古诗词

怀兰引

陈子升

越罗织得吴蚕死,裁向青楼悬近水。yuè luó zhī dé wú cán sǐ,cái xiàng qīng lóu xuán jìn shuǐ。
旁人劝道休洗红,请解楼西收向东。páng rén quàn dào xiū xǐ hóng,qǐng jiě lóu xī shōu xiàng dōng。
东楼初日西栖夜,夜月照人人在下。dōng lóu chū rì xī qī yè,yè yuè zhào rén rén zài xià。
楼前月明常入人,楼后灯悬春自嫁。lóu qián yuè míng cháng rù rén,lóu hòu dēng xuán chūn zì jià。
中有一人字秀兰,不长不短千娇姹。zhōng yǒu yī rén zì xiù lán,bù zhǎng bù duǎn qiān jiāo chà。
依稀记是广陵生,意已倾城名尚亚。yī xī jì shì guǎng líng shēng,yì yǐ qīng chéng míng shàng yà。
送旧迎新未一年,王孙痴迷公子颠。sòng jiù yíng xīn wèi yī nián,wáng sūn chī mí gōng zi diān。
颠迷态尽轻相对,不爱贵人爱优辈。diān mí tài jǐn qīng xiāng duì,bù ài guì rén ài yōu bèi。
一优自言最少年,浪荡梨园专取配。yī yōu zì yán zuì shǎo nián,làng dàng lí yuán zhuān qǔ pèi。
不难借债转将来,金重身轻重数倍。bù nán jiè zhài zhuǎn jiāng lái,jīn zhòng shēn qīng zhòng shù bèi。
沉香海青作娇客,细帻连眉边窄窄。chén xiāng hǎi qīng zuò jiāo kè,xì zé lián méi biān zhǎi zhǎi。
生涯向似棹船郎,典得铜街主人宅。shēng yá xiàng shì zhào chuán láng,diǎn dé tóng jiē zhǔ rén zhái。
初来半月当从良,池边三十六鸳鸯。chū lái bàn yuè dāng cóng liáng,chí biān sān shí liù yuān yāng。
鸳鸯别对应相避,南北东西鱼乱戏。yuān yāng bié duì yīng xiāng bì,nán běi dōng xī yú luàn xì。
时嗔时喜真作俳,莫往莫来终风霾。shí chēn shí xǐ zhēn zuò pái,mò wǎng mò lái zhōng fēng mái。
赌去稍卖寒衣服,穷来渐渐取金钗。dǔ qù shāo mài hán yī fú,qióng lái jiàn jiàn qǔ jīn chāi。
别有营间名阿满,此优捖牵情不断。bié yǒu yíng jiān míng ā mǎn,cǐ yōu wán qiān qíng bù duàn。
须令逼下旧时人,才与重开新样春。xū lìng bī xià jiù shí rén,cái yǔ zhòng kāi xīn yàng chūn。
变云起浪多龃龉,可怜柔脂受击楚。biàn yún qǐ làng duō jǔ yǔ,kě lián róu zhī shòu jī chǔ。
朝朝暮暮太相煎,驱去觅钱换米煮。cháo cháo mù mù tài xiāng jiān,qū qù mì qián huàn mǐ zhǔ。
此何窸窣彼何浓,狂且独拥娇芙蓉。cǐ hé xī sū bǐ hé nóng,kuáng qiě dú yōng jiāo fú róng。
笼中鹦鹉不得脱,戏作猢狲强挑挞。lóng zhōng yīng wǔ bù dé tuō,xì zuò hú sūn qiáng tiāo tà。
悉心向人人尽哀,客子将金欲娶回。xī xīn xiàng rén rén jǐn āi,kè zi jiāng jīn yù qǔ huí。
徒将此苦易彼乐,虚言高价无力媒。tú jiāng cǐ kǔ yì bǐ lè,xū yán gāo jià wú lì méi。
人家流苏玳瑁床,幽窗团结龙涎香。rén jiā liú sū dài mào chuáng,yōu chuāng tuán jié lóng xián xiāng。
隐回清泪背清炬,知心问心一夜语。yǐn huí qīng lèi bèi qīng jù,zhī xīn wèn xīn yī yè yǔ。
三十年前张四名,人人欲死村村争。sān shí nián qián zhāng sì míng,rén rén yù sǐ cūn cūn zhēng。
于今子长孙善走,相代擎茶上戏棚。yú jīn zi zhǎng sūn shàn zǒu,xiāng dài qíng chá shàng xì péng。
冯细从良初不久,仍歌旧曲劝人酒。féng xì cóng liáng chū bù jiǔ,réng gē jiù qū quàn rén jiǔ。
忽然削发变为尼,住向南郊菜塘口。hū rán xuē fā biàn wèi ní,zhù xiàng nán jiāo cài táng kǒu。
为尼不久还作唱,双缠紧系罗包首。wèi ní bù jiǔ hái zuò chàng,shuāng chán jǐn xì luó bāo shǒu。
世上纷纭颠倒多,参禅大将从军妇。shì shàng fēn yún diān dào duō,cān chán dà jiāng cóng jūn fù。
诸姬转徙天运然,独有秀兰人不怜。zhū jī zhuǎn xǐ tiān yùn rán,dú yǒu xiù lán rén bù lián。
日嗟日叹无休息,叹到将军听不得。rì jiē rì tàn wú xiū xī,tàn dào jiāng jūn tīng bù dé。
一朝侍坐众宾筵,缚出优来面如墨。yī cháo shì zuò zhòng bīn yán,fù chū yōu lái miàn rú mò。
情甘输妇赎得生,乞娘一言高座侧。qíng gān shū fù shú dé shēng,qǐ niáng yī yán gāo zuò cè。
鹯容骂尽还自羞,从此人间不相识。zhān róng mà jǐn hái zì xiū,cóng cǐ rén jiān bù xiāng shí。
秋深有客来长河,河上青沙荡白波。qiū shēn yǒu kè lái zhǎng hé,hé shàng qīng shā dàng bái bō。
车尘马迹凝秋水,如是军旌归路过。chē chén mǎ jì níng qiū shuǐ,rú shì jūn jīng guī lù guò。
上船武妓遮鱼贯,中有湘裙露寸半。shàng chuán wǔ jì zhē yú guàn,zhōng yǒu xiāng qún lù cùn bàn。
欲行不行怯路难,须臾众步相凌乱。yù xíng bù xíng qiè lù nán,xū yú zhòng bù xiāng líng luàn。
我闻客言方有怀,暗缸朦月尽安排。wǒ wén kè yán fāng yǒu huái,àn gāng méng yuè jǐn ān pái。
白日扬声响高屋,缓声却转疑丝竹。bái rì yáng shēng xiǎng gāo wū,huǎn shēng què zhuǎn yí sī zhú。
锵然飞雁鸣一声,客舍门虚见山木。qiāng rán fēi yàn míng yī shēng,kè shě mén xū jiàn shān mù。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

