古诗词

次韵答杨士廉二首

乌斯道

壮游无复梦长安,到处披云卧石坛。zhuàng yóu wú fù mèng zhǎng ān,dào chù pī yún wò shí tán。
石化五羊云气暖,井涵孤凤月华寒。shí huà wǔ yáng yún qì nuǎn,jǐng hán gū fèng yuè huá hán。
瓢因有酒何劳弃,冠为无尘不用弹。piáo yīn yǒu jiǔ hé láo qì,guān wèi wú chén bù yòng dàn。
再入龙山须过此,蓬莱天地待君看。zài rù lóng shān xū guò cǐ,péng lái tiān dì dài jūn kàn。

乌斯道

元明间浙江慈溪人,字继善。乌本良弟。与兄俱有学行。长于诗,意兴高远,飘逸出群。尤精书法。洪武初得有司荐,为永新县令,有惠政。后坐事谪戍定远。放还,卒。有《秋吟稿》、《春草斋集》。 乌斯道的作品>>

猜您喜欢

题坦腹江亭图

乌斯道

晴光耀丛芷,凉飙激微波。qíng guāng yào cóng zhǐ,liáng biāo jī wēi bō。
层云泛林麓,猿猱度烟萝。céng yún fàn lín lù,yuán náo dù yān luó。
亭中有粲者,感慨亦何多。tíng zhōng yǒu càn zhě,gǎn kǎi yì hé duō。
疏襟献苍天,天阙高嵯峨。shū jīn xiàn cāng tiān,tiān quē gāo cuó é。
北辕缪阡陌,南州阻江河。běi yuán móu qiān mò,nán zhōu zǔ jiāng hé。
琅玕腹中富,奈此迟莫何。láng gān fù zhōng fù,nài cǐ chí mò hé。
踟蹰眷鱼雁,悠悠泳春和。chí chú juàn yú yàn,yōu yōu yǒng chūn hé。
江山百灵集,凭虚一高歌。jiāng shān bǎi líng jí,píng xū yī gāo gē。

大生堂

乌斯道

美人坐高堂,阶前春草碧。měi rén zuò gāo táng,jiē qián chūn cǎo bì。
朝阳煦游鲜,晴风送飞翼。cháo yáng xù yóu xiān,qíng fēng sòng fēi yì。
出门事瞻眺,花开满阡陌。chū mén shì zhān tiào,huā kāi mǎn qiān mò。
众山亦前陈,青青有佳色。zhòng shān yì qián chén,qīng qīng yǒu jiā sè。
天地何心哉,生意靡休息。tiān dì hé xīn zāi,shēng yì mí xiū xī。
吾有长桑术,于焉媲兹德。wú yǒu zhǎng sāng shù,yú yān pì zī dé。

蔡节妇诗

乌斯道

开门见江水,江上有青山。kāi mén jiàn jiāng shuǐ,jiāng shàng yǒu qīng shān。
青山易黄落,江水易波澜。qīng shān yì huáng luò,jiāng shuǐ yì bō lán。
妇心寂不移,白首无腼颜。fù xīn jì bù yí,bái shǒu wú miǎn yán。
衣藏锦文新,镜掩铜花斑。yī cáng jǐn wén xīn,jìng yǎn tóng huā bān。
惟忧凤一去,母雏日饥寒。wéi yōu fèng yī qù,mǔ chú rì jī hán。

蔡节妇诗

乌斯道

奉姑忧戚中,训子识字初。fèng gū yōu qī zhōng,xùn zi shí zì chū。
金凤买姑药,绣麟易子书。jīn fèng mǎi gū yào,xiù lín yì zi shū。
姑没子已长,今当子孙娱。gū méi zi yǐ zhǎng,jīn dāng zi sūn yú。
朱萱隔疏箔,翠竹森前除。zhū xuān gé shū bó,cuì zhú sēn qián chú。
春酒洽邻母,暮齿为何如。chūn jiǔ qià lín mǔ,mù chǐ wèi hé rú。

