古诗词

青霞子歌为郭生赋兼简刘焕之阿字澹归二上人

陈子升

青霞子,昔住丹霞山。qīng xiá zi,xī zhù dān xiá shān。
壮岁从师客南越,家乡回首古秦关。zhuàng suì cóng shī kè nán yuè,jiā xiāng huí shǒu gǔ qín guān。
自言十六十七时,修真炼气寻希夷。zì yán shí liù shí qī shí,xiū zhēn liàn qì xún xī yí。
静中虚室能生白,坐使元阳含早晖。jìng zhōng xū shì néng shēng bái,zuò shǐ yuán yáng hán zǎo huī。
参同契中颇紬绎,未叩羲文穷大易。cān tóng qì zhōng pǒ chóu yì,wèi kòu xī wén qióng dà yì。
丹霞跽请郁先生,三绝韦编观未画。dān xiá jì qǐng yù xiān shēng,sān jué wéi biān guān wèi huà。
要妙全窥太极图,绪言发挥二篇策。yào miào quán kuī tài jí tú,xù yán fā huī èr piān cè。
侍立匡床师返真,彷徨浊世求三益。shì lì kuāng chuáng shī fǎn zhēn,páng huáng zhuó shì qiú sān yì。
旧友黄门久出家,亦持锡杖开丹霞。jiù yǒu huáng mén jiǔ chū jiā,yì chí xī zhàng kāi dān xiá。
霞光照仙还现佛,并至珠江烟水涯。xiá guāng zhào xiān hái xiàn fú,bìng zhì zhū jiāng yān shuǐ yá。
我向珠江得居止,主人意气云霄似。wǒ xiàng zhū jiāng dé jū zhǐ,zhǔ rén yì qì yún xiāo shì。
出身戎马心大儒,鞅掌勤劳归性理。chū shēn róng mǎ xīn dà rú,yāng zhǎng qín láo guī xìng lǐ。
闲邀禅客恣高谈,排关忽见青霞子。xián yāo chán kè zì gāo tán,pái guān hū jiàn qīng xiá zi。
座中复有阿首座,舌长放出雷声大。zuò zhōng fù yǒu ā shǒu zuò,shé zhǎng fàng chū léi shēng dà。
一时四子三教同,惟我赘疣添一个。yī shí sì zi sān jiào tóng,wéi wǒ zhuì yóu tiān yī gè。
青霞子,丹霞僧,多谢主人能得朋。qīng xiá zi,dān xiá sēng,duō xiè zhǔ rén néng dé péng。
未可轻传讲德论,恐令闻者如苍蝇。wèi kě qīng chuán jiǎng dé lùn,kǒng lìng wén zhě rú cāng yíng。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

伤歌四首

陈子升

树有丛林山有原,人情不伦何翻翻,我欲同人愁出门。shù yǒu cóng lín shān yǒu yuán,rén qíng bù lún hé fān fān,wǒ yù tóng rén chóu chū mén。
皎皎素丝在所染,营营青蝇止于樊。jiǎo jiǎo sù sī zài suǒ rǎn,yíng yíng qīng yíng zhǐ yú fán。

伤歌四首

陈子升

青蝇青蝇白璧玷,投畀豺虎非所厌,入门各媚三妇艳。qīng yíng qīng yíng bái bì diàn,tóu bì chái hǔ fēi suǒ yàn,rù mén gè mèi sān fù yàn。
迷阳迷阳伤吾行,渡河渡河为公念。mí yáng mí yáng shāng wú xíng,dù hé dù hé wèi gōng niàn。

伤歌四首

陈子升

若有人兮非世情,愿欲矫举吹云笙,天不可阶仙难名。ruò yǒu rén xī fēi shì qíng,yuàn yù jiǎo jǔ chuī yún shēng,tiān bù kě jiē xiān nán míng。
渔父濯之沧浪水,美人赠以琼瑶英。yú fù zhuó zhī cāng làng shuǐ,měi rén zèng yǐ qióng yáo yīng。

祀何仙姑乐章

陈子升

飘罗兮练浮,灵纷葩兮迁绛趺,请阿㜷兮招鲍姑。piāo luó xī liàn fú,líng fēn pā xī qiān jiàng fū,qǐng ā mí xī zhāo bào gū。
桂馔兮猿醴,煮白石兮清水。guì zhuàn xī yuán lǐ,zhǔ bái shí xī qīng shuǐ。
故宫兮归来,源源兮不可以期。gù gōng xī guī lái,yuán yuán xī bù kě yǐ qī。

