古诗词

甲寅腊月十日自石龙赴广州会城途中纪行

乌斯道

水天空阔两山齐,茅屋参差竹树低。shuǐ tiān kōng kuò liǎng shān qí,máo wū cān chà zhú shù dī。
千里客怀谁为写,一声春鸟隔林啼。qiān lǐ kè huái shuí wèi xiě,yī shēng chūn niǎo gé lín tí。

乌斯道

元明间浙江慈溪人,字继善。乌本良弟。与兄俱有学行。长于诗,意兴高远,飘逸出群。尤精书法。洪武初得有司荐,为永新县令,有惠政。后坐事谪戍定远。放还,卒。有《秋吟稿》、《春草斋集》。 乌斯道的作品>>

猜您喜欢

醉歌行赠夏叔干

乌斯道

昨日江上沙,东头涨起西头倒。zuó rì jiāng shàng shā,dōng tóu zhǎng qǐ xī tóu dào。
今日江上沙,西头渐高东头少。jīn rì jiāng shàng shā,xī tóu jiàn gāo dōng tóu shǎo。
子少我方壮,子壮我衰老,气义还如旧时好。zi shǎo wǒ fāng zhuàng,zi zhuàng wǒ shuāi lǎo,qì yì hái rú jiù shí hǎo。
我昔南回凌瘴烟,恶风掀?西江船。wǒ xī nán huí líng zhàng yān,è fēng xiān xī jiāng chuán。
归来无处采薇蕨,自向江头弄明月。guī lái wú chù cǎi wēi jué,zì xiàng jiāng tóu nòng míng yuè。
隔江美人招我游,白沙翠竹明月舟。gé jiāng měi rén zhāo wǒ yóu,bái shā cuì zhú míng yuè zhōu。
天风潇潇落寒水,一去便为三日留。tiān fēng xiāo xiāo luò hán shuǐ,yī qù biàn wèi sān rì liú。
回头看人世,人世可长叹。huí tóu kàn rén shì,rén shì kě zhǎng tàn。
赠人不有锦绣段,谁肯报之青玉案。zèng rén bù yǒu jǐn xiù duàn,shuí kěn bào zhī qīng yù àn。
子独爱我春草青,我独爱子双眼明。zi dú ài wǒ chūn cǎo qīng,wǒ dú ài zi shuāng yǎn míng。
凹镜那知玉颜好,急弦始见枯桐清。āo jìng nà zhī yù yán hǎo,jí xián shǐ jiàn kū tóng qīng。
莫信飞鸿书可寄,莫信盟鸥不相弃。mò xìn fēi hóng shū kě jì,mò xìn méng ōu bù xiāng qì。
不如浇密向饧中,到底甘甜复联缀。bù rú jiāo mì xiàng táng zhōng,dào dǐ gān tián fù lián zhuì。
子有酒浮玉缸我,有诗充锦囊我醉。zi yǒu jiǔ fú yù gāng wǒ,yǒu shī chōng jǐn náng wǒ zuì。
子酒子歌我诗诗,馀酒醉春阳熙熙。zi jiǔ zi gē wǒ shī shī,yú jiǔ zuì chūn yáng xī xī。
醉里乾坤漫颠倒,梨花乱发流莺啼。zuì lǐ qián kūn màn diān dào,lí huā luàn fā liú yīng tí。
莺啼不须歇,梨花不须落,古道千年只如昨。yīng tí bù xū xiē,lí huā bù xū luò,gǔ dào qiān nián zhǐ rú zuó。

