古诗词

自悼诗

陈子升

有虞之裔,曰我邦家。yǒu yú zhī yì,yuē wǒ bāng jiā。
世有令德,为羽为仪。shì yǒu lìng dé,wèi yǔ wèi yí。
逮我曾祖,于大司空。dǎi wǒ céng zǔ,yú dà sī kōng。
赞我圣朝,如岳斯崇。zàn wǒ shèng cháo,rú yuè sī chóng。
祖宰于湘,谦谦君子。zǔ zǎi yú xiāng,qiān qiān jūn zi。
德言其盛,政曷维久。dé yán qí shèng,zhèng hé wéi jiǔ。
亦越我考,宰登夕郎。yì yuè wǒ kǎo,zǎi dēng xī láng。
隆隆琐闼,嶷嶷封章。lóng lóng suǒ tà,yí yí fēng zhāng。
封章伊何,击彼珰逆。fēng zhāng yī hé,jī bǐ dāng nì。
仡冒雷霆,匪休放斥。gē mào léi tíng,fěi xiū fàng chì。
威圣乃思,乃复厥犹。wēi shèng nǎi sī,nǎi fù jué yóu。
家门仰恩,逝命不留。jiā mén yǎng ēn,shì mìng bù liú。
嗟我总角,哀礼莫符。jiē wǒ zǒng jiǎo,āi lǐ mò fú。
伯滞京师,仲先蜉蝣。bó zhì jīng shī,zhòng xiān fú yóu。
母也是戒,汝季而孤。mǔ yě shì jiè,rǔ jì ér gū。
念汝所生,汝修汝图。niàn rǔ suǒ shēng,rǔ xiū rǔ tú。
执经就业,兢兢不已。zhí jīng jiù yè,jīng jīng bù yǐ。
爰秀一乡,渐名四海。yuán xiù yī xiāng,jiàn míng sì hǎi。
我之奋怀,如葩斯启。wǒ zhī fèn huái,rú pā sī qǐ。
徒掇菁英,不数粒米。tú duō jīng yīng,bù shù lì mǐ。
冉冉三十,始冠明经。rǎn rǎn sān shí,shǐ guān míng jīng。
鸿之方渐,驾言徂征。hóng zhī fāng jiàn,jià yán cú zhēng。
纷纷百粤,蒙蒙两京。fēn fēn bǎi yuè,méng méng liǎng jīng。
罔遂观光,曷错幽情。wǎng suì guān guāng,hé cuò yōu qíng。
乃如八闽,八闽有穆。nǎi rú bā mǐn,bā mǐn yǒu mù。
弟趰丝纶,昆遥鼎玉。dì ěr sī lún,kūn yáo dǐng yù。
衔命趣饷,披荆度榛。xián mìng qù xiǎng,pī jīng dù zhēn。
使循东路,寇逼西滨。shǐ xún dōng lù,kòu bī xī bīn。
章贡二水,胡越万里。zhāng gòng èr shuǐ,hú yuè wàn lǐ。
我生险阻,曰维兹始。wǒ shēng xiǎn zǔ,yuē wéi zī shǐ。
甫解归骖,狂氛载南。fǔ jiě guī cān,kuáng fēn zài nán。
园庐易主,咫尺巉岩。yuán lú yì zhǔ,zhǐ chǐ chán yán。
维伯念止,天地崩颓。wéi bó niàn zhǐ,tiān dì bēng tuí。
岂无苟生,中心弗能。qǐ wú gǒu shēng,zhōng xīn fú néng。
成败利钝,非逆所裁。chéng bài lì dùn,fēi nì suǒ cái。
风云冥漠,肝脑蒿莱。fēng yún míng mò,gān nǎo hāo lái。
嗟我处诸,谁为之受。jiē wǒ chù zhū,shuí wèi zhī shòu。
嗟我窜诸,谁僝我母。jiē wǒ cuàn zhū,shuí chán wǒ mǔ。
有甚漆身,胡颜之厚。yǒu shén qī shēn,hú yán zhī hòu。
人亦有谣,变于子丑。rén yì yǒu yáo,biàn yú zi chǒu。
豫章风驶,端水云从。yù zhāng fēng shǐ,duān shuǐ yún cóng。
翛翛垂羽,掖垣是登。xiāo xiāo chuí yǔ,yē yuán shì dēng。
山甫补衮,曷蹑前踪。shān fǔ bǔ gǔn,hé niè qián zōng。
析薪负荷,曷克以绳。xī xīn fù hé,hé kè yǐ shéng。
彼苍者天,莫知其极。bǐ cāng zhě tiān,mò zhī qí jí。
城复于隍,否终又来。chéng fù yú huáng,fǒu zhōng yòu lái。
嗟嗟同生,馀此一身。jiē jiē tóng shēng,yú cǐ yī shēn。
昔耻粱肥,今憺孤贫。xī chǐ liáng féi,jīn dàn gū pín。
何以甘母,斯苦斯辛。hé yǐ gān mǔ,sī kǔ sī xīn。
何以为人,且夭且髡。hé yǐ wèi rén,qiě yāo qiě kūn。
宗族闲阔,敦于母党。zōng zú xián kuò,dūn yú mǔ dǎng。
昔也同堂,各谋所往。xī yě tóng táng,gè móu suǒ wǎng。
西河卜子,爰丧厥明。xī hé bo zi,yuán sàng jué míng。
我其奈何,母心之伤。wǒ qí nài hé,mǔ xīn zhī shāng。
万乘艰难,匹夫焉据。wàn chéng jiān nán,pǐ fū yān jù。
自国徂家,职此之故。zì guó cú jiā,zhí cǐ zhī gù。
既平匪欣,弗陂用惧。jì píng fěi xīn,fú bēi yòng jù。
承我寿嘏,无谖我虑。chéng wǒ shòu gǔ,wú xuān wǒ lǜ。

