古诗词

题镏商观弈图

乌斯道

洞中隐隐鸣玉杵,洞口泠泠滴钟乳。dòng zhōng yǐn yǐn míng yù chǔ,dòng kǒu líng líng dī zhōng rǔ。
何物山人云满身,目有神光面如女。hé wù shān rén yún mǎn shēn,mù yǒu shén guāng miàn rú nǚ。
口谈天地觉支离,托意手谈无是非。kǒu tán tiān dì jué zhī lí,tuō yì shǒu tán wú shì fēi。
力守中虚得玄牝,扫除边幅窥玄机。lì shǒu zhōng xū dé xuán pìn,sǎo chú biān fú kuī xuán jī。
玄机一破有真乐,黑白不令双眼迷。xuán jī yī pò yǒu zhēn lè,hēi bái bù lìng shuāng yǎn mí。
高驾飞龙游恍惚,缓骑日月无东西。gāo jià fēi lóng yóu huǎng hū,huǎn qí rì yuè wú dōng xī。
寻复遐征览八极,金井垂莲献佳色。xún fù xiá zhēng lǎn bā jí,jīn jǐng chuí lián xiàn jiā sè。
秦关赵璧任相持,我道纷然争不得。qín guān zhào bì rèn xiāng chí,wǒ dào fēn rán zhēng bù dé。
山中云路何时通,采樵突入苍髯翁。shān zhōng yún lù hé shí tōng,cǎi qiáo tū rù cāng rán wēng。
倚徙旁观如啖蔗,骨毛渐渐生清风。yǐ xǐ páng guān rú dàn zhè,gǔ máo jiàn jiàn shēng qīng fēng。
下界儿孙已成鬼,更为从容看孤子。xià jiè ér sūn yǐ chéng guǐ,gèng wèi cóng róng kàn gū zi。
大浸稽天金石流,出入纵横不曾死。dà jìn jī tiān jīn shí liú,chū rù zòng héng bù céng sǐ。
斧柯烂尽斧有灵,直使再三穷杳冥。fǔ kē làn jǐn fǔ yǒu líng,zhí shǐ zài sān qióng yǎo míng。
倘自苍茫下山去,白头老瘦何足惊。tǎng zì cāng máng xià shān qù,bái tóu lǎo shòu hé zú jīng。
大唐画工观察使,寄兴云霞知此意。dà táng huà gōng guān chá shǐ,jì xīng yún xiá zhī cǐ yì。
霜纨笔法似轻霏,散作凉飙激人世。shuāng wán bǐ fǎ shì qīng fēi,sàn zuò liáng biāo jī rén shì。

乌斯道

元明间浙江慈溪人,字继善。乌本良弟。与兄俱有学行。长于诗,意兴高远,飘逸出群。尤精书法。洪武初得有司荐,为永新县令,有惠政。后坐事谪戍定远。放还,卒。有《秋吟稿》、《春草斋集》。 乌斯道的作品>>

猜您喜欢

吊钱融堂先生

乌斯道

哭罢麒麟几度秋,何人重赋我心忧。kū bà qí lín jǐ dù qiū,hé rén zhòng fù wǒ xīn yōu。
词章谩似机中锦,身世空如水上沤。cí zhāng mán shì jī zhōng jǐn,shēn shì kōng rú shuǐ shàng ōu。
今日修文应帝召,淳风接武独严州。jīn rì xiū wén yīng dì zhào,chún fēng jiē wǔ dú yán zhōu。
昔人曾挹慈湖水,倾泻桐江浩荡流。xī rén céng yì cí hú shuǐ,qīng xiè tóng jiāng hào dàng liú。

次蒲庵长老韵二首

乌斯道

一刖老禅三载馀,每怀溪上笑谈初。yī yuè lǎo chán sān zài yú,měi huái xī shàng xiào tán chū。
春山细雨沾乌帽,晴日闲华堕碧疏。chūn shān xì yǔ zhān wū mào,qíng rì xián huá duò bì shū。
九日登高曾有约,二王小楷未能书。jiǔ rì dēng gāo céng yǒu yuē,èr wáng xiǎo kǎi wèi néng shū。
至今不到天香室,深愧埃尘少涤除。zhì jīn bù dào tiān xiāng shì,shēn kuì āi chén shǎo dí chú。

次蒲庵长老韵二首

乌斯道

矫首令人感慨深,浮云蔽日阁曾阴。jiǎo shǒu lìng rén gǎn kǎi shēn,fú yún bì rì gé céng yīn。
六时花散金银刹,千里尘飞剑戟林。liù shí huā sàn jīn yín shā,qiān lǐ chén fēi jiàn jǐ lín。
经罢看山长独坐,定回倚石自微吟。jīng bà kàn shān zhǎng dú zuò,dìng huí yǐ shí zì wēi yín。
绝怜松下清泠水,好与人间洗渴心。jué lián sōng xià qīng líng shuǐ,hǎo yǔ rén jiān xǐ kě xīn。