赠杨允铭小篆歌

乌斯道

史籀大篆李斯变,变为小篆今独传。shǐ zhòu dà zhuàn lǐ sī biàn,biàn wèi xiǎo zhuàn jīn dú chuán。
绎山秦望石皆裂,馀者散失如飘烟。yì shān qín wàng shí jiē liè,yú zhě sàn shī rú piāo yān。
诅楚之文大相似,先出李斯三百年。zǔ chǔ zhī wén dà xiāng shì,xiān chū lǐ sī sān bǎi nián。
李斯无乃踵其武,体同画异难后先。lǐ sī wú nǎi zhǒng qí wǔ,tǐ tóng huà yì nán hòu xiān。
后传八体亦有篆,雕虫何由得传远。hòu chuán bā tǐ yì yǒu zhuàn,diāo chóng hé yóu dé chuán yuǎn。
汉武书师蜕凡骨,曹喜李潮探御脔。hàn wǔ shū shī tuì fán gǔ,cáo xǐ lǐ cháo tàn yù luán。
徐铉承之非不佳,形质仅堪称■匾。xú xuàn chéng zhī fēi bù jiā,xíng zhì jǐn kān chēng biǎn。
同时作者岂无人,欲得美名何偃蹇。tóng shí zuò zhě qǐ wú rén,yù dé měi míng hé yǎn jiǎn。
元初最数松雪翁,白野亦可追其踪。yuán chū zuì shù sōng xuě wēng,bái yě yì kě zhuī qí zōng。
鄱阳伯温用心苦,钱塘益思无限功。pó yáng bó wēn yòng xīn kǔ,qián táng yì sī wú xiàn gōng。
四明文运代不泯,学字亦有前贤风。sì míng wén yùn dài bù mǐn,xué zì yì yǒu qián xián fēng。
三代鼎彝俱在目,杨生晚出参其中。sān dài dǐng yí jù zài mù,yáng shēng wǎn chū cān qí zhōng。
杨生深用李斯力,能使笔锋归正直。yáng shēng shēn yòng lǐ sī lì,néng shǐ bǐ fēng guī zhèng zhí。
清圜瘦硬玉削成,每逢好事留其迹。qīng huán shòu yìng yù xuē chéng,měi féng hǎo shì liú qí jì。
人心正喜趋末流,谁将旷古渊源求。rén xīn zhèng xǐ qū mò liú,shuí jiāng kuàng gǔ yuān yuán qiú。
倘使淳风追前代,杨生亦足裨皇猷。tǎng shǐ chún fēng zhuī qián dài,yáng shēng yì zú bì huáng yóu。

题镏商观弈图

乌斯道

洞中隐隐鸣玉杵,洞口泠泠滴钟乳。dòng zhōng yǐn yǐn míng yù chǔ,dòng kǒu líng líng dī zhōng rǔ。
何物山人云满身,目有神光面如女。hé wù shān rén yún mǎn shēn,mù yǒu shén guāng miàn rú nǚ。
口谈天地觉支离,托意手谈无是非。kǒu tán tiān dì jué zhī lí,tuō yì shǒu tán wú shì fēi。
力守中虚得玄牝,扫除边幅窥玄机。lì shǒu zhōng xū dé xuán pìn,sǎo chú biān fú kuī xuán jī。
玄机一破有真乐,黑白不令双眼迷。xuán jī yī pò yǒu zhēn lè,hēi bái bù lìng shuāng yǎn mí。
高驾飞龙游恍惚,缓骑日月无东西。gāo jià fēi lóng yóu huǎng hū,huǎn qí rì yuè wú dōng xī。
寻复遐征览八极,金井垂莲献佳色。xún fù xiá zhēng lǎn bā jí,jīn jǐng chuí lián xiàn jiā sè。
秦关赵璧任相持,我道纷然争不得。qín guān zhào bì rèn xiāng chí,wǒ dào fēn rán zhēng bù dé。
山中云路何时通,采樵突入苍髯翁。shān zhōng yún lù hé shí tōng,cǎi qiáo tū rù cāng rán wēng。
倚徙旁观如啖蔗,骨毛渐渐生清风。yǐ xǐ páng guān rú dàn zhè,gǔ máo jiàn jiàn shēng qīng fēng。
下界儿孙已成鬼,更为从容看孤子。xià jiè ér sūn yǐ chéng guǐ,gèng wèi cóng róng kàn gū zi。
大浸稽天金石流,出入纵横不曾死。dà jìn jī tiān jīn shí liú,chū rù zòng héng bù céng sǐ。
斧柯烂尽斧有灵,直使再三穷杳冥。fǔ kē làn jǐn fǔ yǒu líng,zhí shǐ zài sān qióng yǎo míng。
倘自苍茫下山去,白头老瘦何足惊。tǎng zì cāng máng xià shān qù,bái tóu lǎo shòu hé zú jīng。
大唐画工观察使,寄兴云霞知此意。dà táng huà gōng guān chá shǐ,jì xīng yún xiá zhī cǐ yì。
霜纨笔法似轻霏,散作凉飙激人世。shuāng wán bǐ fǎ shì qīng fēi,sàn zuò liáng biāo jī rén shì。

