古诗词

庆魏伯广寿

徐庸

中吴山水多清淑,峰峦涌翠波浮绿。zhōng wú shān shuǐ duō qīng shū,fēng luán yǒng cuì bō fú lǜ。
虞山琴川尤出奇,种秀山川有名族。yú shān qín chuān yóu chū qí,zhǒng xiù shān chuān yǒu míng zú。
魏君伯广号慎轩,古貌古心异流俗。wèi jūn bó guǎng hào shèn xuān,gǔ mào gǔ xīn yì liú sú。
襟怀夷坦绝崖岸,德能润身富润屋。jīn huái yí tǎn jué yá àn,dé néng rùn shēn fù rùn wū。
有田千顷阅人耕,有书五车教子读。yǒu tián qiān qǐng yuè rén gēng,yǒu shū wǔ chē jiào zi dú。
稻禾?稏连三区,云子岁收仓廪足。dào hé bà yà lián sān qū,yún zi suì shōu cāng lǐn zú。
礼贤下士存恭敬,恤匮赒穷罄金玉。lǐ xián xià shì cún gōng jìng,xù kuì zhōu qióng qìng jīn yù。
声誉馨香比蕙兰,岁寒操守侔松竹。shēng yù xīn xiāng bǐ huì lán,suì hán cāo shǒu móu sōng zhú。
筑堤捍水功尤大,郡侯赞美诗盈轴。zhù dī hàn shuǐ gōng yóu dà,jùn hóu zàn měi shī yíng zhóu。
高风如此追古贤,青史无惭为褒录。gāo fēng rú cǐ zhuī gǔ xián,qīng shǐ wú cán wèi bāo lù。
年推甲子月仲冬,蓂留五荚清传馥。nián tuī jiǎ zi yuè zhòng dōng,míng liú wǔ jiá qīng chuán fù。
画堂开宴庆生申,洞天正喜蟠桃熟。huà táng kāi yàn qìng shēng shēn,dòng tiān zhèng xǐ pán táo shú。
九叠光浮翡翠屏,连枝绣展芙蓉褥。jiǔ dié guāng fú fěi cuì píng,lián zhī xiù zhǎn fú róng rù。
碧落行云遏不飞,朱唇皓齿歌新曲。bì luò xíng yún è bù fēi,zhū chún hào chǐ gē xīn qū。
兽□清燃龙脑香,鸾刀细切驼峰肉。shòu qīng rán lóng nǎo xiāng,luán dāo xì qiè tuó fēng ròu。
高人硕士总称贤,衣冠济济来相续。gāo rén shuò shì zǒng chēng xián,yī guān jì jì lái xiāng xù。
臞樵先生仙之徒,丘壑峥嵘饱胸腹。qú qiáo xiān shēng xiān zhī tú,qiū hè zhēng róng bǎo xiōng fù。
蓬莱阆苑入挥洒,万里扶桑连若木。péng lái láng yuàn rù huī sǎ,wàn lǐ fú sāng lián ruò mù。
金银宫阙驻群仙,半衣冰绡半霞縠。jīn yín gōng quē zhù qún xiān,bàn yī bīng xiāo bàn xiá hú。
瑞鸟珍禽鸣古涧,紫芝瑶草蕃深谷。ruì niǎo zhēn qín míng gǔ jiàn,zǐ zhī yáo cǎo fān shēn gǔ。
莲叶长巢不老龙,琪花乱点长生鹿。lián yè zhǎng cháo bù lǎo lóng,qí huā luàn diǎn zhǎng shēng lù。
丹青神妙夺造化,意匠经营成大辐。dān qīng shén miào duó zào huà,yì jiàng jīng yíng chéng dà fú。
玉堂学士松雪翁,伟世高名得追逐。yù táng xué shì sōng xuě wēng,wěi shì gāo míng dé zhuī zhú。
图成装潢为持献,按图邀我题诗祝。tú chéng zhuāng huáng wèi chí xiàn,àn tú yāo wǒ tí shī zhù。
我闻老子出关图,千载传夸人刮目。wǒ wén lǎo zi chū guān tú,qiān zài chuán kuā rén guā mù。
古今虽异事乃同,若合符节犹式谷。gǔ jīn suī yì shì nǎi tóng,ruò hé fú jié yóu shì gǔ。
紫霞杯香进春酒,膝前戏舞斑斓服。zǐ xiá bēi xiāng jìn chūn jiǔ,xī qián xì wǔ bān lán fú。
八千寿算比庄椿,健步从容跻百福。bā qiān shòu suàn bǐ zhuāng chūn,jiàn bù cóng róng jī bǎi fú。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

为陈叔庄题画次韵

徐庸

金带横腰幆裹头,荣华迅速等川流。jīn dài héng yāo yì guǒ tóu,róng huá xùn sù děng chuān liú。
高人独占林泉乐,一片闲心物外游。gāo rén dú zhàn lín quán lè,yī piàn xián xīn wù wài yóu。

