古诗词

徐璞轩九清图

徐庸

东溪隐者居鸿山,草堂搆向烟萝间。dōng xī yǐn zhě jū hóng shān,cǎo táng gòu xiàng yān luó jiān。
平生心志爱挥洒,花光子固共同班。píng shēng xīn zhì ài huī sǎ,huā guāng zi gù gòng tóng bān。
前年买棹游林屋,识得徐君面如玉。qián nián mǎi zhào yóu lín wū,shí dé xú jūn miàn rú yù。
春风笔染剡溪藤,赠此九清图一幅。chūn fēng bǐ rǎn shàn xī téng,zèng cǐ jiǔ qīng tú yī fú。
□徕松叶攒青针,岁晚不妨霜雪侵。lái sōng yè zǎn qīng zhēn,suì wǎn bù fáng shuāng xuě qīn。
后凋独喜圣人许,书传载述来于今。hòu diāo dú xǐ shèng rén xǔ,shū chuán zài shù lái yú jīn。
沅湘竹枝翠鸾尾,挺挺高摽类君子。yuán xiāng zhú zhī cuì luán wěi,tǐng tǐng gāo biāo lèi jūn zi。
仙坛石畔不胜秋,细扫苔花风正起。xiān tán shí pàn bù shèng qiū,xì sǎo tái huā fēng zhèng qǐ。
横斜老干西湖滨,月下弄珠同美人。héng xié lǎo gàn xī hú bīn,yuè xià nòng zhū tóng měi rén。
夜寒宁畏缟衣薄,天然颜色逾精神。yè hán níng wèi gǎo yī báo,tiān rán yán sè yú jīng shén。
洛川罗袜凌波步,水上轻盈逞丰度。luò chuān luó wà líng bō bù,shuǐ shàng qīng yíng chěng fēng dù。
回风流雪在须臾,千古陈王有词赋。huí fēng liú xuě zài xū yú,qiān gǔ chén wáng yǒu cí fù。
唐昌观里雪香□,小白浓香枝叶间。táng chāng guān lǐ xuě xiāng,xiǎo bái nóng xiāng zhī yè jiān。
玲珑只许女冠赏,寻常肯与凡人扳。líng lóng zhǐ xǔ nǚ guān shǎng,xún cháng kěn yǔ fán rén bān。
葳蕤帐底清风动,犹记当年曾入梦。wēi ruí zhàng dǐ qīng fēng dòng,yóu jì dāng nián céng rù mèng。
深林隐迹巳多年,不独谢庭偏可种。shēn lín yǐn jì sì duō nián,bù dú xiè tíng piān kě zhǒng。
小囊簇簇缝紫罗,婆娑叶上盛香多。xiǎo náng cù cù fèng zǐ luó,pó suō yè shàng shèng xiāng duō。
瑶池仙子堪佩带,飞琼未见来相过。yáo chí xiān zi kān pèi dài,fēi qióng wèi jiàn lái xiāng guò。
灵根最得春光早,紫芽一出欺群草。líng gēn zuì dé chūn guāng zǎo,zǐ yá yī chū qī qún cǎo。
暖芸香艾敢同论,金鼎焚烧香袅袅。nuǎn yún xiāng ài gǎn tóng lùn,jīn dǐng fén shāo xiāng niǎo niǎo。
东风剪剪吹香腮,姑射仙归方始开。dōng fēng jiǎn jiǎn chuī xiāng sāi,gū shè xiān guī fāng shǐ kāi。
出墙雅爱一枝好,碎锦坊中谁拆来。chū qiáng yǎ ài yī zhī hǎo,suì jǐn fāng zhōng shuí chāi lái。
斯图赠君非偶尔,以物喻人有深旨。sī tú zèng jūn fēi ǒu ěr,yǐ wù yù rén yǒu shēn zhǐ。
裹封一袭欲宝藏,清白相传到孙子。guǒ fēng yī xí yù bǎo cáng,qīng bái xiāng chuán dào sūn zi。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