祀何仙姑乐章

陈子升

灵不可兮栖迟,丹甃湛兮云以?。líng bù kě xī qī chí,dān zhòu zhàn xī yún yǐ sī。
无琼食兮珍果,君不可兮奉母。wú qióng shí xī zhēn guǒ,jūn bù kě xī fèng mǔ。
鹅笙兮鼍鼓,渺缊缊兮独不下。é shēng xī tuó gǔ,miǎo yūn yūn xī dú bù xià。

射鸟曲

陈子升

射鸟射鸟,何射射燕。shè niǎo shè niǎo,hé shè shè yàn。
射中燕姐,燕妹得见。shè zhōng yàn jiě,yàn mèi dé jiàn。
燕能内视,我身趫健。yàn néng nèi shì,wǒ shēn qiáo jiàn。
班班捕獭狸,饭鸭得疗饥。bān bān bǔ tǎ lí,fàn yā dé liáo jī。
有不射,射必中,细听宫中歌赤凤。yǒu bù shè,shè bì zhōng,xì tīng gōng zhōng gē chì fèng。

李将军

陈子升

李将军,霸陵尉,我方饮归尔大醉。lǐ jiāng jūn,bà líng wèi,wǒ fāng yǐn guī ěr dà zuì。
尔蒙虎皮我猿臂,猿臂能射山中虎,况发北平大黄弩。ěr méng hǔ pí wǒ yuán bì,yuán bì néng shè shān zhōng hǔ,kuàng fā běi píng dà huáng nǔ。
霸陵尉,莫怒呵。bà líng wèi,mò nù hē。
李将军,尔奈何。lǐ jiāng jūn,ěr nài hé。

佛山曲

陈子升

莫打佛山铁,且看佛山月。mò dǎ fú shān tiě,qiě kàn fú shān yuè。
看月见天心,打铁徒苦热。kàn yuè jiàn tiān xīn,dǎ tiě tú kǔ rè。
人言佛山近,我言佛山远。rén yán fú shān jìn,wǒ yán fú shān yuǎn。
西水阻重重,胜于肠九转。xī shuǐ zǔ zhòng zhòng,shèng yú cháng jiǔ zhuǎn。
佛山那见佛,神山那有神。fú shān nà jiàn fú,shén shān nà yǒu shén。
东望高台在,谁为魋结民。dōng wàng gāo tái zài,shuí wèi tuí jié mín。
佛山大墟口,西水浸上田,裹饭张鱼笱。fú shān dà xū kǒu,xī shuǐ jìn shàng tián,guǒ fàn zhāng yú gǒu。

飞蛾篇

陈子升

飞蛾勿飞飞,我言汝可通。fēi é wù fēi fēi,wǒ yán rǔ kě tōng。
高者奔月蟾,下者衔烛龙。gāo zhě bēn yuè chán,xià zhě xián zhú lóng。
蚌能吐珠辉,萤能照飞蓬。bàng néng tǔ zhū huī,yíng néng zhào fēi péng。
彼皆爱光辉,不知汝懵懵。bǐ jiē ài guāng huī,bù zhī rǔ měng měng。
歘尔投灯来,顷刻罹厥凶。chuā ěr tóu dēng lái,qǐng kè lí jué xiōng。
汝智自不周,汝力自不从。rǔ zhì zì bù zhōu,rǔ lì zì bù cóng。
汝今勿复飞,劝汝慎先几。rǔ jīn wù fù fēi,quàn rǔ shèn xiān jǐ。
飞蛾懵不服,飞飞复促促。fēi é měng bù fú,fēi fēi fù cù cù。
促促污金镫,草草笑蚊蝇。cù cù wū jīn dèng,cǎo cǎo xiào wén yíng。

