑。táo huā zhuāng shàng táo huā pèi,fēi yàn shēn qīng fēi yàn qí。
春风拂拂见胡天,丽影飘飘宁著地。chūn fēng fú fú jiàn hú tiān,lì yǐng piāo piāo níng zhù dì。
凌波不信水中移,响屧休惊廊上戏。líng bō bù xìn shuǐ zhōng yí,xiǎng xiè xiū jīng láng shàng xì。
芳草轻腾一似难,花枝巧折仍何易。fāng cǎo qīng téng yī shì nán,huā zhī qiǎo zhé réng hé yì。
公子王孙俱在旁,佳人骏马两相当。gōng zi wáng sūn jù zài páng,jiā rén jùn mǎ liǎng xiāng dāng。
携手舒眉相对乐,捋须脱帽众皆狂。xié shǒu shū méi xiāng duì lè,lǚ xū tuō mào zhòng jiē kuáng。
不夸公子金珠饰,不羡王孙锦绣装。bù kuā gōng zi jīn zhū shì,bù xiàn wáng sūn jǐn xiù zhuāng。
只看袅袅吹红污,只爱纤纤控紫缰。zhǐ kàn niǎo niǎo chuī hóng wū,zhǐ ài xiān xiān kòng zǐ jiāng。
须臾下马颜微赭,芳气娇情满春野。xū yú xià mǎ yán wēi zhě,fāng qì jiāo qíng mǎn chūn yě。
公子执之语王孙,我有佳人尔骏马。gōng zi zhí zhī yǔ wáng sūn,wǒ yǒu jiā rén ěr jùn mǎ。
羊城一笑胡为乎,燕市千金何故者。yáng chéng yī xiào hú wèi hū,yàn shì qiān jīn hé gù zhě。
多君骐骥借人乘,应倩丹青为君写。duō jūn qí jì jiè rén chéng,yīng qiàn dān qīng wèi jūn xiě。
人生娇贵建功难,记得当年女木兰。rén shēng jiāo guì jiàn gōng nán,jì dé dāng nián nǚ mù lán。
今夜织机啼络纬,明朝跨马泪阑干。jīn yè zhī jī tí luò wěi,míng cháo kuà mǎ lèi lán gàn。
装刀买箭钱教尽,委线抛针衣不单。zhuāng dāo mǎi jiàn qián jiào jǐn,wěi xiàn pāo zhēn yī bù dān。
未曾嬿婉从夫婿,已见勋名制可汗。wèi céng yàn wǎn cóng fū xù,yǐ jiàn xūn míng zhì kě hàn。
骥不称力称其德,未见好德如好色。jì bù chēng lì chēng qí dé,wèi jiàn hǎo dé rú hǎo sè。
借问娇妻奉倩情,何如丑妇南阳识。jiè wèn jiāo qī fèng qiàn qíng,hé rú chǒu fù nán yáng shí。
娇姬至死在同床,老骥长思悬伏枥。jiāo jī zhì sǐ zài tóng chuáng,lǎo jì zhǎng sī xuán fú lì。
请将所有易所无,此意非痴亦非激。qǐng jiāng suǒ yǒu yì suǒ wú,cǐ yì fēi chī yì fēi jī。
王孙听罢久无言,手向雕鞍不忍扪。wáng sūn tīng bà jiǔ wú yán,shǒu xiàng diāo ān bù rěn mén。
知音只为逢钟子,举鼎应还有孟贲。zhī yīn zhǐ wèi féng zhōng zi,jǔ dǐng yīng hái yǒu mèng bēn。
粉妆西泣羞新主,银勒东嘶结旧恩。fěn zhuāng xī qì xiū xīn zhǔ,yín lēi dōng sī jié jiù ēn。
急将马去予携妾,无令长驱感懦魂。jí jiāng mǎ qù yǔ xié qiè,wú lìng zhǎng qū gǎn nuò hún。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

池阳道中寄怀梁药亭

陈子升

高梧窗远尚闻吟,不隔秋空迥隔林。gāo wú chuāng yuǎn shàng wén yín,bù gé qiū kōng jiǒng gé lín。
楼古试搜文选体,寺凉堪礼大悲心。lóu gǔ shì sōu wén xuǎn tǐ,sì liáng kān lǐ dà bēi xīn。
定因客住频修馆,可赖官遗得赎琴。dìng yīn kè zhù pín xiū guǎn,kě lài guān yí dé shú qín。
恒说齐云山窈窕,峰峰输尔尽情吟。héng shuō qí yún shān yǎo tiǎo,fēng fēng shū ěr jǐn qíng yín。