公无渡河

徐庸

黄河东入海,昼夜流不息。huáng hé dōng rù hǎi,zhòu yè liú bù xī。
高风忽然来,烟浪迷天色。gāo fēng hū rán lái,yān làng mí tiān sè。
公乎嗜饮狂以痴,提壶便欲径渡之。gōng hū shì yǐn kuáng yǐ chī,tí hú biàn yù jìng dù zhī。
妻随止之不可得,竟以溺死堪伤悲。qī suí zhǐ zhī bù kě dé,jìng yǐ nì sǐ kān shāng bēi。
堪伤悲,恨无已,弹罢箜篌还赴水。kān shāng bēi,hèn wú yǐ,dàn bà kōng hóu hái fù shuǐ。
可怜遗调至今传,尚有哀声惨人耳。kě lián yí diào zhì jīn chuán,shàng yǒu āi shēng cǎn rén ěr。

梁家守帑奴

徐庸

梁家守帑奴,孙家在堂母。liáng jiā shǒu tǎng nú,sūn jiā zài táng mǔ。
教唆盗金珠,无处诉冤苦。jiào suō dào jīn zhū,wú chù sù yuān kǔ。
五十万钱数未周,兄兄弟弟俱监收。wǔ shí wàn qián shù wèi zhōu,xiōng xiōng dì dì jù jiān shōu。
赀财藉没入官府,宅第空虚风雨秋。zī cái jí méi rù guān fǔ,zhái dì kōng xū fēng yǔ qiū。
六君七贵三公主,荣显峥嵘古无比。liù jūn qī guì sān gōng zhǔ,róng xiǎn zhēng róng gǔ wú bǐ。
豪奢难保万千年,一时又逐东流水。háo shē nán bǎo wàn qiān nián,yī shí yòu zhú dōng liú shuǐ。
孙家母,梁家奴,春花秋叶分荣枯。sūn jiā mǔ,liáng jiā nú,chūn huā qiū yè fēn róng kū。
当□之人如鉴此,胜败不异呼枭卢。dāng zhī rén rú jiàn cǐ,shèng bài bù yì hū xiāo lú。

冯家女

徐庸

冯家有女颜如花,二八纳入将军家。féng jiā yǒu nǚ yán rú huā,èr bā nà rù jiāng jūn jiā。
专房宠爱日屡加,岂料众妾怀奸邪。zhuān fáng chǒng ài rì lǚ jiā,qǐ liào zhòng qiè huái jiān xié。
一朝绞死称缢死,毒手欺凌乃如此。yī cháo jiǎo sǐ chēng yì sǐ,dú shǒu qī líng nǎi rú cǐ。
至君听信不得志,抱恨长为厕中鬼。zhì jūn tīng xìn bù dé zhì,bào hèn zhǎng wèi cè zhōng guǐ。

紫芝曲

徐庸

灵芝生角里,烨烨光凝紫。líng zhī shēng jiǎo lǐ,yè yè guāng níng zǐ。
采之可疗饥,当年有黄绮。cǎi zhī kě liáo jī,dāng nián yǒu huáng qǐ。
商颜非旧隐,安汉孰能起。shāng yán fēi jiù yǐn,ān hàn shú néng qǐ。
真假罔可辩,计出留侯耳。zhēn jiǎ wǎng kě biàn,jì chū liú hóu ěr。
高风杳莫追,千古传歌词。gāo fēng yǎo mò zhuī,qiān gǔ chuán gē cí。
至今岩谷中,踪迹令人疑。zhì jīn yán gǔ zhōng,zōng jì lìng rén yí。

吴钩行

徐庸

吴人杀二子,以血衅吴钩。wú rén shā èr zi,yǐ xuè xìn wú gōu。
吴钩虽有灵,吴王何用求。wú gōu suī yǒu líng,wú wáng hé yòng qiú。
父子恩既断,君臣义难保。fù zi ēn jì duàn,jūn chén yì nán bǎo。
不如佩仁义,防身到终老。bù rú pèi rén yì,fáng shēn dào zhōng lǎo。

