古诗词

沉香浦送澹归上人兼寄元孝金吾

陈子升

舴艋载孤客,一湾复一湾。zé měng zài gū kè,yī wān fù yī wān。
沿洄欲指沉香浦,轻桡声入水潺湲。yán huí yù zhǐ chén xiāng pǔ,qīng ráo shēng rù shuǐ chán yuán。
短蓑破笠伴枯槁,山眉相顾明烟鬟。duǎn suō pò lì bàn kū gǎo,shān méi xiāng gù míng yān huán。
长风万里成夙往,鸥飞凫浴洲渚间。zhǎng fēng wàn lǐ chéng sù wǎng,ōu fēi fú yù zhōu zhǔ jiān。
依稀三见东海浅,巀嶭忽对蓬莱山。yī xī sān jiàn dōng hǎi qiǎn,jié niè hū duì péng lái shān。
秦王此境何曾至,驺衍能知九州事。qín wáng cǐ jìng hé céng zhì,zōu yǎn néng zhī jiǔ zhōu shì。
虞舜原为天下君,至今偏有神仙意。yú shùn yuán wèi tiān xià jūn,zhì jīn piān yǒu shén xiān yì。
苍梧云影明复微,潇湘竹泪沾人衣。cāng wú yún yǐng míng fù wēi,xiāo xiāng zhú lèi zhān rén yī。
九成台圮狐狸卧,瑶瑟龙吟水中破。jiǔ chéng tái pǐ hú lí wò,yáo sè lóng yín shuǐ zhōng pò。
禺阳二子笛声残,朱明梅花吹古寒。yú yáng èr zi dí shēng cán,zhū míng méi huā chuī gǔ hán。
南武销沉南汉绝,苍苔满道谁呼鸾。nán wǔ xiāo chén nán hàn jué,cāng tái mǎn dào shuí hū luán。
君不见素馨田近城西社,素馨花气薰游冶。jūn bù jiàn sù xīn tián jìn chéng xī shè,sù xīn huā qì xūn yóu yě。
素馨墓上牛羊来,当日人前面空赭。sù xīn mù shàng niú yáng lái,dāng rì rén qián miàn kōng zhě。
仆本豪华澹荡人,奇情逸思超无垠。pū běn háo huá dàn dàng rén,qí qíng yì sī chāo wú yín。
鲲鱼本化北溟水,那知蹭蹬桃源津。kūn yú běn huà běi míng shuǐ,nà zhī cèng dēng táo yuán jīn。
十年九迁无定止,一生万事随流水。shí nián jiǔ qiān wú dìng zhǐ,yī shēng wàn shì suí liú shuǐ。
海畔还逢逐臭夫,污尘何处堪湔洗。hǎi pàn hái féng zhú chòu fū,wū chén hé chù kān jiān xǐ。
曹溪分流香且甘,故人往结松间庵。cáo xī fēn liú xiāng qiě gān,gù rén wǎng jié sōng jiān ān。
此水直待夷齐饮,从他取尽石门贪。cǐ shuǐ zhí dài yí qí yǐn,cóng tā qǔ jǐn shí mén tān。
扁舟笑彼陶朱富,携童入海期老寿。biǎn zhōu xiào bǐ táo zhū fù,xié tóng rù hǎi qī lǎo shòu。
我不能同五百人一死从田横,会当直入四百峰师事安期生。wǒ bù néng tóng wǔ bǎi rén yī sǐ cóng tián héng,huì dāng zhí rù sì bǎi fēng shī shì ān qī shēng。
向人贷粟不得饱,餐芝自可呼龙耕。xiàng rén dài sù bù dé bǎo,cān zhī zì kě hū lóng gēng。
五岳遥遥未遽蹑,行行请避西山猎。wǔ yuè yáo yáo wèi jù niè,xíng xíng qǐng bì xī shān liè。
同心不见当奈何,今夜相思浮一叶。tóng xīn bù jiàn dāng nài hé,jīn yè xiāng sī fú yī yè。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

