古诗词

步蟾宫·寇氛逼新宁,怀故园兄弟

刘永济

荒鸡催曙窗容转,又一夜、山屏空展。huāng jī cuī shǔ chuāng róng zhuǎn,yòu yī yè shān píng kōng zhǎn。
缄愁欲寄故园人,奈万里、云罗无雁。jiān chóu yù jì gù yuán rén,nài wàn lǐ yún luó wú yàn。
回肠久为狂尘断,钓游地、看看惊变。huí cháng jiǔ wèi kuáng chén duàn,diào yóu dì kàn kàn jīng biàn。
风残黄叶更何心,犹自向、鸰原回旋。fēng cán huáng yè gèng hé xīn,yóu zì xiàng líng yuán huí xuán。
猜您喜欢

烛影摇红·丁亥

刘永济

芳讯沉沉,落梅帘户东风消。fāng xùn chén chén,luò méi lián hù dōng fēng xiāo。
匼波潋滟蘸初阳,湖上人家晓。kē bō liàn yàn zhàn chū yáng,hú shàng rén jiā xiǎo。
叶底鸣禽变了,惹相思、吟堂梦草。yè dǐ míng qín biàn le,rě xiāng sī yín táng mèng cǎo。
白头昆弟,两地青灯,一般愁抱。bái tóu kūn dì,liǎng dì qīng dēng,yī bān chóu bào。
乔木荒凉,故家风味今休道。qiáo mù huāng liáng,gù jiā fēng wèi jīn xiū dào。
文章何定换浮名,乞米难裁稿。wén zhāng hé dìng huàn fú míng,qǐ mǐ nán cái gǎo。
花雨纷纷倦扫,佩香零、伤春共老。huā yǔ fēn fēn juàn sǎo,pèi xiāng líng shāng chūn gòng lǎo。
楚天望极,雁外兵尘,阑干红照。chǔ tiān wàng jí,yàn wài bīng chén,lán gàn hóng zhào。

唐多令

刘永济

潮夕打空墙,城春草木香。cháo xī dǎ kōng qiáng,chéng chūn cǎo mù xiāng。
酒歌尘、那识沧桑。jiǔ gē chén nà shí cāng sāng。
惟有旧时王谢燕,向巷陌,说兴亡。wéi yǒu jiù shí wáng xiè yàn,xiàng xiàng mò,shuō xīng wáng。
奋臂笑螳螂,纷华世已荒。fèn bì xiào táng láng,fēn huá shì yǐ huāng。
只赢得北顾仓皇。zhǐ yíng dé běi gù cāng huáng。
漫倚长江天堑在,料无地,著刘梁。màn yǐ zhǎng jiāng tiān qiàn zài,liào wú dì,zhù liú liáng。

浣溪沙·春草二首

刘永济

谁解怜芳到甲根,漫将生翠比罗裙,断肠何止忆王孙。shuí jiě lián fāng dào jiǎ gēn,màn jiāng shēng cuì bǐ luó qún,duàn cháng hé zhǐ yì wáng sūn。
莽莽但添新战血,离离犹带旧烧痕,东风无力绾春魂。mǎng mǎng dàn tiān xīn zhàn xuè,lí lí yóu dài jiù shāo hén,dōng fēng wú lì wǎn chūn hún。

浣溪沙·春草二首

刘永济

春草春波惹恨长,平原极望更苍凉,伤心千古一江郎。chūn cǎo chūn bō rě hèn zhǎng,píng yuán jí wàng gèng cāng liáng,shāng xīn qiān gǔ yī jiāng láng。
自有莺花萦冶思,那知啼鴂损年芳,教人无奈郁金堂。zì yǒu yīng huā yíng yě sī,nà zhī tí jué sǔn nián fāng,jiào rén wú nài yù jīn táng。

玉楼春

刘永济

韶华肯为愁人好,止与玉楼供巧笑。sháo huá kěn wèi chóu rén hǎo,zhǐ yǔ yù lóu gōng qiǎo xiào。
但怜芳树换新阴,未惜断红迷野草。dàn lián fāng shù huàn xīn yīn,wèi xī duàn hóng mí yě cǎo。
排空雨阵何时了,倦枕朦胧昏又晓。pái kōng yǔ zhèn hé shí le,juàn zhěn méng lóng hūn yòu xiǎo。
燕帘莺户对啁啾,知占春光多定少。yàn lián yīng hù duì zhāo jiū,zhī zhàn chūn guāng duō dìng shǎo。

