古诗词

虞美人·乐山送客

刘永济

江山不减唐时秀,城郭都非旧。jiāng shān bù jiǎn táng shí xiù,chéng guō dōu fēi jiù。
君来何用更伤今,好写秋声秋色上瑶琴。jūn lái hé yòng gèng shāng jīn,hǎo xiě qiū shēng qiū sè shàng yáo qín。
五年楚客听猿意,说与应憔悴。wǔ nián chǔ kè tīng yuán yì,shuō yǔ yīng qiáo cuì。
相逢谁道鬓成霜,谈笑纵横,犹似少年狂。xiāng féng shuí dào bìn chéng shuāng,tán xiào zòng héng,yóu shì shǎo nián kuáng。
猜您喜欢

阮郎归

刘永济

春风换梦一番番,愁来如玉环。chūn fēng huàn mèng yī fān fān,chóu lái rú yù huán。
听鹃才罢又听蝉,天涯山外山。tīng juān cái bà yòu tīng chán,tiān yá shān wài shān。
苓窃帝,触吞蛮,荒唐天对难。líng qiè dì,chù tūn mán,huāng táng tiān duì nán。
一波旋过一波连,云沙鸥自闲。yī bō xuán guò yī bō lián,yún shā ōu zì xián。

喜迁莺·香港陷落数月,始闻寅恪脱自贼中,将取道桂黔入蜀,已约乃弟致书,劝其来乐山讲学,词以坚之

刘永济

鲛尘掀户。jiāo chén xiān hù。
又惊起乍宿,南云双羽。yòu jīng qǐ zhà sù,nán yún shuāng yǔ。
委地蛮花,飐空腥浪,轻换翠歌珠舞。wěi dì mán huā,zhǎn kōng xīng làng,qīng huàn cuì gē zhū wǔ。
漫省荡愁山海,曾是谁家丸土!断肠事,剩闲鸥三两,苍波无语。màn shěng dàng chóu shān hǎi,céng shì shuí jiā wán tǔ!duàn cháng shì,shèng xián ōu sān liǎng,cāng bō wú yǔ。
知否?人正在,野水荒湾,灯底相思苦。zhī fǒu?rén zhèng zài,yě shuǐ huāng wān,dēng dǐ xiāng sī kǔ。
万驿千程,乱烽残戍,归梦去来何处?未了十洲零劫,休问寒灰今古。wàn yì qiān chéng,luàn fēng cán shù,guī mèng qù lái hé chù?wèi le shí zhōu líng jié,xiū wèn hán huī jīn gǔ。
雁绳远、怕玉珰俊约,欲成还阻。yàn shéng yuǎn pà yù dāng jùn yuē,yù chéng hái zǔ。

虞美人

刘永济

髡林平楚迷烟陌,水上荒荒日。kūn lín píng chǔ mí yān mò,shuǐ shàng huāng huāng rì。
登临莫自怨凋残,一角芜城犹得望中原。dēng lín mò zì yuàn diāo cán,yī jiǎo wú chéng yóu dé wàng zhōng yuán。
何时马角乌头白,镜誓年年惜。hé shí mǎ jiǎo wū tóu bái,jìng shì nián nián xī。
便凭啼雁诉情衷,未必画楼知道有秋风?biàn píng tí yàn sù qíng zhōng,wèi bì huà lóu zhī dào yǒu qiū fēng?

诉衷情·偕家人步出西城,至露济寺苗圃看菊二首

刘永济

寥天鸿断水痕收,霜气淡林邱。liáo tiān hóng duàn shuǐ hén shōu,shuāng qì dàn lín qiū。
重云未成晴意,翻作可怜秋。zhòng yún wèi chéng qíng yì,fān zuò kě lián qiū。
闷怀抱,散无由,且嬉游。mèn huái bào,sàn wú yóu,qiě xī yóu。
寒花丛筱,稚子山妻,半日淹留。hán huā cóng xiǎo,zhì zi shān qī,bàn rì yān liú。

