古诗词

平朔方勒石贺兰山之作

叶梦熊

黄河洗剑跃双龙,神物由来一偶逢。huáng hé xǐ jiàn yuè shuāng lóng,shén wù yóu lái yī ǒu féng。
自古战场羞竖子,不知仙路好相从。zì gǔ zhàn chǎng xiū shù zi,bù zhī xiān lù hǎo xiāng cóng。

叶梦熊

明惠州府归善人,字男兆,号龙潭。嘉靖四十四年进士。由福清知县入为户部主事,改御史,以谏受把汉那吉降,贬合阳丞。万历中官右副都御史,巡抚甘肃。宁夏哱拜叛乱时,自请往击,寻代为宁夏总督。事平,入为南京工部尚书。有《运筹纲目》、《决胜纲目》。 叶梦熊的作品>>

猜您喜欢

行边

叶梦熊

夜宿山营秋露寒,微微边月角声残。yè sù shān yíng qiū lù hán,wēi wēi biān yuè jiǎo shēng cán。
五更报道擒生去,起拂霜刀据紫鞍。wǔ gèng bào dào qín shēng qù,qǐ fú shuāng dāo jù zǐ ān。

行边

叶梦熊

六月都山雪未消,胡儿牧马傍山腰。liù yuè dōu shān xuě wèi xiāo,hú ér mù mǎ bàng shān yāo。
大宁城阙花如锦,何日看花醉碧霄。dà níng chéng quē huā rú jǐn,hé rì kàn huā zuì bì xiāo。

行边

叶梦熊

如云骠骑列辕门,烽火那堪动至尊。rú yún biāo qí liè yuán mén,fēng huǒ nà kān dòng zhì zūn。
果使和戎为上策,琵琶一曲战功论。guǒ shǐ hé róng wèi shàng cè,pí pá yī qū zhàn gōng lùn。

平朔方勒石贺兰山之作

叶梦熊

尽道将军意气豪,朔方战罢解征袍。jǐn dào jiāng jūn yì qì háo,shuò fāng zhàn bà jiě zhēng páo。
功成自古皆天幸,却笑人间说六韬。gōng chéng zì gǔ jiē tiān xìng,què xiào rén jiān shuō liù tāo。

平朔方勒石贺兰山之作

叶梦熊

三军且莫羡熊罴,百战勋劳未足奇。sān jūn qiě mò xiàn xióng pí,bǎi zhàn xūn láo wèi zú qí。
圣主垂衣神武在,孤臣只合乞鸱夷。shèng zhǔ chuí yī shén wǔ zài,gū chén zhǐ hé qǐ chī yí。

题福清县署

叶梦熊

阔地观天天更阔,高山看天天又高。kuò dì guān tiān tiān gèng kuò,gāo shān kàn tiān tiān yòu gāo。
大人眼界游天外,看到浮云及羽毛。dà rén yǎn jiè yóu tiān wài,kàn dào fú yún jí yǔ máo。

寄哱拜劝降诗二首

叶梦熊

人世黄泉只一遭,见几而作是英豪。rén shì huáng quán zhǐ yī zāo,jiàn jǐ ér zuò shì yīng háo。
眼前速把机关转,莫待临时赴市曹。yǎn qián sù bǎ jī guān zhuǎn,mò dài lín shí fù shì cáo。

寄哱拜劝降诗二首

叶梦熊

莲出泥中不染泥,笼中跳出是男儿。lián chū ní zhōng bù rǎn ní,lóng zhōng tiào chū shì nán ér。
分明说与封后路,方是人间事业奇。fēn míng shuō yǔ fēng hòu lù,fāng shì rén jiān shì yè qí。

观海亭

叶梦熊

金轮忽拥巨鳌来,万里波光一镜开。jīn lún hū yōng jù áo lái,wàn lǐ bō guāng yī jìng kāi。
试向乘槎天外客,好风几日到蓬莱。shì xiàng chéng chá tiān wài kè,hǎo fēng jǐ rì dào péng lái。

小孤山

叶梦熊

波涛拍天几千里,蛟宫龙室云间起。bō tāo pāi tiān jǐ qiān lǐ,jiāo gōng lóng shì yún jiān qǐ。
几看蜃气结重楼,谁向空中伸一指。jǐ kàn shèn qì jié zhòng lóu,shuí xiàng kōng zhōng shēn yī zhǐ。
有时桂影落参差,月里山河疑即是。yǒu shí guì yǐng luò cān chà,yuè lǐ shān hé yí jí shì。
忽然飙催电光划,危柱欲断又复峙。hū rán biāo cuī diàn guāng huà,wēi zhù yù duàn yòu fù zhì。
怪鳞妖虬争沸跃,经过屼嵲不敢视。guài lín yāo qiú zhēng fèi yuè,jīng guò wù niè bù gǎn shì。
上有珠树鹤来栖,翩翩清翮镜中止。shàng yǒu zhū shù hè lái qī,piān piān qīng hé jìng zhōng zhǐ。
仙徒释子渡杯去,蝉蜕人世同敝屣。xiān tú shì zi dù bēi qù,chán tuì rén shì tóng bì xǐ。
渔翁白发节朝曦,汲得江心洗双耳。yú wēng bái fā jié cháo xī,jí dé jiāng xīn xǐ shuāng ěr。
扬帆伐鼓何处船,神悸胆慄奚为尔。yáng fān fá gǔ hé chù chuán,shén jì dǎn lì xī wèi ěr。
山鬼顾之笑且怜,空负江头好兰芷。shān guǐ gù zhī xiào qiě lián,kōng fù jiāng tóu hǎo lán zhǐ。
罗浮有客颇好奇,维舟山下酒重骊。luó fú yǒu kè pǒ hǎo qí,wéi zhōu shān xià jiǔ zhòng lí。
敢云醉里铲昆玉,安得借力撑鳌趾。gǎn yún zuì lǐ chǎn kūn yù,ān dé jiè lì chēng áo zhǐ。
但闻精卫将微木,欲塞长江作平地。dàn wén jīng wèi jiāng wēi mù,yù sāi zhǎng jiāng zuò píng dì。
乾坤万劫不自知,陵谷再变亦谁使。qián kūn wàn jié bù zì zhī,líng gǔ zài biàn yì shuí shǐ。
即问孤山孤不言,春风两岸吹桃李。jí wèn gū shān gū bù yán,chūn fēng liǎng àn chuī táo lǐ。
2512