过西山访章愿学钟声伯二隐者兼与同游诸公分韵得深字

乌斯道

冬雨久不作,冰霜谢穷阴。dōng yǔ jiǔ bù zuò,bīng shuāng xiè qióng yīn。
予因积遐思,于焉事追寻。yǔ yīn jī xiá sī,yú yān shì zhuī xún。
西山数君子,幽居托云林。xī shān shù jūn zi,yōu jū tuō yún lín。
冈峦负城郭,在乐不在深。gāng luán fù chéng guō,zài lè bù zài shēn。
旨酒罄良觌,嘉言谐素心。zhǐ jiǔ qìng liáng dí,jiā yán xié sù xīn。
岩花照纹楸,松风堕鸣琴。yán huā zhào wén qiū,sōng fēng duò míng qín。
讵谓兵革馀,得以疏烦襟。jù wèi bīng gé yú,dé yǐ shū fán jīn。
人生易凋谢,何时续斯今。rén shēng yì diāo xiè,hé shí xù sī jīn。
离别奚足叹,愿言怀德音。lí bié xī zú tàn,yuàn yán huái dé yīn。

中秋迟云林先生不至越五日见访有感

乌斯道

美人涉江水,爱此鸥鹭闲。měi rén shè jiāng shuǐ,ài cǐ ōu lù xián。
参差各怅望,江水渺波澜。cān chà gè chàng wàng,jiāng shuǐ miǎo bō lán。
萧萧风日中,蔼蔼松竹间。xiāo xiāo fēng rì zhōng,ǎi ǎi sōng zhú jiān。
天乎贷予时,再晤良不难。tiān hū dài yǔ shí,zài wù liáng bù nán。

题江阁燕坐图

乌斯道

青山凝微霭,澄江耀晴空。qīng shān níng wēi ǎi,chéng jiāng yào qíng kōng。
层坡积馀润,绿树披清风。céng pō jī yú rùn,lǜ shù pī qīng fēng。
彼美衣冠者,燕坐江阁中。bǐ měi yī guān zhě,yàn zuò jiāng gé zhōng。
手持高士传,目送归飞鸿。shǒu chí gāo shì chuán,mù sòng guī fēi hóng。
天朝罗俊髦,岩穴何舂容。tiān cháo luó jùn máo,yán xué hé chōng róng。
吾知松关路,未启白云封。wú zhī sōng guān lù,wèi qǐ bái yún fēng。

石龙人日山行

乌斯道

坡坂屡崇卑,上马复下马。pō bǎn lǚ chóng bēi,shàng mǎ fù xià mǎ。
老怀虽云壮,奈此筋力寡。lǎo huái suī yún zhuàng,nài cǐ jīn lì guǎ。
解鞍憩繁阴,纡郁聊自写。jiě ān qì fán yīn,yū yù liáo zì xiě。
所遭无仙凡,所思何取舍。suǒ zāo wú xiān fán,suǒ sī hé qǔ shě。
苍藤缀流苏,鸣禽咏风雅。cāng téng zhuì liú sū,míng qín yǒng fēng yǎ。
白云自西来,故作忘形者。bái yún zì xī lái,gù zuò wàng xíng zhě。

石龙人日山行

乌斯道

晨兴趣归马,中涂山雨倾。chén xīng qù guī mǎ,zhōng tú shān yǔ qīng。
薄言避村舍,道远复纡萦。báo yán bì cūn shě,dào yuǎn fù yū yíng。
林密不能盖,衣湿强前征。lín mì bù néng gài,yī shī qiáng qián zhēng。
云气益昏翳,潦水益纵横。yún qì yì hūn yì,lǎo shuǐ yì zòng héng。
得非山灵意,留予卧山庭。dé fēi shān líng yì,liú yǔ wò shān tíng。
似此庶不恶,悠哉有馀情。shì cǐ shù bù è,yōu zāi yǒu yú qíng。

