古诗词

谢张启阳

徐庸

清河水木久流芳,托始为宗自汴梁。qīng hé shuǐ mù jiǔ liú fāng,tuō shǐ wèi zōng zì biàn liáng。
北宋国思防御宅,东吴世德太医堂。běi sòng guó sī fáng yù zhái,dōng wú shì dé tài yī táng。
一门博济行仁厚,八叶蝉联积庆长。yī mén bó jì xíng rén hòu,bā yè chán lián jī qìng zhǎng。
觉究轩坡明表里,法循朱李按阴阳。jué jiū xuān pō míng biǎo lǐ,fǎ xún zhū lǐ àn yīn yáng。
连城赵璧起时价,照乘随珠出夜光。lián chéng zhào bì qǐ shí jià,zhào chéng suí zhū chū yè guāng。
宾友士叨青眼顾,弟兄人数白眉良。bīn yǒu shì dāo qīng yǎn gù,dì xiōng rén shù bái méi liáng。
叹余衰□仍居外,仲子扶持每待傍。tàn yú shuāi réng jū wài,zhòng zi fú chí měi dài bàng。
三月采薪游缥缈,一朝伏枕病膏盲。sān yuè cǎi xīn yóu piāo miǎo,yī cháo fú zhěn bìng gāo máng。
口乾舌燥那能退,身热头疼不可当。kǒu qián shé zào nà néng tuì,shēn rè tóu téng bù kě dāng。
难进半匙盘内食,不殊百沸鼎中汤。nán jìn bàn shi pán nèi shí,bù shū bǎi fèi dǐng zhōng tāng。
发馀大汗形全瘦,泛起虚阳面若妆。fā yú dà hàn xíng quán shòu,fàn qǐ xū yáng miàn ruò zhuāng。
泡约有生真恍惚,沉绵无措竟彷徨。pào yuē yǒu shēng zhēn huǎng hū,chén mián wú cuò jìng páng huáng。
君过西麓神其治,我到南坡道所□。jūn guò xī lù shén qí zhì,wǒ dào nán pō dào suǒ。
风雨远途来诊视,参苓大剂复分将。fēng yǔ yuǎn tú lái zhěn shì,cān líng dà jì fù fēn jiāng。
殷勤服役君臣效,慈爱全来父子昌。yīn qín fú yì jūn chén xiào,cí ài quán lái fù zi chāng。
岂但百年延嗣续,才逾半月已安康。qǐ dàn bǎi nián yán sì xù,cái yú bàn yuè yǐ ān kāng。
宋清焚券河东传,思藐千思海上方。sòng qīng fén quàn hé dōng chuán,sī miǎo qiān sī hǎi shàng fāng。
自古乾坤生俊杰,即今名誉并昭彰。zì gǔ qián kūn shēng jùn jié,jí jīn míng yù bìng zhāo zhāng。
董狐奚独称先圣,司马还能表太仓。dǒng hú xī dú chēng xiān shèng,sī mǎ hái néng biǎo tài cāng。
兹赋都祠酬万一,只同栽杏到门墙。zī fù dōu cí chóu wàn yī,zhǐ tóng zāi xìng dào mén qiáng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

红梅纸帐

徐庸

葳蕤帐躲剡溪藤,谁道梅花冷似冰。wēi ruí zhàng duǒ shàn xī téng,shuí dào méi huā lěng shì bīng。
梦入罗浮最深处,一团春色暖霞蒸。mèng rù luó fú zuì shēn chù,yī tuán chūn sè nuǎn xiá zhēng。

修竹仕女

徐庸

碧玉琅玕最可依,清风时透五铢衣。bì yù láng gān zuì kě yī,qīng fēng shí tòu wǔ zhū yī。
拈来尘尾频频拂,不使青蝇侧翅飞。niān lái chén wěi pín pín fú,bù shǐ qīng yíng cè chì fēi。

徐庸

嫩叶柔稍雨露多,两竿潇洒更婆娑。nèn yè róu shāo yǔ lù duō,liǎng gān xiāo sǎ gèng pó suō。
卫诗千古风吟咏,君子名称自不磨。wèi shī qiān gǔ fēng yín yǒng,jūn zi míng chēng zì bù mó。

