古诗词

爱妾换马篇

陈子升

桃花妆上桃花辔,飞燕身轻飞燕骑。táo huā zhuāng shàng táo huā pèi,fēi yàn shēn qīng fēi yàn qí。
春风拂拂见胡天,丽影飘飘宁著地。chūn fēng fú fú jiàn hú tiān,lì yǐng piāo piāo níng zhù dì。
凌波不信水中移,响屧休惊廊上戏。líng bō bù xìn shuǐ zhōng yí,xiǎng xiè xiū jīng láng shàng xì。
芳草轻腾一似难,花枝巧折仍何易。fāng cǎo qīng téng yī shì nán,huā zhī qiǎo zhé réng hé yì。
公子王孙俱在旁,佳人骏马两相当。gōng zi wáng sūn jù zài páng,jiā rén jùn mǎ liǎng xiāng dāng。
携手舒眉相对乐,捋须脱帽众皆狂。xié shǒu shū méi xiāng duì lè,lǚ xū tuō mào zhòng jiē kuáng。
不夸公子金珠饰,不羡王孙锦绣装。bù kuā gōng zi jīn zhū shì,bù xiàn wáng sūn jǐn xiù zhuāng。
只看袅袅吹红污,只爱纤纤控紫缰。zhǐ kàn niǎo niǎo chuī hóng wū,zhǐ ài xiān xiān kòng zǐ jiāng。
须臾下马颜微赭,芳气娇情满春野。xū yú xià mǎ yán wēi zhě,fāng qì jiāo qíng mǎn chūn yě。
公子执之语王孙,我有佳人尔骏马。gōng zi zhí zhī yǔ wáng sūn,wǒ yǒu jiā rén ěr jùn mǎ。
羊城一笑胡为乎,燕市千金何故者。yáng chéng yī xiào hú wèi hū,yàn shì qiān jīn hé gù zhě。
多君骐骥借人乘,应倩丹青为君写。duō jūn qí jì jiè rén chéng,yīng qiàn dān qīng wèi jūn xiě。
人生娇贵建功难,记得当年女木兰。rén shēng jiāo guì jiàn gōng nán,jì dé dāng nián nǚ mù lán。
今夜织机啼络纬,明朝跨马泪阑干。jīn yè zhī jī tí luò wěi,míng cháo kuà mǎ lèi lán gàn。
装刀买箭钱教尽,委线抛针衣不单。zhuāng dāo mǎi jiàn qián jiào jǐn,wěi xiàn pāo zhēn yī bù dān。
未曾嬿婉从夫婿,已见勋名制可汗。wèi céng yàn wǎn cóng fū xù,yǐ jiàn xūn míng zhì kě hàn。
骥不称力称其德,未见好德如好色。jì bù chēng lì chēng qí dé,wèi jiàn hǎo dé rú hǎo sè。
借问娇妻奉倩情,何如丑妇南阳识。jiè wèn jiāo qī fèng qiàn qíng,hé rú chǒu fù nán yáng shí。
娇姬至死在同床,老骥长思悬伏枥。jiāo jī zhì sǐ zài tóng chuáng,lǎo jì zhǎng sī xuán fú lì。
请将所有易所无,此意非痴亦非激。qǐng jiāng suǒ yǒu yì suǒ wú,cǐ yì fēi chī yì fēi jī。
王孙听罢久无言,手向雕鞍不忍扪。wáng sūn tīng bà jiǔ wú yán,shǒu xiàng diāo ān bù rěn mén。
知音只为逢钟子,举鼎应还有孟贲。zhī yīn zhǐ wèi féng zhōng zi,jǔ dǐng yīng hái yǒu mèng bēn。
粉妆西泣羞新主,银勒东嘶结旧恩。fěn zhuāng xī qì xiū xīn zhǔ,yín lēi dōng sī jié jiù ēn。
急将马去予携妾,无令长驱感懦魂。jí jiāng mǎ qù yǔ xié qiè,wú lìng zhǎng qū gǎn nuò hún。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

露筋庙

陈子升

蚊为海水人为鱼,人沈蚊海啄团肤。wén wèi hǎi shuǐ rén wèi yú,rén shěn wén hǎi zhuó tuán fū。
呜呼高邮蚊毒粗,露筋女子诚丈夫。wū hū gāo yóu wén dú cū,lù jīn nǚ zi chéng zhàng fū。
毒物杀人无贤愚,烈女岂为高邮有。dú wù shā rén wú xián yú,liè nǚ qǐ wèi gāo yóu yǒu。
此毒未必天下无,蚊何易生人易枯,古今几多露筋徒。cǐ dú wèi bì tiān xià wú,wén hé yì shēng rén yì kū,gǔ jīn jǐ duō lù jīn tú。

