古诗词

挽刘员外

丘浚

迁客年来尽赐归,独怜君去杳无期。qiān kè nián lái jǐn cì guī,dú lián jūn qù yǎo wú qī。
春秋断狱古今少,暮夜辞金天地知。chūn qiū duàn yù gǔ jīn shǎo,mù yè cí jīn tiān dì zhī。
辽鹤空闻留语在,燕乌堪叹白头迟。liáo hè kōng wén liú yǔ zài,yàn wū kān tàn bái tóu chí。
百年公论今初定,欲拟招魂托楚词。bǎi nián gōng lùn jīn chū dìng,yù nǐ zhāo hún tuō chǔ cí。
丘浚

丘浚

丘浚(1418~1495)明代著名政治家、理学家、史学家、经济学家和文学家,海南四大才子之一。字仲深,号深庵、玉峰、别号海山老人,琼州琼台(今属海南)人。景泰五年进士,历官经筵讲官、侍讲、侍讲学士、翰林学士、国子临祭酒、礼部侍郎、尚书、纂修《宪宗实录》总裁官、文渊阁大学士、户部尚书兼武英殿大学士等职。丘浚学问渊博,熟悉当代掌故,晚年右眼失明仍披览不辍,研究领域涉政治、经济、文学、医学等,著述甚丰,同海瑞合称为“海南双壁”。 丘浚的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

丘浚

荷花香,荷叶长。hé huā xiāng,hé yè zhǎng。
红妆夺侬目,绿刺牵侬裳。hóng zhuāng duó nóng mù,lǜ cì qiān nóng shang。
纤纤玉手摇兰桨,傍叶看花恣游赏。xiān xiān yù shǒu yáo lán jiǎng,bàng yè kàn huā zì yóu shǎng。
须臾采得满船归,一曲清歌隔江响。xū yú cǎi dé mǎn chuán guī,yī qū qīng gē gé jiāng xiǎng。
采莲采莲难疗饥,不如采桑堪作衣。cǎi lián cǎi lián nán liáo jī,bù rú cǎi sāng kān zuò yī。

捣衣曲

丘浚

凉飙透窗纱,萧萧弄秋色。liáng biāo tòu chuāng shā,xiāo xiāo nòng qiū sè。
妾在江南尚不堪,况君远在阴山北。qiè zài jiāng nán shàng bù kān,kuàng jūn yuǎn zài yīn shān běi。
风吹妾衣寒,妾念君衣单。fēng chuī qiè yī hán,qiè niàn jūn yī dān。
起来捣衣明月下,不辞膂力摧心肝。qǐ lái dǎo yī míng yuè xià,bù cí lǚ lì cuī xīn gān。
一声孤闷添,两声双泪堕。yī shēng gū mèn tiān,liǎng shēng shuāng lèi duò。
三声四声情转多,无数离愁捶不破。sān shēng sì shēng qíng zhuǎn duō,wú shù lí chóu chuí bù pò。
须臾捣到千万声,中有万恨千愁并。xū yú dǎo dào qiān wàn shēng,zhōng yǒu wàn hèn qiān chóu bìng。
不知游子在万里,今夜魂神宁不宁。bù zhī yóu zi zài wàn lǐ,jīn yè hún shén níng bù níng。

对酒行

丘浚

我有方寸地,中涵万古天。wǒ yǒu fāng cùn dì,zhōng hán wàn gǔ tiān。
几回欲施布,地步狭且偏。jǐ huí yù shī bù,dì bù xiá qiě piān。
起来行摩挲,天地万物如我何。qǐ lái xíng mó sā,tiān dì wàn wù rú wǒ hé。
天地苦不宽,万物苦不多。tiān dì kǔ bù kuān,wàn wù kǔ bù duō。
沧海沿荡荡,而岂蠡能测。cāng hǎi yán dàng dàng,ér qǐ lí néng cè。
碌碌伯伦辈,何止容数百。lù lù bó lún bèi,hé zhǐ róng shù bǎi。
欲作郝隆晒,却恐金乌敛。yù zuò hǎo lóng shài,què kǒng jīn wū liǎn。
彩阳光败欲作仁裕洗,却恐天吴震慑波涛起。cǎi yáng guāng bài yù zuò rén yù xǐ,què kǒng tiān wú zhèn shè bō tāo qǐ。
韬锋晦迹且随时,磊磊落落徒尔为。tāo fēng huì jì qiě suí shí,lěi lěi luò luò tú ěr wèi。
不如放出别肠三百丈,停蓄丹田为酒池。bù rú fàng chū bié cháng sān bǎi zhàng,tíng xù dān tián wèi jiǔ chí。
瓮头饮醉瓮底卧,开口笑歌拍手和。wèng tóu yǐn zuì wèng dǐ wò,kāi kǒu xiào gē pāi shǒu hé。
倒囊倾出千黄金,铸取仙人刘白堕。dào náng qīng chū qiān huáng jīn,zhù qǔ xiān rén liú bái duò。