三笑图

徐庸

社里东林远送行,虎溪三笑世留名。shè lǐ dōng lín yuǎn sòng xíng,hǔ xī sān xiào shì liú míng。
远公陶陆非朝士,千载何人识此情。yuǎn gōng táo lù fēi cháo shì,qiān zài hé rén shí cǐ qíng。

墨菊二首

徐庸

不带东篱正色黄,却将标格染玄霜。bù dài dōng lí zhèng sè huáng,què jiāng biāo gé rǎn xuán shuāng。
明朝相见休惊讶,文彩犹存月露光。míng cháo xiāng jiàn xiū jīng yà,wén cǎi yóu cún yuè lù guāng。

墨菊二首

徐庸

占断清秋胜早春,清容别是一花神。zhàn duàn qīng qiū shèng zǎo chūn,qīng róng bié shì yī huā shén。
月华星彩虽多意,不似陈玄为写真。yuè huá xīng cǎi suī duō yì,bù shì chén xuán wèi xiě zhēn。

题王梦熊竹

徐庸

蓬岛仙游几岁华,此君相见影交加。péng dǎo xiān yóu jǐ suì huá,cǐ jūn xiāng jiàn yǐng jiāo jiā。
开尊忽忆西窗夜,坐听秋声剪烛花。kāi zūn hū yì xī chuāng yè,zuò tīng qiū shēng jiǎn zhú huā。

用嘉所赠惟善画

徐庸

丽泽坊中水木清,浣花堂上画图成。lì zé fāng zhōng shuǐ mù qīng,huàn huā táng shàng huà tú chéng。
名公珠玉褒文献,虹贯青霄午夜明。míng gōng zhū yù bāo wén xiàn,hóng guàn qīng xiāo wǔ yè míng。

菊次韵二首

徐庸

秋风采采傍疏篱,开遇重阳尚未迟。qiū fēng cǎi cǎi bàng shū lí,kāi yù zhòng yáng shàng wèi chí。
晚节有香谁爱惜,只应陶令是心知。wǎn jié yǒu xiāng shuí ài xī,zhǐ yīng táo lìng shì xīn zhī。

菊次韵二首

徐庸

啼过空庭络纬娘,一枝才见倚新妆。tí guò kōng tíng luò wěi niáng,yī zhī cái jiàn yǐ xīn zhuāng。
南阳传谱非佳说,直到于今水尚香。nán yáng chuán pǔ fēi jiā shuō,zhí dào yú jīn shuǐ shàng xiāng。

故友王梦熊竹

徐庸

王猷宅里旧曾栽,又见新稍影过苔。wáng yóu zhái lǐ jiù céng zāi,yòu jiàn xīn shāo yǐng guò tái。
丹穴彩鸾飞去后,辽东白鹤未归来。dān xué cǎi luán fēi qù hòu,liáo dōng bái hè wèi guī lái。

题徐以源扇

徐庸

尘虑浑无半点侵,今人心似古人心。chén lǜ hún wú bàn diǎn qīn,jīn rén xīn shì gǔ rén xīn。
好将山水平生趣,付与秋风一曲琴。hǎo jiāng shān shuǐ píng shēng qù,fù yǔ qiū fēng yī qū qín。

题画

徐庸

欲鼓杨春白雪歌,却教游子借云和。yù gǔ yáng chūn bái xuě gē,què jiào yóu zi jiè yún hé。
行行何事归来晚,自料溪山路不多。xíng xíng hé shì guī lái wǎn,zì liào xī shān lù bù duō。

题画

徐庸

金风玉露属清秋,物外乾坤事事幽。jīn fēng yù lù shǔ qīng qiū,wù wài qián kūn shì shì yōu。
高士抱琴何处去,只疑身在广寒游。gāo shì bào qín hé chù qù,zhǐ yí shēn zài guǎng hán yóu。

画竹为僧人题

徐庸

性质孤高绝点埃,法华山上久培栽。xìng zhì gū gāo jué diǎn āi,fǎ huá shān shàng jiǔ péi zāi。
中虚不异龙光出,曾带曹溪衍派来。zhōng xū bù yì lóng guāng chū,céng dài cáo xī yǎn pài lái。

画竹为僧人题

徐庸

仙石坛边景最清,写成相赠见多情。xiān shí tán biān jǐng zuì qīng,xiě chéng xiāng zèng jiàn duō qíng。
岁寒不改心长在,枝叶从来一本生。suì hán bù gǎi xīn zhǎng zài,zhī yè cóng lái yī běn shēng。

画竹为僧人题

徐庸

霜雪难欺久抱坚,出尘标格净娟娟。shuāng xuě nán qī jiǔ bào jiān,chū chén biāo gé jìng juān juān。
移根今向花宫里,中有虚心即是禅。yí gēn jīn xiàng huā gōng lǐ,zhōng yǒu xū xīn jí shì chán。