陈子升

明末清初广东南海人,字乔生。陈子壮弟。明诸生。南明永历时任兵科右给事中,广东陷落后,流亡山泽间。工诗善琴。有《中洲草堂遗集》。 陈子升的作品>>

猜您喜欢

东过郁洲与空和尚飞锡相近不及往讯归后作寄普雨澹归二上座

陈子升

病躯漫拟维摩诘,神骏那投支遁林。bìng qū màn nǐ wéi mó jí,shén jùn nà tóu zhī dùn lín。
道路近来稀会面,津梁疲绝好栖心。dào lù jìn lái xī huì miàn,jīn liáng pí jué hǎo qī xīn。
身归独閟松萝迹,书去难酬钟磬音。shēn guī dú bì sōng luó jì,shū qù nán chóu zhōng qìng yīn。
为倩阇黎报方丈,凄迷门外见恩深。wèi qiàn dū lí bào fāng zhàng,qī mí mén wài jiàn ēn shēn。

九日江楼雨中

陈子升

楼居仿佛问仙人,亦插茱萸桂水滨。lóu jū fǎng fú wèn xiān rén,yì chā zhū yú guì shuǐ bīn。
秋雨一江沈落照,海波千里暗扬尘。qiū yǔ yī jiāng shěn luò zhào,hǎi bō qiān lǐ àn yáng chén。
蚁浮素影辜黄菊,雁歇清声在白蘋。yǐ fú sù yǐng gū huáng jú,yàn xiē qīng shēng zài bái píng。
言送将归归未得,羊裘冲雪去垂纶。yán sòng jiāng guī guī wèi dé,yáng qiú chōng xuě qù chuí lún。

吊南越王佗

陈子升

霸图曾与海天赊,真定南来号帝家。bà tú céng yǔ hǎi tiān shē,zhēn dìng nán lái hào dì jiā。
未得攀龙空左纛,何须逐鹿向中华。wèi dé pān lóng kōng zuǒ dào,hé xū zhú lù xiàng zhōng huá。
笙镛报本推任尉,剑履专权笑吕嘉。shēng yōng bào běn tuī rèn wèi,jiàn lǚ zhuān quán xiào lǚ jiā。
一自高台稀汉使,楼船几度咽金笳。yī zì gāo tái xī hàn shǐ,lóu chuán jǐ dù yàn jīn jiā。

