古诗词

题周景玉杏林思□卷

徐庸

匡庐山下春风动,杏树成林夸董奉。kuāng lú shān xià chūn fēng dòng,xìng shù chéng lín kuā dǒng fèng。
吴门杏树异匡山,白发仙人手亲种。wú mén xìng shù yì kuāng shān,bái fā xiān rén shǒu qīn zhǒng。
仙人自是濂溪孙,皎皎清心玉壶冻。xiān rén zì shì lián xī sūn,jiǎo jiǎo qīng xīn yù hú dòng。
红尘车马不追逐,只把诗书日歌诵。hóng chén chē mǎ bù zhuī zhú,zhǐ bǎ shī shū rì gē sòng。
每逢二月花盛时,携酒游观步频纵。měi féng èr yuè huā shèng shí,xié jiǔ yóu guān bù pín zòng。
绛雪香中或醉眠,一朝遽作邯郸梦。jiàng xuě xiāng zhōng huò zuì mián,yī cháo jù zuò hán dān mèng。
仙人有子能跨灶,自睹遗芳独哀痛。xiān rén yǒu zi néng kuà zào,zì dǔ yí fāng dú āi tòng。
星霜回首几清日,况复羲车急奔送。xīng shuāng huí shǒu jǐ qīng rì,kuàng fù xī chē jí bēn sòng。
栖迟未作千里驹,老大空为九苞凤。qī chí wèi zuò qiān lǐ jū,lǎo dà kōng wèi jiǔ bāo fèng。
至今抚事即凄然,那得承欢开蚁瓮。zhì jīn fǔ shì jí qī rán,nà dé chéng huān kāi yǐ wèng。
深恩罔极宁可报,求赋诗章亦何用。shēn ēn wǎng jí níng kě bào,qiú fù shī zhāng yì hé yòng。
白□虽废已多年,共教相传最为重。bái suī fèi yǐ duō nián,gòng jiào xiāng chuán zuì wèi zhòng。
因君起我孝思情,掩卷悲伤一长恸。yīn jūn qǐ wǒ xiào sī qíng,yǎn juǎn bēi shāng yī zhǎng tòng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

洞房曲

徐庸

珍珠帘逗银蟾光,葳蕤绣帐垂兰堂。zhēn zhū lián dòu yín chán guāng,wēi ruí xiù zhàng chuí lán táng。
阿侬不似青楼娼,也学搊筝来奉郎。ā nóng bù shì qīng lóu chāng,yě xué chōu zhēng lái fèng láng。
弦声未和频促柱,更启樱唇歌白苎。xián shēng wèi hé pín cù zhù,gèng qǐ yīng chún gē bái zhù。
琼筵酒荐鲤鱼尾,洞房夜烧灯燄紫。qióng yán jiǔ jiàn lǐ yú wěi,dòng fáng yè shāo dēng yàn zǐ。
翠被叠床春薿薿,骨醉锦鸳娇不起。cuì bèi dié chuáng chūn nǐ nǐ,gǔ zuì jǐn yuān jiāo bù qǐ。
花梢香露扑窗纱,一任井阑啼曙鸦。huā shāo xiāng lù pū chuāng shā,yī rèn jǐng lán tí shǔ yā。

横塘曲

徐庸

妾家住向横塘曲,鸳鸯彩绣红罗縠,当炉酒压蒲卜绿。qiè jiā zhù xiàng héng táng qū,yuān yāng cǎi xiù hóng luó hú,dāng lú jiǔ yā pú bo lǜ。
玉纤满捧劝客尝,醉欢懵腾请留宿。yù xiān mǎn pěng quàn kè cháng,zuì huān měng téng qǐng liú sù。
银缸夜然兰房深,牵云曳雨入锦衾,良宵一刻直千金。yín gāng yè rán lán fáng shēn,qiān yún yè yǔ rù jǐn qīn,liáng xiāo yī kè zhí qiān jīn。