端午别万履安严伯玉朱锡鬯还山却寄

陈子升

楚水遥遥浸钓矶,江楼归兴傍凫飞。chǔ shuǐ yáo yáo jìn diào jī,jiāng lóu guī xīng bàng fú fēi。
辟兵是处逢端午,望气何人识少微。pì bīng shì chù féng duān wǔ,wàng qì hé rén shí shǎo wēi。
花压长林麋鹿过,泉深曲沼鲤鱼肥。huā yā zhǎng lín mí lù guò,quán shēn qū zhǎo lǐ yú féi。
风流飘泊同湖海,期尔名山一掩扉。fēng liú piāo pō tóng hú hǎi,qī ěr míng shān yī yǎn fēi。

忆邝秘书

陈子升

洁身曾比向阳翘,秘阁终存桂树招。jié shēn céng bǐ xiàng yáng qiào,mì gé zhōng cún guì shù zhāo。
鹦鹉赋成人欲杀,鹔鹴裘典令空朝。yīng wǔ fù chéng rén yù shā,sù shuāng qiú diǎn lìng kōng cháo。
彩毫飞檄边霜起,玉貌围城薤露消。cǎi háo fēi xí biān shuāng qǐ,yù mào wéi chéng xiè lù xiāo。
泪落丹台寻故宅,仙羊无迹雨潇潇。lèi luò dān tái xún gù zhái,xiān yáng wú jì yǔ xiāo xiāo。

