古诗词

崇祯皇帝御琴歌

陈子升

夏后峄阳桐不贡,周王岐山久无凤。xià hòu yì yáng tóng bù gòng,zhōu wáng qí shān jiǔ wú fèng。
凤去桐枯未足愁,哀弦万古堪悲恸。fèng qù tóng kū wèi zú chóu,āi xián wàn gǔ kān bēi tòng。
悲恸兮如何,先皇琴兮小臣歌。bēi tòng xī rú hé,xiān huáng qín xī xiǎo chén gē。
小臣生在南边鄙,身比爨桐心不死。xiǎo chén shēng zài nán biān bǐ,shēn bǐ cuàn tóng xīn bù sǐ。
莫提长剑定三关,聊抱孤琴游万里。mò tí zhǎng jiàn dìng sān guān,liáo bào gū qín yóu wàn lǐ。
瞻孝陵兮聆高庙之景钟,望煤山兮泣烈皇之遗弓。zhān xiào líng xī líng gāo miào zhī jǐng zhōng,wàng méi shān xī qì liè huáng zhī yí gōng。
吊金戈于漠北,翻碧简于山东。diào jīn gē yú mò běi,fān bì jiǎn yú shān dōng。
山东济南李家名,家藏百琴倾百城。shān dōng jì nán lǐ jiā míng,jiā cáng bǎi qín qīng bǎi chéng。
百琴一一囊且匣,出匣开囊一琴使人惊。bǎi qín yī yī náng qiě xiá,chū xiá kāi náng yī qín shǐ rén jīng。
钟山玉晖九寡珥,古来稀有此光晶。zhōng shān yù huī jiǔ guǎ ěr,gǔ lái xī yǒu cǐ guāng jīng。
腹中䥴文翔凤名,龙唇凤沼文相生。fù zhōng wén xiáng fèng míng,lóng chún fèng zhǎo wén xiāng shēng。
曾经烈皇亲手抚,真龙手中翔凤舞。céng jīng liè huáng qīn shǒu fǔ,zhēn lóng shǒu zhōng xiáng fèng wǔ。
甲申三月便殿中,七弦自断琴心苦。jiǎ shēn sān yuè biàn diàn zhōng,qī xián zì duàn qín xīn kǔ。
八音遏密兆此时,四海伤心惜明主。bā yīn è mì zhào cǐ shí,sì hǎi shāng xīn xī míng zhǔ。
呜呼烈皇御极十七载,祖宗全盛金瓯在。wū hū liè huáng yù jí shí qī zài,zǔ zōng quán shèng jīn ōu zài。
外图政教务严明,内览诗书备文采。wài tú zhèng jiào wù yán míng,nèi lǎn shī shū bèi wén cǎi。
上有君兮下无臣,宫弦张兮商弦改。shàng yǒu jūn xī xià wú chén,gōng xián zhāng xī shāng xián gǎi。
闻有能琴杨太常,烈皇礼之如师襄。wén yǒu néng qín yáng tài cháng,liè huáng lǐ zhī rú shī xiāng。
承恩别有一琴赐,得与翔凤相回翔。chéng ēn bié yǒu yī qín cì,dé yǔ xiáng fèng xiāng huí xiáng。
一自烈皇登遐去,太常抱琴山泽藏。yī zì liè huáng dēng xiá qù,tài cháng bào qín shān zé cáng。
终身感恩成乐章,恭贮赐琴居草堂。zhōng shēn gǎn ēn chéng lè zhāng,gōng zhù cì qín jū cǎo táng。
虞帝薰风寂蒲阪,皇英瑶瑟怨潇湘。yú dì xūn fēng jì pú bǎn,huáng yīng yáo sè yuàn xiāo xiāng。
天下臣民如寡鹄,长卿莫奏凤求凰。tiān xià chén mín rú guǎ gǔ,zhǎng qīng mò zòu fèng qiú huáng。
神京既不守,宝器将何依。shén jīng jì bù shǒu,bǎo qì jiāng hé yī。
弦歌邹鲁近,毋乃凤凰飞。xián gē zōu lǔ jìn,wú nǎi fèng huáng fēi。
将军披铁铠,文士拂金徽。jiāng jūn pī tiě kǎi,wén shì fú jīn huī。
共苦兵戈际,谁知律吕微。gòng kǔ bīng gē jì,shuí zhī lǜ lǚ wēi。
烈皇安兮琴肃肃,臣不及钧天侍宴调丝竹。liè huáng ān xī qín sù sù,chén bù jí jūn tiān shì yàn diào sī zhú。
烈皇怒兮琴轰轰,臣愿得挥云拨雾扬天声。liè huáng nù xī qín hōng hōng,chén yuàn dé huī yún bō wù yáng tiān shēng。
但愿见舞阶格苗之干羽,不羡彼登楼下凤之瑶笙。dàn yuàn jiàn wǔ jiē gé miáo zhī gàn yǔ,bù xiàn bǐ dēng lóu xià fèng zhī yáo shēng。
臣拜御琴长加额,归告当年碎琴客。chén bài yù qín zhǎng jiā é,guī gào dāng nián suì qín kè。
安得普天知此音,中和乐奏无兵革。ān dé pǔ tiān zhī cǐ yīn,zhōng hé lè zòu wú bīng gé。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