短歌行

丘浚

一日生,一日落。yī rì shēng,yī rì luò。
明日不如今,今日不如昨。míng rì bù rú jīn,jīn rì bù rú zuó。
短歌行,声苦恶。duǎn gē xíng,shēng kǔ è。
人生行乐须及时,腰缠何必扬州鹤。rén shēng xíng lè xū jí shí,yāo chán hé bì yáng zhōu hè。

花游篇

丘浚

云楼雾阁深蒙蒙,弱流万丈号天风。yún lóu wù gé shēn méng méng,ruò liú wàn zhàng hào tiān fēng。
姓名久注丹台里,浮槎直泛银河水。xìng míng jiǔ zhù dān tái lǐ,fú chá zhí fàn yín hé shuǐ。
凌空八翼飞天门,若木不罥鲛绡裙。líng kōng bā yì fēi tiān mén,ruò mù bù juàn jiāo xiāo qún。
天衢空阔舒禹步,俯瞰人寰惜丘墓。tiān qú kōng kuò shū yǔ bù,fǔ kàn rén huán xī qiū mù。
一声铁笛下天来,拟借重湖为酒杯。yī shēng tiě dí xià tiān lái,nǐ jiè zhòng hú wèi jiǔ bēi。
珍珠落槽冰在碗,雪儿歌唇玉奴板。zhēn zhū luò cáo bīng zài wǎn,xuě ér gē chún yù nú bǎn。
天边一任乌轮西,拂尘扫石题复题。tiān biān yī rèn wū lún xī,fú chén sǎo shí tí fù tí。
鸾俦凤侣随蝶使,烂熳芳游日三四。luán chóu fèng lǚ suí dié shǐ,làn màn fāng yóu rì sān sì。
醉挥彩笔扫云笺,试写神游八极篇。zuì huī cǎi bǐ sǎo yún jiān,shì xiě shén yóu bā jí piān。