毗陵重遇宋鸿生次韵

陈子升

笑出高斋罢念离,不询行止只言奇。xiào chū gāo zhāi bà niàn lí,bù xún xíng zhǐ zhǐ yán qí。
凤衰终绝泥涂迹,松老始多霜雪姿。fèng shuāi zhōng jué ní tú jì,sōng lǎo shǐ duō shuāng xuě zī。
搜匣且张临得画,借钱教刷梓成诗。sōu xiá qiě zhāng lín dé huà,jiè qián jiào shuā zǐ chéng shī。
满瓶苦茗道情故,若问沈酣非所宜。mǎn píng kǔ míng dào qíng gù,ruò wèn shěn hān fēi suǒ yí。

宿朱吉人莲花庄是赵松雪故居

陈子升

荻横枫落见莲花,谢绝时流此故家。dí héng fēng luò jiàn lián huā,xiè jué shí liú cǐ gù jiā。
通水恰宜官路断,当山不任女墙遮。tōng shuǐ qià yí guān lù duàn,dāng shān bù rèn nǚ qiáng zhē。
疏篱次序编丛卉,小碗分张试洞茶。shū lí cì xù biān cóng huì,xiǎo wǎn fēn zhāng shì dòng chá。
见说高斋松雪是,可怜台柏剩霜华。jiàn shuō gāo zhāi sōng xuě shì,kě lián tái bǎi shèng shuāng huá。

吴兴舟过盛舍乡怀凌忠清

陈子升

遂有芳名异代传,琐闱悽惨烈皇年。suì yǒu fāng míng yì dài chuán,suǒ wéi qī cǎn liè huáng nián。
致身只向龙髯上,埋血还争骥尾先。zhì shēn zhǐ xiàng lóng rán shàng,mái xuè hái zhēng jì wěi xiān。
绝笔可曾通紫极,评文犹见点丹铅。jué bǐ kě céng tōng zǐ jí,píng wén yóu jiàn diǎn dān qiān。
谁知沧海闲游客,洒泪双流霅水边。shuí zhī cāng hǎi xián yóu kè,sǎ lèi shuāng liú zhà shuǐ biān。

罨画溪寄慎旃副宪

陈子升

门当水郭隐湖湾,秋宪家林自爱闲。mén dāng shuǐ guō yǐn hú wān,qiū xiàn jiā lín zì ài xián。
偶出总经骚客地,端居能镇道场山。ǒu chū zǒng jīng sāo kè dì,duān jū néng zhèn dào chǎng shān。
座参奇石聆深语,酒对禅僧发静颜。zuò cān qí shí líng shēn yǔ,jiǔ duì chán sēng fā jìng yán。
顿使岭南归思缓,刺船仍约画溪还。dùn shǐ lǐng nán guī sī huǎn,cì chuán réng yuē huà xī hái。

旅中同吴仲徵周彬野集庞君燕寓舍韩叔夜病不至次吴韵

陈子升

客身浑欲托禅门,且莫寻僧度晓昏。kè shēn hún yù tuō chán mén,qiě mò xún sēng dù xiǎo hūn。
古道不孤山月鉴,清歌仍共院钟言。gǔ dào bù gū shān yuè jiàn,qīng gē réng gòng yuàn zhōng yán。
瓷盘白剖霜梨大,石槛阴层露桂繁。cí pán bái pōu shuāng lí dà,shí kǎn yīn céng lù guì fán。
况值枚生才健甚,相如何事病梁园。kuàng zhí méi shēng cái jiàn shén,xiāng rú hé shì bìng liáng yuán。

客中自慰

陈子升

松长阴崖只动梢,鹤凌秋汉不知巢。sōng zhǎng yīn yá zhǐ dòng shāo,hè líng qiū hàn bù zhī cháo。
无涯好境非难历,有数贤人定得交。wú yá hǎo jìng fēi nán lì,yǒu shù xián rén dìng dé jiāo。
疏放肯拘诗里格,推移休卜易中爻。shū fàng kěn jū shī lǐ gé,tuī yí xiū bo yì zhōng yáo。
随他问字殷勤应,欲采方言著解嘲。suí tā wèn zì yīn qín yīng,yù cǎi fāng yán zhù jiě cháo。

留别慎旃

陈子升

更尽乌程酒一觞,赠言书取续篇章。gèng jǐn wū chéng jiǔ yī shāng,zèng yán shū qǔ xù piān zhāng。
重华问去天俱远,三箬寻来派共长。zhòng huá wèn qù tiān jù yuǎn,sān ruò xún lái pài gòng zhǎng。
宪府开时偏脱略,宗门悟后好商量。xiàn fǔ kāi shí piān tuō lüè,zōng mén wù hòu hǎo shāng liàng。
相期为觅书邮便,海客江帆集半塘。xiāng qī wèi mì shū yóu biàn,hǎi kè jiāng fān jí bàn táng。