舟泊平步怀孙典籍蕡

陈子升

榕阴江岸起炊烟,忽忆词人草奏年。róng yīn jiāng àn qǐ chuī yān,hū yì cí rén cǎo zòu nián。
使节不须来陆贾,台关空说镇梅鋗。shǐ jié bù xū lái lù jiǎ,tái guān kōng shuō zhèn méi xuān。
至今举眼思尧日,终古招魂隔楚天。zhì jīn jǔ yǎn sī yáo rì,zhōng gǔ zhāo hún gé chǔ tiān。
吟向南园此时节,蝶残花尽草芊芊。yín xiàng nán yuán cǐ shí jié,dié cán huā jǐn cǎo qiān qiān。

经南园书院废址有怀葛无奇侍御

陈子升

周家柱史汉廷威,绣服风流天下稀。zhōu jiā zhù shǐ hàn tíng wēi,xiù fú fēng liú tiān xià xī。
湖上鸳鸯香阁锁,南中翡翠笔床飞。hú shàng yuān yāng xiāng gé suǒ,nán zhōng fěi cuì bǐ chuáng fēi。
栖乌几树当城出,避马何人醉月归。qī wū jǐ shù dāng chéng chū,bì mǎ hé rén zuì yuè guī。
惆怅輶轩采风往,白云歌断越山薇。chóu chàng yóu xuān cǎi fēng wǎng,bái yún gē duàn yuè shān wēi。

姑苏

陈子升

枫叶纷纷自古愁,如花歌舞不曾休。fēng yè fēn fēn zì gǔ chóu,rú huā gē wǔ bù céng xiū。
台临水殿终成沼,春在梧宫已报秋。tái lín shuǐ diàn zhōng chéng zhǎo,chūn zài wú gōng yǐ bào qiū。
但爱青蛾颦月下,焉知白马怒潮头。dàn ài qīng é pín yuè xià,yān zhī bái mǎ nù cháo tóu。
五湖烟景和人远,日暮阊门空棹讴。wǔ hú yān jǐng hé rén yuǎn,rì mù chāng mén kōng zhào ōu。

燕台

陈子升

南人北去路茫茫,吹面风高鬓易霜。nán rén běi qù lù máng máng,chuī miàn fēng gāo bìn yì shuāng。
望断冥鸿飞碣石,自驱驽马拜昭王。wàng duàn míng hóng fēi jié shí,zì qū nú mǎ bài zhāo wáng。
台经驻辇山空翠,客待捐金日欲黄。tái jīng zhù niǎn shān kōng cuì,kè dài juān jīn rì yù huáng。
几度芦沟桥上过,燕歌临阙限河梁。jǐ dù lú gōu qiáo shàng guò,yàn gē lín quē xiàn hé liáng。

楚宫

陈子升

幽兰采罢佩缤纷,忆得微辞善讽君。yōu lán cǎi bà pèi bīn fēn,yì dé wēi cí shàn fěng jūn。
清怨瑟堪弹夜月,细腰宫亦梦朝云。qīng yuàn sè kān dàn yè yuè,xì yāo gōng yì mèng cháo yún。
天低沔口来鱼媵,帆转湘南出雁群。tiān dī miǎn kǒu lái yú yìng,fān zhuǎn xiāng nán chū yàn qún。
曾见长沙尊傅礼,汨罗沈尽贾生文。céng jiàn zhǎng shā zūn fù lǐ,mì luó shěn jǐn jiǎ shēng wén。

咸阳

陈子升

羸马垂鞭气亦豪,关门胜迹莽相遭。léi mǎ chuí biān qì yì háo,guān mén shèng jì mǎng xiāng zāo。
锡来鹑首霸秦缪,会去鸿门兴汉高。xī lái chún shǒu bà qín móu,huì qù hóng mén xīng hàn gāo。
三辅依然环帝里,二崤不动表神皋。sān fǔ yī rán huán dì lǐ,èr xiáo bù dòng biǎo shén gāo。
少年却在远林下,闲臂角鹰新放绦。shǎo nián què zài yuǎn lín xià,xián bì jiǎo yīng xīn fàng tāo。

