古诗词

徐璞轩九清图

徐庸

东溪隐者居鸿山,草堂搆向烟萝间。dōng xī yǐn zhě jū hóng shān,cǎo táng gòu xiàng yān luó jiān。
平生心志爱挥洒,花光子固共同班。píng shēng xīn zhì ài huī sǎ,huā guāng zi gù gòng tóng bān。
前年买棹游林屋,识得徐君面如玉。qián nián mǎi zhào yóu lín wū,shí dé xú jūn miàn rú yù。
春风笔染剡溪藤,赠此九清图一幅。chūn fēng bǐ rǎn shàn xī téng,zèng cǐ jiǔ qīng tú yī fú。
□徕松叶攒青针,岁晚不妨霜雪侵。lái sōng yè zǎn qīng zhēn,suì wǎn bù fáng shuāng xuě qīn。
后凋独喜圣人许,书传载述来于今。hòu diāo dú xǐ shèng rén xǔ,shū chuán zài shù lái yú jīn。
沅湘竹枝翠鸾尾,挺挺高摽类君子。yuán xiāng zhú zhī cuì luán wěi,tǐng tǐng gāo biāo lèi jūn zi。
仙坛石畔不胜秋,细扫苔花风正起。xiān tán shí pàn bù shèng qiū,xì sǎo tái huā fēng zhèng qǐ。
横斜老干西湖滨,月下弄珠同美人。héng xié lǎo gàn xī hú bīn,yuè xià nòng zhū tóng měi rén。
夜寒宁畏缟衣薄,天然颜色逾精神。yè hán níng wèi gǎo yī báo,tiān rán yán sè yú jīng shén。
洛川罗袜凌波步,水上轻盈逞丰度。luò chuān luó wà líng bō bù,shuǐ shàng qīng yíng chěng fēng dù。
回风流雪在须臾,千古陈王有词赋。huí fēng liú xuě zài xū yú,qiān gǔ chén wáng yǒu cí fù。
唐昌观里雪香□,小白浓香枝叶间。táng chāng guān lǐ xuě xiāng,xiǎo bái nóng xiāng zhī yè jiān。
玲珑只许女冠赏,寻常肯与凡人扳。líng lóng zhǐ xǔ nǚ guān shǎng,xún cháng kěn yǔ fán rén bān。
葳蕤帐底清风动,犹记当年曾入梦。wēi ruí zhàng dǐ qīng fēng dòng,yóu jì dāng nián céng rù mèng。
深林隐迹巳多年,不独谢庭偏可种。shēn lín yǐn jì sì duō nián,bù dú xiè tíng piān kě zhǒng。
小囊簇簇缝紫罗,婆娑叶上盛香多。xiǎo náng cù cù fèng zǐ luó,pó suō yè shàng shèng xiāng duō。
瑶池仙子堪佩带,飞琼未见来相过。yáo chí xiān zi kān pèi dài,fēi qióng wèi jiàn lái xiāng guò。
灵根最得春光早,紫芽一出欺群草。líng gēn zuì dé chūn guāng zǎo,zǐ yá yī chū qī qún cǎo。
暖芸香艾敢同论,金鼎焚烧香袅袅。nuǎn yún xiāng ài gǎn tóng lùn,jīn dǐng fén shāo xiāng niǎo niǎo。
东风剪剪吹香腮,姑射仙归方始开。dōng fēng jiǎn jiǎn chuī xiāng sāi,gū shè xiān guī fāng shǐ kāi。
出墙雅爱一枝好,碎锦坊中谁拆来。chū qiáng yǎ ài yī zhī hǎo,suì jǐn fāng zhōng shuí chāi lái。
斯图赠君非偶尔,以物喻人有深旨。sī tú zèng jūn fēi ǒu ěr,yǐ wù yù rén yǒu shēn zhǐ。
裹封一袭欲宝藏,清白相传到孙子。guǒ fēng yī xí yù bǎo cáng,qīng bái xiāng chuán dào sūn zi。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