空青歌为临江何九思赋

乌斯道

噫吁戏吾闻地不爱宝,胡为乎空青土中少。yī xū xì wú wén dì bù ài bǎo,hú wèi hū kōng qīng tǔ zhōng shǎo。
五金生处方有之,鬼禁神呵閟深窅。wǔ jīn shēng chù fāng yǒu zhī,guǐ jìn shén hē bì shēn yǎo。
水浆如汞石壳黄,壳如桃核含水浆。shuǐ jiāng rú gǒng shí ké huáng,ké rú táo hé hán shuǐ jiāng。
石团金气沥为液,碧色湛湛冰雪凉。shí tuán jīn qì lì wèi yè,bì sè zhàn zhàn bīng xuě liáng。
它器收藏即消散,以沙锥石才取浆。tā qì shōu cáng jí xiāo sàn,yǐ shā zhuī shí cái qǔ jiāng。
取浆一滴疗昏眚,白日食既还耿光。qǔ jiāng yī dī liáo hūn shěng,bái rì shí jì hái gěng guāng。
石孕精华几千岁,白璧明珠岂为贵。shí yùn jīng huá jǐ qiān suì,bái bì míng zhū qǐ wèi guì。
神农未必知有灵,谁启玄关救人世。shén nóng wèi bì zhī yǒu líng,shuí qǐ xuán guān jiù rén shì。
玉山峨峨云树深,何君得此良苦心。yù shān é é yún shù shēn,hé jūn dé cǐ liáng kǔ xīn。
錞釪盛水浸寒玉,几人欲售空持金。chún huá shèng shuǐ jìn hán yù,jǐ rén yù shòu kōng chí jīn。
噫吁戏世上之人云有目,白日犹如夜无烛。yī xū xì shì shàng zhī rén yún yǒu mù,bái rì yóu rú yè wú zhú。
后土何不令空青出土泥沙然,大使何君疗人双目全。hòu tǔ hé bù lìng kōng qīng chū tǔ ní shā rán,dà shǐ hé jūn liáo rén shuāng mù quán。

宋生代兄从军行

乌斯道

昨日点兵兄起别,弟代兄行气吞铁。zuó rì diǎn bīng xiōng qǐ bié,dì dài xiōng xíng qì tūn tiě。
宝刀飒飒生阴风,直到淮河蹴冰雪。bǎo dāo sà sà shēng yīn fēng,zhí dào huái hé cù bīng xuě。
木兰女儿代父行,弟为丈夫不代兄。mù lán nǚ ér dài fù xíng,dì wèi zhàng fū bù dài xiōng。
丈夫能尽骨肉情,万里之外如户庭。zhàng fū néng jǐn gǔ ròu qíng,wàn lǐ zhī wài rú hù tíng。
兄但晏眠莫忧弟,淮流近接蛟门水。xiōng dàn yàn mián mò yōu dì,huái liú jìn jiē jiāo mén shuǐ。
明年五月见茶船,先寄官仓月支米。míng nián wǔ yuè jiàn chá chuán,xiān jì guān cāng yuè zhī mǐ。
官仓月米拜天恩,未必长为识字军。guān cāng yuè mǐ bài tiān ēn,wèi bì zhǎng wèi shí zì jūn。
年年射雁得兄信,胜似参商同一门。nián nián shè yàn dé xiōng xìn,shèng shì cān shāng tóng yī mén。