登高丘而望远海

丘浚

登高丘,望远海。dēng gāo qiū,wàng yuǎn hǎi。
身居㟪垒间,目极苍茫外。shēn jū wēi lěi jiān,mù jí cāng máng wài。
神游八表纵大观,气嘘千丈发长慨。shén yóu bā biǎo zòng dà guān,qì xū qiān zhàng fā zhǎng kǎi。
直从混沌凿破初,大遍虚空无尽界。zhí cóng hùn dùn záo pò chū,dà biàn xū kōng wú jǐn jiè。
天于子会开一元,地自坤隅分两戒。tiān yú zi huì kāi yī yuán,dì zì kūn yú fēn liǎng jiè。
山万重,水千派,神禹劳劳躬四载。shān wàn zhòng,shuǐ qiān pài,shén yǔ láo láo gōng sì zài。
野外修途七圣迷,海上神山六鳌戴。yě wài xiū tú qī shèng mí,hǎi shàng shén shān liù áo dài。
波涛汹汹泛苍溟,沙漠茫茫连紫塞。bō tāo xiōng xiōng fàn cāng míng,shā mò máng máng lián zǐ sāi。
岂不欲鼓枻登瀛洲,却愁弱水难胜芥。qǐ bù yù gǔ yì dēng yíng zhōu,què chóu ruò shuǐ nán shèng jiè。
岂不欲振策赴瑶池,恨无神骏能历块。qǐ bù yù zhèn cè fù yáo chí,hèn wú shén jùn néng lì kuài。
不如振衣千仞冈,老眼空明无障碍。bù rú zhèn yī qiān rèn gāng,lǎo yǎn kōng míng wú zhàng ài。
近山列翠屏,远山抹青黛。jìn shān liè cuì píng,yuǎn shān mǒ qīng dài。
大华三峰势若蹲,黄河九曲流如带。dà huá sān fēng shì ruò dūn,huáng hé jiǔ qū liú rú dài。
舜功封浚四海同,禹迹平成万世赖。shùn gōng fēng jùn sì hǎi tóng,yǔ jì píng chéng wàn shì lài。
三十六洞天,处处藏神怪。sān shí liù dòng tiān,chù chù cáng shén guài。
七十二福地,一一异姿态。qī shí èr fú dì,yī yī yì zī tài。
驱山走海入双瞳,咀今嚼古供一嘬。qū shān zǒu hǎi rù shuāng tóng,jǔ jīn jué gǔ gōng yī chuài。
山岳降神生异材,景物因人成胜概。shān yuè jiàng shén shēng yì cái,jǐng wù yīn rén chéng shèng gài。
安期竟不来,汉武空相待。ān qī jìng bù lái,hàn wǔ kōng xiāng dài。
岘山依旧存,杜子今安在。xiàn shān yī jiù cún,dù zi jīn ān zài。
挂剑殊非昔日坟,钓鱼乃是今时濑。guà jiàn shū fēi xī rì fén,diào yú nǎi shì jīn shí lài。
赤壁人寻折戟磨,浯溪客打残碑卖。chì bì rén xún zhé jǐ mó,wú xī kè dǎ cán bēi mài。
往古来今,倏成忽败。wǎng gǔ lái jīn,shū chéng hū bài。
物理不齐,时光难再。wù lǐ bù qí,shí guāng nán zài。
扶世教者何人,历变故兮几代。fú shì jiào zhě hé rén,lì biàn gù xī jǐ dài。
古迹日巳湮,昔人日巳迈。gǔ jì rì sì yān,xī rén rì sì mài。
琼楼玉宇不胜寒,民堕颠崖苦凋瘵。qióng lóu yù yǔ bù shèng hán,mín duò diān yá kǔ diāo zhài。
重衾春暖梦无鱼,破釜尘生色如菜。zhòng qīn chūn nuǎn mèng wú yú,pò fǔ chén shēng sè rú cài。
口谈诗礼半盗儒,醉拥韬钤多债帅。kǒu tán shī lǐ bàn dào rú,zuì yōng tāo qián duō zhài shuài。
惜时感事气填胸,以手抚摩聊一慨。xī shí gǎn shì qì tián xiōng,yǐ shǒu fǔ mó liáo yī kǎi。
君不见地为舆,天为盖,人在其间稊米大。jūn bù jiàn dì wèi yú,tiān wèi gài,rén zài qí jiān tí mǐ dà。
分明芥子纳须弥,毛孔真能容渤澥。fēn míng jiè zi nà xū mí,máo kǒng zhēn néng róng bó xiè。
逐日何须随夸父,步地谁云有章亥。zhú rì hé xū suí kuā fù,bù dì shuí yún yǒu zhāng hài。
请学尼丘古圣神,越过东山登泰岱。qǐng xué ní qiū gǔ shèng shén,yuè guò dōng shān dēng tài dài。

浩浩歌

丘浚

一室如斗大,两膝仅可容。yī shì rú dòu dà,liǎng xī jǐn kě róng。
转身若有碍,奋志无不通。zhuǎn shēn ruò yǒu ài,fèn zhì wú bù tōng。
玄穹盖我头,厚壤承我足。xuán qióng gài wǒ tóu,hòu rǎng chéng wǒ zú。
前有往古过,后有来今续。qián yǒu wǎng gǔ guò,hòu yǒu lái jīn xù。
藐然一身天地间,后万万载前。miǎo rán yī shēn tiān dì jiān,hòu wàn wàn zài qián。
千古所居之地才数尺,所生之世无多年。qiān gǔ suǒ jū zhī dì cái shù chǐ,suǒ shēng zhī shì wú duō nián。
粤从混沌初开到今日,生人何止千万亿。yuè cóng hùn dùn chū kāi dào jīn rì,shēng rén hé zhǐ qiān wàn yì。
醉生梦死奄忽尽,几许名□在方策。zuì shēng mèng sǐ yǎn hū jǐn,jǐ xǔ míng zài fāng cè。
上天下地,往古来今。shàng tiān xià dì,wǎng gǔ lái jīn。
散之万事,收以一心。sàn zhī wàn shì,shōu yǐ yī xīn。
浩浩歌,歌浩浩,俯仰人间发清啸。hào hào gē,gē hào hào,fǔ yǎng rén jiān fā qīng xiào。
舂陵南去是昭潭,荒天穷海谁能料。chōng líng nán qù shì zhāo tán,huāng tiān qióng hǎi shuí néng liào。
202«891011121314