送丘文湜之西凉

乌斯道

清华老山人,三子读书者。qīng huá lǎo shān rén,sān zi dú shū zhě。
操笔起云烟,何曾识戎马。cāo bǐ qǐ yún yān,hé céng shí róng mǎ。
父昔守韶州,被谪西凉戍。fù xī shǒu sháo zhōu,bèi zhé xī liáng shù。
十年事弓刀,风沙走边路。shí nián shì gōng dāo,fēng shā zǒu biān lù。
去年寄书归,身老无膂力。qù nián jì shū guī,shēn lǎo wú lǚ lì。
尔即代父行,甘心入军籍。ěr jí dài fù xíng,gān xīn rù jūn jí。
朔风天正寒,一去万里馀。shuò fēng tiān zhèng hán,yī qù wàn lǐ yú。
读书知有父,何必守故庐。dú shū zhī yǒu fù,hé bì shǒu gù lú。
未得父书时,大兄备点兵。wèi dé fù shū shí,dà xiōng bèi diǎn bīng。
父老不得力,母别赴南京。fù lǎo bù dé lì,mǔ bié fù nán jīng。
尔去无六亲,父子两相倚。ěr qù wú liù qīn,fù zi liǎng xiāng yǐ。
大兄妻为炊,母仅托少弟。dà xiōng qī wèi chuī,mǔ jǐn tuō shǎo dì。
父子共四人,三人在行伍。fù zi gòng sì rén,sān rén zài xíng wǔ。
天上一团月,照见三处苦。tiān shàng yī tuán yuè,zhào jiàn sān chù kǔ。
尔孝感天地,岂久行伍间。ěr xiào gǎn tiān dì,qǐ jiǔ xíng wǔ jiān。
飞腾入霄汉,何能不东还。fēi téng rù xiāo hàn,hé néng bù dōng hái。

胡宗器使汾阳得韩干画马石刻归以见赠作歌遗之

乌斯道

胡君赠我韩干马一匹,乃是汾阳旧传刻。hú jūn zèng wǒ hán gàn mǎ yī pǐ,nǎi shì fén yáng jiù chuán kè。
雄姿逸态嗟夺真,真马见之俱辟易。xióng zī yì tài jiē duó zhēn,zhēn mǎ jiàn zhī jù pì yì。
奔雷翻电不可见,更有绿蛇兼紫燕。bēn léi fān diàn bù kě jiàn,gèng yǒu lǜ shé jiān zǐ yàn。
此马玄黄固难辨,筋出玄中亦堪羡。cǐ mǎ xuán huáng gù nán biàn,jīn chū xuán zhōng yì kān xiàn。
当时学得曹将军,笔有书法气有神。dāng shí xué dé cáo jiāng jūn,bǐ yǒu shū fǎ qì yǒu shén。
顾影裴徊未超越,眼中恍惚如流云。gù yǐng péi huái wèi chāo yuè,yǎn zhōng huǎng hū rú liú yún。
一傒倦坐困方伛,一傒裹胫曲未伸。yī xī juàn zuò kùn fāng yǔ,yī xī guǒ jìng qū wèi shēn。
仿佛关头雨新霁,满郊苜蓿涵青春。fǎng fú guān tóu yǔ xīn jì,mǎn jiāo mù xu hán qīng chūn。
胡君曾度太行去,画里龙媒忽相遇。hú jūn céng dù tài xíng qù,huà lǐ lóng méi hū xiāng yù。
涓人不用千黄金,自觉驽骀世无数。juān rén bù yòng qiān huáng jīn,zì jué nú dài shì wú shù。
出入空骑驿中马,挟此东归惬幽愫。chū rù kōng qí yì zhōng mǎ,xié cǐ dōng guī qiè yōu sù。
座间披览风为鸣,记得汾阳旧游处。zuò jiān pī lǎn fēng wèi míng,jì dé fén yáng jiù yóu chù。
汾阳正有郭相家,恐是郭家狮子花。fén yáng zhèng yǒu guō xiāng jiā,kǒng shì guō jiā shī zi huā。
千年相业尚不泯,马图亦忍沈泥沙。qiān nián xiāng yè shàng bù mǐn,mǎ tú yì rěn shěn ní shā。
我今得此重叹息,生者似今那复得。wǒ jīn dé cǐ zhòng tàn xī,shēng zhě shì jīn nà fù dé。
信知房精在神骏,形影空为人爱惜。xìn zhī fáng jīng zài shén jùn,xíng yǐng kōng wèi rén ài xī。