遥送孙无言自扬州还黄山

陈子升

维扬不久客,故里有黄山。wéi yáng bù jiǔ kè,gù lǐ yǒu huáng shān。
厌听竹西唱,欲怡松际颜。yàn tīng zhú xī chàng,yù yí sōng jì yán。
鸾高方解啸,鹤在更知还。luán gāo fāng jiě xiào,hè zài gèng zhī hái。
望以罗浮月,寥寥天地间。wàng yǐ luó fú yuè,liáo liáo tiān dì jiān。

雨中过离公房

陈子升

禅房高柳色,晴雨共依依。chán fáng gāo liǔ sè,qíng yǔ gòng yī yī。
我到不知屡,所闻惟觉稀。wǒ dào bù zhī lǚ,suǒ wén wéi jué xī。
堂邀云板食,炉烘水田衣。táng yāo yún bǎn shí,lú hōng shuǐ tián yī。
坐对烟郊晚,嗈嗈沙雁飞。zuò duì yān jiāo wǎn,yōng yōng shā yàn fēi。

送人游西岳

陈子升

山色淡无尽,片云飞向西。shān sè dàn wú jǐn,piàn yún fēi xiàng xī。
身将落日上,背指秋旻低。shēn jiāng luò rì shàng,bèi zhǐ qiū mín dī。
我独未得往,三峰空有倪。wǒ dú wèi dé wǎng,sān fēng kōng yǒu ní。
因君寄清梦,寥绝问高栖。yīn jūn jì qīng mèng,liáo jué wèn gāo qī。

送吴熙申之潮州兼讯故将军吴葛如家予时有豫章之行

陈子升

江南芳草气,蒸作岭南云。jiāng nán fāng cǎo qì,zhēng zuò lǐng nán yún。
更客江南久,相逢对夕曛。gèng kè jiāng nán jiǔ,xiāng féng duì xī xūn。
北风随落雁,西第忆将军。běi fēng suí luò yàn,xī dì yì jiāng jūn。
我亦东林去,山钟使尔闻。wǒ yì dōng lín qù,shān zhōng shǐ ěr wén。

将之吴越留别亲友

陈子升

童年随历宦,胜地祇谙名。tóng nián suí lì huàn,shèng dì qí ān míng。
记得山川遍,重为老大行。jì dé shān chuān biàn,zhòng wèi lǎo dà xíng。
垂杨萦越岸,娇鸟入吴声。chuí yáng yíng yuè àn,jiāo niǎo rù wú shēng。
谁谓家乡远,逢人识父兄。shuí wèi jiā xiāng yuǎn,féng rén shí fù xiōng。

将之吴越留别亲友

陈子升

赭颜当别酒,不饮且先陈。zhě yán dāng bié jiǔ,bù yǐn qiě xiān chén。
衣食堪生我,妻孥暂托人。yī shí kān shēng wǒ,qī nú zàn tuō rén。
回肠千水曲,迎面众山新。huí cháng qiān shuǐ qū,yíng miàn zhòng shān xīn。
肯厌一茅屋,端居养性真。kěn yàn yī máo wū,duān jū yǎng xìng zhēn。

发舟言怀

陈子升

丛花三月重,百戏一村喧。cóng huā sān yuè zhòng,bǎi xì yī cūn xuān。
静者那同俗,兹焉遂出门。jìng zhě nà tóng sú,zī yān suì chū mén。
路纡思逐鸟,吟断待呼猿。lù yū sī zhú niǎo,yín duàn dài hū yuán。
已得无穷意,当为别后言。yǐ dé wú qióng yì,dāng wèi bié hòu yán。