君家书画舫,长压镜中天。jūn jiā shū huà fǎng,zhǎng yā jìng zhōng tiān。
泛泛清溪上,人疑海岳仙。fàn fàn qīng xī shàng,rén yí hǎi yuè xiān。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

花卉四时春,壶觞千日酒。huā huì sì shí chūn,hú shāng qiān rì jiǔ。
枕籍满身香,醉入无何有。zhěn jí mǎn shēn xiāng,zuì rù wú hé yǒu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

放去逾三岛,归来下九天。fàng qù yú sān dǎo,guī lái xià jiǔ tiān。
绿坡春草细,仿佛似青田。lǜ pō chūn cǎo xì,fǎng fú shì qīng tián。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

轩居只数椽,一角横池水。xuān jū zhǐ shù chuán,yī jiǎo héng chí shuǐ。
城中车马尘,那得来窗几。chéng zhōng chē mǎ chén,nà dé lái chuāng jǐ。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

萧萧环堵室,绝似野人居。xiāo xiāo huán dǔ shì,jué shì yě rén jū。
作此藏修□,晨昏称读书。zuò cǐ cáng xiū,chén hūn chēng dú shū。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

片石□清流,光生即墨侯。piàn shí qīng liú,guāng shēng jí mò hóu。
临池今有兴,正好试银钩。lín chí jīn yǒu xīng,zhèng hǎo shì yín gōu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

小墅列楸枰,铮铮落子声。xiǎo shù liè qiū píng,zhēng zhēng luò zi shēng。
多君无敌手,曾点得先名。duō jūn wú dí shǒu,céng diǎn dé xiān míng。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

竹下开庖所,延宾得所宜。zhú xià kāi páo suǒ,yán bīn dé suǒ yí。
寻鸡供黍馔,不使负幽期。xún jī gōng shǔ zhuàn,bù shǐ fù yōu qī。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

满室暗香浮,梅边列经史。mǎn shì àn xiāng fú,méi biān liè jīng shǐ。
调羹自有时,待结枝头子。diào gēng zì yǒu shí,dài jié zhī tóu zi。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

玉露滴广庭,登台玩明月。yù lù dī guǎng tíng,dēng tái wán míng yuè。
白凤忽飞来,修□夜翻雪。bái fèng hū fēi lái,xiū yè fān xuě。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

三尺云根石,七弦焦尾琴。sān chǐ yún gēn shí,qī xián jiāo wěi qín。
清风生指下,弹出古人心。qīng fēng shēng zhǐ xià,dàn chū gǔ rén xīn。

题黄初起寻初平便面

徐庸

自入金华岁月长,学仙能使石成羊。zì rù jīn huá suì yuè zhǎng,xué xiān néng shǐ shí chéng yáng。
如何独有惊人得,不与难兄一较量。rú hé dú yǒu jīng rén dé,bù yǔ nán xiōng yī jiào liàng。

梅花

徐庸

孤月照烟风满汀,碧溪流水声泠泠。gū yuè zhào yān fēng mǎn tīng,bì xī liú shuǐ shēng líng líng。
玉龙夜半睡清浅,啼杀翠禽呼不醒。yù lóng yè bàn shuì qīng qiǎn,tí shā cuì qín hū bù xǐng。

徐庸

白鸟飞飞映彩虹,半竿斜日鲤鱼风。bái niǎo fēi fēi yìng cǎi hóng,bàn gān xié rì lǐ yú fēng。
采菱浦口无人渡,闲却沧浪一钓蓬。cǎi líng pǔ kǒu wú rén dù,xián què cāng làng yī diào péng。

题觉上人黄菊

徐庸

东篱佳卉傲风霜,色带秋金别样黄。dōng lí jiā huì ào fēng shuāng,sè dài qiū jīn bié yàng huáng。
疑是渊明当日种,一枝分到远公房。yí shì yuān míng dāng rì zhǒng,yī zhī fēn dào yuǎn gōng fáng。
4261234567»