古诗词

清逸斋为卞秀深题

徐庸

赤栏桥跨清溪水,好雨频将紫苔洗。chì lán qiáo kuà qīng xī shuǐ,hǎo yǔ pín jiāng zǐ tái xǐ。
轮蹄不到小斋前,养高人在冰壶里。lún tí bù dào xiǎo zhāi qián,yǎng gāo rén zài bīng hú lǐ。
满庭芳草见生意,五色牙签尽经史。mǎn tíng fāng cǎo jiàn shēng yì,wǔ sè yá qiān jǐn jīng shǐ。
纬箫帘卷日初长,心契圣贤求妙理。wěi xiāo lián juǎn rì chū zhǎng,xīn qì shèng xián qiú miào lǐ。
金徽玉轸旧纹断,三尺短琴横绿绮。jīn huī yù zhěn jiù wén duàn,sān chǐ duǎn qín héng lǜ qǐ。
有时弹弄太古音,明月清风涤尘耳。yǒu shí dàn nòng tài gǔ yīn,míng yuè qīng fēng dí chén ěr。
读书鼓琴慕往昔,往昔虽远道则迩。dú shū gǔ qín mù wǎng xī,wǎng xī suī yuǎn dào zé ěr。
许由巢父皆隐人,伯夷叔齐亦君子。xǔ yóu cháo fù jiē yǐn rén,bó yí shū qí yì jūn zi。
况君家世出右族,逸驾不同流俗比。kuàng jūn jiā shì chū yòu zú,yì jià bù tóng liú sú bǐ。
长歌几度望南山,数点峰峦落窗几。zhǎng gē jǐ dù wàng nán shān,shù diǎn fēng luán luò chuāng jǐ。
吾宗本出徐□王,家世自昔居南方。wú zōng běn chū xú wáng,jiā shì zì xī jū nán fāng。
遥遥华冑几千载,至今水木多流芳。yáo yáo huá zhòu jǐ qiān zài,zhì jīn shuǐ mù duō liú fāng。
君家得派最蕃衍,宅第别搆神仙乡。jūn jiā dé pài zuì fān yǎn,zhái dì bié gòu shén xiān xiāng。
青松翠竹冰雪操,紫芝瑶草烟霞香。qīng sōng cuì zhú bīng xuě cāo,zǐ zhī yáo cǎo yān xiá xiāng。
闲门深掩坐清昼,肯待鬓发生秋霜。xián mén shēn yǎn zuò qīng zhòu,kěn dài bìn fā shēng qiū shuāng。
两京胜概旧历览,治装又复之湖湘。liǎng jīng shèng gài jiù lì lǎn,zhì zhuāng yòu fù zhī hú xiāng。
阊门杨柳啼早鸦,吴姬压酒唤客尝。chāng mén yáng liǔ tí zǎo yā,wú jī yā jiǔ huàn kè cháng。
云帆高挂竟西上,万斛舟稳风扬扬。yún fān gāo guà jìng xī shàng,wàn hú zhōu wěn fēng yáng yáng。
三江五湖一飞渡,醉倚舵楼歌慨慷。sān jiāng wǔ hú yī fēi dù,zuì yǐ duò lóu gē kǎi kāng。
平生胆气一雄壮,手拔长剑享穹苍。píng shēng dǎn qì yī xióng zhuàng,shǒu bá zhǎng jiàn xiǎng qióng cāng。
虹光直贯牛斗畔,魍魉魑魅俱潜藏。hóng guāng zhí guàn niú dòu pàn,wǎng liǎng chī mèi jù qián cáng。
方今天下正太平,讴歌击壤如虞唐。fāng jīn tiān xià zhèng tài píng,ōu gē jī rǎng rú yú táng。
人生何幸遇斯世,千载一日无低昂。rén shēng hé xìng yù sī shì,qiān zài yī rì wú dī áng。
织鸟东西时易迈,一百五日来青阳。zhī niǎo dōng xī shí yì mài,yī bǎi wǔ rì lái qīng yáng。
姑苏台下拟相候,倾倒珠玉开锦囊。gū sū tái xià nǐ xiāng hòu,qīng dào zhū yù kāi jǐn náng。
纪行几首句清健,声调不减刘文房。jì xíng jǐ shǒu jù qīng jiàn,shēng diào bù jiǎn liú wén fáng。

徐庸

徐庸,字用理,吴郡人。采辑永乐至正统四代之诗,为《湖海耆英集》一十二卷、《南州诗集》五卷(小辋川乌丝栏钞本)、《高太史大全集十八卷》等。 徐庸的作品>>

猜您喜欢

棠梨竹枝锦鸠

徐庸

棠梨花朵压枝低,两两锦鸠来上啼。táng lí huā duǒ yā zhī dī,liǎng liǎng jǐn jiū lái shàng tí。
更有青青君子竹,如何不见凤凰栖。gèng yǒu qīng qīng jūn zi zhú,rú hé bù jiàn fèng huáng qī。