发舟言怀

陈子升

独自装瓢笠,还谁宠远行。dú zì zhuāng piáo lì,hái shuí chǒng yuǎn xíng。
人人嬉上巳,物物得由庚。rén rén xī shàng sì,wù wù dé yóu gēng。
话就官亭短,诗将客货轻。huà jiù guān tíng duǎn,shī jiāng kè huò qīng。
江风与山瀑,初作枕间声。jiāng fēng yǔ shān pù,chū zuò zhěn jiān shēng。

过飞来寺

陈子升

忽见飞来寺,去心还欲飞。hū jiàn fēi lái sì,qù xīn hái yù fēi。
前山青不已,孤鸟白初微。qián shān qīng bù yǐ,gū niǎo bái chū wēi。
樯杪杂千树,帆阴封半扉。qiáng miǎo zá qiān shù,fān yīn fēng bàn fēi。
泠然于此过,风笛在渔矶。líng rán yú cǐ guò,fēng dí zài yú jī。

舟中示从侄孙寂珠上人

陈子升

儒业痛非时,沙门早愿归。rú yè tòng fēi shí,shā mén zǎo yuàn guī。
为君持一杖,犹未著三衣。wèi jūn chí yī zhàng,yóu wèi zhù sān yī。
船卧宵中密,斋炊午后稀。chuán wò xiāo zhōng mì,zhāi chuī wǔ hòu xī。
远峰灵鹫色,只待兴如飞。yuǎn fēng líng jiù sè,zhǐ dài xīng rú fēi。

泊樟树访屠梦破

陈子升

岸上话将续,橹声难久停。àn shàng huà jiāng xù,lǔ shēng nán jiǔ tíng。
欲攀彭泽柳,一系楚江萍。yù pān péng zé liǔ,yī xì chǔ jiāng píng。
灶隐朱砂暗,门开樟叶青。zào yǐn zhū shā àn,mén kāi zhāng yè qīng。
不嫌霜鬓老,秋晚许重经。bù xián shuāng bìn lǎo,qiū wǎn xǔ zhòng jīng。

宿栖贤寺

陈子升

听得万松声,如传五老迎。tīng dé wàn sōng shēng,rú chuán wǔ lǎo yíng。
到门云旧识,释子晚经行。dào mén yún jiù shí,shì zi wǎn jīng xíng。
怪石云衣覆,虚寮夜瀑明。guài shí yún yī fù,xū liáo yè pù míng。
终期此禅寂,安用昔贤名。zhōng qī cǐ chán jì,ān yòng xī xián míng。

游万杉寺

陈子升

拄著茶枝杖,龙钟入万杉。zhǔ zhù chá zhī zhàng,lóng zhōng rù wàn shān。
石欹泉自咽,山午日教衔。shí yī quán zì yàn,shān wǔ rì jiào xián。
竹箸挑中饭,棕鞋下半岩。zhú zhù tiāo zhōng fàn,zōng xié xià bàn yán。
老师浑坦率,眼见葛藤芟。lǎo shī hún tǎn lǜ,yǎn jiàn gé téng shān。

寓南康东观赠章松樵道人

陈子升

东观同为客,南阳老鍊师。dōng guān tóng wèi kè,nán yáng lǎo liàn shī。
玉京遗草莽,庐岳借茅茨。yù jīng yí cǎo mǎng,lú yuè jiè máo cí。
泣鬼多将字,饶人半在棋。qì guǐ duō jiāng zì,ráo rén bàn zài qí。
连朝沥酒出,鹤发仅如丝。lián cháo lì jiǔ chū,hè fā jǐn rú sī。

与彭海翼夜话

陈子升

旅夜众嚣息,与君谈便长。lǚ yè zhòng xiāo xī,yǔ jūn tán biàn zhǎng。
看诗双眼大,阅世二毛苍。kàn shī shuāng yǎn dà,yuè shì èr máo cāng。
帘洞垂深影,炉峰袅静香。lián dòng chuí shēn yǐng,lú fēng niǎo jìng xiāng。
我行思隐遁,休取贱名扬。wǒ xíng sī yǐn dùn,xiū qǔ jiàn míng yáng。