古诗词

满林风雨竹

徐庸

玉堂仙客居金台,凤凰池上时徘徊。yù táng xiān kè jū jīn tái,fèng huáng chí shàng shí pái huái。
丝纶执掌几年岁,调羹共待为盐梅。sī lún zhí zhǎng jǐ nián suì,diào gēng gòng dài wèi yán méi。
文章不独世所重,筼筜更有胸中材。wén zhāng bù dú shì suǒ zhòng,yún dāng gèng yǒu xiōng zhōng cái。
紫宸朝散日未午,琼佩响自花间回。zǐ chén cháo sàn rì wèi wǔ,qióng pèi xiǎng zì huā jiān huí。
平生心志好清玩,喜有绿竹当庭栽。píng shēng xīn zhì hǎo qīng wán,xǐ yǒu lǜ zhú dāng tíng zāi。
解衣盘薄小窗下,正值满林风雨来。jiě yī pán báo xiǎo chuāng xià,zhèng zhí mǎn lín fēng yǔ lái。
高枝乱叶写此态,云气惚恍连尘埃。gāo zhī luàn yè xiě cǐ tài,yún qì hū huǎng lián chén āi。
风声号怒雨声急,电母激电雷公雷。fēng shēng hào nù yǔ shēng jí,diàn mǔ jī diàn léi gōng léi。
乾坤上下互明晦,势转澎湃惊童孩。qián kūn shàng xià hù míng huì,shì zhuǎn pēng pài jīng tóng hái。
深根摇撼不自把,彩鸾羽湿空毰毸。shēn gēn yáo hàn bù zì bǎ,cǎi luán yǔ shī kōng péi sāi。
湘川涛浪接渭水,千里便觉相喧豗。xiāng chuān tāo làng jiē wèi shuǐ,qiān lǐ biàn jué xiāng xuān huī。
阴山铁骑走苍莽,散乱不用宵衔枚。yīn shān tiě qí zǒu cāng mǎng,sàn luàn bù yòng xiāo xián méi。
须臾既罢若晴霁,似履夷坦忘崔嵬。xū yú jì bà ruò qíng jì,shì lǚ yí tǎn wàng cuī wéi。
乃知神妙夺造化,方驾古昔无疑猜。nǎi zhī shén miào duó zào huà,fāng jià gǔ xī wú yí cāi。
人间一纸不易得,重比瑚琏轻玫瑰。rén jiān yī zhǐ bù yì dé,zhòng bǐ hú liǎn qīng méi guī。
菊窗先生新得此,披对令我襟怀开。jú chuāng xiān shēng xīn dé cǐ,pī duì lìng wǒ jīn huái kāi。
墨花点点渍龙尾,援笔笑把新诗裁。mò huā diǎn diǎn zì lóng wěi,yuán bǐ xiào bǎ xīn shī cái。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

张用宜丹房十咏著方

徐庸

采来灵壤内,爆向广庭前。cǎi lái líng rǎng nèi,bào xiàng guǎng tíng qián。
修制成良剂,为□到十全。xiū zhì chéng liáng jì,wèi dào shí quán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

药室散清香,薰笼腾火气。yào shì sàn qīng xiāng,xūn lóng téng huǒ qì。
助我活人心,补泻随宜制。zhù wǒ huó rén xīn,bǔ xiè suí yí zhì。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

频敲玉杵臼,香雪昼漫漫。pín qiāo yù chǔ jiù,xiāng xuě zhòu màn màn。
却笑霜毛兔,丁东在广寒。què xiào shuāng máo tù,dīng dōng zài guǎng hán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

纤指撚团团,明珠下玉盘。xiān zhǐ niǎn tuán tuán,míng zhū xià yù pán。
啼莺若偷眼,莫作弹丸看。tí yīng ruò tōu yǎn,mò zuò dàn wán kàn。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

岁月频收积,丹房药品多。suì yuè pín shōu jī,dān fáng yào pǐn duō。
三枝并九节,物物起沉疴。sān zhī bìng jiǔ jié,wù wù qǐ chén kē。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

炼就芙蓉丹,满灶春如海。liàn jiù fú róng dān,mǎn zào chūn rú hǎi。
我欲到君家,分来驻颜彩。wǒ yù dào jūn jiā,fēn lái zhù yán cǎi。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

满腹盛何物,累累尽药圆。mǎn fù shèng hé wù,lèi lèi jǐn yào yuán。
惟将窗下挂,不向杖头悬。wéi jiāng chuāng xià guà,bù xiàng zhàng tóu xuán。

张用宜丹房十咏著方

徐庸

积胜非无用,焚来表寸心。jī shèng fēi wú yòng,fén lái biǎo cùn xīn。
宋清佳传在,往昔到于今。sòng qīng jiā chuán zài,wǎng xī dào yú jīn。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

芳园带草堂,深广逾千步。fāng yuán dài cǎo táng,shēn guǎng yú qiān bù。
花木四时春,云霄多雨露。huā mù sì shí chūn,yún xiāo duō yǔ lù。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

苍松遮一径,原是栋梁材。cāng sōng zhē yī jìng,yuán shì dòng liáng cái。
月朗风清夜,分明入梦来。yuè lǎng fēng qīng yè,fēn míng rù mèng lái。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

涧水流红叶,浑同二月花。jiàn shuǐ liú hóng yè,hún tóng èr yuè huā。
武陵多错认,深处有人家。wǔ líng duō cuò rèn,shēn chù yǒu rén jiā。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

初日照岚霏,一岩云草飞。chū rì zhào lán fēi,yī yán yún cǎo fēi。
班班千万点,都上越罗衣。bān bān qiān wàn diǎn,dōu shàng yuè luó yī。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

红亭瞰碧流,鱼戏日沉浮。hóng tíng kàn bì liú,yú xì rì chén fú。
玩此心同乐,方知得自由。wán cǐ xīn tóng lè,fāng zhī dé zì yóu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

白鹿养来驯,春闲卧芳圃。bái lù yǎng lái xùn,chūn xián wò fāng pǔ。
满地落花红,东风夜来雨。mǎn dì luò huā hóng,dōng fēng yè lái yǔ。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

一丝生白石,片影落沧波。yī sī shēng bái shí,piàn yǐng luò cāng bō。
晓座金鏊背,何曾碍客过。xiǎo zuò jīn ào bèi,hé céng ài kè guò。
4261234567»