古诗词

画松次陈士英韵

徐庸

蛰雷震起鳞甲龙,一飞直上徂徕峰。zhé léi zhèn qǐ lín jiǎ lóng,yī fēi zhí shàng cú lái fēng。
不入云霄入屏障,意正妙绝非凡松。bù rù yún xiāo rù píng zhàng,yì zhèng miào jué fēi fán sōng。
金壶墨乾泣老兔,苍翠错教分淡浓。jīn hú mò qián qì lǎo tù,cāng cuì cuò jiào fēn dàn nóng。
世称梁栋籍广庇,覆盖岂惟清庙镛。shì chēng liáng dòng jí guǎng bì,fù gài qǐ wéi qīng miào yōng。
秦王褒赠自往昔,千古大夫超俗容。qín wáng bāo zèng zì wǎng xī,qiān gǔ dà fū chāo sú róng。
梦去已无丁固兆,抚来欲继陶潜踪。mèng qù yǐ wú dīng gù zhào,fǔ lái yù jì táo qián zōng。
坚贞蝼蚁讵敢穴,岁寒历尽苔花封。jiān zhēn lóu yǐ jù gǎn xué,suì hán lì jǐn tái huā fēng。
茯苓琥珀根下取,服食延生心愿从。fú líng hǔ pò gēn xià qǔ,fú shí yán shēng xīn yuàn cóng。
太丘题咏拟珠玉,险韵笑赓宁愧侬。tài qiū tí yǒng nǐ zhū yù,xiǎn yùn xiào gēng níng kuì nóng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

君家书画舫,长压镜中天。jūn jiā shū huà fǎng,zhǎng yā jìng zhōng tiān。
泛泛清溪上,人疑海岳仙。fàn fàn qīng xī shàng,rén yí hǎi yuè xiān。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

花卉四时春,壶觞千日酒。huā huì sì shí chūn,hú shāng qiān rì jiǔ。
枕籍满身香,醉入无何有。zhěn jí mǎn shēn xiāng,zuì rù wú hé yǒu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

放去逾三岛,归来下九天。fàng qù yú sān dǎo,guī lái xià jiǔ tiān。
绿坡春草细,仿佛似青田。lǜ pō chūn cǎo xì,fǎng fú shì qīng tián。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

轩居只数椽,一角横池水。xuān jū zhǐ shù chuán,yī jiǎo héng chí shuǐ。
城中车马尘,那得来窗几。chéng zhōng chē mǎ chén,nà dé lái chuāng jǐ。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

萧萧环堵室,绝似野人居。xiāo xiāo huán dǔ shì,jué shì yě rén jū。
作此藏修□,晨昏称读书。zuò cǐ cáng xiū,chén hūn chēng dú shū。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

片石□清流,光生即墨侯。piàn shí qīng liú,guāng shēng jí mò hóu。
临池今有兴,正好试银钩。lín chí jīn yǒu xīng,zhèng hǎo shì yín gōu。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

小墅列楸枰,铮铮落子声。xiǎo shù liè qiū píng,zhēng zhēng luò zi shēng。
多君无敌手,曾点得先名。duō jūn wú dí shǒu,céng diǎn dé xiān míng。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

竹下开庖所,延宾得所宜。zhú xià kāi páo suǒ,yán bīn dé suǒ yí。
寻鸡供黍馔,不使负幽期。xún jī gōng shǔ zhuàn,bù shǐ fù yōu qī。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

满室暗香浮,梅边列经史。mǎn shì àn xiāng fú,méi biān liè jīng shǐ。
调羹自有时,待结枝头子。diào gēng zì yǒu shí,dài jié zhī tóu zi。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

玉露滴广庭,登台玩明月。yù lù dī guǎng tíng,dēng tái wán míng yuè。
白凤忽飞来,修□夜翻雪。bái fèng hū fēi lái,xiū yè fān xuě。

五亩园十八题为姚举人作

徐庸

三尺云根石,七弦焦尾琴。sān chǐ yún gēn shí,qī xián jiāo wěi qín。
清风生指下,弹出古人心。qīng fēng shēng zhǐ xià,dàn chū gǔ rén xīn。

题黄初起寻初平便面

徐庸

自入金华岁月长,学仙能使石成羊。zì rù jīn huá suì yuè zhǎng,xué xiān néng shǐ shí chéng yáng。
如何独有惊人得,不与难兄一较量。rú hé dú yǒu jīng rén dé,bù yǔ nán xiōng yī jiào liàng。

梅花

徐庸

孤月照烟风满汀,碧溪流水声泠泠。gū yuè zhào yān fēng mǎn tīng,bì xī liú shuǐ shēng líng líng。
玉龙夜半睡清浅,啼杀翠禽呼不醒。yù lóng yè bàn shuì qīng qiǎn,tí shā cuì qín hū bù xǐng。

徐庸

白鸟飞飞映彩虹,半竿斜日鲤鱼风。bái niǎo fēi fēi yìng cǎi hóng,bàn gān xié rì lǐ yú fēng。
采菱浦口无人渡,闲却沧浪一钓蓬。cǎi líng pǔ kǒu wú rén dù,xián què cāng làng yī diào péng。

题觉上人黄菊

徐庸

东篱佳卉傲风霜,色带秋金别样黄。dōng lí jiā huì ào fēng shuāng,sè dài qiū jīn bié yàng huáng。
疑是渊明当日种,一枝分到远公房。yí shì yuān míng dāng rì zhǒng,yī zhī fēn dào yuǎn gōng fáng。
4261234567»