古诗词

爱妾换马篇

陈子升

桃花妆上桃花辔,飞燕身轻飞燕骑。táo huā zhuāng shàng táo huā pèi,fēi yàn shēn qīng fēi yàn qí。
春风拂拂见胡天,丽影飘飘宁著地。chūn fēng fú fú jiàn hú tiān,lì yǐng piāo piāo níng zhù dì。
凌波不信水中移,响屧休惊廊上戏。líng bō bù xìn shuǐ zhōng yí,xiǎng xiè xiū jīng láng shàng xì。
芳草轻腾一似难,花枝巧折仍何易。fāng cǎo qīng téng yī shì nán,huā zhī qiǎo zhé réng hé yì。
公子王孙俱在旁,佳人骏马两相当。gōng zi wáng sūn jù zài páng,jiā rén jùn mǎ liǎng xiāng dāng。
携手舒眉相对乐,捋须脱帽众皆狂。xié shǒu shū méi xiāng duì lè,lǚ xū tuō mào zhòng jiē kuáng。
不夸公子金珠饰,不羡王孙锦绣装。bù kuā gōng zi jīn zhū shì,bù xiàn wáng sūn jǐn xiù zhuāng。
只看袅袅吹红污,只爱纤纤控紫缰。zhǐ kàn niǎo niǎo chuī hóng wū,zhǐ ài xiān xiān kòng zǐ jiāng。
须臾下马颜微赭,芳气娇情满春野。xū yú xià mǎ yán wēi zhě,fāng qì jiāo qíng mǎn chūn yě。
公子执之语王孙,我有佳人尔骏马。gōng zi zhí zhī yǔ wáng sūn,wǒ yǒu jiā rén ěr jùn mǎ。
羊城一笑胡为乎,燕市千金何故者。yáng chéng yī xiào hú wèi hū,yàn shì qiān jīn hé gù zhě。
多君骐骥借人乘,应倩丹青为君写。duō jūn qí jì jiè rén chéng,yīng qiàn dān qīng wèi jūn xiě。
人生娇贵建功难,记得当年女木兰。rén shēng jiāo guì jiàn gōng nán,jì dé dāng nián nǚ mù lán。
今夜织机啼络纬,明朝跨马泪阑干。jīn yè zhī jī tí luò wěi,míng cháo kuà mǎ lèi lán gàn。
装刀买箭钱教尽,委线抛针衣不单。zhuāng dāo mǎi jiàn qián jiào jǐn,wěi xiàn pāo zhēn yī bù dān。
未曾嬿婉从夫婿,已见勋名制可汗。wèi céng yàn wǎn cóng fū xù,yǐ jiàn xūn míng zhì kě hàn。
骥不称力称其德,未见好德如好色。jì bù chēng lì chēng qí dé,wèi jiàn hǎo dé rú hǎo sè。
借问娇妻奉倩情,何如丑妇南阳识。jiè wèn jiāo qī fèng qiàn qíng,hé rú chǒu fù nán yáng shí。
娇姬至死在同床,老骥长思悬伏枥。jiāo jī zhì sǐ zài tóng chuáng,lǎo jì zhǎng sī xuán fú lì。
请将所有易所无,此意非痴亦非激。qǐng jiāng suǒ yǒu yì suǒ wú,cǐ yì fēi chī yì fēi jī。
王孙听罢久无言,手向雕鞍不忍扪。wáng sūn tīng bà jiǔ wú yán,shǒu xiàng diāo ān bù rěn mén。
知音只为逢钟子,举鼎应还有孟贲。zhī yīn zhǐ wèi féng zhōng zi,jǔ dǐng yīng hái yǒu mèng bēn。
粉妆西泣羞新主,银勒东嘶结旧恩。fěn zhuāng xī qì xiū xīn zhǔ,yín lēi dōng sī jié jiù ēn。
急将马去予携妾,无令长驱感懦魂。jí jiāng mǎ qù yǔ xié qiè,wú lìng zhǎng qū gǎn nuò hún。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

客居五咏竹

陈子升

斫琴小自足,栖凤对相求。zhuó qín xiǎo zì zú,qī fèng duì xiāng qiú。
今年逢叶落,又似去年秋。jīn nián féng yè luò,yòu shì qù nián qiū。

