古诗词

惜木诗为卞季深作

徐庸

徂徕有松新甫柏,坚久根枝同铁石。cú lái yǒu sōng xīn fǔ bǎi,jiān jiǔ gēn zhī tóng tiě shí。
山川种秀遂生此,不为冰霜改颜色。shān chuān zhǒng xiù suì shēng cǐ,bù wèi bīng shuāng gǎi yán sè。
凌云落落真伟哉,登用定充梁栋材。líng yún luò luò zhēn wěi zāi,dēng yòng dìng chōng liáng dòng cái。
工师匠石肯虚负,清庙明堂从是开。gōng shī jiàng shí kěn xū fù,qīng miào míng táng cóng shì kāi。
卞家原出簪缨族,扈从南来思卜筑。biàn jiā yuán chū zān yīng zú,hù cóng nán lái sī bo zhù。
先公择地得昆陵,始辟田园仍架屋。xiān gōng zé dì dé kūn líng,shǐ pì tián yuán réng jià wū。
广栽树木堂宇前,森列不下数十千。guǎng zāi shù mù táng yǔ qián,sēn liè bù xià shù shí qiān。
传芳自昔到今日,屈指忽经三百年。chuán fāng zì xī dào jīn rì,qū zhǐ hū jīng sān bǎi nián。
天书一旦来常群,欲作蒙瞳通海运。tiān shū yī dàn lái cháng qún,yù zuò méng tóng tōng hǎi yùn。
军夫旁午持斧斤,斫伐纷纭宁许靳。jūn fū páng wǔ chí fǔ jīn,zhuó fá fēn yún níng xǔ jìn。
八龄童子名如兰,以首触吏频遮栏。bā líng tóng zi míng rú lán,yǐ shǒu chù lì pín zhē lán。
生成念是先世物,哀号那忍多伤残。shēng chéng niàn shì xiān shì wù,āi hào nà rěn duō shāng cán。
贤哉县宰陈斯道,为赋诗章感怀抱。xián zāi xiàn zǎi chén sī dào,wèi fù shī zhāng gǎn huái bào。
岂惟才量等神童,方寸昭然见仁孝。qǐ wéi cái liàng děng shén tóng,fāng cùn zhāo rán jiàn rén xiào。
我观珠玉旧如新,世上贻谋能几人。wǒ guān zhū yù jiù rú xīn,shì shàng yí móu néng jǐ rén。
好入董狐佳传里,何惭千古播清尘。hǎo rù dǒng hú jiā chuán lǐ,hé cán qiān gǔ bō qīng chén。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

月样黄金作浪纹,白莲浮影夜初分。yuè yàng huáng jīn zuò làng wén,bái lián fú yǐng yè chū fēn。
流辉立下钱清渡,踪迹当追旧使君。liú huī lì xià qián qīng dù,zōng jì dāng zhuī jiù shǐ jūn。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

布谷声中送雨声,劝农时节看农耕。bù gǔ shēng zhōng sòng yǔ shēng,quàn nóng shí jié kàn nóng gēng。
推蓬正在娥江上,沛泽均沾万物生。tuī péng zhèng zài é jiāng shàng,pèi zé jūn zhān wàn wù shēng。

耕隐

徐庸

喔喔鸡声晓梦醒,心关农事起披星。ō ō jī shēng xiǎo mèng xǐng,xīn guān nóng shì qǐ pī xīng。
曾闻伊尹劳三聘,又信倪宽带一经。céng wén yī yǐn láo sān pìn,yòu xìn ní kuān dài yī jīng。

送卞以和

徐庸

直笔躬操已有年,修书才就便东旋。zhí bǐ gōng cāo yǐ yǒu nián,xiū shū cái jiù biàn dōng xuán。
如何不慰苍生望,又理蓑衣踏钓船。rú hé bù wèi cāng shēng wàng,yòu lǐ suō yī tà diào chuán。

题王文恭画

徐庸

风度湘云学水流,□床□影□如秋。fēng dù xiāng yún xué shuǐ liú,chuáng yǐng rú qiū。
□情最爱银钗女,一曲清歌唱未休。qíng zuì ài yín chāi nǚ,yī qū qīng gē chàng wèi xiū。

凭栏

徐庸

岸芷汀兰远近香,水边亭馆夏风凉。àn zhǐ tīng lán yuǎn jìn xiāng,shuǐ biān tíng guǎn xià fēng liáng。
凭栏吟望天无际,几□春山在夕阳。píng lán yín wàng tiān wú jì,jǐ chūn shān zài xī yáng。

自题画

徐庸

江湖落魄鬓毛皤,老大归来理钓莎。jiāng hú luò pò bìn máo pó,lǎo dà guī lái lǐ diào shā。
闲而小舟吹短笛,一声声是太平歌。xián ér xiǎo zhōu chuī duǎn dí,yī shēng shēng shì tài píng gē。

题胡斯韫赠陆宗德扇

徐庸

修竹萧萧间早梅,沧江千里六花堆。xiū zhú xiāo xiāo jiān zǎo méi,cāng jiāng qiān lǐ liù huā duī。
一舟访旧能相过,不似王猷兴尽回。yī zhōu fǎng jiù néng xiāng guò,bù shì wáng yóu xīng jǐn huí。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

琼林赐宴醉仙乡,退食披图忆草堂。qióng lín cì yàn zuì xiān xiāng,tuì shí pī tú yì cǎo táng。
拟待老年当谢事,午桥庄上一徜徉。nǐ dài lǎo nián dāng xiè shì,wǔ qiáo zhuāng shàng yī cháng yáng。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

东风吹起白鸥波,五粒松枝带女萝。dōng fēng chuī qǐ bái ōu bō,wǔ lì sōng zhī dài nǚ luó。
昼省归来休暇日,听莺时节正春和。zhòu shěng guī lái xiū xiá rì,tīng yīng shí jié zhèng chūn hé。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

云外峰峦十里馀,青松翠竹护幽居。yún wài fēng luán shí lǐ yú,qīng sōng cuì zhú hù yōu jū。
家僮报有相过客,定向芸窗借看书。jiā tóng bào yǒu xiāng guò kè,dìng xiàng yún chuāng jiè kàn shū。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

锦服乌纱称宦游,闲同寮寀步芳洲。jǐn fú wū shā chēng huàn yóu,xián tóng liáo cǎi bù fāng zhōu。
浮图高涌香台外,仿佛灵岩共虎丘。fú tú gāo yǒng xiāng tái wài,fǎng fú líng yán gòng hǔ qiū。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

剪水成花薄暮飘,寒山一色换琼瑶。jiǎn shuǐ chéng huā báo mù piāo,hán shān yī sè huàn qióng yáo。
分明画出人间瑞,好报端年入圣朝。fēn míng huà chū rén jiān ruì,hǎo bào duān nián rù shèng cháo。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

山畔闲亭水畔楼,登高何必望长洲。shān pàn xián tíng shuǐ pàn lóu,dēng gāo hé bì wàng zhǎng zhōu。
清风一段无声画,红叶黄花占断秋。qīng fēng yī duàn wú shēng huà,hóng yè huáng huā zhàn duàn qiū。

题杜进士公馀清玩画卷八绝

徐庸

芝草瑶花覆玉坡,御沟流水是恩波。zhī cǎo yáo huā fù yù pō,yù gōu liú shuǐ shì ēn bō。
钓鳌凭杖经纶手,笑杀衰翁理旧蓑。diào áo píng zhàng jīng lún shǒu,xiào shā shuāi wēng lǐ jiù suō。