南乡子

刘永济

古恨未全裁,新恨多于陌上埃。gǔ hèn wèi quán cái,xīn hèn duō yú mò shàng āi。
重到萧梁亡国地,堪哀,欲赋渐无瘐令才。zhòng dào xiāo liáng wáng guó dì,kān āi,yù fù jiàn wú yǔ lìng cái。
壮气已蒿莱,一任黄鸡白日催。zhuàng qì yǐ hāo lái,yī rèn huáng jī bái rì cuī。
满眼迷离魑魅影,奇哉,何处吴儿可买呆。mǎn yǎn mí lí chī mèi yǐng,qí zāi,hé chù wú ér kě mǎi dāi。

临江仙·二首

刘永济

闻道东湖秋色好,吟筇懒上渔舟。wén dào dōng hú qiū sè hǎo,yín qióng lǎn shàng yú zhōu。
旧游零落几沙鸥。jiù yóu líng luò jǐ shā ōu。
红衣应有恨,碧水不流愁。hóng yī yīng yǒu hèn,bì shuǐ bù liú chóu。
一自津桥闻语鸟,琴尊犹此淹留。yī zì jīn qiáo wén yǔ niǎo,qín zūn yóu cǐ yān liú。
人生自断岂天谋。rén shēng zì duàn qǐ tiān móu。
不成岸壑卧,终见鹿麋游。bù chéng àn hè wò,zhōng jiàn lù mí yóu。

临江仙·二首

刘永济

满意故山林壑美,天教佚老吾庐。mǎn yì gù shān lín hè měi,tiān jiào yì lǎo wú lú。
醇风还记我生初。chún fēng hái jì wǒ shēng chū。
鸡豚喧社叟,幡鼓乐灵媭。jī tún xuān shè sǒu,fān gǔ lè líng xū。
一觉黄粱犹未熟,眼前百鬼千狐。yī jué huáng liáng yóu wèi shú,yǎn qián bǎi guǐ qiān hú。
漫惊东野隘天衢。màn jīng dōng yě ài tiān qú。
有山焚介子,无地著潜夫。yǒu shān fén jiè zi,wú dì zhù qián fū。

临江仙·前词良苦,赋此自解

刘永济

旷宇闲云何处著,回头笑指清虚。kuàng yǔ xián yún hé chù zhù,huí tóu xiào zhǐ qīng xū。
此中楼阁赤霞扶。cǐ zhōng lóu gé chì xiá fú。
琅玕方日长,冠帔与时殊。láng gān fāng rì zhǎng,guān pèi yǔ shí shū。
未识诗书缘底用,何劳贱墨尊儒。wèi shí shī shū yuán dǐ yòng,hé láo jiàn mò zūn rú。
陶公漉酒葛公呼。táo gōng lù jiǔ gé gōng hū。
醉狂忘彼是,乌兔自乘除。zuì kuáng wàng bǐ shì,wū tù zì chéng chú。

水调歌头·绍周惺园新筑成,歌此贺之

刘永济

小隐隐林薮,大隐隐金门。xiǎo yǐn yǐn lín sǒu,dà yǐn yǐn jīn mén。
先生非仕非隐,何处置琴尊?莫是壶公壶里,更向巢父巢内,分得一窝云。xiān shēng fēi shì fēi yǐn,hé chù zhì qín zūn?mò shì hú gōng hú lǐ,gèng xiàng cháo fù cháo nèi,fēn dé yī wō yún。
不用凿坯遁,长足葆吾真。bù yòng záo pī dùn,zhǎng zú bǎo wú zhēn。
素王书,黄石策,锦囊文。sù wáng shū,huáng shí cè,jǐn náng wén。
等是尘封蠹纸,今已不能神。děng shì chén fēng dù zhǐ,jīn yǐ bù néng shén。
看到红桑生海,又见高陵为谷,我亦倦埃氛。kàn dào hóng sāng shēng hǎi,yòu jiàn gāo líng wèi gǔ,wǒ yì juàn āi fēn。
何日践佳约,千万买芳邻。hé rì jiàn jiā yuē,qiān wàn mǎi fāng lín。