访黄仪部

陈子升

红蕉花发碧山陲,鸡黍邀人鹤氅披。hóng jiāo huā fā bì shān chuí,jī shǔ yāo rén hè chǎng pī。
我祖岂知王氏腊,叔孙曾定汉官仪。wǒ zǔ qǐ zhī wáng shì là,shū sūn céng dìng hàn guān yí。
当窗远树乌栖尽,剪烛寒宵月上迟。dāng chuāng yuǎn shù wū qī jǐn,jiǎn zhú hán xiāo yuè shàng chí。
旧府百龄丞相在,只应留得白云怡。jiù fǔ bǎi líng chéng xiāng zài,zhǐ yīng liú dé bái yún yí。

春日山居即事

陈子升

篱落春风自满堂,荜门烟火近传觞。lí luò chūn fēng zì mǎn táng,bì mén yān huǒ jìn chuán shāng。
忽惊水面千文皱,亦觉山眉半额长。hū jīng shuǐ miàn qiān wén zhòu,yì jué shān méi bàn é zhǎng。
草绿远郊间赭白,花丛深树隐鹂黄。cǎo lǜ yuǎn jiāo jiān zhě bái,huā cóng shēn shù yǐn lí huáng。
九州未纵淩云步,醉后行歌拾禹粮。jiǔ zhōu wèi zòng líng yún bù,zuì hòu xíng gē shí yǔ liáng。

七夕雨集弹琴同朱子茂子祐子习

陈子升

悲秋一借阳台雨,却怪明河此夕阴。bēi qiū yī jiè yáng tái yǔ,què guài míng hé cǐ xī yīn。
剪烛试窥牛女渡,落梅先入凤凰琴。jiǎn zhú shì kuī niú nǚ dù,luò méi xiān rù fèng huáng qín。
情随天上乘槎客,响切城南捣素砧。qíng suí tiān shàng chéng chá kè,xiǎng qiè chéng nán dǎo sù zhēn。
回首珠江花艇夜,玉人歌罢漏沈沈。huí shǒu zhū jiāng huā tǐng yè,yù rén gē bà lòu shěn shěn。

四失诗和徐文长韵失书

陈子升

五车书备隐囊提,一自东游锁舍西。wǔ chē shū bèi yǐn náng tí,yī zì dōng yóu suǒ shě xī。
踏踏官街翻积叶,编编私印绝缄泥。tà tà guān jiē fān jī yè,biān biān sī yìn jué jiān ní。
都无关尹逢牛驾,自合庄生惜马蹄。dōu wú guān yǐn féng niú jià,zì hé zhuāng shēng xī mǎ tí。
安得结绳归混沌,便便鼓腹树阴低。ān dé jié shéng guī hùn dùn,biàn biàn gǔ fù shù yīn dī。

四失诗和徐文长韵失书

陈子升

摩诘无端认画师,禅心真在辋川时。mó jí wú duān rèn huà shī,chán xīn zhēn zài wǎng chuān shí。
自馀平远转相袭,何代推迁能久垂。zì yú píng yuǎn zhuǎn xiāng xí,hé dài tuī qiān néng jiǔ chuí。
盘礴人应歌薤露,名山僧每蜕茶毗。pán bó rén yīng gē xiè lù,míng shān sēng měi tuì chá pí。
只今飘泊萧然矣,禁得狂风四壁吹。zhǐ jīn piāo pō xiāo rán yǐ,jìn dé kuáng fēng sì bì chuī。

四失诗和徐文长韵失书

陈子升

潦倒风尘须发黄,生涯归问五仙羊。lǎo dào fēng chén xū fā huáng,shēng yá guī wèn wǔ xiān yáng。
秺侯七叶还西汉,季子千金散洛阳。dù hóu qī yè hái xī hàn,jì zi qiān jīn sàn luò yáng。
火鼠不灰凭造化,青蚨无种信空囊。huǒ shǔ bù huī píng zào huà,qīng fú wú zhǒng xìn kōng náng。
美人几有襜褕赠,大醉吟诗雪到床。měi rén jǐ yǒu chān yú zèng,dà zuì yín shī xuě dào chuáng。

四失诗和徐文长韵失书

陈子升

硁硁鄙质久相留,燕石周人漫应酬。kēng kēng bǐ zhì jiǔ xiāng liú,yàn shí zhōu rén màn yīng chóu。
一足或当夔戛击,泗滨空记玉方流。yī zú huò dāng kuí jiá jī,sì bīn kōng jì yù fāng liú。
浮图钵应三更早,碧落钟虚五岳游。fú tú bō yīng sān gèng zǎo,bì luò zhōng xū wǔ yuè yóu。
笑问泉明归去后,还堪如此折腰不。xiào wèn quán míng guī qù hòu,hái kān rú cǐ zhé yāo bù。