阚峰

乌斯道

春山花发雨霏霏,花雨曾沾阚相衣。chūn shān huā fā yǔ fēi fēi,huā yǔ céng zhān hǎn xiāng yī。
今日山花依旧好,东风吹雨湿僧扉。jīn rì shān huā yī jiù hǎo,dōng fēng chuī yǔ shī sēng fēi。

题钓图

乌斯道

我欲沧江把钓竿,含沙拍塞可心寒。wǒ yù cāng jiāng bǎ diào gān,hán shā pāi sāi kě xīn hán。
此中端是谁家子,秋水孤舟坐得安。cǐ zhōng duān shì shuí jiā zi,qiū shuǐ gū zhōu zuò dé ān。

山居二绝

乌斯道

大儿田头车未歇,小儿牵犊已归来。dà ér tián tóu chē wèi xiē,xiǎo ér qiān dú yǐ guī lái。
茅堂正对佳山水,种秫多令办酒材。máo táng zhèng duì jiā shān shuǐ,zhǒng shú duō lìng bàn jiǔ cái。

山居二绝

乌斯道

属玉群飞水下滩,松杉荫合草堂闲。shǔ yù qún fēi shuǐ xià tān,sōng shān yīn hé cǎo táng xián。
苍头扫径非因客,自爱从容出看山。cāng tóu sǎo jìng fēi yīn kè,zì ài cóng róng chū kàn shān。

棣华亭为泰和萧鹏举赋

乌斯道

玉片英英着淡黄,独怜红萼为同芳。yù piàn yīng yīng zhe dàn huáng,dú lián hóng è wèi tóng fāng。
东风不敢枝头急,燕子飞来日正长。dōng fēng bù gǎn zhī tóu jí,yàn zi fēi lái rì zhèng zhǎng。

棣华亭为泰和萧鹏举赋

乌斯道

昨夜薰风放好花,朱帘碧槛玉人家。zuó yè xūn fēng fàng hǎo huā,zhū lián bì kǎn yù rén jiā。
世间炎热难开眼,且向中宵挹露华。shì jiān yán rè nán kāi yǎn,qiě xiàng zhōng xiāo yì lù huá。

棣华亭为泰和萧鹏举赋

乌斯道

深深亭院雁来初,华萼联辉锦不如。shēn shēn tíng yuàn yàn lái chū,huá è lián huī jǐn bù rú。
见说玉皇新下令,清霜不许到前除。jiàn shuō yù huáng xīn xià lìng,qīng shuāng bù xǔ dào qián chú。

棣华亭为泰和萧鹏举赋

乌斯道

花迟花早自相依,积雪初融日影微。huā chí huā zǎo zì xiāng yī,jī xuě chū róng rì yǐng wēi。
徽轸有诗听未彻,鹡鸰枝上一双飞。huī zhěn yǒu shī tīng wèi chè,jí líng zhī shàng yī shuāng fēi。

题墨梅

乌斯道

松斋不写玉纤纤,瘦影依稀隔翠帘。sōng zhāi bù xiě yù xiān xiān,shòu yǐng yī xī gé cuì lián。
越女漫夸天下白,我心偏喜邑中黔。yuè nǚ màn kuā tiān xià bái,wǒ xīn piān xǐ yì zhōng qián。

题画三首

乌斯道

江水江蒲随路转,山云山树逐人来。jiāng shuǐ jiāng pú suí lù zhuǎn,shān yún shān shù zhú rén lái。
青春不负骑驴客,恰待鸟啼花乱开。qīng chūn bù fù qí lǘ kè,qià dài niǎo tí huā luàn kāi。

题画三首

乌斯道

水气腾腾浮草阁,山光冉冉落楸枰。shuǐ qì téng téng fú cǎo gé,shān guāng rǎn rǎn luò qiū píng。
不知此地谁为主,招得幽人有胜情。bù zhī cǐ dì shuí wèi zhǔ,zhāo dé yōu rén yǒu shèng qíng。

题画三首

乌斯道

白云滚滚扶山起,碧藓离离着地匀。bái yún gǔn gǔn fú shān qǐ,bì xiǎn lí lí zhe dì yún。
赴陇鹤书天外远,草庐空老读书人。fù lǒng hè shū tiān wài yuǎn,cǎo lú kōng lǎo dú shū rén。