沛中

陈子升

秦关西作汉家基,草色无穷铁马驰。qín guān xī zuò hàn jiā jī,cǎo sè wú qióng tiě mǎ chí。
云气居通高拱处,竹皮冠卸远游时。yún qì jū tōng gāo gǒng chù,zhú pí guān xiè yuǎn yóu shí。
遥林鸟尽秋方净,大泽龙归雨更滋。yáo lín niǎo jǐn qiū fāng jìng,dà zé lóng guī yǔ gèng zī。
何物至今传得在,山河不及大风辞。hé wù zhì jīn chuán dé zài,shān hé bù jí dà fēng cí。

雒阳

陈子升

周王定鼎初营邑,及至东迁近孟津。zhōu wáng dìng dǐng chū yíng yì,jí zhì dōng qiān jìn mèng jīn。
往事并流清雒水,旧京终化素衣尘。wǎng shì bìng liú qīng luò shuǐ,jiù jīng zhōng huà sù yī chén。
铜驼荆棘愁看汝,笙鹤云烟笑谢人。tóng tuó jīng jí chóu kàn rǔ,shēng hè yún yān xiào xiè rén。
自是书生徒解咏,五诗无复授西宾。zì shì shū shēng tú jiě yǒng,wǔ shī wú fù shòu xī bīn。

蜀中

陈子升

山木森森闻杜鹃,路难真拟上青天。shān mù sēn sēn wén dù juān,lù nán zhēn nǐ shàng qīng tiān。
当关一士可胜万,分鼎中原翻在边。dāng guān yī shì kě shèng wàn,fēn dǐng zhōng yuán fān zài biān。
剑阁旧踪云栈暗,锦城新雨海棠鲜。jiàn gé jiù zōng yún zhàn àn,jǐn chéng xīn yǔ hǎi táng xiān。
文心对此几能写,绿绮凄清蜀国弦。wén xīn duì cǐ jǐ néng xiě,lǜ qǐ qī qīng shǔ guó xián。

邺中

陈子升

漳河流尽故宫尘,霸气如从马首新。zhāng hé liú jǐn gù gōng chén,bà qì rú cóng mǎ shǒu xīn。
东汉缀旒因有国,西园飞盖若无人。dōng hàn zhuì liú yīn yǒu guó,xī yuán fēi gài ruò wú rén。
风悲古冢啼山鸟,日射寒塘散渚蘋。fēng bēi gǔ zhǒng tí shān niǎo,rì shè hán táng sàn zhǔ píng。
孤客吟边不知暝,建安年后有良辰。gū kè yín biān bù zhī míng,jiàn ān nián hòu yǒu liáng chén。

金陵

陈子升

秦淮新月浸微波,曾咽当年玉树歌。qín huái xīn yuè jìn wēi bō,céng yàn dāng nián yù shù gē。
双阙荒凉山鸟至,六朝烟霭寺僧多。shuāng quē huāng liáng shān niǎo zhì,liù cháo yān ǎi sì sēng duō。
桃迎渡口春无限,蘋采江南晚奈何。táo yíng dù kǒu chūn wú xiàn,píng cǎi jiāng nán wǎn nài hé。
莫把须眉倚红粉,酒楼高绝客颜酡。mò bǎ xū méi yǐ hóng fěn,jiǔ lóu gāo jué kè yán tuó。

隋宫

陈子升

浪结同心嗣太平,一朝闲梦决东征。làng jié tóng xīn sì tài píng,yī cháo xián mèng jué dōng zhēng。
红颜泣尽宫谁守,白骨流多殿自行。hóng yán qì jǐn gōng shuí shǒu,bái gǔ liú duō diàn zì xíng。
仙李根深摇柳色,后庭花谢到芜城。xiān lǐ gēn shēn yáo liǔ sè,hòu tíng huā xiè dào wú chéng。
横波若久留人住,还望江南无限情。héng bō ruò jiǔ liú rén zhù,hái wàng jiāng nán wú xiàn qíng。