忆昔戏效韦郎

陈子升

故园尝竞海珠游,海气金银十二楼。gù yuán cháng jìng hǎi zhū yóu,hǎi qì jīn yín shí èr lóu。
霸主台边调叱拨,女郎花里出箜篌。bà zhǔ tái biān diào chì bō,nǚ láng huā lǐ chū kōng hóu。
凤凰栖老邀琴挚,鸿鹄飞回对弈秋。fèng huáng qī lǎo yāo qín zhì,hóng gǔ fēi huí duì yì qiū。
此处寂寥空怅望,乾坤原是一沙鸥。cǐ chù jì liáo kōng chàng wàng,qián kūn yuán shì yī shā ōu。

元夜与友人话旧

陈子升

剪烛烧残白凤膏,旧时人擅五陵豪。jiǎn zhú shāo cán bái fèng gāo,jiù shí rén shàn wǔ líng háo。
笙歌夜出如琴辔,兰麝春归似草袍。shēng gē yè chū rú qín pèi,lán shè chūn guī shì cǎo páo。
越地比年空蒟酱,汉宫何处醉蒲萄。yuè dì bǐ nián kōng jǔ jiàng,hàn gōng hé chù zuì pú táo。
然藜闭户知谁共,纸帐吟看璧月高。rán lí bì hù zhī shuí gòng,zhǐ zhàng yín kàn bì yuè gāo。

山枝

陈子升

去年今日咏山枝,风细金墉月满池。qù nián jīn rì yǒng shān zhī,fēng xì jīn yōng yuè mǎn chí。
竹尾虽遥应有实,藕心频折不胜丝。zhú wěi suī yáo yīng yǒu shí,ǒu xīn pín zhé bù shèng sī。
画图想像轩皇态,歌调殷勤帝子嬉。huà tú xiǎng xiàng xuān huáng tài,gē diào yīn qín dì zi xī。
何幸丈人峰顶坐,碧笙吹罢对弹棋。hé xìng zhàng rén fēng dǐng zuò,bì shēng chuī bà duì dàn qí。

客赠昭明文选玉台新咏二书山中循览率尔成诗

陈子升

甲观鸿都安在哉,壁经犹怯祖龙灰。jiǎ guān hóng dōu ān zài zāi,bì jīng yóu qiè zǔ lóng huī。
椎轮有事驱铜辇,宝轴何人擅玉台。chuí lún yǒu shì qū tóng niǎn,bǎo zhóu hé rén shàn yù tái。
明月珠分隋掌玩,结风衣称楚腰裁。míng yuè zhū fēn suí zhǎng wán,jié fēng yī chēng chǔ yāo cái。
六朝芳草皆销歇,空隐西园游上才。liù cháo fāng cǎo jiē xiāo xiē,kōng yǐn xī yuán yóu shàng cái。

新制丹砂之冠爰赋

陈子升

飞遁何妨服好奇,儒冠只自信天时。fēi dùn hé fáng fú hǎo qí,rú guān zhǐ zì xìn tiān shí。
嵯峨合上朱明洞,酣醉浑空白接篱。cuó é hé shàng zhū míng dòng,hān zuì hún kōng bái jiē lí。
日下朝元宾戴胜,泽中逢霸笑委蛇。rì xià cháo yuán bīn dài shèng,zé zhōng féng bà xiào wěi shé。
胎禽未老原丹顶,紫凤青鸾是羽仪。tāi qín wèi lǎo yuán dān dǐng,zǐ fèng qīng luán shì yǔ yí。

并蒂莲

陈子升

青天双华削初成,芳沼移根翠盖倾。qīng tiān shuāng huá xuē chū chéng,fāng zhǎo yí gēn cuì gài qīng。
雒浦微波交皓腕,汉宫繁露擢金茎。luò pǔ wēi bō jiāo hào wàn,hàn gōng fán lù zhuó jīn jīng。
飘香一比文禽翼,倚棹全翻绛树声。piāo xiāng yī bǐ wén qín yì,yǐ zhào quán fān jiàng shù shēng。
同梦绿房深子夜,见君谁道不分明。tóng mèng lǜ fáng shēn zi yè,jiàn jūn shuí dào bù fēn míng。