古诗词

赠池阳陈君

陈子升

莫求冀北马,当采江南蘋。mò qiú jì běi mǎ,dāng cǎi jiāng nán píng。
客来就我赤花浦,举杯先道池阳人。kè lái jiù wǒ chì huā pǔ,jǔ bēi xiān dào chí yáng rén。
池阳人客珠江久,与我同为太丘后。chí yáng rén kè zhū jiāng jiǔ,yǔ wǒ tóng wèi tài qiū hòu。
十年故国满干戈,四海移家择林薮。shí nián gù guó mǎn gàn gē,sì hǎi yí jiā zé lín sǒu。
南武台边愿卜居,昭明楼远频回首。nán wǔ tái biān yuàn bo jū,zhāo míng lóu yuǎn pín huí shǒu。
丈夫慷慨辞里闾,斗大黄金当系肘。zhàng fū kāng kǎi cí lǐ lǘ,dòu dà huáng jīn dāng xì zhǒu。
轻裘每忆镇襄阳,剑气还看起豫章。qīng qiú měi yì zhèn xiāng yáng,jiàn qì hái kàn qǐ yù zhāng。
弯弓近抱嵩台月,击楫遥冲瀚海霜。wān gōng jìn bào sōng tái yuè,jī jí yáo chōng hàn hǎi shuāng。
世间乌白马生角,书剑平生果谁学。shì jiān wū bái mǎ shēng jiǎo,shū jiàn píng shēng guǒ shuí xué。
五十归来鬓未皤,饮醇御妇聊行乐。wǔ shí guī lái bìn wèi pó,yǐn chún yù fù liáo xíng lè。
排难惟思鲁仲连,诙谐颇效东方朔。pái nán wéi sī lǔ zhòng lián,huī xié pǒ xiào dōng fāng shuò。
唾壶击碎金屡挥,堪笑时人皆龌龊。tuò hú jī suì jīn lǚ huī,kān xiào shí rén jiē wò chuò。
我昔轻肥好浪游,黄金满腰花满头。wǒ xī qīng féi hǎo làng yóu,huáng jīn mǎn yāo huā mǎn tóu。
胸中不染似皎月,调笑往往酣青楼。xiōng zhōng bù rǎn shì jiǎo yuè,diào xiào wǎng wǎng hān qīng lóu。
夫君此时便相识,坎壈只今同失职。fū jūn cǐ shí biàn xiāng shí,kǎn lǎn zhǐ jīn tóng shī zhí。
嗔目语难非我心,高山流水和雕琴。chēn mù yǔ nán fēi wǒ xīn,gāo shān liú shuǐ hé diāo qín。
骐骥絷足鸾凤窜,北禽日日欺南禽。qí jì zhí zú luán fèng cuàn,běi qín rì rì qī nán qín。
相期惟有幽兰谷,袅袅轻风吹素襟。xiāng qī wéi yǒu yōu lán gǔ,niǎo niǎo qīng fēng chuī sù jīn。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

白鸭

陈子升

方塘萍荇荡纷纷,曲曲朱栏泛泛纹。fāng táng píng xìng dàng fēn fēn,qū qū zhū lán fàn fàn wén。
似任风吹成独往,偏能日浴向同群。shì rèn fēng chuī chéng dú wǎng,piān néng rì yù xiàng tóng qún。
花边被服真浮月,水际弹冠妄切云。huā biān bèi fú zhēn fú yuè,shuǐ jì dàn guān wàng qiè yún。
今日呼名在邻里,羲之何必不怜君。jīn rì hū míng zài lín lǐ,xī zhī hé bì bù lián jūn。

用齐梁体作唐律

陈子升

白雪红桃养莫愁,明珠翠羽粲登楼。bái xuě hóng táo yǎng mò chóu,míng zhū cuì yǔ càn dēng lóu。
风斜乙鸟摇窗格,露满丁香上帐钩。fēng xié yǐ niǎo yáo chuāng gé,lù mǎn dīng xiāng shàng zhàng gōu。
昨夜兰缸金蛱蝶,今晨杨陌玉骅骝。zuó yè lán gāng jīn jiá dié,jīn chén yáng mò yù huá liú。
却呼左右扃重户,莫使东西怨御沟。què hū zuǒ yòu jiōng zhòng hù,mò shǐ dōng xī yuàn yù gōu。