石塘旧隐歌为泰和萧文学赋

乌斯道

我闻石塘山水好,溪浸冰壶四山绕。wǒ wén shí táng shān shuǐ hǎo,xī jìn bīng hú sì shān rào。
上山回首望前山,更有三华似三岛。shàng shān huí shǒu wàng qián shān,gèng yǒu sān huá shì sān dǎo。
人家簇簇如桃源,不餐松柏身自仙。rén jiā cù cù rú táo yuán,bù cān sōng bǎi shēn zì xiān。
耕山百亩烧野火,凿池半顷通溪泉。gēng shān bǎi mǔ shāo yě huǒ,záo chí bàn qǐng tōng xī quán。
君家有书常满屋,读尽还听子孙读。jūn jiā yǒu shū cháng mǎn wū,dú jǐn hái tīng zi sūn dú。
石塘帘卷隔溪云,前后清阴散松竹。shí táng lián juǎn gé xī yún,qián hòu qīng yīn sàn sōng zhú。
每逢佳节酒筵开,只与邻翁相往来。měi féng jiā jié jiǔ yán kāi,zhǐ yǔ lín wēng xiāng wǎng lái。
昨日寻花入林去,今日采药缘山回。zuó rì xún huā rù lín qù,jīn rì cǎi yào yuán shān huí。
早语儿郎纳租税,莫召喧呼打门吏。zǎo yǔ ér láng nà zū shuì,mò zhào xuān hū dǎ mén lì。
年年如此不出山,遮莫渔郎引人至。nián nián rú cǐ bù chū shān,zhē mò yú láng yǐn rén zhì。

题江村渔话图

乌斯道

青山玉立暮烟紫,雁雁低飞落秋水。qīng shān yù lì mù yān zǐ,yàn yàn dī fēi luò qiū shuǐ。
树头斜日照寒沙,船杙寒潮两相倚。shù tóu xié rì zhào hán shā,chuán yì hán cháo liǎng xiāng yǐ。
老翁共言知若何,定言江上有风波。lǎo wēng gòng yán zhī ruò hé,dìng yán jiāng shàng yǒu fēng bō。
乘潮撒网得鱼少,入市卖鱼钱不多。chéng cháo sā wǎng dé yú shǎo,rù shì mài yú qián bù duō。
昨日螺蚌网中得,中有明珠人不识。zuó rì luó bàng wǎng zhōng dé,zhōng yǒu míng zhū rén bù shí。
我无所用还老龙,醉起推蓬四天碧。wǒ wú suǒ yòng hái lǎo lóng,zuì qǐ tuī péng sì tiān bì。
见说山中多蕨薇,采而食之无是非。jiàn shuō shān zhōng duō jué wēi,cǎi ér shí zhī wú shì fēi。
虽是无鱼换村酒,也好寻仙看弈棋。suī shì wú yú huàn cūn jiǔ,yě hǎo xún xiān kàn yì qí。
我观此画倚江阁,耿耿无言山日落。wǒ guān cǐ huà yǐ jiāng gé,gěng gěng wú yán shān rì luò。
何当走访真老渔,添我船头共盘礴。hé dāng zǒu fǎng zhēn lǎo yú,tiān wǒ chuán tóu gòng pán bó。

屈海童歌

乌斯道

九月凄风振衰柳,偶向村家沽美酒。jiǔ yuè qī fēng zhèn shuāi liǔ,ǒu xiàng cūn jiā gū měi jiǔ。
酒边有客屈海童,裳不掩胫衣见肘。jiǔ biān yǒu kè qū hǎi tóng,shang bù yǎn jìng yī jiàn zhǒu。
平生素解歌北词,为歌苏武牧羊诗。píng shēng sù jiě gē běi cí,wèi gē sū wǔ mù yáng shī。
歌声激烈出金石,馀音不断萦柔丝。gē shēng jī liè chū jīn shí,yú yīn bù duàn yíng róu sī。
座上才郎旧相识,指点海童谈夙昔。zuò shàng cái láng jiù xiāng shí,zhǐ diǎn hǎi tóng tán sù xī。
海童本是关中人,东走钱唐寄踪迹。hǎi tóng běn shì guān zhōng rén,dōng zǒu qián táng jì zōng jì。
青楼一曲绕行云,脱赠锦袍无所惜。qīng lóu yī qū rào xíng yún,tuō zèng jǐn páo wú suǒ xī。
自伤误入风尘中,远谢花衢贵游客。zì shāng wù rù fēng chén zhōng,yuǎn xiè huā qú guì yóu kè。
金银覆地招不来,势燄薰天呼不得。jīn yín fù dì zhāo bù lái,shì yàn xūn tiān hū bù dé。
青红罗绮长满身,街头美味日买新。qīng hóng luó qǐ zhǎng mǎn shēn,jiē tóu měi wèi rì mǎi xīn。
谁知世事不可料,来作濠梁输作人。shuí zhī shì shì bù kě liào,lái zuò háo liáng shū zuò rén。
只今愿歌人不听,一饭与之歌数声。zhǐ jīn yuàn gē rén bù tīng,yī fàn yǔ zhī gē shù shēng。
忽忆钱唐旧风景,欲去复止涕泗零。hū yì qián táng jiù fēng jǐng,yù qù fù zhǐ tì sì líng。
我闻此语感中抱,花落污衢不如草。wǒ wén cǐ yǔ gǎn zhōng bào,huā luò wū qú bù rú cǎo。
世间多少负奇才,生不逢时亦枯槁。shì jiān duō shǎo fù qí cái,shēng bù féng shí yì kū gǎo。