西来庵放生

陈子升

来寻初地便如归,石藓苍苍著野晖。lái xún chū dì biàn rú guī,shí xiǎn cāng cāng zhù yě huī。
向晚信心人早集,出笼梳翼鸟齐飞。xiàng wǎn xìn xīn rén zǎo jí,chū lóng shū yì niǎo qí fēi。
钱财少亦通慈念,功德多烦搭戒衣。qián cái shǎo yì tōng cí niàn,gōng dé duō fán dā jiè yī。
法事正完吟思发,微风生树月微微。fǎ shì zhèng wán yín sī fā,wēi fēng shēng shù yuè wēi wēi。

七夕戏赠小男

陈子升

稚子听人谈七夕,举头真欲尾星行。zhì zi tīng rén tán qī xī,jǔ tóu zhēn yù wěi xīng xíng。
催娘案上排生果,替姊笺头录乳名。cuī niáng àn shàng pái shēng guǒ,tì zǐ jiān tóu lù rǔ míng。
乱唱仙歌敲竹简,私斟圣水贮瓷罂。luàn chàng xiān gē qiāo zhú jiǎn,sī zhēn shèng shuǐ zhù cí yīng。
虽然时节为儿戏,不觉能添老大情。suī rán shí jié wèi ér xì,bù jué néng tiān lǎo dà qíng。

赠陈美公

陈子升

吾兄历宦兼中外,不肯悠悠负甲科。wú xiōng lì huàn jiān zhōng wài,bù kěn yōu yōu fù jiǎ kē。
诏拟汉唐闲体别,诗临吴楚处风多。zhào nǐ hàn táng xián tǐ bié,shī lín wú chǔ chù fēng duō。
宫袍更绣狰狞豸,泉酒新斟翡翠螺。gōng páo gèng xiù zhēng níng zhì,quán jiǔ xīn zhēn fěi cuì luó。
家寄扬州书却寄,一秋秋思入绫罗。jiā jì yáng zhōu shū què jì,yī qiū qiū sī rù líng luó。

宴王氏宅

陈子升

赵瑟秦筝未肯陈,闽歌视听一齐新。zhào sè qín zhēng wèi kěn chén,mǐn gē shì tīng yī qí xīn。
切肴日本鱼肠剑,跽酒暹罗象背人。qiè yáo rì běn yú cháng jiàn,jì jiǔ xiān luó xiàng bèi rén。
袖领暗薰沈水片,采头高掷出山银。xiù lǐng àn xūn shěn shuǐ piàn,cǎi tóu gāo zhì chū shān yín。
欲从文士夸馀巧,书带盘旋讶舞身。yù cóng wén shì kuā yú qiǎo,shū dài pán xuán yà wǔ shēn。