少年

陈子升

冠玉簪貂结束新,鸣弦揽辔薄家臣。guān yù zān diāo jié shù xīn,míng xián lǎn pèi báo jiā chén。
鸳鸯是马能千里,繁弱名弓已百钧。yuān yāng shì mǎ néng qiān lǐ,fán ruò míng gōng yǐ bǎi jūn。
近垒烟花攒皎月,斜阳金鼓急清尘。jìn lěi yān huā zǎn jiǎo yuè,xié yáng jīn gǔ jí qīng chén。
独将脱兔三千骑,可信骁腾处女身。dú jiāng tuō tù sān qiān qí,kě xìn xiāo téng chù nǚ shēn。

无题

陈子升

户转阑干花自生,铅华终日洗来清。hù zhuǎn lán gàn huā zì shēng,qiān huá zhōng rì xǐ lái qīng。
单衫半臂双条脱,白纻红牙子夜声。dān shān bàn bì shuāng tiáo tuō,bái zhù hóng yá zi yè shēng。
沈水袅烟穿瑟瑟,守宫回印点猩猩。shěn shuǐ niǎo yān chuān sè sè,shǒu gōng huí yìn diǎn xīng xīng。
鸳鸯鸂鶒徒相比,记得乘鸾吹玉笙。yuān yāng xī chì tú xiāng bǐ,jì dé chéng luán chuī yù shēng。

步摇

陈子升

步摇妆近赵王筵,名列琵琶最小弦。bù yáo zhuāng jìn zhào wáng yán,míng liè pí pá zuì xiǎo xián。
躄者井头羞上客,丱兮城里愿求仙。bì zhě jǐng tóu xiū shàng kè,guàn xī chéng lǐ yuàn qiú xiān。
偷来香麝薰周史,戴起金貂学董贤。tōu lái xiāng shè xūn zhōu shǐ,dài qǐ jīn diāo xué dǒng xián。
犹笑卓家新寡女,远山眉黛画屏边。yóu xiào zhuó jiā xīn guǎ nǚ,yuǎn shān méi dài huà píng biān。

既作前诗因阅袁公安即事起语云个是春江旧舞楼海棠花下小梁州爱其尖丽复演前意效而小变焉题曰个是

陈子升

个是春江绝艳船,芙蓉塘外小游仙。gè shì chūn jiāng jué yàn chuán,fú róng táng wài xiǎo yóu xiān。
偶看竹泪回双袖,全谱枫香入四弦。ǒu kàn zhú lèi huí shuāng xiù,quán pǔ fēng xiāng rù sì xián。
细马驮来羞虢国,流莺惊起隔韩嫣。xì mǎ tuó lái xiū guó guó,liú yīng jīng qǐ gé hán yān。
东南亦有秦家女,白日高楼只爱眠。dōng nán yì yǒu qín jiā nǚ,bái rì gāo lóu zhǐ ài mián。

自感

陈子升

夸父深林托杖根,巫咸渺渺自天阍。kuā fù shēn lín tuō zhàng gēn,wū xián miǎo miǎo zì tiān hūn。
空江落日双悬泪,衰草秋山九逝魂。kōng jiāng luò rì shuāng xuán lèi,shuāi cǎo qiū shān jiǔ shì hún。
何处归耕无妄邑,有人搔首莫愁村。hé chù guī gēng wú wàng yì,yǒu rén sāo shǒu mò chóu cūn。
孤清得学於陵子,李下寒浆足灌园。gū qīng dé xué yú líng zi,lǐ xià hán jiāng zú guàn yuán。

自感

陈子升

莫臂饥鹰莫钓鳌,泰山遮莫等鸿毛。mò bì jī yīng mò diào áo,tài shān zhē mò děng hóng máo。
日光肯照冯生铗,霜色先凋范叔袍。rì guāng kěn zhào féng shēng jiá,shuāng sè xiān diāo fàn shū páo。
迥出楼台何岁月,相依篱落此蓬蒿。jiǒng chū lóu tái hé suì yuè,xiāng yī lí luò cǐ péng hāo。
因风漫谢芦中父,海岛俄奔白马涛。yīn fēng màn xiè lú zhōng fù,hǎi dǎo é bēn bái mǎ tāo。

