古诗词

题画

徐庸

山茶水仙春满堂,梅花如雪凝清香。shān chá shuǐ xiān chūn mǎn táng,méi huā rú xuě níng qīng xiāng。
沉深院落绣帘卷,日色淡□明青阳。chén shēn yuàn luò xiù lián juǎn,rì sè dàn míng qīng yáng。
名门儿女爱物色,两两嬉戏阶庭傍。míng mén ér nǚ ài wù sè,liǎng liǎng xī xì jiē tíng bàng。
画屏六曲暖生色,蹙金小帽斑衣裳。huà píng liù qū nuǎn shēng sè,cù jīn xiǎo mào bān yī shang。
雄雌锦鸡成一双,三五引雏雏作行。xióng cí jǐn jī chéng yī shuāng,sān wǔ yǐn chú chú zuò xíng。
相呼啄食最有义,警戒千古传诗章。xiāng hū zhuó shí zuì yǒu yì,jǐng jiè qiān gǔ chuán shī zhāng。
斯图本出汉臣笔,意匠妙绝无比方。sī tú běn chū hàn chén bǐ,yì jiàng miào jué wú bǐ fāng。
清河主人旧收得,转赠史君期宝藏。qīng hé zhǔ rén jiù shōu dé,zhuǎn zèng shǐ jūn qī bǎo cáng。
我思作画如作诗,兴到便能追汉唐。wǒ sī zuò huà rú zuò shī,xīng dào biàn néng zhuī hàn táng。
□品神品著变化,明珠岂能生夜光。pǐn shén pǐn zhù biàn huà,míng zhū qǐ néng shēng yè guāng。
史君年壮未有子,喻物可以知弄璋。shǐ jūn nián zhuàng wèi yǒu zi,yù wù kě yǐ zhī nòng zhāng。
燕山窦氏昔载□,五枝丹桂同芬芳。yàn shān dòu shì xī zài,wǔ zhī dān guì tóng fēn fāng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

桃花白头

徐庸

青枝翠叶弄光晖,一雨初晴万颗肥。qīng zhī cuì yè nòng guāng huī,yī yǔ chū qíng wàn kē féi。
仿佛王孙金弹子,幽禽何事不惊飞。fǎng fú wáng sūn jīn dàn zi,yōu qín hé shì bù jīng fēi。

金桃画眉

徐庸

陇山鹦鹉啄金桃,空翠霏霏湿羽毛。lǒng shān yīng wǔ zhuó jīn táo,kōng cuì fēi fēi shī yǔ máo。
若得画眉枝上立,金衣一色更清高。ruò dé huà méi zhī shàng lì,jīn yī yī sè gèng qīng gāo。

松阴书舍为顾廷尚题

徐庸

松树生阴草舍孤,右披经史左披图。sōng shù shēng yīn cǎo shě gū,yòu pī jīng shǐ zuǒ pī tú。
长材莫向清时老,正好登庸作大夫。zhǎng cái mò xiàng qīng shí lǎo,zhèng hǎo dēng yōng zuò dà fū。

林禽山鹊

徐庸

仙露如珠泻碧空,名园珍果熟秋风。xiān lù rú zhū xiè bì kōng,míng yuán zhēn guǒ shú qiū fēng。
林擒味好来山鹊,啄破枝头数点红。lín qín wèi hǎo lái shān què,zhuó pò zhī tóu shù diǎn hóng。

僧画

徐庸

无声图画有声诗,留向禅房几岁时。wú shēng tú huà yǒu shēng shī,liú xiàng chán fáng jǐ suì shí。
白鹤未归华表柱,一回披诵一相思。bái hè wèi guī huá biǎo zhù,yī huí pī sòng yī xiāng sī。

花鸟

徐庸

满树梨花白雪香,枝间啼鸟弄春阳。mǎn shù lí huā bái xuě xiāng,zhī jiān tí niǎo nòng chūn yáng。
画眉人在深闺里,几度听来欲断肠。huà méi rén zài shēn guī lǐ,jǐ dù tīng lái yù duàn cháng。

长房图

徐庸

长房学业己多时,中道还家到葛陂。zhǎng fáng xué yè jǐ duō shí,zhōng dào hái jiā dào gé bēi。
竹杖得来随弃去,不知原是化龙枝。zhú zhàng dé lái suí qì qù,bù zhī yuán shì huà lóng zhī。

二乔图

徐庸

倾城倾国嫁孙周,两朵芙蓉并蒂秋。qīng chéng qīng guó jià sūn zhōu,liǎng duǒ fú róng bìng dì qiū。
玉女阴符曾遍读,铜台安得锁春愁。yù nǚ yīn fú céng biàn dú,tóng tái ān dé suǒ chūn chóu。

二乔图

徐庸

临婚谁说愧英雄,日事兵书最有功。lín hūn shuí shuō kuì yīng xióng,rì shì bīng shū zuì yǒu gōng。
不学分香歌舞态,西陵遥望泣春风。bù xué fēn xiāng gē wǔ tài,xī líng yáo wàng qì chūn fēng。

题沈如美雪中谒友图

徐庸

客途冲雪肯回舟,远过沙溪访太丘。kè tú chōng xuě kěn huí zhōu,yuǎn guò shā xī fǎng tài qiū。
金帐羊羔谈笑处,风情不减晋风流。jīn zhàng yáng gāo tán xiào chù,fēng qíng bù jiǎn jìn fēng liú。

题张用宜梅卷

徐庸

孤山山下水边村,铁石枝条碧藓痕。gū shān shān xià shuǐ biān cūn,tiě shí zhī tiáo bì xiǎn hén。
一夜东风吹碇蕊,□香和月倚黄昏。yī yè dōng fēng chuī dìng ruǐ,xiāng hé yuè yǐ huáng hūn。

徐庸

寻仙又复到天台,山上桃花依旧开。xún xiān yòu fù dào tiān tái,shān shàng táo huā yī jiù kāi。
流水石桥春最好,如何不挈阮郎来。liú shuǐ shí qiáo chūn zuì hǎo,rú hé bù qiè ruǎn láng lái。

徐庸

小结茅茨涧上村,抱琴高士日临门。xiǎo jié máo cí jiàn shàng cūn,bào qín gāo shì rì lín mén。
酒船亦在清江曲,今夜同来罄一樽。jiǔ chuán yì zài qīng jiāng qū,jīn yè tóng lái qìng yī zūn。

画鸦

徐庸

秋水茫茫浅鹭沙,古槐疏柳带栖鸦。qiū shuǐ máng máng qiǎn lù shā,gǔ huái shū liǔ dài qī yā。
啼来仿佛琴中夜,一抹炊烟数点霞。tí lái fǎng fú qín zhōng yè,yī mǒ chuī yān shù diǎn xiá。

影梅

徐庸

薄薄轻云淡淡烟,雪香深处隐姑仙。báo báo qīng yún dàn dàn yān,xuě xiāng shēn chù yǐn gū xiān。
清容未肯全相露,为恐炎凉有弃捐。qīng róng wèi kěn quán xiāng lù,wèi kǒng yán liáng yǒu qì juān。