古诗词

以诗代书呈诸公

陈子升

我生澹荡本无忧,生产萧然无所求。wǒ shēng dàn dàng běn wú yōu,shēng chǎn xiāo rán wú suǒ qiú。
楚楚摊书独南阮,栖栖环辙或东丘。chǔ chǔ tān shū dú nán ruǎn,qī qī huán zhé huò dōng qiū。
床无阿堵何劳撤,路有明珠怯暗投。chuáng wú ā dǔ hé láo chè,lù yǒu míng zhū qiè àn tóu。
同异仅存黄马论,纵横敝尽黑貂裘。tóng yì jǐn cún huáng mǎ lùn,zòng héng bì jǐn hēi diāo qiú。
几回变态翻云鸟,只自忘机对海鸥。jǐ huí biàn tài fān yún niǎo,zhǐ zì wàng jī duì hǎi ōu。
岂知世事争排击,水静偏逢乱石激。qǐ zhī shì shì zhēng pái jī,shuǐ jìng piān féng luàn shí jī。
当年倾意尽江河,谁是衔恩见涓滴。dāng nián qīng yì jǐn jiāng hé,shuí shì xián ēn jiàn juān dī。
一饭今惟感漂母,百金可怪谋洴澼。yī fàn jīn wéi gǎn piāo mǔ,bǎi jīn kě guài móu píng pì。
蟊贼伤苗越陌阡,射工伺影含砂砾。máo zéi shāng miáo yuè mò qiān,shè gōng cì yǐng hán shā lì。
莫是豪强归阘茸,奈何贫贱招仇敌。mò shì háo qiáng guī dá rōng,nài hé pín jiàn zhāo chóu dí。
士龙父祖人所知,司马文章空尔为。shì lóng fù zǔ rén suǒ zhī,sī mǎ wén zhāng kōng ěr wèi。
意气必须天下士,风波翻自里中儿。yì qì bì xū tiān xià shì,fēng bō fān zì lǐ zhōng ér。
愿同知己谈深浅,不厌旁人说盛衰。yuàn tóng zhī jǐ tán shēn qiǎn,bù yàn páng rén shuō shèng shuāi。
傥逢晏子鞭堪执,欲绣平原难买丝。tǎng féng yàn zi biān kān zhí,yù xiù píng yuán nán mǎi sī。
休言伏枥年将暮,剪拂长鸣是此时。xiū yán fú lì nián jiāng mù,jiǎn fú zhǎng míng shì cǐ shí。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

客居五咏竹

陈子升

斫琴小自足,栖凤对相求。zhuó qín xiǎo zì zú,qī fèng duì xiāng qiú。
今年逢叶落,又似去年秋。jīn nián féng yè luò,yòu shì qù nián qiū。

客居五咏竹

陈子升

茅墙数间屋,梨树一园枝。máo qiáng shù jiān wū,lí shù yī yuán zhī。
欲问春风早,其如客思迟。yù wèn chūn fēng zǎo,qí rú kè sī chí。

客居五咏竹

陈子升

急忆家园里,梅花满东亩。jí yì jiā yuán lǐ,méi huā mǎn dōng mǔ。
等闲看便过,不得诗一首。děng xián kàn biàn guò,bù dé shī yī shǒu。

客居五咏竹

陈子升

荒畦老妇锄,数日菜根舒。huāng qí lǎo fù chú,shù rì cài gēn shū。
悬思三千客,只望孟尝鱼。xuán sī sān qiān kè,zhǐ wàng mèng cháng yú。

犀簪

陈子升

犀簪长可怜,有如美人发。xī zān zhǎng kě lián,yǒu rú měi rén fā。
细直隐鬉纹,真心应在骨。xì zhí yǐn zōng wén,zhēn xīn yīng zài gǔ。

题画为汪伊远

陈子升

烟树半村墟,青山日将暮。yān shù bàn cūn xū,qīng shān rì jiāng mù。
看山尚不归,期尔孤舟渡。kàn shān shàng bù guī,qī ěr gū zhōu dù。

马蹄清夜月

陈子升

马蹄清夜月,人影玉楼春。mǎ tí qīng yè yuè,rén yǐng yù lóu chūn。
朝来池水皱,定有赋风臣。cháo lái chí shuǐ zhòu,dìng yǒu fù fēng chén。

素馨花

陈子升

宴罢红云拥素馨,紫宫回梦酒初醒。yàn bà hóng yún yōng sù xīn,zǐ gōng huí mèng jiǔ chū xǐng。
香风皎月横陈处,不许诸嫔出后屏。xiāng fēng jiǎo yuè héng chén chù,bù xǔ zhū pín chū hòu píng。

题自公房

陈子升

尚白只今成白法,披缁从不染缁尘。shàng bái zhǐ jīn chéng bái fǎ,pī zī cóng bù rǎn zī chén。
何须四百八十寺,始作东西南北人。hé xū sì bǎi bā shí sì,shǐ zuò dōng xī nán běi rén。

闻雁

陈子升

雁翅城南南雁声,朔风无尽夜凄清。yàn chì chéng nán nán yàn shēng,shuò fēng wú jǐn yè qī qīng。
悬知万里阙河黑,欲下方塘一片明。xuán zhī wàn lǐ quē hé hēi,yù xià fāng táng yī piàn míng。

送人

陈子升

庄蹻滇南路不迷,相如拥传汉宫西。zhuāng juē diān nán lù bù mí,xiāng rú yōng chuán hàn gōng xī。
而今帝业驱铜马,莫遣儒生辨碧鸡。ér jīn dì yè qū tóng mǎ,mò qiǎn rú shēng biàn bì jī。

寄无可上人

陈子升

疏烟不断远钟鸣,枫叶殷红江水清。shū yān bù duàn yuǎn zhōng míng,fēng yè yīn hóng jiāng shuǐ qīng。
试望江南秋色里,一僧挥麈石头城。shì wàng jiāng nán qiū sè lǐ,yī sēng huī zhǔ shí tóu chéng。

题故园龙眼树

陈子升

故园龙眼实初垂,三径荒芜鸟雀欺。gù yuán lóng yǎn shí chū chuí,sān jìng huāng wú niǎo què qī。
借问交亲情几许,风前消息荔奴知。jiè wèn jiāo qīn qíng jǐ xǔ,fēng qián xiāo xī lì nú zhī。

送屈修古游闽中

陈子升

八闽一半海侵城,万里波涛一叶轻。bā mǐn yī bàn hǎi qīn chéng,wàn lǐ bō tāo yī yè qīng。
边塞中原今莫问,鹧鸪声里送君行。biān sāi zhōng yuán jīn mò wèn,zhè gū shēng lǐ sòng jūn xíng。

寄周四

陈子升

闽越烟波未阻修,春宫歌舞倚钩辀。mǐn yuè yān bō wèi zǔ xiū,chūn gōng gē wǔ yǐ gōu zhōu。
遥知高宴鹏山上,笑问仙城旧贵游。yáo zhī gāo yàn péng shān shàng,xiào wèn xiān chéng jiù guì yóu。