古诗词

广东留别胡长之

乌斯道

君住三山我四明,一时倾盖五羊城。jūn zhù sān shān wǒ sì míng,yī shí qīng gài wǔ yáng chéng。
歌求伐木诗中意,琴听归樵曲外声。gē qiú fá mù shī zhōng yì,qín tīng guī qiáo qū wài shēng。
莺啭上林春色好,风生南海瘴烟清。yīng zhuàn shàng lín chūn sè hǎo,fēng shēng nán hǎi zhàng yān qīng。
悬知两地还为客,明月如何此夜情。xuán zhī liǎng dì hái wèi kè,míng yuè rú hé cǐ yè qíng。

乌斯道

元明间浙江慈溪人,字继善。乌本良弟。与兄俱有学行。长于诗,意兴高远,飘逸出群。尤精书法。洪武初得有司荐,为永新县令,有惠政。后坐事谪戍定远。放还,卒。有《秋吟稿》、《春草斋集》。 乌斯道的作品>>

猜您喜欢

送陈省之之永嘉二首

乌斯道

几度寻师叩竹扉,等闲却立见天机。jǐ dù xún shī kòu zhú fēi,děng xián què lì jiàn tiān jī。
春山杳杳浮云出,湖水涓涓白鸟飞。chūn shān yǎo yǎo fú yún chū,hú shuǐ juān juān bái niǎo fēi。

送陈省之之永嘉二首

乌斯道

西堂今过几春风,须为殷勤问谢公。xī táng jīn guò jǐ chūn fēng,xū wèi yīn qín wèn xiè gōng。
乌氏斋中春草碧,梦中幽趣得相同。wū shì zhāi zhōng chūn cǎo bì,mèng zhōng yōu qù dé xiāng tóng。

题画马

乌斯道

目光闪电气冲霄,几度悲鸣夜寂寥。mù guāng shǎn diàn qì chōng xiāo,jǐ dù bēi míng yè jì liáo。
万里沙场风飒飒,将军谁是霍嫖姚。wàn lǐ shā chǎng fēng sà sà,jiāng jūn shuí shì huò piáo yáo。

为顺上人书禊帖后

乌斯道

牝牡骊黄都莫猜,只看形似亦佳哉。pìn mǔ lí huáng dōu mò cāi,zhǐ kàn xíng shì yì jiā zāi。
近来无地无萧翼,珍护还须过辨才。jìn lái wú dì wú xiāo yì,zhēn hù hái xū guò biàn cái。

吴季章松斋

乌斯道

江海归来雪满颠,青松老大屋平安。jiāng hǎi guī lái xuě mǎn diān,qīng sōng lǎo dà wū píng ān。
日长宴坐清阴底,松子俄然打竹冠。rì zhǎng yàn zuò qīng yīn dǐ,sōng zi é rán dǎ zhú guān。

过张氏耕隐二首

乌斯道

四野茫茫云接地,幽禽嘎嘎水连村。sì yě máng máng yún jiē dì,yōu qín gā gā shuǐ lián cūn。
明年学汝鞭牛法,只恐移家入鹿门。míng nián xué rǔ biān niú fǎ,zhǐ kǒng yí jiā rù lù mén。

过张氏耕隐二首

乌斯道

秫米秋香足酒材,长歌夜起不成哀。shú mǐ qiū xiāng zú jiǔ cái,zhǎng gē yè qǐ bù chéng āi。
何时推却犁锄柄,白帻乌靴入郭来。hé shí tuī què lí chú bǐng,bái zé wū xuē rù guō lái。

樱桃

乌斯道

南风南圃绿云攒,满树红堆玛瑙丸。nán fēng nán pǔ lǜ yún zǎn,mǎn shù hóng duī mǎ nǎo wán。
翠羽飞来休啄破,未曾供奉赤瑛盘。cuì yǔ fēi lái xiū zhuó pò,wèi céng gōng fèng chì yīng pán。

睡禽

乌斯道

昨夜春风不作寒,幽禽飞下碧琅玕。zuó yè chūn fēng bù zuò hán,yōu qín fēi xià bì láng gān。
只应此地无缯缴,不独身安梦亦安。zhǐ yīng cǐ dì wú zēng jiǎo,bù dú shēn ān mèng yì ān。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

最爱倪家水竹居,地偏人静石窗疏。zuì ài ní jiā shuǐ zhú jū,dì piān rén jìng shí chuāng shū。
去年卷地西风起,不废东斋满架书。qù nián juǎn dì xī fēng qǐ,bù fèi dōng zhāi mǎn jià shū。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

接得刘公一纸书,从容邺瓦滴蟾蜍。jiē dé liú gōng yī zhǐ shū,cóng róng yè wǎ dī chán chú。
锦葵碧筱闲云底,小几疏帘暮雨馀。jǐn kuí bì xiǎo xián yún dǐ,xiǎo jǐ shū lián mù yǔ yú。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

池无鹅鸭恼菱荷,岛屿春来竹树多。chí wú é yā nǎo líng hé,dǎo yǔ chūn lái zhú shù duō。
只许幽禽啼户外,醉眠长日到无何。zhǐ xǔ yōu qín tí hù wài,zuì mián zhǎng rì dào wú hé。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

水中荷叶捧青蛙,沙际凫雏咂蒋芽。shuǐ zhōng hé yè pěng qīng wā,shā jì fú chú zā jiǎng yá。
蛱蝶也应忧未解,故依谖草伴闲花。jiá dié yě yīng yōu wèi jiě,gù yī xuān cǎo bàn xián huā。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

雪纸乱山春蔼蔼,冰弦流水夜溅溅。xuě zhǐ luàn shān chūn ǎi ǎi,bīng xián liú shuǐ yè jiàn jiàn。
胡床燕坐沈烟起,写入天台骨也仙。hú chuáng yàn zuò shěn yān qǐ,xiě rù tiān tái gǔ yě xiān。

和刘彦高倪氏园亭即事七首

乌斯道

诸公相引入西京,谁似高哉鲁两生。zhū gōng xiāng yǐn rù xī jīng,shuí shì gāo zāi lǔ liǎng shēng。
满榻清风同笑语,闲居相去一牛鸣。mǎn tà qīng fēng tóng xiào yǔ,xián jū xiāng qù yī niú míng。