客居五咏竹

陈子升

茅墙数间屋,梨树一园枝。máo qiáng shù jiān wū,lí shù yī yuán zhī。
欲问春风早,其如客思迟。yù wèn chūn fēng zǎo,qí rú kè sī chí。

客居五咏竹

陈子升

急忆家园里,梅花满东亩。jí yì jiā yuán lǐ,méi huā mǎn dōng mǔ。
等闲看便过,不得诗一首。děng xián kàn biàn guò,bù dé shī yī shǒu。

客居五咏竹

陈子升

荒畦老妇锄,数日菜根舒。huāng qí lǎo fù chú,shù rì cài gēn shū。
悬思三千客,只望孟尝鱼。xuán sī sān qiān kè,zhǐ wàng mèng cháng yú。

犀簪

陈子升

犀簪长可怜,有如美人发。xī zān zhǎng kě lián,yǒu rú měi rén fā。
细直隐鬉纹,真心应在骨。xì zhí yǐn zōng wén,zhēn xīn yīng zài gǔ。

题画为汪伊远

陈子升

烟树半村墟,青山日将暮。yān shù bàn cūn xū,qīng shān rì jiāng mù。
看山尚不归,期尔孤舟渡。kàn shān shàng bù guī,qī ěr gū zhōu dù。

马蹄清夜月

陈子升

马蹄清夜月,人影玉楼春。mǎ tí qīng yè yuè,rén yǐng yù lóu chūn。
朝来池水皱,定有赋风臣。cháo lái chí shuǐ zhòu,dìng yǒu fù fēng chén。

素馨花

陈子升

宴罢红云拥素馨,紫宫回梦酒初醒。yàn bà hóng yún yōng sù xīn,zǐ gōng huí mèng jiǔ chū xǐng。
香风皎月横陈处,不许诸嫔出后屏。xiāng fēng jiǎo yuè héng chén chù,bù xǔ zhū pín chū hòu píng。

题自公房

陈子升

尚白只今成白法,披缁从不染缁尘。shàng bái zhǐ jīn chéng bái fǎ,pī zī cóng bù rǎn zī chén。
何须四百八十寺,始作东西南北人。hé xū sì bǎi bā shí sì,shǐ zuò dōng xī nán běi rén。

闻雁

陈子升

雁翅城南南雁声,朔风无尽夜凄清。yàn chì chéng nán nán yàn shēng,shuò fēng wú jǐn yè qī qīng。
悬知万里阙河黑,欲下方塘一片明。xuán zhī wàn lǐ quē hé hēi,yù xià fāng táng yī piàn míng。

送人

陈子升

庄蹻滇南路不迷,相如拥传汉宫西。zhuāng juē diān nán lù bù mí,xiāng rú yōng chuán hàn gōng xī。
而今帝业驱铜马,莫遣儒生辨碧鸡。ér jīn dì yè qū tóng mǎ,mò qiǎn rú shēng biàn bì jī。

寄无可上人

陈子升

疏烟不断远钟鸣,枫叶殷红江水清。shū yān bù duàn yuǎn zhōng míng,fēng yè yīn hóng jiāng shuǐ qīng。
试望江南秋色里,一僧挥麈石头城。shì wàng jiāng nán qiū sè lǐ,yī sēng huī zhǔ shí tóu chéng。

题故园龙眼树

陈子升

故园龙眼实初垂,三径荒芜鸟雀欺。gù yuán lóng yǎn shí chū chuí,sān jìng huāng wú niǎo què qī。
借问交亲情几许,风前消息荔奴知。jiè wèn jiāo qīn qíng jǐ xǔ,fēng qián xiāo xī lì nú zhī。

送屈修古游闽中

陈子升

八闽一半海侵城,万里波涛一叶轻。bā mǐn yī bàn hǎi qīn chéng,wàn lǐ bō tāo yī yè qīng。
边塞中原今莫问,鹧鸪声里送君行。biān sāi zhōng yuán jīn mò wèn,zhè gū shēng lǐ sòng jūn xíng。

寄周四

陈子升

闽越烟波未阻修,春宫歌舞倚钩辀。mǐn yuè yān bō wèi zǔ xiū,chūn gōng gē wǔ yǐ gōu zhōu。
遥知高宴鹏山上,笑问仙城旧贵游。yáo zhī gāo yàn péng shān shàng,xiào wèn xiān chéng jiù guì yóu。