来日大难

徐庸

来日大难不可辞,碌碌何苦尘中羁。lái rì dà nán bù kě cí,lù lù hé kǔ chén zhōng jī。
百年三万六千日,日日欢娱能几时。bǎi nián sān wàn liù qiān rì,rì rì huān yú néng jǐ shí。
东乌西兔急飞走,青鬓斯须成白首。dōng wū xī tù jí fēi zǒu,qīng bìn sī xū chéng bái shǒu。
鼎内休夸不老丹,杯中可醉长生酒。dǐng nèi xiū kuā bù lǎo dān,bēi zhōng kě zuì zhǎng shēng jiǔ。
有从名处无别离,黄金万亿将奚为。yǒu cóng míng chù wú bié lí,huáng jīn wàn yì jiāng xī wèi。

绿珠篇

徐庸

洛阳园圃称金谷,艳杏秾桃照人目。luò yáng yuán pǔ chēng jīn gǔ,yàn xìng nóng táo zhào rén mù。
一花独占画楼春,价高换得珠三斛。yī huā dú zhàn huà lóu chūn,jià gāo huàn dé zhū sān hú。
回风流雪多婵娟,鸳迹不留香□绵。huí fēng liú xuě duō chán juān,yuān jì bù liú xiāng mián。
仙娥娘辈总遮莫,红牙板按鹍鸡弦。xiān é niáng bèi zǒng zhē mò,hóng yá bǎn àn kūn jī xián。
戚畹来求那肯与,奇祸一朝从此起。qī wǎn lái qiú nà kěn yǔ,qí huò yī cháo cóng cǐ qǐ。
阑干十二逼高寒,有身先向君前死。lán gàn shí èr bī gāo hán,yǒu shēn xiān xiàng jūn qián sǐ。

碧玉词

徐庸

夺妾诚无奈,蒙恩敢爱身。duó qiè chéng wú nài,méng ēn gǎn ài shēn。
有心投井水,不愧坠楼人。yǒu xīn tóu jǐng shuǐ,bù kuì zhuì lóu rén。

行路难

徐庸

君不见李将军,万里出师难策勋。jūn bù jiàn lǐ jiāng jūn,wàn lǐ chū shī nán cè xūn。
君不见田千秋,一言悟主因封侯。jūn bù jiàn tián qiān qiū,yī yán wù zhǔ yīn fēng hóu。
丈夫出处那料测,莫谓来春同去秋。zhàng fū chū chù nà liào cè,mò wèi lái chūn tóng qù qiū。
瓮牗绳枢何足耻,高车大马应非喜。wèng yǒu shéng shū hé zú chǐ,gāo chē dà mǎ yīng fēi xǐ。
千镒黄金百顷田,消磨易逐东流水。qiān yì huáng jīn bǎi qǐng tián,xiāo mó yì zhú dōng liú shuǐ。
人生在世安可期,困翮亦有冲天时。rén shēng zài shì ān kě qī,kùn hé yì yǒu chōng tiān shí。

嗟来行

徐庸

齐饥谷不熟,民庶俱有灾。qí jī gǔ bù shú,mín shù jù yǒu zāi。
黔敖富家翁,设粥呼嗟来。qián áo fù jiā wēng,shè zhōu hū jiē lái。
有士贸贸行,听此以为耻。yǒu shì mào mào xíng,tīng cǐ yǐ wèi chǐ。
谢之复不食,终焉至乎死。xiè zhī fù bù shí,zhōng yān zhì hū sǐ。
淮阴昔在陈,漂母哀王孙。huái yīn xī zài chén,piāo mǔ āi wáng sūn。
丈夫贵立功,小故何足论。zhàng fū guì lì gōng,xiǎo gù hé zú lùn。