楚吟行

陈子升

越王台下水泠泠,白云山高高且清。yuè wáng tái xià shuǐ líng líng,bái yún shān gāo gāo qiě qīng。
昌华苑中飞湿萤,当年美人字素馨。chāng huá yuàn zhōng fēi shī yíng,dāng nián měi rén zì sù xīn。
虞园古树摇孤亭,六榕虚塔风檐铃。yú yuán gǔ shù yáo gū tíng,liù róng xū tǎ fēng yán líng。
骞槎杳矣海上星,蒟酱虽微闻汉廷。qiān chá yǎo yǐ hǎi shàng xīng,jǔ jiàng suī wēi wén hàn tíng。
箫韶南播森球钘,微辞能赋骚可经。xiāo sháo nán bō sēn qiú xíng,wēi cí néng fù sāo kě jīng。
十七八岁女妖娙,繁华之子色晶荧。shí qī bā suì nǚ yāo xíng,fán huá zhī zi sè jīng yíng。
承颜悦目效体形,转喉迭齿从心铭。chéng yán yuè mù xiào tǐ xíng,zhuǎn hóu dié chǐ cóng xīn míng。
幽深翕辟行复停,宛转绵邈似不宁。yōu shēn xī pì xíng fù tíng,wǎn zhuǎn mián miǎo shì bù níng。
洞箫相和锵玎玎,指间密语通玲玲。dòng xiāo xiāng hé qiāng dīng dīng,zhǐ jiān mì yǔ tōng líng líng。
石泉溅溅飘蜻蜓,苍龙向月吟沧溟。shí quán jiàn jiàn piāo qīng tíng,cāng lóng xiàng yuè yín cāng míng。
群莺飞飞乱柳汀,孤猿立木愁山屏。qún yīng fēi fēi luàn liǔ tīng,gū yuán lì mù chóu shān píng。
仙羊剡剡来扬灵,陆郎乘骓排芳扃。xiān yáng shàn shàn lái yáng líng,lù láng chéng zhuī pái fāng jiōng。
越人楚吟君试听,澧兰沅芷非独醒。yuè rén chǔ yín jūn shì tīng,lǐ lán yuán zhǐ fēi dú xǐng。
劝君犀觥斟醁醽,舒神导气延百龄。quàn jūn xī gōng zhēn lù líng,shū shén dǎo qì yán bǎi líng。

况操

陈子升

睎予长望,森何寥莽,无艰予之况也猗。xī yǔ zhǎng wàng,sēn hé liáo mǎng,wú jiān yǔ zhī kuàng yě yī。

韩山操

陈子升

厥山惟韩兮,夫地惟人。jué shān wéi hán xī,fū dì wéi rén。
夙昔矫此志兮,何逡巡乎。sù xī jiǎo cǐ zhì xī,hé qūn xún hū。

古意

陈子升

摵摵园中树,上有最枯枝。shè shè yuán zhōng shù,shàng yǒu zuì kū zhī。
不惜枝叶落,但伤筋骨衰。bù xī zhī yè luò,dàn shāng jīn gǔ shuāi。
编篱引豆根,豆生篱已摧。biān lí yǐn dòu gēn,dòu shēng lí yǐ cuī。
人生不乘时,奄忽欲因谁。rén shēng bù chéng shí,yǎn hū yù yīn shuí。

古意

陈子升

张乐会嘉友,四座列娇婉。zhāng lè huì jiā yǒu,sì zuò liè jiāo wǎn。
盈盈挥玉筝,袅袅吹青管。yíng yíng huī yù zhēng,niǎo niǎo chuī qīng guǎn。
微微溢清唱,飞飞激素霰。wēi wēi yì qīng chàng,fēi fēi jī sù xiàn。
此曲何所来,毋乃绵驹撰。cǐ qū hé suǒ lái,wú nǎi mián jū zhuàn。
曲终不可得,听者宜见隽。qū zhōng bù kě dé,tīng zhě yí jiàn juàn。

续成语四首

陈子升

片玉可以琦,奚必待盈尺。piàn yù kě yǐ qí,xī bì dài yíng chǐ。
匹夫可以豪,奚必待正席。pǐ fū kě yǐ háo,xī bì dài zhèng xí。
深山一羽衣,衡门一逢掖。shēn shān yī yǔ yī,héng mén yī féng yē。
高风薄丛林,清歌散泉石。gāo fēng báo cóng lín,qīng gē sàn quán shí。
相者皆举肥,我心痛如刺。xiāng zhě jiē jǔ féi,wǒ xīn tòng rú cì。