舣松江

陈子升

十日兰桡抛草屩,违山又向松江泊。shí rì lán ráo pāo cǎo juē,wéi shān yòu xiàng sōng jiāng pō。
未归犹觅四鳃鱼,长往须骑丹顶鹤。wèi guī yóu mì sì sāi yú,zhǎng wǎng xū qí dān dǐng hè。
吴月渐明风渐殷,江边一线是吴山。wú yuè jiàn míng fēng jiàn yīn,jiāng biān yī xiàn shì wú shān。
不信天池飞翼畔,高吟朗朗下云间。bù xìn tiān chí fēi yì pàn,gāo yín lǎng lǎng xià yún jiān。

吴歌可听行

陈子升

生平解吴语,客里爱吴歌。shēng píng jiě wú yǔ,kè lǐ ài wú gē。
吴江江水流无歇,歌起吴江君奈何。wú jiāng jiāng shuǐ liú wú xiē,gē qǐ wú jiāng jūn nài hé。
浪船摇摇天向晓,枕上诗成思未了。làng chuán yáo yáo tiān xiàng xiǎo,zhěn shàng shī chéng sī wèi le。
忽然听得声满江,声声揭出江云表。hū rán tīng dé shēng mǎn jiāng,shēng shēng jiē chū jiāng yún biǎo。
畴昔听歌歌必昆,座中顾曲惊梨园。chóu xī tīng gē gē bì kūn,zuò zhōng gù qū jīng lí yuán。
老年放浪吴江下,鼓枻惟寻渔父言。lǎo nián fàng làng wú jiāng xià,gǔ yì wéi xún yú fù yán。
君不见百万黄金争度曲,酒阑人散抛丝竹。jūn bù jiàn bǎi wàn huáng jīn zhēng dù qū,jiǔ lán rén sàn pāo sī zhú。
江头谁解听吴歌,信口清音断还续。jiāng tóu shuí jiě tīng wú gē,xìn kǒu qīng yīn duàn hái xù。

西江春事

陈子升

桃花水上新,况复满山春。táo huā shuǐ shàng xīn,kuàng fù mǎn shān chūn。
历乱闻啼鸟,清明烂醉人。lì luàn wén tí niǎo,qīng míng làn zuì rén。
相思阻天末,相慰且比邻。xiāng sī zǔ tiān mò,xiāng wèi qiě bǐ lín。
借问求桑女,如何大路遵。jiè wèn qiú sāng nǚ,rú hé dà lù zūn。

游峡山

陈子升

轩辕二帝子,弄笛开禺阳。xuān yuán èr dì zi,nòng dí kāi yú yáng。
江岸扁舟客,闻钟到上方。jiāng àn biǎn zhōu kè,wén zhōng dào shàng fāng。
仙灵今阒寂,云水空青苍。xiān líng jīn qù jì,yún shuǐ kōng qīng cāng。
欲遣愁心去,猿声岭外长。yù qiǎn chóu xīn qù,yuán shēng lǐng wài zhǎng。

碧玉洞作

陈子升

我有碧玉调,匣琴无处弹。wǒ yǒu bì yù diào,xiá qín wú chù dàn。
登山见流水,高调和皆难。dēng shān jiàn liú shuǐ,gāo diào hé jiē nán。
壁立一片雪,风含白云端。bì lì yī piàn xuě,fēng hán bái yún duān。
羽人不可见,环佩日珊珊。yǔ rén bù kě jiàn,huán pèi rì shān shān。

秋江夜泛

陈子升

秋光枫叶动,星转客帆孤。qiū guāng fēng yè dòng,xīng zhuǎn kè fān gū。
况复秋水至,安知秋夜徂。kuàng fù qiū shuǐ zhì,ān zhī qiū yè cú。
牛渚袁宏月,鸱夷范蠡湖。niú zhǔ yuán hóng yuè,chī yí fàn lí hú。
裴褢无所似,空作水中凫。péi huái wú suǒ shì,kōng zuò shuǐ zhōng fú。