右军临池图

徐庸

鼠须微纸写蝇头,一幅千金不易求。shǔ xū wēi zhǐ xiě yíng tóu,yī fú qiān jīn bù yì qiú。
往事偶传图画里,至今犹想晋风流。wǎng shì ǒu chuán tú huà lǐ,zhì jīn yóu xiǎng jìn fēng liú。

和门字韵呈娱

徐庸

荣辱升沉岂足论,自穷经史在朝昏。róng rǔ shēng chén qǐ zú lùn,zì qióng jīng shǐ zài cháo hūn。
老夫肯负平生学,献策定登金马门。lǎo fū kěn fù píng shēng xué,xiàn cè dìng dēng jīn mǎ mén。

红梅

徐庸

仙姿绰约世间稀,宴罢瑶台倚醉归。xiān zī chuò yuē shì jiān xī,yàn bà yáo tái yǐ zuì guī。
几度东风吹未醒,酒香薰透六铢衣。jǐ dù dōng fēng chuī wèi xǐng,jiǔ xiāng xūn tòu liù zhū yī。

题淡庵画梅扇

徐庸

月里玄霜兔捣成,姑仙一得便长生。yuè lǐ xuán shuāng tù dǎo chéng,gū xiān yī dé biàn zhǎng shēng。
刀圭又寄?侯眼,颜色于今分外清。dāo guī yòu jì hóu yǎn,yán sè yú jīn fēn wài qīng。

题夏先生竹

徐庸

沧洲西去玉峰高,明远楼中写凤毛。cāng zhōu xī qù yù fēng gāo,míng yuǎn lóu zhōng xiě fèng máo。
一片清风林下起,海天何处看秋毫。yī piàn qīng fēng lín xià qǐ,hǎi tiān hé chù kàn qiū háo。

赠医士

徐庸

杏林春在凤城西,绛雪香中一鸟啼。xìng lín chūn zài fèng chéng xī,jiàng xuě xiāng zhōng yī niǎo tí。
污简古方传道要,青囊神药用心机。wū jiǎn gǔ fāng chuán dào yào,qīng náng shén yào yòng xīn jī。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

甘棠阴接会嵇山,歌颂声传百里间。gān táng yīn jiē huì jī shān,gē sòng shēng chuán bǎi lǐ jiān。
仁政不须夸召伯,清风千古得追攀。rén zhèng bù xū kuā zhào bó,qīng fēng qiān gǔ dé zhuī pān。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

东风吹暖越台春,杨柳依依嫩曲尘。dōng fēng chuī nuǎn yuè tái chūn,yáng liǔ yī yī nèn qū chén。
雨露有恩原不细,枝条全被发生仁。yǔ lù yǒu ēn yuán bù xì,zhī tiáo quán bèi fā shēng rén。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

耶溪水似别情深,倚棹中流照寸心。yé xī shuǐ shì bié qíng shēn,yǐ zhào zhōng liú zhào cùn xīn。
款乃一声歌未了,又来吴渚起清音。kuǎn nǎi yī shēng gē wèi le,yòu lái wú zhǔ qǐ qīng yīn。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

卧辙扶辕不可留,思君重上夕阳楼。wò zhé fú yuán bù kě liú,sī jūn zhòng shàng xī yáng lóu。
镜湖有水过天阔,澄彻同为一片秋。jìng hú yǒu shuǐ guò tiān kuò,chéng chè tóng wèi yī piàn qiū。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

晴峰万仞插青□,日照芙蓉宿翳消。qíng fēng wàn rèn chā qīng,rì zhào fú róng sù yì xiāo。
判笔不摇真可拟,至今民□想高标。pàn bǐ bù yáo zhēn kě nǐ,zhì jīn mín xiǎng gāo biāo。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

山绕云门古寺开,郎官祈祷昔曾来。shān rào yún mén gǔ sì kāi,láng guān qí dǎo xī céng lái。
诗成走笔题岩石,不下当年老杜才。shī chéng zǒu bǐ tí yán shí,bù xià dāng nián lǎo dù cái。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

天然漠漠有依依,散作寒光锁翠微。tiān rán mò mò yǒu yī yī,sàn zuò hán guāng suǒ cuì wēi。
斜日晚来休拄笏,帝庭看傍衮龙飞。xié rì wǎn lái xiū zhǔ hù,dì tíng kàn bàng gǔn lóng fēi。

和曾大尹去思十咏嵇山甘棠

徐庸

云出青山禹穴空,天南飞处逐清风。yún chū qīng shān yǔ xué kōng,tiān nán fēi chù zhú qīng fēng。
贮看移向金銮上,便入氤氲五色中。zhù kàn yí xiàng jīn luán shàng,biàn rù yīn yūn wǔ sè zhōng。