长平戈头叹

乌斯道

降虏之戈舆入关,千年尚落泥沙间。jiàng lǔ zhī gē yú rù guān,qiān nián shàng luò ní shā jiān。
腥铁阴生紫花出,血痕半蚀朱砂斑。xīng tiě yīn shēng zǐ huā chū,xuè hén bàn shí zhū shā bān。
惊看故物为磨洗,似见风云掌中起。jīng kàn gù wù wèi mó xǐ,shì jiàn fēng yún zhǎng zhōng qǐ。
风云惨澹坑堑深,冤气浮沉铁光里。fēng yún cǎn dàn kēng qiàn shēn,yuān qì fú chén tiě guāng lǐ。
当时挥戈期第一,一鼓能回鲁阳日。dāng shí huī gē qī dì yī,yī gǔ néng huí lǔ yáng rì。
谁知括母空上书,竟堕长陵锐头术。shuí zhī kuò mǔ kōng shàng shū,jìng duò zhǎng líng ruì tóu shù。
遗铁尺馀人共传,四十万人谁见怜。yí tiě chǐ yú rén gòng chuán,sì shí wàn rén shuí jiàn lián。
人骨烟消铁无恙,流传作鉴非皇天。rén gǔ yān xiāo tiě wú yàng,liú chuán zuò jiàn fēi huáng tiān。
天下茫茫仗真宰,格斗何须血成海。tiān xià máng máng zhàng zhēn zǎi,gé dòu hé xū xuè chéng hǎi。
长平道上有人行,百胜秦兵岂长在。zhǎng píng dào shàng yǒu rén xíng,bǎi shèng qín bīng qǐ zhǎng zài。