长安道

徐庸

长安道上平如砥,马足车轮声聒耳。zhǎng ān dào shàng píng rú dǐ,mǎ zú chē lún shēng guā ěr。
富贵门通卫霍家,豪华户接金张里。fù guì mén tōng wèi huò jiā,háo huá hù jiē jīn zhāng lǐ。
明堆珠翠兼象犀,贡献况复来蛮夷。míng duī zhū cuì jiān xiàng xī,gòng xiàn kuàng fù lái mán yí。
软红尘涨日几尺,南北东西随处迷。ruǎn hóng chén zhǎng rì jǐ chǐ,nán běi dōng xī suí chù mí。
不同宰相沙堤筑,五云中对黄金屋。bù tóng zǎi xiāng shā dī zhù,wǔ yún zhōng duì huáng jīn wū。
八达名康九达庄,寰区四海称为独。bā dá míng kāng jiǔ dá zhuāng,huán qū sì hǎi chēng wèi dú。

来日苦短

徐庸

来日何苦短,挥戈无鲁阳。lái rì hé kǔ duǎn,huī gē wú lǔ yáng。
人生在世间,欢乐能几场。rén shēng zài shì jiān,huān lè néng jǐ chǎng。
昨日花始开,今朝花遽落。zuó rì huā shǐ kāi,jīn cháo huā jù luò。
江河流水急,霄汉浮云薄。jiāng hé liú shuǐ jí,xiāo hàn fú yún báo。
叹息复叹息,哀哉复哀哉。tàn xī fù tàn xī,āi zāi fù āi zāi。
长生岂能得,终焉归夜台。zhǎng shēng qǐ néng dé,zhōng yān guī yè tái。

空城雀

徐庸

空城雀,不自扬。kōng chéng què,bù zì yáng。
低栖有蓬蒿,饱啄无稻梁。dī qī yǒu péng hāo,bǎo zhuó wú dào liáng。
年年生雏惜黄口,啁唧声中乐相守。nián nián shēng chú xī huáng kǒu,zhāo jī shēng zhōng lè xiāng shǒu。
屋宇寻常不解穿,网罗惊怖何曾受。wū yǔ xún cháng bù jiě chuān,wǎng luó jīng bù hé céng shòu。
底须羡彼珍羽禽,翡翠价高人动心。dǐ xū xiàn bǐ zhēn yǔ qín,fěi cuì jià gāo rén dòng xīn。

艾如张

徐庸

艾如张,张网罗。ài rú zhāng,zhāng wǎng luó。
网罗张四方,禽鸟何其多。wǎng luó zhāng sì fāng,qín niǎo hé qí duō。
成汤见之心有恻,去其三面存其一。chéng tāng jiàn zhī xīn yǒu cè,qù qí sān miàn cún qí yī。
云无命者乃投入,仁之所就朝侯伯。yún wú mìng zhě nǎi tóu rù,rén zhī suǒ jiù cháo hóu bó。
伊昔庶民勤养生,为人安可无经营。yī xī shù mín qín yǎng shēng,wèi rén ān kě wú jīng yíng。
戈鸟射雁亦其事,国风诗里歌鸡鸣。gē niǎo shè yàn yì qí shì,guó fēng shī lǐ gē jī míng。
艾如张兮,歌一再行。ài rú zhāng xī,gē yī zài xíng。

楚妃叹

徐庸

章华台上居婵娟,蛾眉争妒仍争妍。zhāng huá tái shàng jū chán juān,é méi zhēng dù réng zhēng yán。
倾城丽质生自天,众中独数樊姬贤。qīng chéng lì zhì shēng zì tiān,zhòng zhōng dú shù fán jī xián。
君王好猎多麋鹿,平生不食园中肉。jūn wáng hǎo liè duō mí lù,píng shēng bù shí yuán zhōng ròu。
寻常曾把逆鳞批,两耳何曾听齿录。xún cháng céng bǎ nì lín pī,liǎng ěr hé céng tīng chǐ lù。
连宵火照千山红,銮舆尚未还宫中。lián xiāo huǒ zhào qiān shān hóng,luán yú shàng wèi hái gōng zhōng。