赠暮冈内兄弟

陈子升

上池之水玉山禾,黻佩今如负戴何。shàng chí zhī shuǐ yù shān hé,fú pèi jīn rú fù dài hé。
地主或兼怜宅相,暮冈全不比朝歌。dì zhǔ huò jiān lián zhái xiāng,mù gāng quán bù bǐ cháo gē。
即伤饥渴牛羊下,不数于思犀兕多。jí shāng jī kě niú yáng xià,bù shù yú sī xī sì duō。
自惜流离真琐尾,入林端倚硕人薖。zì xī liú lí zhēn suǒ wěi,rù lín duān yǐ shuò rén kē。

陈子升

榕树垂垂雨欲沈,短扉斜窦昼阴阴。róng shù chuí chuí yǔ yù shěn,duǎn fēi xié dòu zhòu yīn yīn。
檐闲鸟雀寒相向,浪里鱼龙迥自深。yán xián niǎo què hán xiāng xiàng,làng lǐ yú lóng jiǒng zì shēn。
身世虚舟还木偶,江河大地有蹄涔。shēn shì xū zhōu hái mù ǒu,jiāng hé dà dì yǒu tí cén。
轻尘只信阳关唱,今日滂沱别更禁。qīng chén zhǐ xìn yáng guān chàng,jīn rì pāng tuó bié gèng jìn。

四愁

陈子升

我所思兮在骏台,行行当日陟崔嵬。wǒ suǒ sī xī zài jùn tái,xíng xíng dāng rì zhì cuī wéi。
真轻伯玉胡琴价,自负相如汉苑才。zhēn qīng bó yù hú qín jià,zì fù xiāng rú hàn yuàn cái。
待漏琐闱深凤籞,防秋金甲盛龙堆。dài lòu suǒ wéi shēn fèng yù,fáng qiū jīn jiǎ shèng lóng duī。
北风不那吹华发,荒径南园蘙碧苔。běi fēng bù nà chuī huá fā,huāng jìng nán yuán yì bì tái。

四愁

陈子升

我所思兮在鹉湖,西陵歌舞未荒芜。wǒ suǒ sī xī zài wǔ hú,xī líng gē wǔ wèi huāng wú。
此时问俗真黄口,忆昔循陔有绛趺。cǐ shí wèn sú zhēn huáng kǒu,yì xī xún gāi yǒu jiàng fū。
禹穴秋风馀霸气,耶溪春色上姑苏。yǔ xué qiū fēng yú bà qì,yé xī chūn sè shàng gū sū。
遥遥牛女同消息,水国青烟散舳舻。yáo yáo niú nǚ tóng xiāo xī,shuǐ guó qīng yān sàn zhú lú。

四愁

陈子升

我所思兮在雁峰,高高晴雪记前踪。wǒ suǒ sī xī zài yàn fēng,gāo gāo qíng xuě jì qián zōng。
皇华戒路贤劳独,赤帝名区紫翠重。huáng huá jiè lù xián láo dú,chì dì míng qū zǐ cuì zhòng。
投赋汨罗曾痛哭,专经繁露实儒宗。tóu fù mì luó céng tòng kū,zhuān jīng fán lù shí rú zōng。
梅花绝塞今牢落,雪压寒香对偃松。méi huā jué sāi jīn láo luò,xuě yā hán xiāng duì yǎn sōng。

四愁

陈子升

我所思兮在剑津,高歌起舞四愁新。wǒ suǒ sī xī zài jiàn jīn,gāo gē qǐ wǔ sì chóu xīn。
河梁共上还携手,秘阁曾跻亦洁身。hé liáng gòng shàng hái xié shǒu,mì gé céng jī yì jié shēn。
秋月光阴连碧草,雄风飘举托青蘋。qiū yuè guāng yīn lián bì cǎo,xióng fēng piāo jǔ tuō qīng píng。
杜陵同谷哀无数,山雪林猿忽过春。dù líng tóng gǔ āi wú shù,shān xuě lín yuán hū guò chūn。

谢伯子久游不归有怀

陈子升

四愁西望浩难凭,诗思何堪向子称。sì chóu xī wàng hào nán píng,shī sī hé kān xiàng zi chēng。
天际归舟曾易识,江中孤屿若为登。tiān jì guī zhōu céng yì shí,jiāng zhōng gū yǔ ruò wèi dēng。
尚馀华表吟丁鹤,无限秋风叹季鹰。shàng yú huá biǎo yín dīng hè,wú xiàn qiū fēng tàn jì yīng。
欲采汀蘋时已过,九嶷烟雾隔层层。yù cǎi tīng píng shí yǐ guò,jiǔ yí yān wù gé céng céng。