古诗词

毛公丹井寿徐宗文

徐庸

洞天林屋非凡境,芙蓉削翠成峰岭。dòng tiān lín wū fēi fán jìng,fú róng xuē cuì chéng fēng lǐng。
白云深处无人到,中有毛公千尺井。bái yún shēn chù wú rén dào,zhōng yǒu máo gōng qiān chǐ jǐng。
么诚异人出晋代,骨相棱棱眸烱烱。me chéng yì rén chū jìn dài,gǔ xiāng léng léng móu jiǒng jiǒng。
平生学道慕超世,探讨参同明内景。píng shēng xué dào mù chāo shì,tàn tǎo cān tóng míng nèi jǐng。
金丹欲炼遂凿此,一派清泉出顽矿。jīn dān yù liàn suì záo cǐ,yī pài qīng quán chū wán kuàng。
秋色才分玉瓮凉,露华欲下银床冷。qiū sè cái fēn yù wèng liáng,lù huá yù xià yín chuáng lěng。
阴为寒水火为阳,晨夕自供龙虎鼎。yīn wèi hán shuǐ huǒ wèi yáng,chén xī zì gōng lóng hǔ dǐng。
辘轳声转响铜瓶,鉴影分明湛天影。lù lú shēng zhuǎn xiǎng tóng píng,jiàn yǐng fēn míng zhàn tiān yǐng。
神于物外妙莫测,绿毛遍体生俄顷。shén yú wù wài miào mò cè,lǜ máo biàn tǐ shēng é qǐng。
偓佺解后或谈笑,蓬莱迢递时邀请。wò quán jiě hòu huò tán xiào,péng lái tiáo dì shí yāo qǐng。
苏耽种橘阴可爱,露花雨叶垂枝梗。sū dān zhǒng jú yīn kě ài,lù huā yǔ yè chuí zhī gěng。
何如仙踪自长在,乌兔奔忙任驰骋。hé rú xiān zōng zì zhǎng zài,wū tù bēn máng rèn chí chěng。
徐君宗文遇初度,仁以修身日三省。xú jūn zōng wén yù chū dù,rén yǐ xiū shēn rì sān shěng。
分题赋诗意有任,不异汲古仗修绠。fēn tí fù shī yì yǒu rèn,bù yì jí gǔ zhàng xiū gěng。
旨哉至上而有吉,大易彖象贵心领。zhǐ zāi zhì shàng ér yǒu jí,dà yì tuàn xiàng guì xīn lǐng。
用之不竭寿可微,源远流长岁年永。yòng zhī bù jié shòu kě wēi,yuán yuǎn liú zhǎng suì nián yǒng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

棠梨竹枝锦鸠

徐庸

棠梨花朵压枝低,两两锦鸠来上啼。táng lí huā duǒ yā zhī dī,liǎng liǎng jǐn jiū lái shàng tí。
更有青青君子竹,如何不见凤凰栖。gèng yǒu qīng qīng jūn zi zhú,rú hé bù jiàn fèng huáng qī。

右军临池图

徐庸

鼠须微纸写蝇头,一幅千金不易求。shǔ xū wēi zhǐ xiě yíng tóu,yī fú qiān jīn bù yì qiú。
往事偶传图画里,至今犹想晋风流。wǎng shì ǒu chuán tú huà lǐ,zhì jīn yóu xiǎng jìn fēng liú。

和门字韵呈娱

徐庸

荣辱升沉岂足论,自穷经史在朝昏。róng rǔ shēng chén qǐ zú lùn,zì qióng jīng shǐ zài cháo hūn。
老夫肯负平生学,献策定登金马门。lǎo fū kěn fù píng shēng xué,xiàn cè dìng dēng jīn mǎ mén。

红梅

徐庸

仙姿绰约世间稀,宴罢瑶台倚醉归。xiān zī chuò yuē shì jiān xī,yàn bà yáo tái yǐ zuì guī。
几度东风吹未醒,酒香薰透六铢衣。jǐ dù dōng fēng chuī wèi xǐng,jiǔ xiāng xūn tòu liù zhū yī。

题淡庵画梅扇

徐庸

月里玄霜兔捣成,姑仙一得便长生。yuè lǐ xuán shuāng tù dǎo chéng,gū xiān yī dé biàn zhǎng shēng。
刀圭又寄?侯眼,颜色于今分外清。dāo guī yòu jì hóu yǎn,yán sè yú jīn fēn wài qīng。

题夏先生竹

徐庸

沧洲西去玉峰高,明远楼中写凤毛。cāng zhōu xī qù yù fēng gāo,míng yuǎn lóu zhōng xiě fèng máo。
一片清风林下起,海天何处看秋毫。yī piàn qīng fēng lín xià qǐ,hǎi tiān hé chù kàn qiū háo。

赠医士

徐庸

杏林春在凤城西,绛雪香中一鸟啼。xìng lín chūn zài fèng chéng xī,jiàng xuě xiāng zhōng yī niǎo tí。
污简古方传道要,青囊神药用心机。wū jiǎn gǔ fāng chuán dào yào,qīng náng shén yào yòng xīn jī。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

甘棠阴接会嵇山,歌颂声传百里间。gān táng yīn jiē huì jī shān,gē sòng shēng chuán bǎi lǐ jiān。
仁政不须夸召伯,清风千古得追攀。rén zhèng bù xū kuā zhào bó,qīng fēng qiān gǔ dé zhuī pān。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

东风吹暖越台春,杨柳依依嫩曲尘。dōng fēng chuī nuǎn yuè tái chūn,yáng liǔ yī yī nèn qū chén。
雨露有恩原不细,枝条全被发生仁。yǔ lù yǒu ēn yuán bù xì,zhī tiáo quán bèi fā shēng rén。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

耶溪水似别情深,倚棹中流照寸心。yé xī shuǐ shì bié qíng shēn,yǐ zhào zhōng liú zhào cùn xīn。
款乃一声歌未了,又来吴渚起清音。kuǎn nǎi yī shēng gē wèi le,yòu lái wú zhǔ qǐ qīng yīn。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

卧辙扶辕不可留,思君重上夕阳楼。wò zhé fú yuán bù kě liú,sī jūn zhòng shàng xī yáng lóu。
镜湖有水过天阔,澄彻同为一片秋。jìng hú yǒu shuǐ guò tiān kuò,chéng chè tóng wèi yī piàn qiū。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

晴峰万仞插青□,日照芙蓉宿翳消。qíng fēng wàn rèn chā qīng,rì zhào fú róng sù yì xiāo。
判笔不摇真可拟,至今民□想高标。pàn bǐ bù yáo zhēn kě nǐ,zhì jīn mín xiǎng gāo biāo。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

山绕云门古寺开,郎官祈祷昔曾来。shān rào yún mén gǔ sì kāi,láng guān qí dǎo xī céng lái。
诗成走笔题岩石,不下当年老杜才。shī chéng zǒu bǐ tí yán shí,bù xià dāng nián lǎo dù cái。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

天然漠漠有依依,散作寒光锁翠微。tiān rán mò mò yǒu yī yī,sàn zuò hán guāng suǒ cuì wēi。
斜日晚来休拄笏,帝庭看傍衮龙飞。xié rì wǎn lái xiū zhǔ hù,dì tíng kàn bàng gǔn lóng fēi。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

云出青山禹穴空,天南飞处逐清风。yún chū qīng shān yǔ xué kōng,tiān nán fēi chù zhú qīng fēng。
贮看移向金銮上,便入氤氲五色中。zhù kàn yí xiàng jīn luán shàng,biàn rù yīn yūn wǔ sè zhōng。