水调歌头·贺无咎新居

刘永济

心迹两无累,随处有衡门。xīn jì liǎng wú lèi,suí chù yǒu héng mén。
未闻买山巢许,此语最清真。wèi wén mǎi shān cháo xǔ,cǐ yǔ zuì qīng zhēn。
尝笑四门博士,送人盘谷归隐,圭角苦嶙峋。cháng xiào sì mén bó shì,sòng rén pán gǔ guī yǐn,guī jiǎo kǔ lín xún。
我爱陶彭泽,离世不离群。wǒ ài táo péng zé,lí shì bù lí qún。
飞云履,灵寿杖,华阳巾。fēi yún lǚ,líng shòu zhàng,huá yáng jīn。
偶出徜徉荒肆,太息劫灰新。ǒu chū cháng yáng huāng sì,tài xī jié huī xīn。
坐对真人白水,闲数王朝霸代,年历漫纷陈。zuò duì zhēn rén bái shuǐ,xián shù wáng cháo bà dài,nián lì màn fēn chén。
兰玉看争秀,云构喜长春。lán yù kàn zhēng xiù,yún gòu xǐ zhǎng chūn。

浣溪沙·戊子

刘永济

枕上吟魂不受招,溪山佳处去迢迢,人间烦热暂能消。zhěn shàng yín hún bù shòu zhāo,xī shān jiā chù qù tiáo tiáo,rén jiān fán rè zàn néng xiāo。
万叠翠云如幄密,一湾柔绿殢人娇,梦魂刚到小红桥。wàn dié cuì yún rú wò mì,yī wān róu lǜ tì rén jiāo,mèng hún gāng dào xiǎo hóng qiáo。

鹧鸪天·读寅恪丁亥除夕诗感赋

刘永济

绝倒驴鞍那可期,拂簪盥眼定何时。jué dào lǘ ān nà kě qī,fú zān guàn yǎn dìng hé shí。
重衾夜夜江山梦,老去龟堂未断痴。zhòng qīn yè yè jiāng shān mèng,lǎo qù guī táng wèi duàn chī。
红烛泪,替谁垂,更长吟坐独成悲。hóng zhú lèi,tì shuí chuí,gèng zhǎng yín zuò dú chéng bēi。
残梅乱雪纷纷里,巴觉春光冉冉非。cán méi luàn xuě fēn fēn lǐ,bā jué chūn guāng rǎn rǎn fēi。

鹧鸪天·题绮尘云想山庄诗词集

刘永济

剩水残山思不禁,小屏欹枕费沉吟。shèng shuǐ cán shān sī bù jìn,xiǎo píng yī zhěn fèi chén yín。
才秾合作云裳想,粉褪难温梦蝶心。cái nóng hé zuò yún shang xiǎng,fěn tuì nán wēn mèng dié xīn。
白地锦,紫光金,何缘寥落到如今。bái dì jǐn,zǐ guāng jīn,hé yuán liáo luò dào rú jīn。
遥知淅淅巴山雨,未抵泠泠楚客琴。yáo zhī xī xī bā shān yǔ,wèi dǐ líng líng chǔ kè qín。

鹧鸪天

刘永济

两鬓繁忧渐不禁,镆铘无复作龙吟。liǎng bìn fán yōu jiàn bù jìn,mò yé wú fù zuò lóng yín。
比邻鸡黍知何日,晚岁冰霜共此心。bǐ lín jī shǔ zhī hé rì,wǎn suì bīng shuāng gòng cǐ xīn。
缣一帧,意千金,中年多感况如今。jiān yī zhēn,yì qiān jīn,zhōng nián duō gǎn kuàng rú jīn。
悬门弧矢成衰朽,惭负钟期解听琴。xuán mén hú shǐ chéng shuāi xiǔ,cán fù zhōng qī jiě tīng qín。
179«6789101112