送离公游罗浮

陈子升

罗浮未得置茅庐,深羡吾师愿有馀。luó fú wèi dé zhì máo lú,shēn xiàn wú shī yuàn yǒu yú。
欲往便辞监院事,临行犹接舍山书。yù wǎng biàn cí jiān yuàn shì,lín xíng yóu jiē shě shān shū。
铁桥立已观空了,哑虎逢当答话初。tiě qiáo lì yǐ guān kōng le,yǎ hǔ féng dāng dá huà chū。
独笑离家在城客,眼看云影但踟蹰。dú xiào lí jiā zài chéng kè,yǎn kàn yún yǐng dàn chí chú。

江上吹笛

陈子升

日夜龙吟人不知,因之截竹江间吹。rì yè lóng yín rén bù zhī,yīn zhī jié zhú jiāng jiān chuī。
风呼一叶应高鸟,云裂四天敲冻凘。fēng hū yī yè yīng gāo niǎo,yún liè sì tiān qiāo dòng sī。
谁复咿嚘塞蚁穴,直当演漾浮天池。shuí fù yī yōu sāi yǐ xué,zhí dāng yǎn yàng fú tiān chí。
悄然终曲入怀袖,不见其人千古悲。qiāo rán zhōng qū rù huái xiù,bù jiàn qí rén qiān gǔ bēi。

寄慧公上人用前寄在犙禅师韵

陈子升

袈裟西出雪峰寒,舍卫曾分一钵餐。jiā shā xī chū xuě fēng hán,shě wèi céng fēn yī bō cān。
白马经惟童寿译,黄梅心自祖师安。bái mǎ jīng wéi tóng shòu yì,huáng méi xīn zì zǔ shī ān。
春江欲引回肠去,浊世宜将慧眼看。chūn jiāng yù yǐn huí cháng qù,zhuó shì yí jiāng huì yǎn kàn。
居士辩才今善病,君来酬对未应难。jū shì biàn cái jīn shàn bìng,jūn lái chóu duì wèi yīng nán。

盂兰盘日西来庵礼舍利

陈子升

金作浮图藏舍利,师僧请出众人观。jīn zuò fú tú cáng shě lì,shī sēng qǐng chū zhòng rén guān。
生天直用时时切,消业回思世世难。shēng tiān zhí yòng shí shí qiè,xiāo yè huí sī shì shì nán。
惊眼威神灯外转,彻心悲涕水中寒。jīng yǎn wēi shén dēng wài zhuǎn,chè xīn bēi tì shuǐ zhōng hán。
病身礼罢空行院,为指芭蕉在药栏。bìng shēn lǐ bà kōng xíng yuàn,wèi zhǐ bā jiāo zài yào lán。

寄罗浮古鍊师

陈子升

飞檐当岭绿烟蒙,玉敕真师住此中。fēi yán dāng lǐng lǜ yān méng,yù chì zhēn shī zhù cǐ zhōng。
濯发尚存儿日黑,照颜偏向子时红。zhuó fā shàng cún ér rì hēi,zhào yán piān xiàng zi shí hóng。
灵蛇脑后挥奔电,玄牝门边答响风。líng shé nǎo hòu huī bēn diàn,xuán pìn mén biān dá xiǎng fēng。
我独遨游在人世,从师还欲究参同。wǒ dú áo yóu zài rén shì,cóng shī hái yù jiū cān tóng。