寄徐子能

陈子升

美人家何处,百尺姑苏台。měi rén jiā hé chù,bǎi chǐ gū sū tái。
麋鹿游今日,龙威书几开。mí lù yóu jīn rì,lóng wēi shū jǐ kāi。
迷离天末客,放浪湖上杯。mí lí tiān mò kè,fàng làng hú shàng bēi。
遥知二毛落,秋兴倍从来。yáo zhī èr máo luò,qiū xīng bèi cóng lái。

口号赠故人

陈子升

万里来又去,如君忠信稀。wàn lǐ lái yòu qù,rú jūn zhōng xìn xī。
将离一以赠,杨柳重依依。jiāng lí yī yǐ zèng,yáng liǔ zhòng yī yī。
余欲蹈东海,西山犹采薇。yú yù dǎo dōng hǎi,xī shān yóu cǎi wēi。
应知六月息,风力使鹏飞。yīng zhī liù yuè xī,fēng lì shǐ péng fēi。

元夕灯下怀所钦

陈子升

情人旷颜色,空此九微灯。qíng rén kuàng yán sè,kōng cǐ jiǔ wēi dēng。
今夕始三五,今年思旧朋。jīn xī shǐ sān wǔ,jīn nián sī jiù péng。
愁听火凤唱,梦到烛龙升。chóu tīng huǒ fèng chàng,mèng dào zhú lóng shēng。
春雪如相映,山阴棹已乘。chūn xuě rú xiāng yìng,shān yīn zhào yǐ chéng。

逢邓子敬讯郭天门先生家居有寄

陈子升

中丞归老处,一片洞庭秋。zhōng chéng guī lǎo chù,yī piàn dòng tíng qiū。
客至鄱湖上,湖光远近浮。kè zhì pó hú shàng,hú guāng yuǎn jìn fú。
天风吹鹤氅,海国忆龙舟。tiān fēng chuī hè chǎng,hǎi guó yì lóng zhōu。
若有离骚作,知子赋远游。ruò yǒu lí sāo zuò,zhī zi fù yuǎn yóu。

廖昆湖太守见示胡沂庵太守邀过赏菊兼赠黄菊一盆赋谢之作有和

陈子升

黄堂返初服,色尚映东篱。huáng táng fǎn chū fú,sè shàng yìng dōng lí。
相赠长生药,相辉绝妙辞。xiāng zèng zhǎng shēng yào,xiāng huī jué miào cí。
登盆珍水土,入盏谢糟醨。dēng pén zhēn shuǐ tǔ,rù zhǎn xiè zāo lí。
欲并幽兰采,佳人倍可思。yù bìng yōu lán cǎi,jiā rén bèi kě sī。

箨冠

陈子升

相期竹林下,相问竹皮冠。xiāng qī zhú lín xià,xiāng wèn zhú pí guān。
况是萧萧鬓,华簪非所安。kuàng shì xiāo xiāo bìn,huá zān fēi suǒ ān。
端居崇朴素,危坐对檀栾。duān jū chóng pǔ sù,wēi zuò duì tán luán。
唯有湘江上,三闾时一弹。wéi yǒu xiāng jiāng shàng,sān lǘ shí yī dàn。

湘管

陈子升

不知将寸管,何以问重华。bù zhī jiāng cùn guǎn,hé yǐ wèn zhòng huá。
江岸斑斑竹,千竿似着花。jiāng àn bān bān zhú,qiān gān shì zhe huā。
野云笼杂树,苔石点晴沙。yě yún lóng zá shù,tái shí diǎn qíng shā。
读罢灵均赋,含毫日又斜。dú bà líng jūn fù,hán háo rì yòu xié。

倡妇思

陈子升

日照凤城鸦,贱妾是倡家。rì zhào fèng chéng yā,jiàn qiè shì chàng jiā。
单衣八蚕茧,双带四莲花。dān yī bā cán jiǎn,shuāng dài sì lián huā。
青楼盛垂柳,玉井蔓甘瓜。qīng lóu shèng chuí liǔ,yù jǐng màn gān guā。
柱雁移丝足,门兽启铜牙。zhù yàn yí sī zú,mén shòu qǐ tóng yá。
东平紫骝马,西陵油壁车。dōng píng zǐ liú mǎ,xī líng yóu bì chē。
愿君长似玉,令妾亦无瑕。yuàn jūn zhǎng shì yù,lìng qiè yì wú xiá。