一笑轩为指南禅师赋

乌斯道

一笑轩,在何处,远在乐清之徼,灵山之岵,山倚东溟凤飞舞。yī xiào xuān,zài hé chù,yuǎn zài lè qīng zhī jiǎo,líng shān zhī hù,shān yǐ dōng míng fèng fēi wǔ。
禅师燕坐薝卜林,玉环堕地烟霞深。chán shī yàn zuò zhān bo lín,yù huán duò dì yān xiá shēn。
螺光夜蜚明月浦,猿声昼落清风岑。luó guāng yè fēi míng yuè pǔ,yuán shēng zhòu luò qīng fēng cén。
绿筠江上碧天阔,石梁下有苍龙吟。lǜ yún jiāng shàng bì tiān kuò,shí liáng xià yǒu cāng lóng yín。
云髻峨峨两峰起,雁荡回头似千里。yún jì é é liǎng fēng qǐ,yàn dàng huí tóu shì qiān lǐ。
天台刘阮隔松萝,虎啸寒岩月如水。tiān tái liú ruǎn gé sōng luó,hǔ xiào hán yán yuè rú shuǐ。
金鹅玉几相钩连,古洞天垂四窗底。jīn é yù jǐ xiāng gōu lián,gǔ dòng tiān chuí sì chuāng dǐ。
千峰飞绕五云门,禹穴沈沈石苔紫。qiān fēng fēi rào wǔ yún mén,yǔ xué shěn shěn shí tái zǐ。
梅花傲兀西湖春,苏堤烟草迷香尘。méi huā ào wù xī hú chūn,sū dī yān cǎo mí xiāng chén。
细数经行总尘迹,落花啼鸟空怜人。xì shù jīng xíng zǒng chén jì,luò huā tí niǎo kōng lián rén。
欲度蓬莱路非远,弱水无端忽清浅。yù dù péng lái lù fēi yuǎn,ruò shuǐ wú duān hū qīng qiǎn。
归来故山寻旧游,但见荆棘埋荒丘。guī lái gù shān xún jiù yóu,dàn jiàn jīng jí mái huāng qiū。
更复凭阑视千古,海内分并几朝暮。gèng fù píng lán shì qiān gǔ,hǎi nèi fēn bìng jǐ cháo mù。
豪家贵戚趁风云,不直朝阳敛春雾。háo jiā guì qī chèn fēng yún,bù zhí cháo yáng liǎn chūn wù。
才萟有人夸第一,独恨长生苦无术。cái yì yǒu rén kuā dì yī,dú hèn zhǎng shēng kǔ wú shù。
学仙纵复三千年,世上无过似今日。xué xiān zòng fù sān qiān nián,shì shàng wú guò shì jīn rì。
空林昨夜起秋风,悄然目送归飞鸿。kōng lín zuó yè qǐ qiū fēng,qiāo rán mù sòng guī fēi hóng。
诗倾三峡不可写,都付青天一笑中。shī qīng sān xiá bù kě xiě,dōu fù qīng tiān yī xiào zhōng。
青天一笑知者少,白日当空解相照。qīng tiān yī xiào zhī zhě shǎo,bái rì dāng kōng jiě xiāng zhào。
不如身世作虚空,悟得拈花发微笑。bù rú shēn shì zuò xū kōng,wù dé niān huā fā wēi xiào。

题教子升天龙图

乌斯道

大龙气势何奋疾,小龙两角犹茧栗。dà lóng qì shì hé fèn jí,xiǎo lóng liǎng jiǎo yóu jiǎn lì。
黑云上下风荡潏,前顾后随恐相失。hēi yún shàng xià fēng dàng yù,qián gù hòu suí kǒng xiāng shī。
怪态迸发胡为然,乃是教子飞上天。guài tài bèng fā hú wèi rán,nǎi shì jiào zi fēi shàng tiān。
天宇荡荡足蜿蜒,下视鱼鳖徒深渊。tiān yǔ dàng dàng zú wān yán,xià shì yú biē tú shēn yuān。
我闻龙性自变化,若待教焉良可诧。wǒ wén lóng xìng zì biàn huà,ruò dài jiào yān liáng kě chà。
僧繇道子意太奇,醉墨淋漓为此画。sēng yáo dào zi yì tài qí,zuì mò lín lí wèi cǐ huà。
君不见葛陂杖、雷泽梭,倏忽妙用尚尔多,真龙之子宜如何。jūn bù jiàn gé bēi zhàng léi zé suō,shū hū miào yòng shàng ěr duō,zhēn lóng zhī zi yí rú hé。

送督造海舟钱使君还钱塘

乌斯道

鉴湖五月风露凉,玉人簸弄明月光。jiàn hú wǔ yuè fēng lù liáng,yù rén bǒ nòng míng yuè guāng。
陆离文采底相似,芙容下映双鸳鸯。lù lí wén cǎi dǐ xiāng shì,fú róng xià yìng shuāng yuān yāng。
咫尺题诗掖垣去,彩笔香凝紫薇露。zhǐ chǐ tí shī yē yuán qù,cǎi bǐ xiāng níng zǐ wēi lù。
长风吹送到蓬莱,又览珊瑚海中树。zhǎng fēng chuī sòng dào péng lái,yòu lǎn shān hú hǎi zhōng shù。
勒马催船云满袍,楼船坐见帆樯高。lēi mǎ cuī chuán yún mǎn páo,lóu chuán zuò jiàn fān qiáng gāo。
食单初卷贺监宅,归心已渡钱塘潮。shí dān chū juǎn hè jiān zhái,guī xīn yǐ dù qián táng cháo。
我昔东还卧荒甸,江海才华半相见。wǒ xī dōng hái wò huāng diān,jiāng hǎi cái huá bàn xiāng jiàn。
山阴只共浮云间,不见能诗玉人面。shān yīn zhǐ gòng fú yún jiān,bù jiàn néng shī yù rén miàn。
玉人环佩风泠泠,蕺山甬水空含情。yù rén huán pèi fēng líng líng,jí shān yǒng shuǐ kōng hán qíng。
即今天子爱文采,春风殿上赋流莺。jí jīn tiān zi ài wén cǎi,chūn fēng diàn shàng fù liú yīng。