诉衷情·偕家人步出西城,至露济寺苗圃看菊二首

刘永济

销金匀粉弄妍柔,佳色为谁留?天涯一篱清露,犹带晋风流。xiāo jīn yún fěn nòng yán róu,jiā sè wèi shuí liú?tiān yá yī lí qīng lù,yóu dài jìn fēng liú。
歌啸地,已荒丘,重回头。gē xiào dì,yǐ huāng qiū,zhòng huí tóu。
卷帘人瘦,泛蕊杯空,懒赋新愁。juǎn lián rén shòu,fàn ruǐ bēi kōng,lǎn fù xīn chóu。

鹧鸪天

刘永济

金粉楼台蜃气昏,酒朋狂侣更无存。jīn fěn lóu tái shèn qì hūn,jiǔ péng kuáng lǚ gèng wú cún。
寒宵梦里春痕在,影事凄迷恼乱人。hán xiāo mèng lǐ chūn hén zài,yǐng shì qī mí nǎo luàn rén。
梅共鹤,病兼贫,蜀山深处一荒村。méi gòng hè,bìng jiān pín,shǔ shān shēn chù yī huāng cūn。
林风静后微闻露,溪月闲来自过门。lín fēng jìng hòu wēi wén lù,xī yuè xián lái zì guò mén。

南柯子·除夕

刘永济

懒换宜春帖,闲思剪彩花。lǎn huàn yí chūn tiē,xián sī jiǎn cǎi huā。
眼前何限旧韶华,摇漾一双红烛影交加。yǎn qián hé xiàn jiù sháo huá,yáo yàng yī shuāng hóng zhú yǐng jiāo jiā。
云冷成微雪,城嚣散宿鸦。yún lěng chéng wēi xuě,chéng xiāo sàn sù yā。
儿童欢舞气腾霞,拾得人间好语向爷夸。ér tóng huān wǔ qì téng xiá,shí dé rén jiān hǎo yǔ xiàng yé kuā。

木兰花慢·癸未

刘永济

万缘吹剑首,忍遥吊、楚兰魂。wàn yuán chuī jiàn shǒu,rěn yáo diào chǔ lán hún。
正残画芜城,斜阳故宇,何限愁痕。zhèng cán huà wú chéng,xié yáng gù yǔ,hé xiàn chóu hén。
乾坤,只供醉眼,奈忧时肝胆自轮囷。qián kūn,zhǐ gōng zuì yǎn,nài yōu shí gān dǎn zì lún qūn。
谁惜千经万纬,换来泪雨哀云。shuí xī qiān jīng wàn wěi,huàn lái lèi yǔ āi yún。
前尘,去水粼粼,情漫苦,梦难温。qián chén,qù shuǐ lín lín,qíng màn kǔ,mèng nán wēn。
记乱雪榆关,惊涛汉渚,恨墨空存。jì luàn xuě yú guān,jīng tāo hàn zhǔ,hèn mò kōng cún。
孤坟,甚时酹酒,唤灵旗、赤豹出荒榛。gū fén,shén shí lèi jiǔ,huàn líng qí chì bào chū huāng zhēn。
为语沧江淡日,故人垂老酸辛。wèi yǔ cāng jiāng dàn rì,gù rén chuí lǎo suān xīn。

鹧鸪天

刘永济

残劫关河赚泪多,医愁无处觅消摩。cán jié guān hé zhuàn lèi duō,yī chóu wú chù mì xiāo mó。
红箫宫羽新商定,付与谁家小玉歌。hóng xiāo gōng yǔ xīn shāng dìng,fù yǔ shuí jiā xiǎo yù gē。
人倦困,柳婆娑,闲堂睡起雨初过。rén juàn kùn,liǔ pó suō,xián táng shuì qǐ yǔ chū guò。
乱蝉得意声如沸,可奈西风薄幸何。luàn chán dé yì shēng rú fèi,kě nài xī fēng báo xìng hé。