莫愁曲

徐庸

兰膏捧鬓乌云稠,石榴裙露金莲钩。lán gāo pěng bìn wū yún chóu,shí liú qún lù jīn lián gōu。
蛾眉八字山抹晓,星眸两点波横秋。é méi bā zì shān mǒ xiǎo,xīng móu liǎng diǎn bō héng qiū。
阿姬娇小声幽咽,团扇掩面深藏羞。ā jī jiāo xiǎo shēng yōu yàn,tuán shàn yǎn miàn shēn cáng xiū。
少年芳心休乱投,妙曲为君歌莫愁。shǎo nián fāng xīn xiū luàn tóu,miào qū wèi jūn gē mò chóu。
著人粉香腻不流,乐乡占断春温柔。zhù rén fěn xiāng nì bù liú,lè xiāng zhàn duàn chūn wēn róu。

子夜曲

徐庸

苏台新柳金婆娑,西山塞蘸西江波。sū tái xīn liǔ jīn pó suō,xī shān sāi zhàn xī jiāng bō。
台端女儿春思多,镜中巧蹙双青蛾。tái duān nǚ ér chūn sī duō,jìng zhōng qiǎo cù shuāng qīng é。
凤衾香残鸳梦促,瘦损腰肢无一束。fèng qīn xiāng cán yuān mèng cù,shòu sǔn yāo zhī wú yī shù。
花开花落向琐窗,芳春速去多匆忙。huā kāi huā luò xiàng suǒ chuāng,fāng chūn sù qù duō cōng máng。
郎归不功果何似,肠断飞来双燕子。láng guī bù gōng guǒ hé shì,cháng duàn fēi lái shuāng yàn zi。

寿周巽发

徐庸

濂溪本一水,分派来吴门。lián xī běn yī shuǐ,fēn pài lái wú mén。
汪洋千载间,鼻祖又耳孙。wāng yáng qiān zài jiān,bí zǔ yòu ěr sūn。
多君振先烈,诗书久燖温。duō jūn zhèn xiān liè,shī shū jiǔ xún wēn。
上□孔孟心,下究性理根。shàng kǒng mèng xīn,xià jiū xìng lǐ gēn。
文章一挥洒,日露先吐吞。wén zhāng yī huī sǎ,rì lù xiān tǔ tūn。
清风忽播扬,声名满乾坤。qīng fēng hū bō yáng,shēng míng mǎn qián kūn。
兹登古稀年,体健目不昏。zī dēng gǔ xī nián,tǐ jiàn mù bù hūn。
仲春遇华诞,设燕开酒樽。zhòng chūn yù huá dàn,shè yàn kāi jiǔ zūn。
淑景致和气,馨香送兰荪。shū jǐng zhì hé qì,xīn xiāng sòng lán sūn。
宾朋共称贺,词正道谊存。bīn péng gòng chēng hè,cí zhèng dào yì cún。
人生岂偶然,总沐上帝恩。rén shēng qǐ ǒu rán,zǒng mù shàng dì ēn。
期颐享遐算,仁寿见鲁论。qī yí xiǎng xiá suàn,rén shòu jiàn lǔ lùn。

送卢廷佐还金陵得印字

徐庸

君家出陈留,乃是商□令。jūn jiā chū chén liú,nǎi shì shāng lìng。
父祖寓京华,于时正髫龀。fù zǔ yù jīng huá,yú shí zhèng tiáo chèn。
为儿喜不凡,读书负英俊。wèi ér xǐ bù fán,dú shū fù yīng jùn。
群经与诸史,宰割若芒刃。qún jīng yǔ zhū shǐ,zǎi gē ruò máng rèn。
百鍊求至精,久磨能不磷。bǎi liàn qiú zhì jīng,jiǔ mó néng bù lín。
一朝献文章,四海声名振。yī cháo xiàn wén zhāng,sì hǎi shēng míng zhèn。
金榜虽未题,留心特登进。jīn bǎng suī wèi tí,liú xīn tè dēng jìn。
祖茔在吴山,桧柏清以润。zǔ yíng zài wú shān,guì bǎi qīng yǐ rùn。
拜扫独来远,归帆趁风顺。bài sǎo dú lái yuǎn,guī fān chèn fēng shùn。
移孝可为忠,方今似尧舜。yí xiào kě wèi zhōng,fāng jīn shì yáo shùn。
鲸飞演澥阔,鱼化风雷迅。jīng fēi yǎn xiè kuò,yú huà fēng léi xùn。
春满杏园花,期看时题印。chūn mǎn xìng yuán huā,qī kàn shí tí yìn。