赠都阃掾张彦刚

乌斯道

子房一进圯上履,帏帐风云掌中起。zi fáng yī jìn yí shàng lǚ,wéi zhàng fēng yún zhǎng zhōng qǐ。
远孙彦刚冰玉壶,胸中亦有黄石书。yuǎn sūn yàn gāng bīng yù hú,xiōng zhōng yì yǒu huáng shí shū。
天子龙飞定天下,谈吐无由向戎马。tiān zi lóng fēi dìng tiān xià,tán tǔ wú yóu xiàng róng mǎ。
只今天下磐石安,竟作河干伐檀者。zhǐ jīn tiān xià pán shí ān,jìng zuò hé gàn fá tán zhě。
昨日括苍天狗落,贼起黄䃪遍林壑。zuó rì kuò cāng tiān gǒu luò,zéi qǐ huáng tán biàn lín hè。
林壑入云千万重,猿猱欲度犹错愕。lín hè rù yún qiān wàn zhòng,yuán náo yù dù yóu cuò è。
上挟罡风身有翼,下挟妖狐走荆棘。shàng xié gāng fēng shēn yǒu yì,xià xié yāo hú zǒu jīng jí。
阴霾半掩平阳村,自谓飞来擒不得。yīn mái bàn yǎn píng yáng cūn,zì wèi fēi lái qín bù dé。
九重诏遣延安侯,祥光一道东南浮。jiǔ zhòng zhào qiǎn yán ān hóu,xiáng guāng yī dào dōng nán fú。
侯策奇勋见开国,岂将大木论蜉蝣。hóu cè qí xūn jiàn kāi guó,qǐ jiāng dà mù lùn fú yóu。
君始从容在帏帐,手画山川调虓将。jūn shǐ cóng róng zài wéi zhàng,shǒu huà shān chuān diào xiāo jiāng。
君言百丈西走门,欲断咽喉须百丈。jūn yán bǎi zhàng xī zǒu mén,yù duàn yàn hóu xū bǎi zhàng。
侯即分兵从后攻,果趋百丈遭前锋。hóu jí fēn bīng cóng hòu gōng,guǒ qū bǎi zhàng zāo qián fēng。
等闲斩首风雨歇,凯旋未必君无功。děng xián zhǎn shǒu fēng yǔ xiē,kǎi xuán wèi bì jūn wú gōng。
豹露一班聊复尔,海水渊渊谁见底。bào lù yī bān liáo fù ěr,hǎi shuǐ yuān yuān shuí jiàn dǐ。
丈夫要作英雄人,定有声名动天子。zhàng fū yào zuò yīng xióng rén,dìng yǒu shēng míng dòng tiān zi。
天子抡材政云急,瑶殿云深看徵入。tiān zi lūn cái zhèng yún jí,yáo diàn yún shēn kàn zhēng rù。
莫将归梦绕琼花,功业先从盛年立。mò jiāng guī mèng rào qióng huā,gōng yè xiān cóng shèng nián lì。