大雅歌为冷起敬先生

乌斯道

冷先生,鼓大雅,乌生听之双泪下。lěng xiān shēng,gǔ dà yǎ,wū shēng tīng zhī shuāng lèi xià。
双桧堂前良夜深,霜华照月发好音。shuāng guì táng qián liáng yè shēn,shuāng huá zhào yuè fā hǎo yīn。
太羹玄酒忽在御,无怀葛天殊慰心。tài gēng xuán jiǔ hū zài yù,wú huái gé tiān shū wèi xīn。
一弹明月不复动,再弹飒飒风吹襟。yī dàn míng yuè bù fù dòng,zài dàn sà sà fēng chuī jīn。
林神詟缩真宰泣,江流喷激苍龙吟。lín shén zhé suō zhēn zǎi qì,jiāng liú pēn jī cāng lóng yín。
众客方鼓舞,乌生泪汍澜。zhòng kè fāng gǔ wǔ,wū shēng lèi wán lán。
乌生所思在古道,耿耿不寐灯影寒。wū shēng suǒ sī zài gǔ dào,gěng gěng bù mèi dēng yǐng hán。
周室东迁黍离作,桑闲胜似钧天乐。zhōu shì dōng qiān shǔ lí zuò,sāng xián shèng shì jūn tiān lè。
乾坤莽莽千馀年,谁把深心寄弦索。qián kūn mǎng mǎng qiān yú nián,shuí bǎ shēn xīn jì xián suǒ。
冷先生,鼓大雅,适不遭其时。lěng xiān shēng,gǔ dà yǎ,shì bù zāo qí shí。
十载风尘暗关塞,满城戎马苦乱离。shí zài fēng chén àn guān sāi,mǎn chéng róng mǎ kǔ luàn lí。
吴山深处一茅宇,五弦独对天门挥。wú shān shēn chù yī máo yǔ,wǔ xián dú duì tiān mén huī。
天门荡荡隔沧海,海上干戈故相待。tiān mén dàng dàng gé cāng hǎi,hǎi shàng gàn gē gù xiāng dài。
片帆欲发空归来,只有宫商袖中在。piàn fān yù fā kōng guī lái,zhǐ yǒu gōng shāng xiù zhōng zài。
两鬓萧萧意惘然,又将归住吴山巅。liǎng bìn xiāo xiāo yì wǎng rán,yòu jiāng guī zhù wú shān diān。
人生万事多龃龉,几时得似羲皇前。rén shēng wàn shì duō jǔ yǔ,jǐ shí dé shì xī huáng qián。
冷先生,鼓大雅,且勿生愤惋。lěng xiān shēng,gǔ dà yǎ,qiě wù shēng fèn wǎn。
愤惋心不和,愤惋思不远。fèn wǎn xīn bù hé,fèn wǎn sī bù yuǎn。
只今驿骑燕山通,此调可献明光宫。zhǐ jīn yì qí yàn shān tōng,cǐ diào kě xiàn míng guāng gōng。
声音之感疾如影,圣心即使超鸿蒙。shēng yīn zhī gǎn jí rú yǐng,shèng xīn jí shǐ chāo hóng méng。
一人唱于万人和,天下尽荷雍熙风。yī rén chàng yú wàn rén hé,tiān xià jǐn hé yōng xī fēng。
乌生有泪不复洒,融融泄泄无声中。wū shēng yǒu lèi bù fù sǎ,róng róng xiè xiè wú shēng zhōng。