鹧鸪天·骤雨生凉,诵天闵惠示新词,快答一阕

刘永济

银箭流空雨势豪,阵云如马过江皋。yín jiàn liú kōng yǔ shì háo,zhèn yún rú mǎ guò jiāng gāo。
浮生暂得清凉睡,那管明朝米价高。fú shēng zàn dé qīng liáng shuì,nà guǎn míng cháo mǐ jià gāo。
尘满甑,酒辞瓢,隔墙鹅雁正嗷嘈。chén mǎn zèng,jiǔ cí piáo,gé qiáng é yàn zhèng áo cáo。
高情未办驱穷赋,懒惰无心作解嘲。gāo qíng wèi bàn qū qióng fù,lǎn duò wú xīn zuò jiě cháo。

鹧鸪天·寄怀孤桐重庆二首

刘永济

老去填词韵最娇,嘉陵如画且消摇。lǎo qù tián cí yùn zuì jiāo,jiā líng rú huà qiě xiāo yáo。
垆边可有人如月,酒里何妨句满瓢。lú biān kě yǒu rén rú yuè,jiǔ lǐ hé fáng jù mǎn piáo。
春逝水,世翻涛,自扶筇杖入蓬蒿。chūn shì shuǐ,shì fān tāo,zì fú qióng zhàng rù péng hāo。
衰灯暗雨巴山道,冰雪关河恨未销。shuāi dēng àn yǔ bā shān dào,bīng xuě guān hé hèn wèi xiāo。

鹧鸪天·寄怀孤桐重庆二首

刘永济

电光火中海又桑,纷纷蚁穴换侯王。diàn guāng huǒ zhōng hǎi yòu sāng,fēn fēn yǐ xué huàn hóu wáng。
物情看到头成雪,剩取芳怀贮锦囊。wù qíng kàn dào tóu chéng xuě,shèng qǔ fāng huái zhù jǐn náng。
伤却曲,赋迷阳,秦弓何日射天狼。shāng què qū,fù mí yáng,qín gōng hé rì shè tiān láng。
人间棋局终难了,眼底鸥波万里长。rén jiān qí jú zhōng nán le,yǎn dǐ ōu bō wàn lǐ zhǎng。

菩萨蛮

刘永济

花边谁唤娉婷出,柔肠别有丁香结。huā biān shuí huàn pīng tíng chū,róu cháng bié yǒu dīng xiāng jié。
未办缕金衣,清歌只自奇。wèi bàn lǚ jīn yī,qīng gē zhǐ zì qí。
还君青玉佩,宛转千重意。hái jūn qīng yù pèi,wǎn zhuǎn qiān zhòng yì。
眉样画难工,何关心不同。méi yàng huà nán gōng,hé guān xīn bù tóng。

木兰花岭海画人关君山月,以所作古木栖禽题曰《双栖》见贶,奉此为谢

刘永济

天风袅袅吹琼佩,缠鬓海山云雾气。tiān fēng niǎo niǎo chuī qióng pèi,chán bìn hǎi shān yún wù qì。
胸中块垒不宜人,腕底河山惟赚泪。xiōng zhōng kuài lěi bù yí rén,wàn dǐ hé shān wéi zhuàn lèi。
荒城野水飘蓬地,自有芳怀相妩媚。huāng chéng yě shuǐ piāo péng dì,zì yǒu fāng huái xiāng wǔ mèi。
树高藤古写双栖,消领含毫珍重意。shù gāo téng gǔ xiě shuāng qī,xiāo lǐng hán háo zhēn zhòng yì。

减字木兰花·观德军入巴黎照片

刘永济

瑶京换色,卐字旗常骄蔽日。yáo jīng huàn sè,wàn zì qí cháng jiāo bì rì。
铁骑喧腾,网户深中粉泪零。tiě qí xuān téng,wǎng hù shēn zhōng fěn lèi líng。
舞场歌席,不见故人空故国。wǔ chǎng gē xí,bù jiàn gù rén kōng gù guó。
酒酽茶香,怕听骁雄话寨当。jiǔ yàn chá xiāng,pà tīng xiāo xióng huà zhài dāng。