翁妇行

乌斯道

东瓯兵乱夜深哭,嫁郎两月他家宿。dōng ōu bīng luàn yè shēn kū,jià láng liǎng yuè tā jiā sù。
双飞燕子在雕梁,何为翻作野鸳鸯。shuāng fēi yàn zi zài diāo liáng,hé wèi fān zuò yě yuān yāng。
十年凤城悲远道,暗惜花颜为谁好。shí nián fèng chéng bēi yuǎn dào,àn xī huā yán wèi shuí hǎo。
羽林将军欢爱多,其如雍雍鸣雁何。yǔ lín jiāng jūn huān ài duō,qí rú yōng yōng míng yàn hé。
剑戟门前日亭午,隔帘乞食惊瓯语。jiàn jǐ mén qián rì tíng wǔ,gé lián qǐ shí jīng ōu yǔ。
问之元是旧鸾交,过眼云收转愁苦。wèn zhī yuán shì jiù luán jiāo,guò yǎn yún shōu zhuǎn chóu kǔ。
将军闺房锦绣林,郎情自重千黄金。jiāng jūn guī fáng jǐn xiù lín,láng qíng zì zhòng qiān huáng jīn。
援琴作曲向郎道,恨郎不识琴中心。yuán qín zuò qū xiàng láng dào,hèn láng bù shí qín zhōng xīn。
封诗寄人托郎去,正寄与郎郎不悟。fēng shī jì rén tuō láng qù,zhèng jì yǔ láng láng bù wù。
岂期先得动天颜,花作丁香复如故。qǐ qī xiān dé dòng tiān yán,huā zuò dīng xiāng fù rú gù。
已为将军留两儿,将军未必无好妻。yǐ wèi jiāng jūn liú liǎng ér,jiāng jūn wèi bì wú hǎo qī。
只恐清风岭头过,血痕尚有空岩诗。zhǐ kǒng qīng fēng lǐng tóu guò,xuè hén shàng yǒu kōng yán shī。

金陵行送王廷助

乌斯道

杨都之区胡为乎第一,豫待千年圣人出。yáng dōu zhī qū hú wèi hū dì yī,yù dài qiān nián shèng rén chū。
天开地辟鬼神惊,万里祥光中荡潏。tiān kāi dì pì guǐ shén jīng,wàn lǐ xiáng guāng zhōng dàng yù。
波涛接天天堑成,钟山故作云锦屏。bō tāo jiē tiān tiān qiàn chéng,zhōng shān gù zuò yún jǐn píng。
三井冈头烟树清,白下左顾琅琊城。sān jǐng gāng tóu yān shù qīng,bái xià zuǒ gù láng yá chéng。
景阳武壮相倚重,中茅九华遥夹拱。jǐng yáng wǔ zhuàng xiāng yǐ zhòng,zhōng máo jiǔ huá yáo jiā gǒng。
龙池气薄长干祠,玄武湖中斗牛动。lóng chí qì báo zhǎng gàn cí,xuán wǔ hú zhōng dòu niú dòng。
紫薇宫辟天中央,天门荡荡日重光。zǐ wēi gōng pì tiān zhōng yāng,tiān mén dàng dàng rì zhòng guāng。
圣人端居五云表,手握乾符清八荒。shèng rén duān jū wǔ yún biǎo,shǒu wò qián fú qīng bā huāng。
绣衣朝参万马集,瑶阶日转千花香。xiù yī cháo cān wàn mǎ jí,yáo jiē rì zhuǎn qiān huā xiāng。
四夷宾贡走珠玉,箫韶九成飞凤凰。sì yí bīn gòng zǒu zhū yù,xiāo sháo jiǔ chéng fēi fèng huáng。
太行西头空飒爽,咸阳洛阳漫相望。tài xíng xī tóu kōng sà shuǎng,xián yáng luò yáng màn xiāng wàng。
汴水东流知几年,自古金汤无此壮。biàn shuǐ dōng liú zhī jǐ nián,zì gǔ jīn tāng wú cǐ zhuàng。
五风十雨民熙熙,总愿观光逐仙仗。wǔ fēng shí yǔ mín xī xī,zǒng yuàn guān guāng zhú xiān zhàng。
春风环佩动香尘,不觉飘飘紫云上。chūn fēng huán pèi dòng xiāng chén,bù jué piāo piāo zǐ yún shàng。
王郎王郎气如雕鹗隘九州,身生羽翼非梦游。wáng láng wáng láng qì rú diāo è ài jiǔ zhōu,shēn shēng yǔ yì fēi mèng yóu。
山中种玉玉已长,正是持献明堂秋。shān zhōng zhǒng yù yù yǐ zhǎng,zhèng shì chí xiàn míng táng qiū。