宝镜篇

乌斯道

杨家宝镜雕匣藏,玄锡白旃发好光。yáng jiā bǎo jìng diāo xiá cáng,xuán xī bái zhān fā hǎo guāng。
夜月团团绝纤翳,秋潭炯炯生寒芒。yè yuè tuán tuán jué xiān yì,qiū tán jiǒng jiǒng shēng hán máng。
当时精金曾百鍊,背纹铸出双凤凰。dāng shí jīng jīn céng bǎi liàn,bèi wén zhù chū shuāng fèng huáng。
凤凰联辉碧玉里,二雏鼓翼同翱翔。fèng huáng lián huī bì yù lǐ,èr chú gǔ yì tóng áo xiáng。
厌胜回文虫篆小,带叶疏花合昏绕。yàn shèng huí wén chóng zhuàn xiǎo,dài yè shū huā hé hūn rào。
细如洮石红如沙,几世传来得称宝。xì rú táo shí hóng rú shā,jǐ shì chuán lái dé chēng bǎo。
中有文龟窾窍深,彩丝作线结同心。zhōng yǒu wén guī kuǎn qiào shēn,cǎi sī zuò xiàn jié tóng xīn。
杨妇晨妆照颜色,要见两鬓霜雪侵。yáng fù chén zhuāng zhào yán sè,yào jiàn liǎng bìn shuāng xuě qīn。
不期落地竟摧折,凤碎鸾孤圆半缺。bù qī luò dì jìng cuī zhé,fèng suì luán gū yuán bàn quē。
从此晨妆不复施,坐对青灯自呜咽。cóng cǐ chén zhuāng bù fù shī,zuò duì qīng dēng zì wū yàn。
只今已老白发垂,终不取镜重铸之。zhǐ jīn yǐ lǎo bái fā chuí,zhōng bù qǔ jìng zhòng zhù zhī。
留与杨家作明鉴,半镜只此团圆时。liú yǔ yáng jiā zuò míng jiàn,bàn jìng zhǐ cǐ tuán yuán shí。

山斋歌为义兴吴公选作

乌斯道

平生好事偏好山,山斋寂寂山人闲。píng shēng hǎo shì piān hǎo shān,shān zhāi jì jì shān rén xián。
驰瑰骋异叠层玉,蓬莱忽在轩楹间。chí guī chěng yì dié céng yù,péng lái hū zài xuān yíng jiān。
铜官峨峨欲飞起,日射寒光翠如洗。tóng guān é é yù fēi qǐ,rì shè hán guāng cuì rú xǐ。
香兰转首招紫云,左右低昂若兄弟。xiāng lán zhuǎn shǒu zhāo zǐ yún,zuǒ yòu dī áng ruò xiōng dì。
洞庭之山浮具区,东西对峙如双凫。dòng tíng zhī shān fú jù qū,dōng xī duì zhì rú shuāng fú。
卞山马脊浪中出,萧萧竹树茅檐孤。biàn shān mǎ jí làng zhōng chū,xiāo xiāo zhú shù máo yán gū。
偶忆仙人有遗迹,兴入松萝几双屐。ǒu yì xiān rén yǒu yí jì,xīng rù sōng luó jǐ shuāng jī。
岩前笑看黄精花,洞口高眠白云石。yán qián xiào kàn huáng jīng huā,dòng kǒu gāo mián bái yún shí。
下山独泛秋风船,霜林剖橘呼老仙。xià shān dú fàn qiū fēng chuán,shuāng lín pōu jú hū lǎo xiān。
不愿长生授丹诀,萧散即是壶中天。bù yuàn zhǎng shēng shòu dān jué,xiāo sàn jí shì hú zhōng tiān。
山上神仙知此意,故遣山灵献佳致。shān shàng shén xiān zhī cǐ yì,gù qiǎn shān líng xiàn jiā zhì。
紫烟回伏挂高崖,舞鹤翩翻到平地。zǐ yān huí fú guà gāo yá,wǔ hè piān fān dào píng dì。
天池石壁飞悬流,人参化人松下游。tiān chí shí bì fēi xuán liú,rén cān huà rén sōng xià yóu。
弦管齐鸣青鸟过,虹蜺一道丹光浮。xián guǎn qí míng qīng niǎo guò,hóng ní yī dào dān guāng fú。
山人曾挹紫薇露,南北轺车走烟雾。shān rén céng yì zǐ wēi lù,nán běi yáo chē zǒu yān wù。
功名倏视如飙尘,投簪竟入山中去。gōng míng shū shì rú biāo chén,tóu zān jìng rù shān zhōng qù。
清风吹满山人家,山人手煎阳羡茶。qīng fēng chuī mǎn shān rén jiā,shān rén shǒu jiān yáng xiàn chá。
诗成不复寄人世,援琴一鼓飞云霞。shī chéng bù fù jì rén shì,yuán qín yī gǔ fēi yún xiá。
山人山人信幽独,我欲相随卧空谷。shān rén shān rén xìn yōu dú,wǒ yù xiāng suí wò kōng gǔ。
何当先为采松花,石廪剩储三百斛。hé dāng xiān wèi cǎi sōng huā,shí lǐn shèng chǔ sān bǎi hú。