自赠

陈子升

好处都非外物成,自看不解自心情。hǎo chù dōu fēi wài wù chéng,zì kàn bù jiě zì xīn qíng。
谈诗舞著忘垂老,听梵悲来感宿生。tán shī wǔ zhù wàng chuí lǎo,tīng fàn bēi lái gǎn sù shēng。
半口尚沾曾戒酒,终身拌别旧居城。bàn kǒu shàng zhān céng jiè jiǔ,zhōng shēn bàn bié jiù jū chéng。
人家积谷尘皆满,独扫明窗花里明。rén jiā jī gǔ chén jiē mǎn,dú sǎo míng chuāng huā lǐ míng。

赠把秀卿金吾太师

陈子升

流落身曾冠羽林,殊方那识秺侯心。liú luò shēn céng guān yǔ lín,shū fāng nà shí dù hóu xīn。
从他屋破迷勋府,不为囊空恨赐金。cóng tā wū pò mí xūn fǔ,bù wèi náng kōng hèn cì jīn。
柳絮糁腰床上暖,蒲葵遮顶路旁阴。liǔ xù sǎn yāo chuáng shàng nuǎn,pú kuí zhē dǐng lù páng yīn。
官家旧事闲闲说,说与江干病客吟。guān jiā jiù shì xián xián shuō,shuō yǔ jiāng gàn bìng kè yín。

过沈郎舟中题赠

陈子升

平生禁里金吾卫,近住梧江木马船。píng shēng jìn lǐ jīn wú wèi,jìn zhù wú jiāng mù mǎ chuán。
绝迹几时随浪尾,看山一路在床前。jué jì jǐ shí suí làng wěi,kàn shān yī lù zài chuáng qián。
烹蔬笑引抽关吏,载鹤闲分粜谷钱。pēng shū xiào yǐn chōu guān lì,zài hè xián fēn tiào gǔ qián。
手把内家香一片,玉皇宫阙望烧烟。shǒu bǎ nèi jiā xiāng yī piàn,yù huáng gōng quē wàng shāo yān。

赠马太监

陈子升

羁雌啼过定山春,零落先朝一内臣。jī cí tí guò dìng shān chūn,líng luò xiān cháo yī nèi chén。
长忆九重天子事,还悲七尺丈夫身。zhǎng yì jiǔ zhòng tiān zi shì,hái bēi qī chǐ zhàng fū shēn。
青宫伴久书因熟,红本批多字爱匀。qīng gōng bàn jiǔ shū yīn shú,hóng běn pī duō zì ài yún。
闲向教门随礼拜,白巾偏称尚衣人。xián xiàng jiào mén suí lǐ bài,bái jīn piān chēng shàng yī rén。

秋夜同王说作梁器圃梁药亭作

陈子升

危叶脱枝孤鸟出,两三人镇在虚堂。wēi yè tuō zhī gū niǎo chū,liǎng sān rén zhèn zài xū táng。
霜天透彻中开卷,月地铺排处及床。shuāng tiān tòu chè zhōng kāi juǎn,yuè dì pù pái chù jí chuáng。
静极惯修陪鹤礼,吟成新得补心方。jìng jí guàn xiū péi hè lǐ,yín chéng xīn dé bǔ xīn fāng。
不行行便寻溪寺,寒磬声西白藕香。bù xíng xíng biàn xún xī sì,hán qìng shēng xī bái ǒu xiāng。

中秋夜集詹竹殹宅

陈子升

不知秋骨渐棱棱,月白闻招带病承。bù zhī qiū gǔ jiàn léng léng,yuè bái wén zhāo dài bìng chéng。
浸地一庭清上酒,凉天四角白垂灯。jìn dì yī tíng qīng shàng jiǔ,liáng tiān sì jiǎo bái chuí dēng。
衣单怕倚禁霜树,坐缺思添住岳僧。yī dān pà yǐ jìn shuāng shù,zuò quē sī tiān zhù yuè sēng。
重把闲心看童子,累花为塔细分层。zhòng bǎ xián xīn kàn tóng zi,lèi huā wèi tǎ xì fēn céng。