题奚彦礼所藏画四首凤凰

徐庸

双凤??向日鸣,羽毛五色著文明。shuāng fèng xiàng rì míng,yǔ máo wǔ sè zhù wén míng。
盛时一出为祥瑞,四海从今永太平。shèng shí yī chū wèi xiáng ruì,sì hǎi cóng jīn yǒng tài píng。

题奚彦礼所藏画四首凤凰

徐庸

菡萏花开照绿波,香红影里浴鴐鹅。hàn dàn huā kāi zhào lǜ bō,xiāng hóng yǐng lǐ yù gē é。
飞鸣来去随情性,不向平原畏网罗。fēi míng lái qù suí qíng xìng,bù xiàng píng yuán wèi wǎng luó。

题奚彦礼所藏画四首凤凰

徐庸

牡丹香吐正春深,何处飞来孔雀禽。mǔ dān xiāng tǔ zhèng chūn shēn,hé chù fēi lái kǒng què qín。
倾国倾城颜色好,徘徊似有惜花心。qīng guó qīng chéng yán sè hǎo,pái huái shì yǒu xī huā xīn。

题奚彦礼所藏画四首凤凰

徐庸

缟衣朱顶立亭亭,千岁形模□□经。gǎo yī zhū dǐng lì tíng tíng,qiān suì xíng mó jīng。
啄食定思何处物,玉田芝草正青青。zhuó shí dìng sī hé chù wù,yù tián zhī cǎo zhèng qīng qīng。

扇面

徐庸

远来相访故人家,花落东风日易斜。yuǎn lái xiāng fǎng gù rén jiā,huā luò dōng fēng rì yì xié。
布袜青鞋行巳惯,不妨途路有三叉。bù wà qīng xié xíng sì guàn,bù fáng tú lù yǒu sān chā。

画二首

徐庸

瞿昙一学便超群,十载辞家住白云。qú tán yī xué biàn chāo qún,shí zài cí jiā zhù bái yún。
占断洞天林屋地,青山不许世人分。zhàn duàn dòng tiān lín wū dì,qīng shān bù xǔ shì rén fēn。

画二首

徐庸

石路崎岖近却遥,抱琴将赴隐人招。shí lù qí qū jìn què yáo,bào qín jiāng fù yǐn rén zhāo。
茅堂只在云深处,骑马看山过野桥。máo táng zhǐ zài yún shēn chù,qí mǎ kàn shān guò yě qiáo。

徐庸

泉落高峰别样清,奔流无异玉河□。quán luò gāo fēng bié yàng qīng,bēn liú wú yì yù hé。
□将绿绮弹秋水,相呼潺溪一派声。jiāng lǜ qǐ dàn qiū shuǐ,xiāng hū chán xī yī pài shēng。

徐庸

朔风吹雪洒渔蓑,水泛鱼鳞钓不多。shuò fēng chuī xuě sǎ yú suō,shuǐ fàn yú lín diào bù duō。
薄暮收纶归去远,昔年重唱濯缨歌。báo mù shōu lún guī qù yuǎn,xī nián zhòng chàng zhuó yīng gē。

徐庸

松花频饮饮中仙,半带微酣不醉眠。sōng huā pín yǐn yǐn zhōng xiān,bàn dài wēi hān bù zuì mián。
两腋清风箕踞坐,还将白眼望青山。liǎng yè qīng fēng jī jù zuò,hái jiāng bái yǎn wàng qīng shān。

题汤汝鸣所藏葵丘

徐庸

一枕春酣起较迟,落花啼鸟掩芳茨。yī zhěn chūn hān qǐ jiào chí,luò huā tí niǎo yǎn fāng cí。
涧边南去无多路,有客相过竟不知。jiàn biān nán qù wú duō lù,yǒu kè xiāng guò jìng bù zhī。

石榴鹦鹆

徐庸

石榴枝袅夏风凉,鹦鹆双双闹日阳。shí liú zhī niǎo xià fēng liáng,yīng yù shuāng shuāng nào rì yáng。
啄取锦囊红子破,甘浆流出带清香。zhuó qǔ jǐn náng hóng zi pò,gān jiāng liú chū dài qīng xiāng。