题胡仲厚所画山水图

乌斯道

胡隐君,画山水,伧笔俱匀世无比。hú yǐn jūn,huà shān shuǐ,cāng bǐ jù yún shì wú bǐ。
平生出入范华原,范有声名抗关李。píng shēng chū rù fàn huá yuán,fàn yǒu shēng míng kàng guān lǐ。
乱山壁立气势雄,盘礴造化搏空蒙。luàn shān bì lì qì shì xióng,pán bó zào huà bó kōng méng。
我走江南不可见,无乃嵩华烟云中。wǒ zǒu jiāng nán bù kě jiàn,wú nǎi sōng huá yān yún zhōng。
况有层峦积飞雪,万丈寒光耀天阙。kuàng yǒu céng luán jī fēi xuě,wàn zhàng hán guāng yào tiān quē。
正似玉龙天上来,虎豹出林肝胆裂。zhèng shì yù lóng tiān shàng lái,hǔ bào chū lín gān dǎn liè。
河流横绝水成梁,关门阴阴道路长。hé liú héng jué shuǐ chéng liáng,guān mén yīn yīn dào lù zhǎng。
谷口桃花旧开处,藤萝古屋烟苍苍。gǔ kǒu táo huā jiù kāi chù,téng luó gǔ wū yān cāng cāng。
东崦琳宫炫楼阁,中有神仙税黄鹤。dōng yān lín gōng xuàn lóu gé,zhōng yǒu shén xiān shuì huáng hè。
凤笙麟脯醉琼浆,静看松飙起寥廓。fèng shēng lín pú zuì qióng jiāng,jìng kàn sōng biāo qǐ liáo kuò。
远山隔水何冥冥,放游不得呼山灵。yuǎn shān gé shuǐ hé míng míng,fàng yóu bù dé hū shān líng。
但见轻云过山去,云边一点芙蓉青。dàn jiàn qīng yún guò shān qù,yún biān yī diǎn fú róng qīng。
隐君今老矣,挥洒已绝笔。yǐn jūn jīn lǎo yǐ,huī sǎ yǐ jué bǐ。
好事得盈尺,重之如异物。hǎo shì dé yíng chǐ,zhòng zhī rú yì wù。
朱君对此酌春酒,兴入高深不论斗。zhū jūn duì cǐ zhuó chūn jiǔ,xīng rù gāo shēn bù lùn dòu。
呼我共醉山水间,古今消凝一回首。hū wǒ gòng zuì shān shuǐ jiān,gǔ jīn xiāo níng yī huí shǒu。