访曹秋岳侍郎

陈子升

鸳鸯湖口橹声催,已见名园径尽开。yuān yāng hú kǒu lǔ shēng cuī,yǐ jiàn míng yuán jìng jǐn kāi。
对月客心长水满,观涛诗兴广陵回。duì yuè kè xīn zhǎng shuǐ mǎn,guān tāo shī xīng guǎng líng huí。
曾于牧伯承清荫,自作樵夫信不才。céng yú mù bó chéng qīng yīn,zì zuò qiáo fū xìn bù cái。
丝竹东山樽北海,岂期簦笠一趋陪。sī zhú dōng shān zūn běi hǎi,qǐ qī dēng lì yī qū péi。

娄县赠孟传是明府

陈子升

芳菲成佩自青春,海内名高献赋身。fāng fēi chéng pèi zì qīng chūn,hǎi nèi míng gāo xiàn fù shēn。
五色羊边行橐旧,九皋禽际绾符新。wǔ sè yáng biān xíng tuó jiù,jiǔ gāo qín jì wǎn fú xīn。
多将雅论延诸士,一话尚书忆丈人。duō jiāng yǎ lùn yán zhū shì,yī huà shàng shū yì zhàng rén。
三十馀年交谊在,鸡坛重见岂无因。sān shí yú nián jiāo yì zài,jī tán zhòng jiàn qǐ wú yīn。

赠徐安士

陈子升

最是君家人尽识,云间西问采花泾。zuì shì jūn jiā rén jǐn shí,yún jiān xī wèn cǎi huā jīng。
鹄当浴处心全白,松长寒时岁正青。gǔ dāng yù chù xīn quán bái,sōng zhǎng hán shí suì zhèng qīng。
瓮底肯馀新熟酒,案头皆置旧横经。wèng dǐ kěn yú xīn shú jiǔ,àn tóu jiē zhì jiù héng jīng。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

云间遇皋旭有赠

陈子升

鲈鱼江冷却归迟,客里陈山有所思。lú yú jiāng lěng què guī chí,kè lǐ chén shān yǒu suǒ sī。
万里心旌元为友,百年尸祝会看儿。wàn lǐ xīn jīng yuán wèi yǒu,bǎi nián shī zhù huì kàn ér。
频来雁叠沙中迹,半折梅交岭北枝。pín lái yàn dié shā zhōng jì,bàn zhé méi jiāo lǐng běi zhī。
世故黄金难可必,此情聊与郭生知。shì gù huáng jīn nán kě bì,cǐ qíng liáo yǔ guō shēng zhī。

夜集曹秋岳啬斋同俞右吉项嵋雪次韵

陈子升

寒客未应无暖席,深斋烛影敛空寥。hán kè wèi yīng wú nuǎn xí,shēn zhāi zhú yǐng liǎn kōng liáo。
衣边水气来三泖,园里山心忆二樵。yī biān shuǐ qì lái sān mǎo,yuán lǐ shān xīn yì èr qiáo。
鸟倦预依营垒燕,草芳频接上盘椒。niǎo juàn yù yī yíng lěi yàn,cǎo fāng pín jiē shàng pán jiāo。
劝酬总是平生侣,大隐偏能赋小招。quàn chóu zǒng shì píng shēng lǚ,dà yǐn piān néng fù xiǎo zhāo。

赠张友声

陈子升

白头重访鹉湖来,见尔那禁喜复哀。bái tóu zhòng fǎng wǔ hú lái,jiàn ěr nà jìn xǐ fù āi。
尸祝后人寻畏垒,弦歌当日有澹台。shī zhù hòu rén xún wèi lěi,xián gē dāng rì yǒu dàn tái。
松筠节在终难折,桃李根深不厌培。sōng yún jié zài zhōng nán zhé,táo lǐ gēn shēn bù yàn péi。
咫尺鲤趋成往事,周旋多谢出兰陔。zhǐ chǐ lǐ qū chéng wǎng shì,zhōu xuán duō xiè chū lán gāi。

访李灌溪先生

陈子升

携来情愫满江航,宿昔平生欲并将。xié lái qíng sù mǎn jiāng háng,sù xī píng shēng yù bìng jiāng。
才以属民过里闬,久因良友附门墙。cái yǐ shǔ mín guò lǐ hàn,jiǔ yīn liáng yǒu fù mén qiáng。
丛兰砌暖宜闲日,列柏台寒有旧霜。cóng lán qì nuǎn yí xián rì,liè bǎi tái hán yǒu jiù shuāng。
闻说闭关浑谢客,狎鸥还喜步山塘。wén shuō bì guān hún xiè kè,xiá ōu hái xǐ bù shān táng。